Chương 27: Suy nghĩ thông suốt

Nhưng đến đây thì vận may đã chấm dứt, dù hắn nốc thêm hàng chục vì sao thì vẫn không thấy cơ thể có biến chuyển gì, tu vi không nhích lên được tẹo nào, mà nếu cứ tiếp tục “ăn” vào như vậy, sợ rằng sẽ bị bạo thể, hắn đành tạm dừng công việc vơ vét này lại.

Sở dĩ lúc đó hắn muốn nhanh chóng tu tới Cấm Kỵ là để trở về Thánh Giới trả thù, để tiêu diệt hết đám địch nhân khi xưa, nên mới tham lam vơ vét như vậy.

Tâm lý nói chung, khi thực lực càng mạnh, thì dã tâm sẽ càng lớn.

Khi Thuyết mới xuyên không tới Trái Đất, còn rất yếu, thì hắn chỉ lo tìm cách để sống.

Khi đã sống sót, hắn lại nghĩ cách kiếm tiền để trang trải.

Với thực lực càng ngày càng gia tăng, hắn càng được người ta kính nể, trọng vọng, sẵn sàng đi theo hầu hạ và cung phụng các kiểu.

Sự tham lam trong người vì đó mà ngày càng lớn dần lên, tơ tưởng nữ sắc, sự giàu sang, quyền bính, ý nghĩ phục thù, tiêu diệt những kẻ địch hùng mạnh ở Thánh giới.

Quan chức cũng như vậy, leo càng cao, họ càng ham mê quyền lực, càng muốn lên tới đỉnh cao, để người người phải ngước nhìn và kính nể.

Các quốc gia cũng thế, thực lực kinh tế và quân sự ngày càng lớn mạnh, thì dã tâm bành trướng, gây ảnh hưởng tới nước khác sẽ càng to lớn.

Nếu không có giáo dục, nâng cao nhận thức để đè nén lòng tham, nếu không có pháp luật và chế tài để kiểm soát và ngăn chặn những hành vi gây hấn, nếu không có những quốc gia đủ mạnh để làm đối trọng, e rằng nhân loại sẽ chìm trong chiến loạn, một nhà độc đại rồi.

Còn nếu như người đủ mạnh để đập tan chế tài và hệ thống luật pháp đó, thì xem như ngày ngươi xưng hùng, thống nhất Trái Đất đã tới gần rồi.

Nhưng bản chất con người Thuyết chưa từng có tham vọng xưng hùng xưng bá, hay thống nhất gì đó, càng không ham mê theo đuổi quyền lực hay tiền tài, danh vọng, cả kiếp trước cũng như kiếp này, quan điểm sống của hắn chỉ đơn giản là được làm điều mình thích, chịch người mình thương, và theo đuổi thứ mình đam mê.

Thế đam mê của hắn là gì?

Là truy cầu cảnh giới tối đỉnh, bước vào hàng ngũ Cấm Kỵ trong truyền thuyết kia sao?

Đúng mà cũng không đúng, cũng không hẳn là như vậy.

Kiếp trước hắn học võ, theo đuổi vị trí cường giả đỉnh cao là để trả đũa người yêu cũ, ả đã rời bỏ hắn, thậm chí còn cắm sừng hắn, để đi theo một tên cường giả. Sau này khi đã hùng mạnh, Thuyết đã tự tay đánh bại tên đó, thậm chí hắn còn bày trò, đưa ra thử thách dành cho đôi cẩu nam nữ kia, chỉ cho 1 trong 2 người được sống, kết cục là ả đàn bà kia đã bị chính tên nhân tình bấy lâu chưởng chết.

Giây phút đó, hắn đã cực kỳ sung sướng và khoái trí, vì đã rửa được mối hận bấy lâu.

Sang kiếp này, hắn truy cầu cảnh giới tối cao, để bảo vệ chính bản thân mình và những người thân yêu, tiếp đến là đi trả thù, trả thù xong thì sau đó là gì, hắn cũng chưa biết.

Bây giờ bình tâm suy nghĩ lại, Thuyết không nghĩ là bản thân mình thực sự thích như vậy.

Đừng thấy hắn chăm chỉ tu luyện mà nghĩ rằng hắn yêu thích con đường cường giả.

Con người ta hằng ngày vất vả làm việc ở cơ quan, cuối tháng lãnh lương, dùng đồng lương đó trang trải cuộc sống thường nhật. Nếu bạn hỏi người ta có yêu thích công việc hiện tại không, dám cá là nhiều người không thích, nhưng họ lại không dám từ bỏ, không dám thoát ra khỏi vùng an toàn bấy lâu, bởi vì họ cần công việc đó, cần nguồn thu nhập đó, để nuôi sống bản thân và gia đình.

Nghĩ kỹ thì Thuyết cũng không khác người ta là bao, hắn tu luyện cũng là để có thực lực bảo vệ chính mình và những người thân yêu, nếu như người ta sợ không có tiền để đóng học phí cho con, hay lo viện phí cho cha mẹ già, thì hắn lại sợ không đủ thực lực chống lại cường địch năm xưa, lỡ một ngày nào đó bọn chúng tìm tới Trái Đất này, nếu mà yếu ớt thì sao có thể đối phó.

Hắn, cũng như bao người sống trên đời, luôn lo sợ về một tương lai bấp bênh, và vì sợ nên mới phải làm việc hoặc tu luyện, dù cho bản tâm chưa hẳn đã thích thú. Còn đam mê thực sự của chính mình, Thuyết và những người đó cũng không biết.

Giờ đây, khi đã nghĩ kỹ, chính hắn lại đang nghi hoặc quyết định đi trả thù.

Nặng lòng thù hận, sống cũng rất khó chịu, không được thoải mái, tóm lại là cũng chẳng sung sướng gì, giống như chim bay mà đôi chân bị gắn theo hòn đá, mệt mỏi vô cùng.

Khách quan mà nói, thế lực của hắn và vợ hắn, vì làm quá nhiều chuyện xấu xa, khắp nơi oán giận, nên khi sự việc bị phanh phui, rất nhiều thế lực đã liên thủ vây giết.

Thuyết nghĩ kể cả mình tu đến Cấm Kỵ thì cũng chưa chắc đủ sức để trả thù? Kẻ địch năm đó cũng có Cấm Kỵ, hơn nữa chắc gì bọn chúng chỉ có 1 Cấm Kỵ, lỡ có Cấm Kỵ thứ 2, thứ 3, … chưa xuất thủ thì sao? Hiện nay hắn thân cô thế cô, nhưng lại có mấy mỹ nữ hầu hạ, há chẳng vui sướng hay sao?

Sao không trân trọng sự may mắn đó của mình, không thương yêu những người thân đang hiện hữu ngay bên cạnh mình, mà cứ ham hố những điều xa vời tận nơi đâu làm gì?

Suy cho cùng, cuộc sống vô lo vô nghĩ, ung dung nhàn hạ, vẫn là sung sướng nhất.

Trong trí nhớ của Thuyết ở kiếp này, có tác phẩm Lộc Đỉnh Ký nổi tiếng của cố nhà văn Kim Dung đã được chuyển thể thành phim, Hoàng đế Khang Hy ở ngôi cửu ngũ chí tôn, nắm nhiều binh quyền, nhưng cũng vô cùng mệt mỏi, vừa phải giải quyết một đống quốc sự hàng ngày, vừa phải đề phòng những người xung quanh có ý đồ xấu, lại phải đau đầu với một đám đàn bà chốn hậu cung, suốt ngày mưu mô quỷ kế, chơi trò cung đấu với nhau, trong khi Vi Tiểu Bảo lại có thể tự do tự tại, du sơn ngoạn thủy, sống cuộc sống tiêu dao cùng với 7 người vợ xinh đẹp của mình, há chẳng phải tốt hơn rất nhiều hay sao?

Cuộc đời này, sướng khổ tại ta, mình không cần thiết phải tự đày đọa mình vào bể khổ.

Suốt 1 ngày đêm đắm chìm trong suy nghĩ, cảm thấy như đã đắc đạo, Thuyết quyết định không ham hố binh quyền, tranh đoạt hơn thua với tranh đấu ở đời, cứ lặng yên mà sống hạnh phúc cùng vợ đẹp, con ngoan, là điều tuyệt vời nhất.

Đó chính là hạnh phúc, thật bình dị và giản đơn!

Nhưng mà tương lai thì không thể nói trước, ai biết trước ngày mai sẽ ra sao, vì thế vẫn phải tăng cường thực lực, để có thể đối phó với mọi tình huống xấu có thể xảy ra.

Còn việc đột phá Cấm Kỵ, cũng không thể vội được, dục tốc bất đạt, đừng tự gượng ép chính bản thân mình, kẻo cố quá thành quá cố.

“Hay mấy hôm nữa trở về Trái Đất, ta thử đem chuyện Cấm Kỵ đang gặp bế tắc chia sẻ với mấy người vợ xem, mặc dù không tu luyện như ta, nhưng họ cũng có học hành và vốn sống, hiểu được nhân tình thế thái, biết đâu sẽ có lời khuyên hữu ích.”

“Phàm những chuyện quan trọng, nhất định phải hỏi qua và tham khảo ý kiến của vợ, không nên im im mà giấu diếm che đậy, không tốt đâu, kính vợ đắc thọ mà”.

Càng nghĩ càng thán phục, Thuyết âm thầm tự sướng về “đỉnh cao trí tuệ” của mình.

Kể ra thì ở tiền kiếp, một số vấn đề hóc búa cũng nhờ vợ mà có thể giải đáp, tháo gỡ.

Mặc dù chưa tổ chức hôn lễ, hay dẫn đi đăng ký kết hôn, nhưng cảm nhận được chân tình mà Lan, Thảo, Haruko và Murasaki dành cho, Thuyết đã sớm coi đó như vợ mình rồi.

Ngoài ra, hắn còn muốn trở về Trái Đất để tiếp tục đi học, Thuyết vẫn còn day dứt về lời răn học hành nên người mà ông Lâm (cha hắn) mong muốn lúc sinh thời.

“Còn khoảng chục ngày nữa là khai giảng bước vào năm học mới rồi, ta tranh thủ đúc nốt Thời Không Vô Song Thể rồi trở về Trái Đất, kẻ ra mình cũng xa mấy người các nàng gần 3 tháng rồi, cũng là từng ấy thời gian chưa được uống trà sữa.”

Nghĩ tới đây, Thuyết vận công, Thời Gian Lực, Không Gian Lực ầm ầm vận chuyển trong cơ thể, cả người hắn sáng rực lên, vô số cổ tự thần bí bao bọc xung quanh.

Linh hồn đau nhức kịch liệt, vô cùng vô tận sự giày vò cắn xé.

“A A A A A”

Thời Không Vô Song Thể quả nhiên là thể chất hùng mạnh, dù có mượn một thể chất nghịch thiên và hùng mạnh khác để hỗ trợ đúc nên, hắn vẫn cảm thấy đau đớn vô cùng.

Mỗi một giây qua đi, hắn cảm giác như mình chịu đau đớn cả một năm ròng.

Cũng đúng thôi, chịu sự tra tấn khi đứng trong dòng chảy luân hồi, vô số dòng thời không chảy qua, đó đâu phải cảm giác dễ chịu gì.

Cắn răng chịu đựng, hắn không thể buông tay, vì cái gì cũng có giá của nó, càng gian khổ thì thành quả sẽ càng to lớn, còn nếu từ bỏ lúc này, thì sẽ phải đón nhận phản phệ nặng nề.

5 ngày sau, quá trình đã hoàn tất, mọi đau đớn đã chấm dứt, Thuyết từ từ mở mắt ra

Nhìn về một thiên thạch phía xa xa, đâu đó cỡ hàng triệu năm ánh sáng, Thuyết từ từ nắm tay mình lại, động tác như đang muốn bóp nát thứ gì đó.

“Không Gian nghiền ép”

Khối thiên thạch đó rung lên, rồi vỡ tung thành từng mảnh nhỏ.

Cảm nhận trong cơ thể mình lúc này, mỗi một tế bào, một giọt máu, đều lưu chuyển Thời Gian và Không Gian cực kỳ mạnh mẽ.

“Thời Gian ngưng đọng”

Một ngôi sao chổi đang bay nhanh qua một ngôi sao ở khoảng cách xa xăm bị Thuyết nhắm vào, nó lập tức đứng yên, không còn nhúc nhích.

Ý niệm vừa động, Thuyết đã hòa mình vào không gian, cả cơ thể trở nên vô hình.

Chỉ sau một sát na, nơi hắn xuất hiện chính là bề mặt của ngôi sao chổi đang bất động kia.

Sức mạnh và khả năng chưởng khống thật quá đỗi khủng khiếp.