Chương 20: Mỹ nữ hầu hạ

Nhìn khắp hang cũng chẳng thấy món gì quý giá, ngoài một cái hộp nhỏ ở trong góc, nhìn qua thì vô cùng cũ kỹ, đoán chừng đã có từ rất lâu.

Mở ra thì thấy 1 mảnh nhỏ, bé như hộp ghim văn phòng, không rõ làm từ chất liệu gì, sành, sứ, xương hay gỗ, đá, … Dựa theo trí nhớ cướp được, chỉ biết chiếc hộp này trôi dạt từ ngoài biển vào đất liền, con hồ ly tình cờ nhặt được cách đây hơn 800 năm về trước.

Tạm cất món đồ đó lại, hắn cũng không mấy hứng thú với thứ này, ngoài đàn bà và đồ ăn thức uống ra thì một tinh cầu cấp thấp liệu có đồ gì tốt trong mắt hắn.

Rời khỏi hang, Thuyết và mấy người châm lửa, đốt cháy cái hang này.

Hỗ trợ 4 nạn nhân xuống núi, do đường núi cheo leo nên hắn trực tiếp xài khinh công, bế từng người xuống.

Vừa đi vừa trò chuyện, hắn cũng biết mấy người này là gia tộc Tanaka, nhà họ có tiệm bánh nổi tiếng ở một thành phố nhỏ gần đây, dịp này họ về quê cũ để tảo mộ thắp hương, trong lúc đi qua đoạn đường vắng, bị yêu quái bắt cóc. Ngàn năm nay cũng có những đồn đoán về các vụ mất tích bí ẩn, nhưng yêu quái đã sống thành tinh, rất ranh mãnh, chưa ai tìm được hang ổ của nó.

Đi bộ ra đường cái, lúc này trời cũng đã sáng, Thuyết cũng đang cần tìm chỗ tá túc đêm nay nên hắn đồng ý với lời mời của gia đình Tanaka, cùng bắt xe về nhà họ nghỉ tạm.

Tối hôm đó Thuyết được chiêu đãi rất thịnh soạn, với những đặc sản nổi tiếng của vùng, bánh trái các loại, gỏi sashimi, rượu sake.

Cơm no rượu say, Thuyết ngủ một giấc ngon lành. Sáng hôm sau thức giấc, chào tạm biệt gia đình Tanaka rời đi, mặc dù họ nài nỉ hắn tiếp tục ở lại chơi.

“Sau này có dịp tới Nhật Bản, ân công nhớ quay trở lại thăm gia đình chúng tôi nhé”

….

Cuốc bộ tới một khu vực ven biển, vừa đi vừa ngắm cảnh, tiêu dao tự tại, phong cảnh đất nước ôn đới như Nhật Bản thật quá đẹp, mê luyến lòng người.

“Có dịp nhất định phải dẫn Lan và Thảo sang đây du lịch một chuyến” Thuyết thầm nghĩ.

“Nhưng tiền đề là 2 người họ có thể hòa hợp với nhau, và nhất là Lan phải đồng ý đi theo mình đã, những việc này xem chừng có vẻ khó, haiz”. Thuyết ngao ngán lắc đầu.

“Dường như đúng là chỗ này”

Dừng lại tại một nơi, Thuyết biết mình đã tới nơi sắp xảy ra động đất, loa thông báo gần đó còn đang phát lên thông báo của Cơ quan Địa chất Nhật Bản, nhà đài đang cảnh báo dân cư gần đó một trận động đất sắp xảy ra, yêu cầu họ sơ tán.

“Ruỳnh ruỳnh”

Âm thanh rung lắc vang lên, Thuyết biết là bắt đầu có địa chấn rồi.

Miệng niệm khẩu quyết, cả thân hình hắn bỗng chốc phát sáng, cuồn cuộn năng lượng từ trận động đất (vụ va chạm giữa các mảng kiến tạo) từ sâu trong lòng đất thoát lên trên, nhằm hướng cơ thể Thuyết mà lao tới, để hắn hấp thu.

“Ha ha, thật sảng khoái”

Quá trình sáng tạo linh căn trong cơ thể này, khiến cho toàn thân hắn phải chịu đựng sức tàn phá của trận động đất, mạch máu, xương cốt, lục phủ ngũ tạng vì thế mà bị chấn đến nát bét, nhưng với sự thần kỳ của Cấm Kỵ, cơ thể hắn lại tái tạo luôn sau đó

Đập đi xây lại không biết bao nhiêu lần, mãi mấy tiếng sau quá trình này mới hoàn tất.

Tu vi của hắn cũng dần ổn định trở lại, lúc này hắn đã thành công đột phá Hóa Thần Sơ Kỳ

Nghĩ lại sáng hôm qua còn ở Hà Nội, hắn mới chỉ là Luyện Khí Kỳ nhỏ nhoi, vậy mà sau khoảng 1 ngày rưỡi, hắn hiện tại đã là Hóa Thần Sơ Kỳ, tốc độ tiến bộ không thể tưởng tượng được, dù là tại Thánh Giới với điều kiện tu luyện rất tốt, mấy cảnh giới cấp thấp này không đáng nhìn vào mắt, nhưng cũng chưa từng nghe nói đến trường hợp thứ 2.

Cấm Kỵ chính là nghịch thiên như vậy, khủng khiếp như vậy, tu sĩ bình thường khi hấp thu một nguồn năng lượng quá lớn, thường sẽ bạo thể mà chết, còn Cấm Kỵ có thể giúp người tu luyện hấp thu từng phần từng phần của nguồn năng lượng đó cho tới khi hoàn tất.

Hơn nữa, bình thường muốn gia tăng tu vi, ngoài hấp thu năng lượng, còn phải yêu cầu rất nhiều về tâm cảnh, cảm ngộ (hiểu nôm na là IQ), sự kiên định của bản thân, đẳng cấp của công pháp mà tu sĩ tu luyện, trong khi với Cấm Kỵ, cứ có năng lượng, thì tự động hấp thu để đột phá, không cần mấy điều kiện trên.

“Thần kỳ, thật là thần kỳ”

Sung sướng cười lên một tiếng, thấy mình hiện tại đã mất sạch quần áo, hắn vội thả người bay đi, không thể cứ trần truồng chạy nhông nhông như thế này, cũng may lúc này trời đã về đêm, quanh đây dân cư thưa thớt, mà họ đã sơ tán hết, nên không bị ai bắt gặp.

“Đành tiếp tục làm phiền nhà Tanaka vậy”

Nơi đất khách quê người, không quen biết ai, và cũng không còn chút tiền nào, chẳng còn cách nào khác, hắn phải phi về nhà Tanaka.

Tới nơi thì thấy nhà họ đang dọn dẹp, chuẩn bị đóng cửa, lúc này đã 11h đêm.

Bộ dạng lén lút, Thuyết nấp vào một góc khuất gần đó, rồi vẫy vẫy ra hiệu cho ông chủ.

Nhìn thấy bộ dạng Thuyết, ông Tanaka giật mình, ngạc nhiên:

“Trời ơi, ân công, ai khiến ngài ra nông nỗi này?”

“Ta đi tu luyện, bị cường lực chấn đến nát sạch quần áo, ngài kiếm giúp ta một bộ đồ để thay, với cả nhà còn đồ ăn không, dọn cho ta một bữa, giờ ta cũng chẳng còn tài sản gì”

“Được rồi, không thành vấn đề, tôi bảo người nhà dọn cơm ngay, ngài chịu khó đợi ngoài này một lát, tôi vào lấy quần áo cho ngài”

Nói rồi ông ta vào lấy 1 mảnh vải lớn mang ra cho Thuyết khoác lên rồi đi vào nhà, nhà họ vô cùng hiếu khách, hơn nữa đây còn là đại ân nhân của mình, họ còn giục hắn mau đi tắm rửa cho sạch.

Tắm gội sạch sẽ xong, hắn khoác lên mình một bộ kimono rồi ra phòng ăn, lúc này cả nhà Tanaka đều tề tựu đông đủ, một mâm thức ăn lớn đã được chuẩn bị xong, Thuyết thầm khen tài tháo vát của họ. Bên cạnh đó còn có một người đàn ông trung niên khác, nhìn hao hao giống ông Tanaka 7 tới 8 phần, một người phụ nữ cũng đã ngoài 50, và một người cô gái trẻ khác, nhìn rất xinh xắn và duyên dáng trong bộ kimono, lại cầm đàn tranh.

Hỏi ra mới biết đó là em trai của ông Tanaka, cùng vợ và con gái của ổng, mới từ Tokyo tới. Nghe tin mẹ già và gia đình anh trai mới từ cõi chết trở về, cả nhà ông ta vội về quê hỏi thăm tình hình, lúc nãy chuẩn bị đi ngủ thì nghe nói ân công bất chợt xuất hiện, họ vội vã ra chào đón.

“Ân công, mời”

“Cạn”

“Ngài cứ thoải mái”

“Thật không thể tin được là ngài còn trẻ như vậy, lại tới từ Việt Nam, trước nay tôi chưa từng nghe nói về những tồn tại có thể tu luyện và chiến đấu như vậy”

“Ha ha, không có gì, việc nhỏ ấy mà, xem như tiện tay, quý vị đừng khách sáo”

Ông Tanaka em đầy hồ hởi và cuồng nhiệt: “Nghe nói ngài dùng 1 chưởng đã có thể đánh cho con yêu tinh ngàn năm đó trọng thương hấp hối, thật bá đạo”

“Mời ngài, cạn”

“Haruko, con mau đàn cho Lê tiên sinh nghe”

“Vâng ạ”

“Tình tang ….”

Ăn uống một hồi, nốc xong chén rượu, Thuyết hỏi thẳng ông Tanaka em:

“Dường như ngài đang có tâm sự trong lòng, việc kinh doanh gần đây gặp phiền toái, bị một băng nhóm Yakuza tới văn phòng công ty gây sự phải không?

Ông Tanaka em ngạc nhiên và giật mình: “Tiên sinh không hổ là cao nhân, đúng là gần đây có 1 nhóm Yakura tới văn phòng tôi đập phá, nguyên do là vì người thân của tên đại ca nhóm đó là đối thủ kinh doanh của chúng tôi, gần đây chúng tôi đã thắng không ít hợp đồng, nên bọn chúng thù ghét, tới phá phách”.

“Được, như vậy đi, hôm nay ta vừa đột phá, tâm trạng đang rất vui, và để cảm ơn bữa cơm này, cảm ơn tiếng đàn của tiểu thư Tanaka, ngày mai ta sẽ tới xử bọn chúng cho ngài.”

Tiếp tục nốc một chén rượu, Thuyết vui vẻ nói

“Ôi, tiên sinh ra mặt thì lo gì không thành, đám côn đồ đó cũng tác quái lâu rồi, rất nhiều doanh nghiệp cũng bị bọn chúng gây khó dễ, vì đại ca của nhóm đó là một cánh tay đắc lực của bà trùm Murasaki khét tiếng”. Ông Tanaka trẻ vui mừng phấn khởi

“Ồ, thật thú vị, ta cũng đang muốn thử sức mạnh mới của mình”

Thuyết càng hưng phấn, lâu rồi không được động gân cốt khiến hắn ngứa ngáy.

Ông Tanaka em tươi cười hớn hở, vội quay sang phía con gái mình:

“Haruko, lát nữa con phải hầu hạ, chăm sóc Lê tiên sinh thật tốt nghe chưa”

Thuyết âm thầm buồn cười, không ngờ bản lĩnh của mình lớn tới vậy, rượu đã ngà ngà, nhìn Haruko xinh đẹp gần đó, hắn cũng rất vừa mắt:

“Không biết Tanaka tiểu thư hiện tại đang làm nghề gì, tiếng đàn của tiểu thư nghe thật là êm ái và du dương?”