Chương 58: Đám đông kinh ngạc

Tiếp theo, tới lượt Thuyết lên lễ đài thể hiện, lần này thì không còn ai tranh giành nữa.

Trước hàng nghìn cặp mắt xung quanh, mà đa phần là khinh bỉ, coi thường, một số ít như 2 người cháu của ông Ferdinand thì đầy tò mò, chỉ có mỗi Murasaki là tràn ngập sự tự tin, nàng biết chồng mình ở một đẳng cấp hoàn toàn khác, mọi người ở đây không thể so sánh.

Quả nhiên, chỉ nghe Thuyết giới thiệu ngắn gọn:

“Ta có một bộ sưu tập, mọi người muốn mua 1 món, hay mua trọn bộ đều được.”

Nói rồi hắn phất tay, hàng loạt vật phẩm hiện ra, Thuyết thao thao bất tuyệt:

“Đầu tiên là 1 chiếc vương miện bằng vàng được đính 5 viên kim cương, trong đó viên chính giữa nặng 500 carat, 2 viên thứ 2 và thứ 4 mỗi viên nặng 300 carat, 2 viên ngoài cùng mỗi viên 150 carat, tất cả đều là màu xanh lam.”

Nghe tới đây, cả hội trường đứng dậy, miệng há hốc, xem ra tên này đích thực là có bản lĩnh, mấy ông già trong ban thẩm định cũng là nhìn nhau, vội mở máy ra để đánh giá.

“Các vị, cứ kiểm nghiệm thoải mái” – Thuyết hào sàng cười

Mà ngay cả bọn họ cũng trầm trồ ngạc nhiên khi đưa ra kết luận:

“Là kim cương tự nhiên, chất lượng rất tuyệt, được cắt gọt vô cùng tinh tế”

“Tôi năm nay đã ngoài 80 tuổi, mà chưa từng nhìn thấy những đồ cao cấp như thế này”

Ông ta vừa nâng niu chiếc vương miện, vừa liếc nhìn các vật phẩm khác.

Thuyết lại tiếp tục quảng bá sản phẩm:

“Mọi người bình tĩnh, cứ để tôi giới thiệu một lượt.”

“Tiếp theo là một cây quyền trượng, được chạm 16 viên kim cương cả thảy, gồm 3 màu cơ bản: đỏ, lục và lam, trong đó viên to nhất ở đỉnh trượng, lại có màu vàng, nặng 1500 carat”

“Tiếp đến là một cây gậy thống chế, được đính 10 viên kim cương màu trắng, 9 viên xung quanh thân có trọng lượng 80 carat, riêng viên ở đỉnh, nặng 200 carat.”

“Sợi dây chuyền này được gắn một viên kim cương màu hồng nặng 350 carat”

“Chiếc nhẫn này …”

“Đôi khuyên tai này …”

“Chiếc vòng tay này ….”

“Chiếc trâm cài này ….”

Mọi người nghe xong một lượt và nhận được xác thực từ các chuyên gia, vẻ nghi kỵ và xem thường trước đó mất sạch, mà thay vào đó là sự thèm khát đến cực điểm.

Ở đây toàn thành phần giàu nứt đố đổ vách, vẻ ham hố được thể hiện rõ nét.

Trong giáo trình CFA dành cho các chuyên gia tài chính, thì ngoài 2 kênh đầu tư truyền thống là cổ phiếu và trái phiếu, thì mua sắm trang sức, tác phẩm nghệ thuật, … cũng được coi là một kênh đầu tư, nó được gọi bằng thuật ngữ chuyên ngành là Alternative Investment.

Nói chung là đừng dạy nhà giàu cách tiêu tiền, họ mua gì và bán gì, hay nắm giữ gì, đều có ý đồ cả đấy.

Trong lúc mọi người hồ hởi ra giá, thì Murasaki lại lẳng lặng ngồi một chỗ sụt sùi, nàng không ngờ Thuyết lại chơi lớn như vậy, có hẳn 1 bộ sưu tập khổng lồ để đem đi bán cho thiên hạ, vậy mà ngay cả chiếc nhẫn 1 chỉ vàng cũng chưa từng tặng cho nàng.

Lâu nay nàng vẫn làm tròn trọng trách của 1 người vợ, 1 người mẹ mà.

Nhà nàng thì dĩ nhiên chẳng thiếu gì đồ trang sức quý giá, nhưng được người mình thương tặng cho vẫn thích hơn chứ, ý nghĩa hơn nhiều chứ.

Nếu nàng biết hắn từng tặng riêng Thảo hẳn 1 bộ nữ trang tương tự, không biết sẽ đau đớn như thế nào.

Nhìn Murasaki ấm ức khóc, Berdina cũng lại gần ôm và động viên, dường như nàng hiểu suy nghĩ của Murasaki lúc này, không ngờ một bà trùm máu lạnh và tàn ác có tiếng lại có thể yêu tên thanh niên đang đứng trên sân khấu kia một cách sâu đậm như vậy.

Lâu lắm rồi nàng mới lại có cảm giác tò mò về một người đàn ông.

Vì xuất thân danh giá, nên tầm mắt của Berdina cũng cực cao, rất hiếm người có thể khiến nàng chú ý.

Còn ông Ferdinand thì thầm nghĩ:

“Xem ra Thuyết đúng là người có thực lực bất phàm như lão tổ nói, lúc nãy chưa gì mình đã vội nghi oan cho người ta, cũng may nãy giờ ta chưa nói lời nào, kẻo lỡ làm người ta phật ý, thì hỏng đại sự.”

“Con bé Berdina cũng đã tới tuổi lấy chồng, nó cũng xinh đẹp sắc sảo, nhà mình với nhà Senjou quan hệ lâu nay lại rất thân, hay là …”

Một ý nghĩ táo bạo chợt lóe lên trong đầu ông Ferdinand.

Là người từng trải, từng lãnh đạo một gia tộc lớn cùng cả một đế chế kinh doanh khổng lồ, dĩ nhiên ông Ferdinand cũng là người rất quyết đoán và táo bạo.

Người này, không thể đắc tội được, phải cố gắng làm thân!

Trong lúc hội trường nhốn nháo, ai cũng muốn tranh thủ được một món, thậm chí nhiều người còn hét giá mua trọn bộ, Thuyết đành tên tiếng trấn an

“Các vị bình tĩnh, tôi vẫn còn kim cương, đủ mọi kích cỡ, viên to không ít, mại dô, mại dô”

Nói rồi hắn lại phất tay, thêm hàng chục viên kim cương nặng từ 300 tới 1200 carat lại hiện ra, đủ các màu sắc, và chúng đã được gia công chế tác tỉ mỉ.

Đám đông dưới nhìn thấy cảnh này lại càng phấn khích, nhất là những tay buôn kim cương, đào trúng long mạch rồi.

Tổng kết phi vụ đấu giá của mình, Thuyết thu được cả thảy 1.9 tỷ $, trong đó bộ sưu tập lúc đầu, người giành chiến thắng là gia tộc Hội trưởng Rothschild, với mức giá 1.2 tỷ $.

Đúng là làm giàu không khó.

Khi bạn có bản lĩnh hơn người, huống hồ hắn là siêu nhiên.

Trở về chỗ ngồi, nhìn Murasaki dụi tay lau đi hàng lệ rơi, khóe mắt vẫn còn đỏ hoe, Thuyết tới vỗ về thì nàng lảng tránh, quay mặt đi chỗ khác.

Không cần hỏi cũng đoán được nguyên nhân, hắn nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai của vợ mình, thủ thỉ với nàng:

“Lâu nay anh vẫn chuẩn bị sẵn 1 bộ trang sức để dành tặng nàng, muốn gây bất ngờ, để lát anh lấy ra cho.”

Murasaki nghe vậy thì ngúng nguẩy bĩu môi, nhưng lại tựa đầu vào vai Thuyết.

Phụ nữ quả thật rất khó hiểu.

Sau màn thể hiện của Thuyết, cũng có vài người khác tiếp tục mang trang sức lên bán đấu giá, nhưng rất ít người chú ý và giơ tay trả giá, và nếu có, thì mức giá họ trả, cũng thấp hơn hẳn so với mức giá mà người bán đưa ra, vì quả thực, chúng không thể so sánh với những món hàng Thuyết vừa đấu giá trước đó.

Hành vi của Thuyết không thể nghi ngờ, nó đã làm nhiều người mất đi thu nhập kỳ vọng.

Còn những người vừa chiến thắng trong 10 giao dịch đầu tiên, họ đang cảm thấy tiếc số tiền mình vừa bỏ ra.

Có thể trước kia, những đồ đó có thể coi là hiếm có và giá trị bậc nhất, trên Trái Đất này cực kỳ khó có thể tìm được món quý hơn, nhưng sau khi bị soán ngôi, thì rõ ràng, nó đã bị trượt dốc thảm hại.

Buổi giao dịch nội bộ đầu tiên kết thúc vào lúc 12h trưa, mọi người đi ăn trưa và quay trở lại tiếp tục và lúc 14h chiều. Trong khoảng thời gian này, rất nhiều tỷ phú là nhà sưu tập, hay buôn kim cương đã tiến tới tiếp cận và trò chuyện với Thuyết.

Murasaki vừa được dịp thể hiện tài ngoại giao khéo léo của mình, mà vị thế của gia tộc Senjou cũng trở nên vững vàng hơn.

Tới phiên đấu giá buổi chiều là các phát minh khoa học công nghệ hiện đại nhất, có thể là một loại thuốc kháng ung thư, hay một loại dược phẩm tăng cường tuổi thọ nào đấy.

Với đám nhà giàu thì họ rất thích thú những thứ này

Cũng phải thôi, sống lâu giàu bền là tâm lý chung rồi, ai chẳng như vậy.

Ngoài ra cũng có kha khá thành tựu liên quan đến máy móc, trí tuệ nhân tạo, …

Cả ông Ferdinand lẫn Murasaki đều mang phát minh mới của nhà mình ra giao bán, cũng như thu mua một số thành tựu của người khác.

Với Thuyết thì những sản phẩm này còn kém xa so với những thứ mà đám Máy Sư và Dược Sư hạng xoàng ở Thánh Giới làm ra, hắn ngồi xem thấy chán quá, lấy tay che miệng ngáp ngắn ngáp dài.

Có lẽ ở Trái Đất có một khác biệt và tiên tiến hơn so với Thánh Giới, đó là năng lực sản xuất công nghiệp bằng các dây chuyền tự động hóa trong các nhà máy, còn Thánh Giới thì đều là các sản phẩm thủ công, nên năng suất ở Thánh giới không thể bằng được.

Thuyết cũng tính sau này trở về Thánh giới, nên mang theo một số người có năng lực quản lý và chế tạo máy móc trong sản xuất công nghiệp, có thể sẽ có ưu thế rất lớn.

Bất quá thì sản xuất trên dây chuyền công nghiệp, chỉ áp dụng với những sản phẩm đại trà và phổ thông thôi, nên giá cả sẽ phải chăng, phù hợp với túi tiền của nhiều người, chứ nếu là sản phẩm cao cấp, Vip Pro, thì thường vẫn phải làm thủ công.

Một điều quan trọng đó chính là nguyên liệu đầu vào, thứ gì hiếm có khó tìm thì số lượng sẽ rất ít, không thể đủ nguyên liệu để sản xuất trên quy mô lớn được, không thấy một chiếc túi xách Hermes làm bằng da cá sấu, nhà giàu còn phải xếp hàng mãi mới mua được đấy.

Tương tự, một món pháp bảo, hay binh khí đẳng cấp Chân Tu, thì những nguyên liệu dùng để luyện chế nên nó, ít nhất phải có 1 món đạt đẳng cấp Chân Tu, mà đạt tới đẳng cấp này, Thánh giới dù rộng lớn bao la, cũng hiếm hoi vô cùng.

Chưa kể để có thể đốt chảy và hòa tan nguyên liệu đẳng cấp cao như thế, thì vị Khí Sư đó cũng phải đạt đẳng cấp Chân Tu, một vị Khí Sư cao cấp như vậy là quá ít ỏi, hoặc nếu dùng máy để sản xuất, thì cỗ máy cũng phải đạt đẳng cấp tương tự.

Mà những cố máy cấp Chân Tu là tồn tại gì, chúng có thể coi là tâm huyết của những Máy Sư có đẳng cấp tương ứng, số lượng cực hiếm, và giá bán thì trên trời.

Ỷ tưởng của Thuyết, nghe qua thì hay đấy, nhưng thực tế triển khai, thì chỉ nhắm được vào phân khúc nhóm khách hàng bình dân thôi.