Chương 57: Đấu giá hội – phá game

Thuyết nhăn mặt, khó xử vô cùng:

“Không phải là ta thấy người khác gặp khó mà làm cao, cố tình gây khó dễ, mà vấn đề là mỗi hành tinh đều có quy tắc của nhà trời ngự trị ở nơi đó, nếu tùy tiện xâm phạm, ví dụ như can thiệp vào chuyện sinh tử của cư dân ở đấy, sẽ bị ông trời để mắt.”

“Tuy ta đủ bản lĩnh chống lại, nhưng nếu gây oanh động quá lớn, thì nhiều phiền phức khác sẽ kéo đến.”

Nhưng vì nể vợ, cuối cùng hắn bất đắc dĩ đồng ý:

“Thôi được rồi, ta sẽ cố thêm lần này, dù sao thì thi xong tốt nghiệp cấp 3, ta cũng sẽ rời khỏi Trái Đất.”

3 ông cháu Ferdinand nhận được cái gật đầu của Thuyết thì mừng đến rơi lệ.

“Mong ngài cố gắng sớm cho, sức khỏe của cha tôi cũng không tốt lắm!”

“Được rồi, xong vụ đấu giá sắp tới, ta sẽ tới tư dinh nhà các người, nhưng chữa được hay không, thì ta không dám hứa trước, dù sao ta cũng không phải đấng toàn năng.”

“Ngài có tấm lòng như vậy là tốt rồi, chúng tôi đội ơn suốt đời.”

“Ơn huệ gì, chỉ là tiện tay mà thôi, nếu là việc trong khả năng của ta thì mọi người không cần phải khách sáo, xưa nay ta giúp người chưa bao giờ đòi họ phải hồi báo gì cả”.

Đêm đã về khuya, khách khứa cũng lần lượt về khách sạn nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, đấu giá hội được khai mạc, cũng tại Tòa thánh, nhưng lần này, nó được tổ chức dưới một căn hầm bí mật, được bố phòng cẩn mật.

Nhìn những bức tường đá và nền nhà trơ gan cùng tuế nguyệt, Thuyết thầm suy tính nơi này cũng đã được xây dựng khoảng 2.500 năm là ít.

Nơi đây là tập hợp của hầu hết tinh anh của hành tinh này, hắn cũng muốn xem thử một phiến Hạ giới thì có đồ gì tốt.

Phiên đấu giá này có thể được coi như một giao dịch nội bộ giữa các gia tộc thành viên của hội Tam điểm, nguyên tắc rất đơn giản, người bán lên sân khấu chào hàng, giới thiệu về sản phẩm của mình, sau đó khán giả ngồi dưới khán đài sẽ bắt đầu trả giá.

Cái giá mang ra trao đổi, rất đa dạng, có thể là tiền (thường là tiền tệ mạnh như USD, CHF, JPY, GBP, …), có thể là vật phẩm, hàng hóa, tùy theo yêu cầu của người bán.

Nếu người bán cần tiền, thì người mua nào trả giá cao nhất, sau 3 phút, mà không có ai đưa ra được mức giá cao hơn, sẽ là người chiến thắng.

Khi chốt giá thành công, thì tiền trao cháo múc luôn và ngay, người mua lập tức trả tiền, còn người bán lập tức giao hàng.

Với cái giá là tiền, thì ban tổ chức thu từ người bán phí 5% từ mức giá được chốt.

Còn với cái giá là vật phẩm, hàng hóa, hay phát minh sáng chế, thì sẽ thu 1.5 triệu $ từ mỗi giao dịch.

Số tiền này coi như một loại phí giao dịch, nó cũng được dùng làm ngân sách chung của Hội Tam điểm.

Khi người bán và người mua hoàn thành giao dịch, thì người bán cũng phải chuyển khoản thanh toán phí này luôn cho ban tổ chức, không được chây ì.

Hơn ngàn người tham dự, thế nào mà 3 ông cháu nhà Mencken lại ngồi cạnh luôn vợ chồng Thuyết, có vẻ họ đang tò mò về năng lực của hắn.

Nhìn Berdina cao quý và xinh đẹp, kiều diễm, thế lực nhà Mencken lại rất mạnh, Murasaki cũng ầm thầm suy tính, nhưng không rõ là đang nghĩ gì.

Thuyết thì lại chẳng để ý tới những toan tính của những người ngồi xung quanh, hắn đang nghĩ xem có nên mang bộ trang sức vừa mới chế tạo ra bán lấy tiền không, rủi có món gì vừa ý, chẳng lẽ lại đi xin tiền vợ.

Ngẫm lại thì ở Trái Đất này, hắn có rất ít tiền.

Ở trên sân khấu, MC đã tuyên bố bắt đầu.

Người đầu tiên đi lên là một gã đàn ông trung niên người Pháp, lấy ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho ban thẩm định xem xét, mà vừa nhìn thấy vật trong đó, không ít quý bà đã thổn thức, 2 mắt mở to chiêm ngưỡng.

“Thưa quý vị, đây là chiếc nhẫn quý của gia đình tôi, đã lưu truyền được 4 đời, điểm nhấn của nó là viên Ruby máu bồ câu nặng 25,59 carat, đó là màu Ruby rất hiếm, và khối lượng như vậy là rất lớn trên thế giới. Giá khởi điểm tôi đưa ra là 24 triệu franc Thụy Sĩ (CHF).”

Nghe như vậy, vô số người rạo rực, đã có người vội đứng lên ra giá: “24.5 triệu”

“24.9 triệu” – Một người khác hét to

“26 triệu” – có người chơi lớn luôn

Thuyết thấy vậy thì cười khẩy, viên ruby này so với mớ kim cương mà hắn vơ vét ở Hải Vương Tinh, thì còn bé lắm, không có tuổi.

Ngay cả Murasaki cũng hào hứng, định tham gia, tâm lý chung của phụ nữ mà, có điều kiện thì ai cũng mê trang sức, Thuyết thấy vậy thì vội ngăn lại, bảo nàng đừng có vội.

“Vợ cứ bình tĩnh, thứ bèo bọt đó mê luyến làm cái gì.”

Murasaki nghe vậy thì tiu nghỉu, ánh mắt u oán, người ta biết rồi, anh xuất thân từ thế giới cao cấp, dĩ nhiên không thèm nhìn đồ ở hạ giới chúng tôi vào trong mắt.

Nhà Mencken nghe vậy thì bắt đầu nhìn Thuyết bằng ánh mắt ngờ vực, viên Ruby kia có thể xem như báu vật ở Trái Đất này, vì độ hiếm có khỏi phải bàn, vậy mà tên thanh niên này lại ra vẻ xem thường.

Cuối cùng thì mức giá cho người chiến thắng là 29.8 triệu CHF, cái nhẫn thuộc về một quý ông tới từ Anh, ông ta muốn dành tặng nó cho con gái mình.

“Ai muốn tiếp tục mang vật phẩm lên đấu giá, xin mời giơ tay.”

Thuyết nghe vậy thì cũng vội giơ tay, hắn cũng đang muốn kiếm tiền.

Murasaki và 3 ông cháu Ferdinand thấy vậy thì tò mò vô cùng, không biết con hàng này định mang món gì ra giao dịch.

Nhưng tiếc là MC lại chọn người khác lên thay vì chọn hắn, đó là một bà cô khá lớn tuổi.

Thở mạnh một hơi ngồi xuống, nhìn bà cô tóc vàng, mắt xanh ngoe nguẩy mông đít đi lên lễ đài, Thuyết cũng muốn xem thử mụ kia có thể lấy ra được đồ gì hay.

“Kính thưa quý vị, đây là chiếc vòng tay bằng vàng ròng của Nữ hoàng Amosis của Ai Cập cổ đại, ông cố của tôi đã tìm được nó trong một lăng mộ cổ, mức giá khởi điểm tôi đưa ra là 2 triệu USD”

Nghe vậy cả hội trường ồ lên một tiếng, vòng tay bằng vàng ròng với đám người ở đây thì chẳng là gì, nhưng quan trọng là nguồn gốc của nó.

Một lão già là thành viên ban thẩm định lên tiếng xác nhận:

“Đây đúng là cổ vật Ai Cập, máy quét niên đại xác định chiếc vòng vàng này đã được chế tác cách đây 3.582 năm.”

Một người ra giá:

“2 triệu 0 trăm 50 nghìn USD”

Rồi thì: “2 triệu 0 trăm 70 nghìn USD”

“2 triệu 1 trăm 20 nghìn USD”

….

Cuối cùng chiến thắng thuộc về một tiểu thư đến từ Hàn Quốc với giá chốt là 2.315.000 $

Gần chục giao dịch diễn ra sau đó, với đa phần là đồ trang sức.

Giơ tay 5 lần 7 lượt mà mãi không được gọi lên, nhìn đám phế vật mà người ta mang lên đấu giá, Thuyết cay cú lắm.

Không nhịn nổi nữa, khi người thứ 11 vừa mang một chiếc vương miện gắn viên kim cương nặng 115 carat ra bán đấu giá, khoe rằng nó còn to hơn Viên kim cương Koh-i-Noor gắn trên vương miện của Hoàng gia Anh, người bán vừa nói xong thì Thuyết đứng dậy, thay vì ra giá thì hắn lại làm ra hành vi phá game rất bất lịch sự.

“Tưởng vật gì cao cấp, so với đồ của ta, mấy món trang sức mà các người mang ra giao dịch nãy giờ, thì chẳng thấm vào đâu, một mớ phế phẩm.”

Nghe phát ngôn ngông cuồng và thiếu văn hóa như vậy, nó không giống một người được giáo dục tử tế, vô số người bàn tán to nhỏ, nhiều người dùng cái nhìn bất thiện hướng về phía Thuyết, nhất là những người đã giao dịch nãy giờ, họ cảm thấy mình bị coi thường.

“Kẻ đó là ai vậy, ăn nói thô lỗ quá, sao không tống cổ ra ngoài!”

“À, tôi có biết người này, hắn tên là Thuyết, 17 tuổi, đến từ Việt Nam, thấy bảo là phu quân mới cưới của bà trùm Murasaki ở Tokyo, với cả hắn chính là tác giả cho lời giải một bài toán thiên niên kỷ gần đây.”

“Việt Nam ư, nơi đó mà cũng có người đủ tư cách ngồi ở đây á?”

“Thôi bỏ đi, hắn có khoác lác hay không thì chút nữa sẽ biết.”

Nghe vô số lời xì xầm bàn tán về chồng mình, Murasaki xấu hổ vô cùng, chỉ biết cúi gằm mặt xuống, hận không có cái lỗ nào để độn thổ.

Xấu chàng thì hổ ai?

Ông Ferdinand thì cảm thấy thất vọng về hành vi của Thuyết, ông ta đang nghĩ sau dịp đấu giá hội lần này, phải nói khéo thế nào với Murasaki, để tên này không tới tư dinh của mình nữa, thành phần này có lẽ chỉ phét lác là giỏi.

Đứng trên sân khấu, nữ MC bình tĩnh đối đáp:

“Thưa ngài, tôi để ý anh giơ tay nãy giờ mà chưa được gọi, vậy lần tiếp theo, chúng tôi hân hạnh được mời anh lên sân khấu, hy vọng những gì anh lấy ra bán đấu giá đúng với những gì anh vừa nói.”

Thuyết nghe nói thế thì ngồi xuống, người ta đã nói vậy, hắn cũng không tiện phản bác.

Giao dịch thứ 11 cũng mau chóng kết thúc trong vòng vài phút, chủ yếu mọi người muốn xem “màn trình diễn” sắp tới của Thuyết.

Với một số người vốn sẵn hiềm khích với gia tộc Senjou, thì âm thầm chờ mong tên này làm bẽ mặt nhà Senjou một vố, càng đau càng tốt.