Chương 17: Thuở mới chớm hẹn hò

Thuyết giật mình, miệng há hốc.

“Bác nói nghiêm túc chứ? Chuyện này không đùa được đâu”.

Ông Sơn gật gù: “Hoàn toàn nghiêm túc!”

Thuyết gãi đầu gãi tai: “Hoàn cảnh cháu như vậy, làm sao xứng với người như chị Thảo, với cả bác đã nói với chị ấy chưa, việc hôn sự chớ nên áp đặt, chuyện tình cảm nên thuận theo tự nhiên”.

Ông Sơn cười hiền từ: “Rồi bác sẽ nói với Thảo, chỉ cần cháu không chê là được, chứ bác nghĩ cái Thảo không có vấn đề gì đâu”.

Lúc đó thì Thảo và mọi người cũng về, thấy vẫn còn sớm, nàng tranh thủ về nhà lấy đồ, tâm trạng của nàng đang rất vui, chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ như lúc này.

Chiều hôm đó Thảo vào bếp nấu cơm, bà Hiền chợt cảm thấy khó hiểu, cũng lâu rồi bà mới thấy con gái mình lăng xăng trong bếp như vậy.

Bữa cơm buổi tối diễn ra trong không khí vô cùng ấm áp, Thảo và ông Sơn gắp rất nhiều thức ăn cho Thuyết, bản thân ông Sơn thì ngồi húp cháo loãng theo đúng toa thuốc của “Thần y”. Trước mặt đông đủ mọi người, bất chợt ông hỏi Thảo:

“Con thấy Thuyết như thế nào?”

Thuyết đang ăn bỗng nghẹn, còn Thảo thì ngơ ngác, hỏi: “Như thế nào là sao ạ, con không hiểu ý bố”.

Ông Sơn nói: “Thôi để bố nói thẳng, con Thảo cũng đã đến tuổi xây dựng gia đình, ta thấy Thuyết là người tử tế, tài năng, trọng tình trọng nghĩa, nhìn rất vừa mắt, 2 đứa dành thời gian tìm hiểu nhau đi”.

Thảo đỏ mặt, nũng nịu: “Cha kìa, con hơn người ta tận 10 tuổi, kỳ quặc lắm.”

Bà Hiền cũng nói xen vào: “Ông này hôm nay lạ thật, cớ sao tự dưng lại nói thế?”

Ông Sơn cười và từ tốn giải thích: “Thảo, con xem, chàng trai này mắt phượng, mày tằm, tràn đầy khí khái, về tài năng thì tất cả mọi người ngồi đây cũng đều đã chứng kiến rồi đấy. Yên tâm đi, cha đã từng này tuổi, lăn lộn thương trường mấy chục năm, có loại người nào là chưa từng gặp qua, con hãy tin tưởng ánh mắt của ta”.

Thuyết cũng phải phì cười: “Bác đừng làm chị ấy phải khó xử”.

Vợ chồng anh Dũng thì cắm cúi ngồi ăn, không nói gì.

Ăn uống và dọn dẹp xong, ông Sơn bảo Thảo dẫn Thuyết đi mua quần áo, kiếm bộ nào ra dáng thanh niên, nhìn bộ quần áo hắn đang mặc, sờn cũ quá.

Thảo vào phòng thay đồ và trang điểm, một lúc sau mới đi ra. Nhìn nàng thật quá đỗi hấp dẫn, da trắng, dáng cao, 1m 64, khuôn mặt xinh xắn dịu hiền, đôi mắt có hồn, lúc này nàng đang mặc một cái váy đen rất sang trọng, hương nước hoa thơm nhè nhẹ phảng phất.

Thuyết nhìn mà cũng ngây ngẩn, hắn cảm thấy thời gian như đang dừng lại.

Một lát sau, bà Hiền và ông Sơn cũng xuống lấy xe máy của Thuyết đi về nhà mình, trên đường đi bà Hiền thắc mắc: “Nghe ông nói thế, thú thật tôi cũng thấy lo lo ông à”.

Ông Sơn nháy mắt, cười bí hiểm: “Bà cứ yên tâm, chắc là có ẩn tỉnh gì đó, chứ Thuyết không thể 16 tuổi như bề ngoài được, mà con Thảo rõ ràng là cũng có ý, tôi nói thế cũng đâu thấy nó phản đổi gì, mà mạng này của tôi cũng là nhờ người ta cứu lại, thôi thì tôi thuận nước đẩy thuyền cho tụi nó. Thuyết là kỳ tài, tiền đồ vô lượng, không biết chừng nhà ta sau này còn được hưởng lợi lớn”.

2 người, 1 nam 1 nữ, đèo nhau trên con xe Vespa trắng, nhìn bạn nữ ngồi đằng sau, bao gã đàn ông đang đi đường cũng phải ngước nhìn và ao ước.

2 người vậy mà hầu như không nói gì trên suốt chặng đường đi ra shop, Thảo cũng giữ khoảng cách khi ngồi với Thuyết, chỉ khi nào đến đoạn nào cần rẽ, nàng mới lên tiếng.

Bất chợt nàng hỏi hắn: “Em lái xe ga bao giờ chưa, mà đi thành thục thế?”

Thuyết thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ lại thú nhận mình tu luyện Cấm Kỵ công pháp, vạn sự tự thông, không có bất cứ cái gì có thể làm khó.

Bất quá hắn vẫn cười và đáp: “Em mới lái lần đầu, chị có sợ không?”

Nói rồi hắn cố ý phanh lại, làm Thảo dụi về phía trước.

Thảo đấm nhẹ lên lưng hắn, thủ thỉ: “Thích trêu người ta à?”

Hắn không nói gì, 1 tay cầm lấy tay của Thảo, kéo về phía bụng mình.

Thảo tuy do dự nhưng cũng không bỏ tay ra.

Tới shop, Thuyết mau chóng chọn được đồ, tính cách của hắn vốn đơn giản, không câu nệ, nhất lại là chuyện ăn mặc, trong khi đó, Thảo bắt hắn mặc thử hết bộ này tới bộ khác, rồi kêu nhân viên cửa hàng chụp ảnh 2 người.

Liếc nhìn đồng hồ đã gần 10 giờ tối, shop cũng chuẩn bị đóng cửa, 2 người cũng muốn thanh toán rồi ra về.

“Dạ, của anh chị 3 quần bò nam, 1 quần kaki nam, 3 sơ mi nam, 3 áo phông T-shirt nam, 5 đôi tất, 4 quần lót nam, tổng là 5.680.000 đ ạ. Anh chị thanh toán bằng tiền mặt hay thẻ ạ?”

Thuyết định móc ví, rút tiền mặt thanh toán, thì Thảo đã nhanh hơn, đưa thẻ cho nhân viên: “Cho mình quẹt thẻ”.

Thuyết âm thầm lắc đầu, đi mua quần áo một buổi mà hết mấy triệu bạc, hắn nhớ bố hắn ngày xưa làm lụng vất vả cả tháng, cũng chưa chắc kiếm nổi số tiền này.

2 người tiếp tục đèo nhau tới 1 quán trà sữa gần đó, cũng của thương hiệu lúc trưa, lần này Thảo gọi kem, không gọi trà sữa như lúc trưa. Quán chuẩn bị đóng cửa, 2 người lại đèo nhau lên cầu Long Biên tản mát, lần này Thảo đã chủ động ngồi sát vào Thuyết, ngực chạm vào lưng Thuyết, mùi nước hoa thơm nhè nhẹ, Thuyết cũng cảm thấy trong lòng xốn xang, nàng còn vừa đi vừa đưa kem cho Thuyết ăn, bộ dạng 2 người tình tứ đến cực điểm.

11h đêm, vậy mà trên cầu vẫn rất nhộn nhịp, chủ yếu là các cặp đôi nam nữ yêu đương lên đây hẹn hò, trò chuyện. Thấy mọi người dựng xe, ra ngồi cạnh lan can cầu hóng gió, Thảo và Thuyết cũng tìm một chỗ trống rồi điền tên mình vào.

Ngắm nhìn thủ đô hoa lệ rực rỡ ánh đèn về đêm, cùng một bạn nữ xinh đẹp ngồi bên cạnh, mái tóc nàng tung bay theo làn gió, khung cảnh thật đắm say lòng người.

Thuyết bắt đầu chém gió về lịch sử cây cầu, về những xà lan chở cát vẫn đang hoạt động dưới lòng sông đen kịch đang cuồn cuộn chảy phía dưới, còn Thảo thì ngồi yên, chăm chú nghe, một hồi sau nàng hờ hững hỏi, ánh mắt nhìn xa xăm về khoảng không phía trước:

“Thảo hơn Thuyết những 10 tuổi, sau này Thảo già và xấu đi, Thuyết có chê bai không?”

Thuyết nhẹ vuốt tóc nàng, chân thành đáp: “Cải tử hoàn sinh còn làm được, vậy mà có người vẫn lo già và xấu”.

Thảo lườm: “Dẻo miệng, con trai tên nào cũng xấu xa như nhau, không thể tin được”.

Thuyết cố bào chữa: “Nhưng mà Thuyết không nằm trong số con trai đó, mình sống đường hoàng tử tế nhá”.

Thảo lại nói, có phần sụt sịt, khóe mắt bắt đầu ướt: “Nhưng Thảo không còn trinh trắng nữa, Thuyết có chê không?”

Thuyết nhìn thẳng vào mắt Thảo, miệng ôn nhu: “Thì sao, cái đó quan trọng lắm phải không? Cốt yếu là tình cảm 2 người dành cho nhau, chứ đâu phải lớp màng đó”.

Rồi hắn cúi xuống, 1 tay nắm lấy bàn tay của Thảo, 2 bàn tay đan xen vào nhau, tay còn lại hắn khoác vai nàng, 2 người tựa đầu vào nhau.

Hít thở mùi hương cơ thể của nhau ở khoảng cách gần, cả 2 đều cảm thấy rạo rực, cánh tay khoác vai Thảo cứ từ từ mà trượt dần xuống, mon men xuống phần ngang ngực, hắn đã cảm nhận được chiếc áo con của nàng.

Tiếp tục trượt xuống vùng eo, rồi vùng hông, lúc này Thuyết đã cảm nhận được đường viền chiếc quần lót mà giai nhân đang mặc bên trong.

Mà nhất là, Thảo không có bất kỳ động tác nào ngăn cản.

Đó là biểu hiện của người đang đắm say vào men tình.

Với nàng, ngày hôm nay thật đặc biệt, được chứng kiến những thứ vốn chỉ có trong phim ảnh, những kỳ tích mà nếu không tận mắt nhìn thấy, sẽ không ai dám tin.

Bất ngờ, ngạc nhiên, hốt hoảng, rung động, và ngã!

Một tay sờ và xoa nhẹ hông nàng, môi Thuyết lúc này chủ động tìm đến môi của Thảo.

Vâng, họ hôn nhau, nụ hôn chậm rãi, hai mắt nhắm nghiền, chiếc lưỡi của cả hai đều ngọ nguậy, hòa quyện lấy nhau, cảm nhận mùi hương của nhau.

Sau 3 nụ hôn nồng nàn như vậy, bàn tay còn lại của Thuyết mò lên ngực Thảo, luồn vào trong lớp vải, muốn thám hiểm bầu vú của nàng.

Thảo ngẩng mặt nhìn Thuyết, khẽ lườm: “Lần đầu mà đã như thế rồi?”

Thuyết cười xuề: “Sorry, Sorry, lúc ấy cảm xúc trỗi dậy, không kiềm chế được”.

Một lát sau thì cả 2 đứng lên ra về, đèo Thảo ngồi đằng sau, lúc này Thảo tựa đầu vào vai Thuyết, hai tay ôm chặt lấy bụng Thuyết, còn Thuyết thì, một tay cầm lái, 1 tay nắm lấy tay Thảo, đi chậm, hắn còn mở miệng ngân nga: “Hy vọng đoạn đường này dài mãi.”

Thảo nghe mà trong lòng hạnh phúc lắm.

Lần đầu tiên cầm lái, mà đã lái xe thành thục, đúng là chuyện hoang đường.

Xài Cấm Kỵ để tán gái, thật vi diệu, càng nghĩ càng cảm thấy thích thú, sướng quá Thuyết thốt lên: “Thảo ơi, em đẹp nhất đêm nay”, để rồi sau đó là ăn 1 cái véo yêu của nàng.