Chỉ hơn 10 phút, Lan đã thu xếp hết những thứ cần mang đi để ở trên giường. Nàng cũng đeo túi xách và ngồi lên trên đó, tay nắm lấy vali, dáng vẻ khiêu gợi nhìn hắn:
“Tất cả ở đây, cả người lẫn vật”
Thuyết gật đầu: “Tốt lắm, hãy xem đây!”
Nói rồi hắn phẩy tay, một cái vòng tròn không gian xuất hiện, quét qua Lan và đống đồ, đưa tất cả những gì cần dịch chuyển vào trong đó, Thuyết cũng bước vào theo.
Đầu ra là 1 căn phòng ngủ ở nhà Thuyết.
Nhìn cảnh vật bỗng chốc thay đổi, Lan hốt hoảng, ú ớ nhìn sang Thuyết hỏi: “Đây là đâu?”
Thuyết mỉm cười: “Đây là nhà ta mới xây, cưng cứ bình tĩnh, bất ngờ còn rất nhiều”.
Rồi hắn chạy đi gọi Thảo vào giới thiệu:
“Giới thiệu với Lan, đây là Thảo, 26 tuổi, đang làm ngân hàng dưới Hà Nội, cũng là một người phụ nữ của ta, hy vọng mọi người sau này đối xử tốt với nhau. Trước lạ sau quen, 2 người cứ từ từ nói chuyện.”
Lan há hốc, ngạc nhiên, không hiểu cái gì đang xảy ra, Thảo đã chủ động cất lời:
“Em chào chị Lan, rất vui được gặp chị, em đã từng nghe anh ấy kể về chị, nay mới được gặp. Ngoài chị và em ra, anh ấy còn 2 người phụ nữ bên Nhật nữa cơ, trong đó có 1 người cũng trạc tuổi chị, thậm chí còn đang mang thai con của anh ấy nữa”.
Thuyết nghe Thảo nói thế thì vội đỡ lấy Lan, hắn sợ nàng sốc mà ngã lăn quay ra đất.
“Lan, em bình tĩnh, đừng sốc kẻo hại tới thai nhi, em ngồi xuống đây, ngồi xuống đây”
Đến lượt Thảo sốc, người lảo đảo, đưa tay lên đầu bóp trán
Thuyết thấy vậy, đỡ Lan ngồi xuống giường rồi hắn lại ra đỡ lấy Thảo, dù gì từ sáng đến giờ Thảo sốc mấy lần, không ngất xỉu đã là may mắn lắm rồi.
Nhìn 2 nàng ngồi trên giường, hắn tìm cách đánh trống lảng:
“2 em cứ làm quen với nhau trước nhé, anh quay về thị trấn lấy cái xe máy, lát nữa anh sẽ đón Haruko và Murusaki tới đây, cho 4 người làm quen nhận biết nhau luôn. À, Lan còn xe máy nữa đúng không, anh đi lấy về luôn”
Không đợi Lan trả lời, Thuyết chủ động mở túi, lấy chìa khóa xe rồi biến mất.
Nhìn Thuyết trở nên trong suốt và vô hình ngay trước mắt, Lan chính thức ngất xỉu.
Thảo thấy vậy thì lo lắng quá, không biết phải làm sao, vội lấy điện thoại gọi cho Thuyết.
Thuyết hiện ra ở tầng 2 nhà Lan trên thị trấn thì điện thoại reo, hắn bảo đợi tí hắn trở về.
Vội xuống tầng 1 dắt xe Lan vào trong rồi khóa cửa lại, hắn lại điều động Không Gian, đưa cả người và xe về nhà mình.
Vội chạy vào nhà nhìn Lan nằm ngất trên giường, hắn đánh vào 1 huyệt sau ót nàng, rồi sờ tay lên đầu nàng, trợ giúp não bộ.
Thấy Lan từ từ mở mắt ra, hắn ôn tồn bảo:
“Em chịu khó nghỉ ngơi cho khỏe, Thảo chăm sóc và lựa lời giải thích với chị ấy giúp anh, riêng khoản ăn nói em khéo mà”.
Thảo gật đầu và xua tay ra hiệu hắn đi ra ngoài, để nàng xử lý. Thuyết thấy vậy thì đi bộ ra khỏi phòng, ra khỏi phòng mới biến mất, lại trở về tầng 2 nhà Lan.
Hắn vội chạy xuống tầng 1 mở cửa, ra lấy con xe Wave của mình.
Khóa cửa cẩn thận rồi ra dắt xe, Thuyết nhắn tin cho 2 cô vợ Nhật của mình, bảo các nàng chuẩn bị sẵn 1 mâm đồ ăn thức nhắm, tối nay hắn mang các nàng về Việt Nam xem nhà mới. Sau đó thì Thuyết phi thẳng tới siêu thị điện máy và vật liệu xây dựng trên thành phố, chọn ti vi, tủ lạnh, máy giặt, vòi sen, chậu rửa, …. toàn loại xịn xò.
Thuyết thanh toán luôn, và yêu cầu siêu thị chở hàng luôn về nhà hắn
Tưởng hết 50 triệu, mà toang gần 200 củ, nhà rộng nhiều phòng nên cũng nhiều thiết bị.
Về phần thằng đệ tử mà lão Phong cắt cử ở lại, hắn ngồi quán trà đá cạnh đó vừa chơi game vừa liếc mắt nhìn về phía nhà Lan, khi thấy Thuyết đóng cửa và một hồi sau mới đi ra, hắn cười nhếch mép, vẻ mặt thèm thuồng:
“Thằng phi công này vậy mà số hưởng, lái máy bay ngon vậy”
Nhưng nếu biết mình cứ ngồi theo dõi một căn nhà trống không, người cần theo dõi thì đã mất hút, không hiểu hắn sẽ có cảm giác gì, liệu còn ngồi đó mà cười nổi không?
Còn Thuyết thì sau khi rời siêu thị, đi tới chỗ vắng, cả người và xe lại biến mất, giây sau đã về tới sân nhà, cất xe xong Thuyết xé không sang Tokyo, sum vầy với vợ Nhật của mình.
Thuyết tới nhà Murasaki, hắn định đi gặp nàng nhưng nghĩ lại thì dù gì mình cũng đã xác định quan hệ với gia đình nàng, tới nhà thì phải tới chào hỏi trưởng bối trước mới phải đạo. Nghĩ thế nên hắn đi gặp cha nàng:
“Con chào cha ạ, tối nay con đến để dẫn Murasaki đi chơi”
“Uk, con vào đây, mấy vị lão tổ đang bế quan, nếu cần thì để ta gọi.”
“Bệnh tình của cha chưa dứt hẳn, lần này để con chữa cho, cha cứ ngồi yên đó, thả lỏng tinh thần.”
Nói rồi hắn vận công, thi triển thủ pháp, chỉ thấy hắn phất tay, ông cụ đang ngồi bỗng bay lên, lơ lửng trên không
“Ngũ Chỉ Thông Huyền”
Chính là môn tuyệt kỹ chữa bệnh mà lần trước hắn từng dùng để chữa trị cho ông Sơn (bố của Thảo), vẫn là 5 chỉ thần thánh, điểm vào 5 vị trí khác nhau trên cơ thể, nhưng bây giờ, nội lực của Thuyết đã khác xưa, không còn là linh lực yếu ớt nữa, mà là Chân Tu lực cường đại vô cùng, do đó mà không cần mấy đồ phụ trợ khác.
Người cha già người rùn rẩy, cơ thể toát ra những làn khói đen kịt, đó toàn là những thứ độc hại, tế bào ung thư, mầm bệnh tích tụ lâu ngày trong người, số là ông bị ung thư gan, đã di căn một thời gian, may mà nhà giàu, điều kiện tốt, nên mới lay lắt thêm được mấy năm nay.
Thuyết lại động tay, toàn bộ khối khí đen kịt thoát ra từ người bệnh tụ lại 1 chỗ, đến khi không còn khói đen thoát ra, chứng tỏ đã khỏi bệnh, thì Thuyết cho 1 mồi lửa, đốt sạch đống bệnh tật này. Ngọn lửa Thái Dương khủng bố, đốt thành hư vô luôn.
Tiện tay, Thuyết bồi thêm 1 tia Sinh Mệnh lực cho ông cụ.
Toàn bộ quá trình diễn ra đâu đó chừng 7-8 phút, lúc này từ một lão nhân ốm yếu, mà đã trở nên khỏe mạnh, nhanh nhẹn, trẻ ra khoảng 30 tuổi.
Thuyết vẫn chưa dám mang Cấm Kỵ ra chữa bệnh cho người khác, hắn cho rằng thứ đó không nên tùy tiện thi triển, dù gì thì hắn vẫn còn e ngại vụ bị sét đánh đợt trước.
“Cha thấy sao rồi, cảm giác trong người thế nào?” Thuyết hồ hởi cười
Cha vợ cười tươi đáp lại:
“Ta khỏe lắm, tốt tốt tốt, đúng là rể quý của ta.”
Thấy động tĩnh của Thuyết, 4 vị lão tổ đang bế quan cũng vội lao ra, tay bắt mặt mừng với hắn, công pháp hắn đưa quả thật thần kỳ, tinh diệu vô cùng, họ khen không ngớt miệng.
Chuyện, hàng Thánh cấp đó, dù bới khắp Tiên giới cũng tìm chẳng ra, nói chi 1 phiến Hạ giới còn lạc hậu như thế này.
Nhìn 4 vị lão tổ, hắn thấy tu vi của mấy người đã bắt đầu rục rịch đề thăng, xem ra việc hắn tác động vào kinh mạch và huyệt đạo của mấy cụ đã phát huy hiệu quả, bất quá hắn cảm ứng được Trái Đất dường như đang gặp một mối đe dọa đến từ bên ngoài, bây giờ gia tăng thực lực mới là chính đạo, nghĩ tới đây hắn quyết định xuống tay đầu tư, gia tộc Senjou tài lực giàu mạnh, sẽ là một lực lượng nòng cốt của hắn.
Hắn lấy ra một ít Hoàng thạch, Hắc Thạch từ trong người, bảo 4 vị lão tổ:
“Dù công pháp và ngộ tính đã có, nhưng Linh khí Trái Đất quá mỏng manh, nên sẽ mất rất nhiều thời gian để gia tăng tu vi, số Thánh thạch này là chút tấm lòng của con, đủ để 4 vị chuyển hóa toàn bộ Linh lực trong người thành Thánh Lực, cao quý hơn vô số lần, hơn nữa cũng đủ để tu đến Luyện Hư kỳ Đỉnh Phong, cảnh giới tối đỉnh của hành tinh này.”
4 vị lão tổ mắt sáng lên, hận không thể lập tức bái hắn làm sư phụ.
“Đa tạ, đội ơn Lê Thuyết tiên sinh, ngài đúng là thần nhân.”
“Ấy, người một nhà, không cần khách sáo, việc này với con cũng chẳng đáng gì, với cả con và Murasaki đã nên duyên, đã có sự gắn kết, hiếu kính trưởng bối trong nhà là nên.”
Murasaki thì đứng ngoài cửa nãy giờ, nghe Thuyết nói thế mà sung sướng đến rơi lệ, thấy bậc trưởng bối đang nói chuyện, nàng không dám tự tiện đi vào.
Thấy nàng còn nép mình đứng ngoài cửa, Thuyết vội ra đón vào, mấy ông già định rời đi cho đôi trẻ hàn huyên, thì Thuyết giữ lại, giọng nghiêm túc:
“Con có cảm giác về một phiến Tiên giới xa xăm đang nhắm vào Trái Đất, bọn chúng thậm chí còn thành lập tổ chức ngầm ở hành tinh này từ rất lâu để do thám. Không rõ mục đích sau cùng của bọn chúng là gì, nhưng đề phòng vẫn hơn, lỡ sau này xảy ra biến cố, có thực lực cũng dễ bề giải quyết”.
Mấy người nghe vậy thì ngưng trọng, thông tin này quá sốc, Thuyết lại trấn an:
“Nếu có chiến sự, Linh lực ở Trái Đất trước mặt Tiên lực quá yếu kém, nhưng chỉ cần mấy vị sở hữu Thánh lực, khi đó chẳng có gì phải sợ cả, vì Tiên Lực không có vẹo gì khi đánh nhau với Thánh Lực, ngoài ra còn có con ở đây nữa. Mọi người vì thế mà đừng quá lo ngại, cứ an tâm phát triển”.