Chương 41: Tiến Hóa (1)

..…

…..

- Cậu muốn nhiều đá tiến hóa cấp thấp như vậy làm gì?

Phạm Hoài Đông hơi bất ngờ hỏi Huy, yêu cầu này quá lạ, người bình thường chỉ cần 10 đến 20 viên là đủ, bởi vì cho dù sử dụng nhiều đến đâu, thì họ cũng chỉ có thể tiến hóa hai lần, một cho thiên tính, một cho thiên sinh kỹ, sau đó nếu muốn tiến hóa tiếp thì cần đá tiến hóa cấp cao hơn, Huy gãi đầu, cậu cũng không biết giải thích sao nữa, chỉ là một loại cảm giác kì lạ thúc giục cậu, có thể khiến cậu tiến hóa lần nữa chỉ bằng số lượng lớn đá tiến hóa cấp thấp.

- Nếu không, tôi đổi cho cậu đá tiến hóa cấp cao nhé?

Lần đầu tiên, Phạm Hoài Đông lại có ý nhượng bộ với một người có quân hàm thấp hơn xa mình như thế, Huy lắc đầu từ chối, cho dù cần, với cấp bậc hiện tại của mình cũng không hấp thụ được đá tiến hóa cấp cao, thế là Phạm Hoài Đông đành phê duyệt cho Huy một ngàn viên đá tiến hóa cấp thấp, toàn là cấp C, thứ này không đáng bao nhiêu, mỗi lần hải thú tấn công, quái vật cấp C lên đến hàng chục triệu con dẫn đầu làm tốt thí, dùng hỏa lực là có thể giết chết một mảng lớn, khiến đá tiến hóa cấp thấp tồn trữ trong kho vật tư rất rất nhiều.

Vác một cái rương lớn về phòng, một lần nữa nhét đá tiến hóa vào miệng, lần này con số còn tăng nhiều hơn trước, lên đến một trăm mười bốn viên, nguồn năng lượng nóng rực một lần nữa tập trung lại trong lồng ngực, máu từ mũi của Huy chảy ra, cố hết sức giữ mình tỉnh táo, ngay sau đó, nguồn năng lượng kia bỗng mất kiểm soát, nổ tung, hệ quả là một lần nữa, thất khiếu của Huy đều chảy máu, cơ thể rã rời ngã khuỵu xuống, nhưng cho dù là vậy, Huy càng hưng phấn, cái cảm giác lạ kỳ kia càng rõ rệt hơn.

Chờ đợi Tọa Hóa hồi phục cho mình, Huy vừa ăn vừa suy ngẫm, bất chợt cậu nghĩ đến vì sao nhân loại lại có hai thứ là thiên tính và thiên sinh kỹ, là do xâm lấn nên bắt buộc con người cũng tiến hóa? Nghe cũng hợp lý, nhưng lại không quá thuyết phục, con người muốn có hình dạng như bây giờ, cũng phải từ hàng triệu năm tiến hóa, từ cơ sở là loài vượn, họ thay đổi, thích nghi, tiến hóa để phù hợp, nhưng cơ sở vẫn có, chứ không phải từ không sinh có một cách đột ngột như thiên tính và thiên sinh kỹ.

Giống như là, bị nhét vào chứ không phải tự sinh ra?

- Đệt, nhức đầu quá.

Huy vò đầu, tuy có suy nghĩ như thế, nhưng trí tuệ của cậu không đủ để phân tích cho rõ, cũng không biết là do cậu là người xuyên không đến thế giới này hay không mà cậu luôn nghi ngờ về thế giới này, khác với những cư dân bản địa ở đây, cậu như là con cừu đen ở giữa bầy cừu trắng, dùng thực phẩm bổ sung lại LP, Huy tiếp tục nhét đá tiến hóa vào miệng, vứt mấy cái suy nghĩ không có lời giải qua một bên trước, mười lăm phút sau, 333 viên đá tiến hóa trôi xuống cổ họng, nguồn năng lượng kia một lần nữa ngưng tụ lại, mạnh mẽ hơn và một lần nữa nổ tung, lần này không chỉ có bảy lỗ chảy máu, mà hai tay của Huy cũng nổ tung theo, máu và thịt vụn bắn tung tóe khắp phòng, tràng cảnh như trong một bộ phim kinh dị, Huy mệt mỏi ngã khuỵu xuống, lần này còn mệt mỏi hơn, khiến cậu lâm vào hôn mê.

...

- Nè, nè, Huy, Huy ơi...

Huy mở mắt, ánh sáng không quá mạnh nhưng lại khiến cậu thấy chói, nhắm mắt lại một lần nữa để làm dịu cơn rát, Huy mở mắt ra một lần nữa, trước mặt là một cánh đồng lúa, mênh mông xung quanh đều là đồng ruộng, chỉ có chỗ của cậu là con đê cạnh một con sông nhỏ, cây xanh có tuổi đời không kém gì cậu đang vươn tán cây của nó ra, che ánh nắng mặt trời để tạo ra bóng râm mà cậu đang nằm bên dưới, một cô bé chừng 11, 12 tuổi ngồi kế bên Huy, lắc lắc vai của cậu, kêu lên.

Cô bé có một mái tóc dài đến vai, xõa tung ra, đội một cái nón lá khá cũ, gương mặt tuy còn trẻ con nhưng lại vô cùng xinh xắn, cô bé mặc một chiếc áo dài tay và một cái quần ngắn, khi thấy Huy không trả lời, cô bé lo lắng hỏi tiếp.

- Cậu có làm sao không vậy?

- Tôi, tôi không sao.

Huy sờ đầu, trả lời qua loa, khi nhìn thấy bàn tay nhỏ nhắn và giọng nói trẻ con của mình, Huy hơi giật mình, đây rốt cuộc là gì? Một giấc mơ hay là sự thật? Cậu không biết, cô bé đứng lên, xòe tay ra, Huy đưa tay nắm lấy, cô bé kéo cậu đứng lên, khi cô bé kéo cậu bước đi, hình bóng của Huy bỗng bị tách ra khỏi cơ thể, lúc này, cậu một lần nữa dùng góc nhìn thứ ba quan sát, giống như lần trước, Huy nhìn rõ đứa bé kia thực sự là mình, từ gương mặt đến giọng nói, như thể đang nhìn mình khi còn nhỏ vậy, hai đứa trẻ cùng nhau đi về nhà, băng qua những cái cầu đơn sơ, hai đứa trẻ trở về làng của mình, tình cờ đi qua ngôi chùa từ đoạn ký ức trước, lần này là phía trước, nhìn vào sân chùa, một nhà sư đang cầm chổi quét lá đa, tuổi đã xế chiều, nhưng gương mặt đó, Huy không thể lầm, là nhà sư đã Tọa Hóa được các đệ tử khiêng ra ngoài lần trước.

Rắc...

Hình ảnh trước mắt rạn nứt như tấm gương bị đập vỡ, Huy không nhìn thấy được gì nữa, sau đó, cậu mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy mình đang nằm trên sàn nhà, hai cánh tay đã hồi phục, nhìn đồng hồ, đã trôi qua gần bốn tiếng đồng hồ, Huy ngồi dậy, khoanh chân lại, ngẫm nghĩ về đoạn ký ức mình đã thấy, càng cảm thấy nó chân thật, Huy lại càng nghi ngờ nó.

- Không nghĩ nữa, tiếp tục tiến hóa.

Còn thừa lại hơn 600 viên đá tiến hóa, Huy bổ sung LP xong thì tiếp tục nhét chúng vào miệng, nửa tiếng sau, cậu đã ăn hết tất cả, lần này, Huy có chút sợ, càng ăn nhiều, cậu càng sợ, bởi vì con số đã gấp đôi lần trước, từ hơn 300 viên mà giờ lên đến 666 viên, lần trước thất bại nổ tung hai cánh tay, nếu lần này thất bại, thì sẽ nổ tung cái gì đây? Nổ tung đầu, Tọa Hóa có còn cứu được không? Cậu không biết.

Nguồn năng lượng nóng rực trong lồng ngực Huy xao động, khiến cậu giật mình, nghiêm chỉnh xốc lại tinh thần, bất chợt, cậu khoanh chân lại ngồi xếp bằng, hai tay chấp trước ngực, nguồn năng lượng kia bỗng phân tách ra thành sáu, chảy xuống hai cánh tay, hai chân và đầu, một phần vẫn còn tại trong ngực, khi bọn chúng chia xong, cũng dần dần lắng lại, biến mất, Huy mừng rỡ.

.....

[Thiên sinh kỹ, Bánh Răng Tử Thần đạt được cường hóa]

[Cấp bậc của thiên sinh kỹ thay đổi thành cấp A]

[Bánh Răng Tử Thần trở thành Ngọn Lửa Bất Diệt]

...

[Ngọn Lửa Bất Diệt]

Cấp bậc : A.

Hiệu quả 1 : Sát thương chí tử không thể cao hơn HP cơ bản của chủ sở hữu, tuy nhiên, tiêu hao LP từ mọi nguồn sẽ tăng gấp hai, nhận hiệu ứng Lửa Bất Diệt, mỗi tiêu hao 10 LP, gia tăng 5 sát thương vật lý và 3% bạo kích, cộng dồn tối đa 6 tầng.

Hiệu quả 2 : Khi “Lửa Bất Diệt” cộng dồn tối đa, nhận kỹ năng Xung Kích Bỏng Cháy, tiêu hao toàn bộ cộng dồn, tấn công trong phạm vi có bán kính 15m xung quanh, tạo sát thương ma thuật bằng 110% *công kích vật lý, có thể bạo kích, chỉ có thể sử dụng một lần, sau đó cần nạp lại.

......

- Thành công rồi...

Huy nhảy cẫng lên vì vui mừng, cậu vừa phá bỏ định kiến về số lần tiến hóa bằng đá tiến hóa cấp thấp, mặc dù thất bại vài lần, nhờ vào bản thân có năng lực hồi phục và sinh tồn đáng gờm, nếu không, cho tiền cậu cũng không dám lấy mạng ra thử, xứng đáng với công sức bỏ ra, lần đầu tiên, Huy có thiên sinh kỹ có kỹ năng tấn công diện rộng, hạnh phúc đến thật bất ngờ, trước đây, cho dù là thiên tính hay là thiên sinh kỹ, đều chỉ có trạng thái buff.

....

Cánh quạt trực thăng tạo ra những con gió mạnh thổi bay bụi và đá vụn trên sân hạ cánh, Huy bước xuống, cậu một lần nữa trở lại đảo Tây Tử, Văn Dũng đi đến đón tiếp người quen bất đắc dĩ này, dù sao thì người ta bây giờ không còn là thằng nhóc nào đó nữa mà là một trung úy, cấp bậc chỉ thấp hơn mình hai cấp, hơn nữa người ta còn có thể thăng tiến, còn mình thì, haiz, thôi không nói nữa.

Huy chào hỏi Văn Dũng, lập tức chạy lên đảo, lần này cậu muốn xem xem, mình có thể đối đầu với quái vật tinh anh cấp C chưa, nếu có thể, cậu cũng muốn thử sức với quái vật cấp B bình thường, sau bao nhiêu lâu, thực lực của cậu đã tăng trưởng bao nhiêu rồi?

...

Khu vực gần trung tâm đảo, Huy bị một con quái vật có hình dạng của một con lợn rừng đụng bay về sau, cơ thể của nó cao đến 3m, lông cực ít nhưng cơ bắp trên người lại cực kì rắn chắc, một cú đụng này đã ngang ngửa một chiếc xe tải đụng tới, Huy bị đụng bay ra đập vào một cái cây cổ thụ, vết rạn giăng đầy trên thân cây, tiếng kẽo kẹt của vân gỗ bị nứt ra vang lên, Huy đứng lên, lau vết máu trên mặt từ mũi và miệng, trên người cậu bỗng bốc lên ngọn lửa màu đỏ như máu, tuy nhiên nó chẳng có chút nhiệt độ nào, cứ như là lửa ma trơi.

Chỉ một cú đụng, LP của Huy đã bị trừ 55 điểm, trong đó, các hiệu ứng như Choáng, Tê Liệt, Mất Máu, Chấn Động chiếm hầu hết điểm trừ, do tăng tiêu hao LP chỉ còn lại gấp đôi, giảm khá nhiều so với cấp bậc trước, nên LP cũng tiêu hao ít hơn, tuy vậy, cảm giác đau lại không giảm, Huy nghiến răng, sử dụng Huyết Năng, Thiết Huyết, Cuồng Nộ, bật hết hỏa lực, cùng lúc, cộng dồn của Lửa Bất Diệt cũng đạt tối đa.

- Cháy lên nào lửa trên cao nguyên.

Huy gầm lên, cơ thể cậu bị ngọn lửa đỏ rực bao trùm, thậm chí ngọn lửa còn nhiễm lên thanh Cyberse, con lợn rừng xông tới, nó không hề sợ hãi nhân loại trước mặt, Huy chỉ mũi kiếm về phía con lợn rừng, đâm tới, con lợn rừng cúi đầu, phần đầu của nó bỗng mọc ra một lớp giáp bằng xương, trắng bệch, mũi kiếm và lớp giáp chạm vào nhau, khác với suy nghĩ của con lợn rừng, mũi kiếm xuyên qua lớp giáp, đâm vào đầu nó, nhưng sức mạnh của nó khi xông tới cũng truyền đến người Huy, khiến cậu không chịu nổi mà bị nó đẩy lùi.

Ầm...

Lưng của Huy đụng vào một thân cây, hai tay vẫn nắm chặt kiếm, sức ép cực mạnh truyền đến từng tấc cơ thể của cậu, thân cây gãy ngang, đổ ầm xuống sau lưng Huy, há miệng nôn ra máu, cậu dùng sức đẩy con heo rừng ra, mũi kiếm đã xuyên qua đầu nó, đâm thẳng ra phía sau đầu, khiến nó chết không kịp nghĩ, khi mũi kiếm đâm vào đầu nó, một con số đỏ thẫm bay lên, [-120].

Con lợn rừng đổ gục xuống, từ trên người nó rơi ra một viên kết tinh kỹ năng, Huy nhặt lên xem, không có tác dụng với cậu, mà lại, con lợn rừng này chỉ là quái vật bình thường, Huy đang cố rút kiếm ra, thì ngay trên đầu cậu, một bóng đen vồ xuống, nhanh như cắt, Huy nghiêng người tránh né, rầm một tiếng, cơ thể to lớn của kẻ tập kích rơi đập xuống đất, tạo ra tiếng vang nặng nề, Huy thừa cơ hội rút kiếm ra, lập tức phòng thủ, thứ đối diện cậu đứng lên, là một con vượn có lông màu đen, đứng bằng hai chân sau đã cao hơn 4m, như một người khổng lồ, nó dùng đôi mắt thần thái nhìn con lợn rừng một cách khinh miệt, sau đó mới quay lại nhìn Huy.

Chỉ bằng cảm giác, Huy biết con vượn này không phải quái vật bình thường, điều này khiến cậu khá hưng phấn, cậu lập tức xông tới con vượn, con vượn lông đen hơi ngạc nhiên khi một nhân loại lại dám tấn công trước, nó cắm tay vào dưới đất, sau đó vung tay lên, đất đá bị nó hất văng về phía Huy đang lao tới.

Huy vung kiếm chém văng những hòn đá đó, khiến động tác của cậu chậm lại, con vượn liền chớp thời cơ, hai chân chùn xuống, nhảy bật lên, hai tay đan vào nhau nện xuống đầu Huy, khác với lúc trước, Huy sau khi được huấn luyện kỹ càng thì phản ứng cũng nhanh hơn, cậu lập tức tránh né, hai bàn tay to lớn của con vượn như cục sắt nặng hàng trăm kg nện xuống đất, tạo ra một cơn động đất nhỏ ở xung quanh, mặt đất bị nó nện ra một cái hố sâu, nó ngẩng đầu lên, nhìn Huy từ bên cạnh đâm kiếm về phía nó.

Con vượn lập tức phòng ngự, bộ lông màu đen mượt mà bỗng cứng lại, trở thành một bộ áo giáp, mũi kiếm đụng vào bộ lông thì hơi dừng lại một chút, nhưng cũng không lâu, thanh kiếm bị Huy đẩy mạnh tới, mũi kiếm xuyên thủng bộ lông cứng, đâm vào da thịt, con vượn ngay lập tức quơ tay về phía Huy để khiến cậu lùi về, tiếng xé gió vọng bên tai khiến Huy buông tay ra, hai chân chùn xuống, lưng gập về sau, ngay tại chỗ cúi thấp người, nhìn cánh tay của con vượn sượt qua mặt, cơn gió mạnh vụt đến từ sau thổi qua mặt đau rát, Huy ngay lập tức đứng dậy, rút kiếm ra, máu tươi lập tức bắn ra từ chỗ vết thương.

Khẹc...

Con vượn hú lên đau đớn, nó chồm người về phía Huy, hai tay vươn ra như muốn chụp lấy người cậu, Huy nhắm ngay lồng ngực của nó vung kiếm lên chém, con vượn lập tức dùng hay tay đỡ trước ngực, lưỡi kiếm cắt qua cánh tay trái của nó, chặt đứt cánh tay, để lại một vết thương sâu trên tay phải, [-80], con vượn chợt lùi về sau, nó nhìn vết thương trên hai tay, tức giận không nói nên lời, bộ lông xù lên, từ màu đen biến thành màu trắng, cánh tay bị chặt đứt bỗng dài ra như cũ, nó đã bước qua giai đoạn thứ hai.

.........

Còn tiếp.