Chương 21: Huấn Luyện

......

......

Ngày thứ ba, tất cả học sinh của lớp ưu tú tập hợp lại, lên bốn chiếc xe tải quân dụng cỡ lớn, cùng nhau được đưa lên núi sau trại huấn luyện, khu đào tạo nằm khá sâu trong núi, con đường thì đã được dọn dẹp sẵn, bằng phẳng nên cũng chẳng có xóc nảy gì, Huy chán chường ngồi ở trên băng ghế, không phải cậu không có hứng thú với việc học tập này, mà là vì cậu nghĩ cả đêm, cũng không hiểu thiên tính của chủ thể, bây giờ là của cậu, rốt cuộc là cái quái gì.

- Sao chán nản thế?

Phùng Gia Đức ngồi bên cạnh Huy, huých cùi chỏ vào vai Huy, hỏi, Đinh Gia Mẫn ngồi bên cạnh cũng nhìn qua, hướng ánh mắt tò mò thăm hỏi, Huy chỉ lắc đầu, cậu có muốn giải thích cũng sẽ khiến những người ở đây ôm bụng mà cười, thử hỏi ở trên đời này có ai lại không thể hiểu nổi thiên tính của mình cơ chứ?

- Không biết bài tập của lớp ưu tú là gì nhỉ? Lớp bình thường lúc này thì là huấn luyện thể chất nhỉ?

Phùng Gia Đức nói, lúc nãy khi tập hợp, tình cờ lớp bình thường đang chạy bền qua chỗ họ, người nào người nấy mồ hôi nhễ nhại, há to miệng hít oxi vào phổi, Huy nhún vai, cậu cũng không biết, phía đối diện, Hà Hữu Nhân vắt một chân lên, hai tay khoanh lại trước ngực, cười to, nói bằng giọng văn của phim kiếm hiệp.

- Bằng hữu, sao không hỏi tại hạ?

Những người khác quay đầu lại nhìn cậu ta, ánh mắt thèm khát và hóng hớt đó khiến Hữu Nhân càng vểnh mặt lên, khoái chí cười lớn, nhưng ngay sau đó, một nắm đấm liền bổ xuống đầu cậu ta, Hữu Nhân mếu mặt ôm đầu, Trọng Võ đứng bên cạnh cậu ta, xoa xoa tay, bảo cậu ta im lặng một chút.

- Phì, trả thù cá nhân.

Hà Hữu Nhân nói nhỏ, không để Trọng Võ nghe thấy, cậu ta đi đến gần nhóm của Huy, nói nhỏ, theo thông tin từ nhà của cậu ta thu thập được, lần huấn luyện này hầu hết là thực chiến, nhưng chỉ không biết là thực chiến như nào mà thôi, đây là do hội trưởng của hiệp hội sắp xếp, muốn đào thông tin cũng không dễ, Huy gật đầu, nói cảm ơn, Hữu Nhân cười hì hì bảo không có gì, quay về chỗ ngồi.

Xe tiếp tục đi khoảng 20 phút, cuối cùng dừng lại, tất cả học sinh đi xuống, bất ngờ là chẳng có tòa kiến trúc nào xung quanh, chỉ có một bãi đất trống giữa khu rừng rậm rạp, các quân lính hậu cần đem đồ đạc chất xuống xe, nhu yếu phẩm và thiết bị liên quan, dựng lều trại, nhưng chỉ có vài cái lều, vừa đủ nhét khoảng 15 - 25 người, Hùng Phong và Trọng Võ hướng dẫn các tân sinh xếp hàng, lúc này, quan chỉ huy thật sự của trại huấn luyện mới xuất hiện, cũng là giáo viên chủ chốt của lớp ưu tú.

Khác với tưởng tượng của một số người, một vị tướng quân lưng hùm vai gấu, dáng dấp hung hãn, sẵn sàng đổ máu để giành lấy chiến thắng, thì quan chỉ huy lại một người đàn ông trẻ tuổi, khoảng chừng 30, dáng người gầy, cao ráo, mặc một bộ vest trắng, trên mặt còn đeo mắt kính, bộ dạng thanh lịch và nho nhã đó không giống một tướng quân.

- Các tân sinh, chào.

Hùng Phong nói, tất cả chỉ huy các khu và tân sinh lập tức làm ra động tác chào, Hà Hữu Nhân đứng bên cạnh Huy nói nhỏ, vị tướng quân này là Đàm Nhu Vĩnh, là một đại tướng của bộ đội Chiến Khu 202, từng thủ vững quần đảo Hoàng Sa ở ngoài biển Đông, là chốt chặn những làn sóng hải quái xông vào hải khu của đất nước, mặc dù năng lực chiến đấu không cao, nhưng tư duy chiến lược và điều binh cực kì đỉnh cao, từ một thư ký bình thường trong vài năm trở thành một đại tướng.

- Thành tích năm nay của các bạn tôi đều đã xem, rất tốt, các bạn trong tương lai là những trụ cột bảo vệ Tổ Quốc, hi vọng các bạn sẽ càng phát huy năng lực của mình mạnh hơn, vì vinh quang của Tổ Quốc mà phục vụ.

“Rõ”, tất cả tân sinh đồng thanh, Nhu Vĩnh mỉm cười, bắt đầu thông báo nội dung huấn luyện, sắc mặt của các tân sinh thay đổi, nội dung huấn luyện là sinh tồn, nhiệm vụ là thu thập vật tư, sau khi phân phát nhu yếu phẩm và thiết bị liên lạc, tất cả học sinh sẽ chia thành nhóm, ở trong núi sinh tồn 3 ngày và hoàn thành nhiệm vụ đã được cấp cho, thất bại cũng không sao, từ thiết bị liên lạc thông báo cho các chỉ huy khu, bọn họ sẽ đến đón tiếp trở về, tuy nhiên, phần thưởng của đợt huấn luyện này sẽ không được nhận, ngoài ra, bên ngoài chỉ tưởng đây là một ngọn núi, nhưng thực ra lại một dãy núi lớn mênh mông, những ngọn núi chỉ có quái vật từ cấp C trở xuống, tuy nhiên, nếu vượt qua đường ranh giới ở sườn Đông thì có thể gặp quái vật cấp B trở lên, hi vọng những tân sinh có thể né tránh chỗ này.

Sau khi phân phó và chia đội xong, các học sinh lập tức tản đi, chia thành nhiều hướng đi vào những cánh rừng rậm rạp, tổ đội của Huy bao gồm cậu, Phùng Gia Đức, Gia Mẫn, Hữu Nhân, Hoài Thương và Mạc Thanh Trúc, vì tất cả đều là người của khu 20, có thể nói là không xa lạ gì, nhiệm vụ của họ là thu thập là :

1.Mang về ba móng vuốt của Kỳ Nhông Sương Giá.

[Tọa độ - 1221, 1101]

2.Mang về ít nhất 3 bông hoa Lạc Nhạn.

[Tọa độ - 1342, 1235]

3.Mang về ít nhất 200 ml nước suối Hoa Tuyền.

[Tọa độ - 1543, 1609]

4.Mang về hai chiếc răng của Thằn Lằn Nanh Độc.

[Tọa độ - 888, 765]

...

Theo thiết bị định vị, bản đồ của ngọn núi được vẽ ra trên một cái bảng điện tử được Hà Hữu Nhân cầm theo, mỗi đội đều được cung cấp một cái để xác định vị trí và không bị lạc đường, trên bản đồ, phía Đông có một vạch dài màu đỏ chặn ngang, đấy hẳn là ranh giới mà đại tướng Nhu Vĩnh nói đến, cách khá xa những địa điểm nhiệm vụ đặt ra, cho nên chắc là không có ai ngu ngốc đến nỗi vượt qua nó đâu nhỉ?

- Đến vị trí gần nhất đi.

Đội hình sắp xếp xong xuôi, tổ trưởng sẽ do Hà Hữu Nhân đảm nhận, ở hàng trước là Huy và Thanh Trúc, bởi vì Huyết Thuật của Thanh Trúc là cường hóa cơ thể, có thể nói chức nghiệp của cô là Ma Chiến Sĩ, tấn công cận chiến nhưng gây ra sát thương ma thuật, hàng sau sẽ là Hữu Nhân và Phùng Gia Đức, yểm trợ phía trước, sau cùng là Âu Hoài Thương và Đinh Gia Mẫn bảo vệ phía sau, khi cần thiết có thể đột tiến lên tuyến đầu, kết liễu kẻ địch, sau đó theo vị trí đã được định ra, cả đội đi đến khu vực hoạt động của Thằn Lằn Nanh Độc.

Thằn Lằn Nanh Độc là loại quái vật đào hang, chúng đào một cái hang sâu dưới đất để làm tổ, miệng hang không có thứ gì che đậy khiến nó rất dễ bị phát hiện, nhưng nó lại chẳng sợ kẻ địch nhắm vào, nọc độc trong cơ thể chúng độc gấp hai lần nọc độc của rắn hổ mang chúa, nếu nọc độc truyền qua vết cắn, đi thẳng vào cơ thể thì cho dù là dị nhân cũng sẽ lập tức mất mạng, ngoài ra Thằn Lằn Nanh Độc còn thể phun nọc độc chứ không hoàn toàn là phải cắn mới có thể truyền độc.

Kế hoạch vạch ra, hai người Huy và Thanh Trúc hấp dẫn sự chú ý của Thằn Lằn Nanh Độc, Phùng Gia Đức ở tầm xa sử dụng kỹ năng áp chế nó, sau đó Gia Mẫn và Hoài Thương sẽ áp sát, dùng tốc độ nhanh nhất gây ra thương tổn cho Thằn Lằn Nanh Độc, sau đó dán bùa chú của Hà Hữu Nhân lên người Thằn Lằn Nanh Độc, lập tức rút lui để tránh bị thương, Huy sẽ là người ở lại để Thanh Trúc lui về, để Hữu Nhân kích hoạt bùa chú, khống chế lại Thằn Lằn Nanh Độc.

TT : - Một mình cậu ấy ở lại? Không được đâu, nọc độc của Thằn Lằn Nanh Độc cực kì đáng sợ.

Tất cả mọi người và Huy : - Không sao đâu, cậu ta/tôi ổn.

Dưới ánh mắt ngờ vực của Thanh Trúc, cả đội cùng nhau đi đến gần hang ổ của Thằn Lằn Nanh Độc, y theo kế hoạch đã được sắp xếp, Huy và Thanh Trúc đi đến gần miệng hang, Huy cầm kiếm bằng hai tay, vung lên, bổ xuống, mỗi động tác đều làm ra tiếng xé gió vù vù, đủ thấy thanh kiếm trong tay cậu nặng nề đến mức nào, Thanh Trúc trừng mắt, nhìn Huy bổ đôi miệng hang Thằn Lằn Nanh Độc ra.

“Zizzzzzz”

Một con quái vật có hình dạng của loài bò sát bốn chân nhô đầu ra, nó thè cái lưỡi như lưỡi rắn ra hăm dọa kẻ thù, chiều cao của nó khoảng 1m7, chiều dài khoảng chừng 4m, hai bên đầu của nó có mang như rắn hổ mang, nó há miệng, hai chiếc răng nanh dài và nhọn lộ ra, đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm vào kẻ phá hủy hang ổ của nó.

....

[Thằn Lằn Nanh Độc]

Cấp bậc : C.

HP : 40/40.

MP : 30/30.

LP : 60/60.

Tấn công vật lý : 15 - 19.

Tấn công ma thuật : 15 - 20.

Phòng ngự : 20.

Bạo kích : 15%.

....

Đây là thông tin sơ bộ do trại huấn luyện cung cấp, tất nhiên chuyện sẽ không đơn giản thế vì Thằn Lằn Nanh Độc là quái vật tinh anh, nó còn có giai đoạn hai, tuy nhiên các học sinh sẽ không biết điều này.

- Nhìn tao đây này.

Huy vung kiếm, chặt về phía chân trước của Thằn Lằn Nanh Độc, nhưng con Thằn Lằn Nanh Độc sẽ không ngu ngốc đến thế, nó bước lùi ra sau, há miệng, sử dụng kỹ năng Hủ Thực Đàm phun ra nọc độc về phía Huy, Huy lập tức sử dụng kỹ năng Hóa Vảy Cứng, làn da bỗng biến thành màu xám đen, Huy ngay lập tức bị Hủ Thực Đàm bao phủ cơ thể, tiếng xèo xèo vang lên như là miếng thịt bị đặt lên chảo nóng, khói trắng bốc lên, tuy làn da không bị gì nhưng chất độc đã ngấm vào cơ thể thông qua khe hở trên người Huy.

...

[Vật chủ nhận công kích, LP -1,5] x2

[Vật chủ đã bị trúng Độc, LP -15]

[Mỗi giây, tiêu hao 5% HP tối đa]

...

- Quả nhiên mình kháng độc.

Huy lau chất độc trên mặt, nói nhỏ, Thanh Trúc khi thấy Huy không sao thì cũng khá là ngạc nhiên, nhưng cô cũng sẽ không lơ là nhiệm vụ của mình, Huyết Thuật phát động, cường hóa các cơ mạch máu, dẫn máu lưu động nhanh hơn, các tế bào hồng cầu tách ra năng lượng nhỏ bé, nhưng chúng có số lượng lên đến hàng tỷ, thì số nhỏ năng lượng đó cũng sẽ biến thành biển lớn, ào ào chảy khắp cơ thể Thanh Trúc, khiến trên người cô phát ra ánh sáng vàng nhạt.

Ầm... Ầm...

Phùng Gia Đức yểm trợ bằng hai phát Tán Xạ Tiễn phát nổ ngay giữa đầu Thằn Lằn Nanh Độc, Thanh Trúc liền nhảy vọt tới bên người của Thằn Lằn Nanh Độc, nhanh đến khó tin, Âu Hoài Thương đứng ở phía sau dụi dụi mắt, cậu ta cũng không tin được, từ lúc nào Thanh Trúc có thể gỡ bỏ khuyết điểm của mình là khi sử dụng Huyết Thuật, cô sẽ bị giảm quyền khống chế cơ thể, trở nên mất trật tự và khó điều khiển vậy?

- Mạch 29, Lĩnh.

Thanh Trúc cong cánh tay thon thả của mình, tung nắm đấm về phía mạn sườn của Thằn Lằn Nanh Độc, vị trí ngay giữa chân và tay, xê dịch xuống phần bụng 3cm, sức mạnh của Thanh Trúc không khiến Thằn Lằn Nanh Độc xê dịch cơ thể một cm nào, nhưng lại khiến chân sau của nó quỳ xuống, như là bỗng dưng nó bị què một chân vậy.

- Ngay bây giờ !!!

Âu Hoài Thương nghe được mệnh lệnh của Hữu Nhân thì xuất kích, áp sát Thằn Lằn Nanh Độc, đưa tay dán bùa giấy vàng lên người Thằn Lằn Nanh Độc, sau đó lập tức kéo lấy Thanh Trúc rút lui, Huy cầm kiếm, chuẩn bị kết liễu Thằn Lằn Nanh Độc, Hữu Nhân tay bắt ấn, miệng lầm bầm đọc chú ngữ gì đó, Thằn Lằn Nanh Độc bỗng loạng choạng, đầu hết vung bên trái lại ngửa qua phải, Huy lập tức ra tay, tung hết toàn lực, vung kiếm chém ngang đầu con thằn lằn.

Ục ục ục...

Lưỡi kiếm chỉ cắt vào xương của Thằn Lằn Nanh Độc, máu của nó chảy ra, cũng không hẳn là máu, mà là chất độc màu tím đậm, Huy lập tức rút kiếm ra, phòng thanh kiếm bị chất độc ăn mòn, con Thằn Lằn Nanh Độc chống hai chân trước, đẩy cơ thể đứng lên, cái đuôi của nó quét qua mặt đất phát ra tiếng xào xạc, vết thương trên người ngừng chảy máu, chân sau cũng bình thường trở lại, lần này nó đứng lên, khí thế khác hẳn lúc trước, mang trên đầu mở rộng ra, như một con rắn hổ mang chúa đang phùng mang dọa nạt kẻ thù.

“Zizzzzzzzzz”

Cái lưỡi rắn phun ra, phát ra tiếng rít điếc tai, cả bọn lập tức tấn công, bọn họ không hề biết, Thằn Lằn Nanh Độc còn có giai đoạn hai, mà bây giờ chỉ còn mình Huy ở đó, tất nhiên sẽ trở thành mục tiêu trả thù hàng đầu của Thằn Lằn Nanh Độc, quả nhiên, nó hướng ánh mắt về phía Huy, đôi mắt dọc nhìn chằm chằm vào nhân loại nhỏ bé dưới chân, thiên sinh kỹ Lĩnh Vực Hủ Thực kích hoạt, chất độc màu tím trào ra từ cơ thể của Thằn Lằn Nanh Độc, hóa thành dòng nước chết người, 360 độ tràn lan ra chung quanh, bao phủ một phạm vi có bán kính 10m xung quanh nó thành một mảnh đầm lầy chết chóc và Huy cũng nằm ở trong khu vực này.

....

[Vật chủ bị Trúng Độc, LP -15]

[Vật chủ bị Trúng Độc, LP -15]

[Vật chủ bị Trúng Độc, LP -15]

[Vật chủ đã đạt tối đa 4 lần Trúng Độc, không nhận hiệu ứng nhưng vẫn nhận sát thương từ hiệu ứng Độc]

[Làm Nóng cộng dồn tối đa, +15 công kích vật lý và 10% bạo kích]

...

Huy lau mồ hôi trên mặt, giày và ống quần đã bị chất độc ăn mòn không còn gì, trong vài giây ngắn ngủi, cậu liên tục bị dính hiệu ứng Trúng Độc, khiến LP từ 90 điểm giảm xuống chỉ còn 30 điểm, thật là đáng sợ, cũng may là Trúng Độc chỉ có tối đa 4 lần nhận hiệu ứng, sát thương cũng xếp tầng lên 20% HP tối đa trên giây, nhưng cũng chẳng sao cả, HP quá nhỏ, không cần để ý.

*[40-47] + [15] + 5 + [9-10] = [69-77]

Làm Nóng, Phẫn Nộ, Mạch Trọng Lực, tất cả những thứ mà Huy có đều được cộng dồn lại, khiến công kích vật lý cao đến bất thường, khí thế hủy diệt bùng nổ trên người Huy khiến Thằn Lằn Nanh Độc cũng giật mình, ánh mắt của nó thay đổi, lần đầu tiên nó chứng kiến có nhân loại có thể đứng ở trong lĩnh vực của nó lâu đến thế, tuy nhiên, nó cũng không sợ, thiên phú của nó là Độc Long, chỉ cần đứng ở trong lĩnh vực, nó sẽ là chúa tể, giảm 30% sát thương ma thuật và 15% công kích vật lý nhận vào, giảm 80% bạo kích, nó tự tin nhân loại trước mặt sẽ không thể làm gì nó.

- Khà...

Huy thở ra một hơi dài, khói trắng phun ra từ trong miệng, cậu hơi khom lưng, hai tay cầm chặt chuôi kiếm, chân phải cong lại, chân trái trượt về sau, cơ thể hơi nghiên theo chiều kiếm, ngay sau đó, một tiếng nổ lớn, Huy giẫm chân, bắn tung chất độc ở dưới chân lên, như một viên đạn pháo bắn bay về phía Thằn Lằn Nanh Độc, nó vẫn ung dung đứng ở đó, có thể nói là rửa cổ chờ Huy đến chặt.

Ầm ầm ầm...

Phá hỏng tâm tình của Thằn Lằn Nanh Độc là ba mũi tên nổ của Phùng Gia Đức bắn vào người nó như là gãi ngứa, phòng ngự của nó đã tăng lên, cộng thêm đứng trong lĩnh vực, sát thương từ mũi tên nổ của Phùng Gia Đức chỉ khiến nó mất vài điểm HP bé nhỏ, nhưng cũng khiến nó phải quay đầu lại nhìn về chỗ Phùng Gia Đức, phun ra Hủ Thực Đàm tấn công cậu ta.

Phùng Gia Đức lập tức tránh né, những người khác không thể tiếp cận Thằn Lằn Nanh Độc bởi vì lĩnh vực, chỉ có cậu ta có thể tấn công ở tầm xa, bùa chú khống chế của Hữu Nhân cũng chỉ có thể dùng một lần, bây giờ hi vọng Huy có thể giữ chân Thằn Lằn Nanh Độc càng lâu càng tốt, cho đến khi nó không còn MP để duy trì lĩnh vực nữa.

Rầm...

Huy nặng nề giẫm chân, cậu đã áp sát bên cạnh người Thằn Lằn Nanh Độ, cho dù cậu có Sức Mạnh cấp S thì cầm Cyberse cũng không nhẹ đi bao nhiêu, có lẽ do bản thân chưa hoàn toàn thích nghi với Sức Mạnh, nhưng những chuyện đó không quan trọng nữa, hai chân Huy co lại, giẫm mạnh xuống đất, tạo ra lực đẩy bắn cơ thể bay lên, ánh mắt cậu trực diện với Thằn Lằn Nanh Độc, Huy nâng thanh kiếm lên, bổ xuống đầu của Thằn Lằn Nanh Độc.

Ánh mắt của Thằn Lằn Nanh Độc thay đổi, bất ngờ, không hiểu, sợ hãi, những cảm xúc cực kì nhân tính hiện ra trong mắt nó, rõ ràng, nó đang ở trong lĩnh vực của mình, thiên phú của mình đều được kích hoạt, tại sao, tại sao nhân loại này, lại có thể có thể khiến nó....

Ầm...

Sức nặng của Cyberse khi kích hoạt Mạch Trọng Lực ở mức tối đa cộng thêm trọng lực bổ xuống đầu Thằn Lằn Nanh Độc, khiến cái đầu giơ cao của nó bị nện xuống đất, tạo ra chấn động như sấm rền, chất độc dưới đất bắn lên không trung, tạo ra một làn sóng trào ra xa hơn, những người đứng gần lĩnh vực lập tức nhảy ngược ra sau, sợ hãi không nói nên lời, nhìn Huy đang đứng bên cạnh đầu Thằn Lằn Nanh Độc, phần đầu của nó bẹp xuống, lõm sâu vào, khỏi phải nói, bộ não của nó chỉ sợ là đã nát thành bã, không còn sự chỉ huy của Thằn Lằn Nanh Độc, Lĩnh Vực Hủ Thực dần dần bốc hơi, để lại một mảnh đất chết giữa khu rừng.

- Aaaaa, móa nó mệt, cứu giá.

Huy ngã về sau, nằm bệt xuống đất, hô to, nhật ký thông báo con Thằn Lằn Nanh Độc đã chết, những đồng đội của cậu lập tức chạy đến, từ trong ba lô của Huy lấy ra lọ thuốc chứa viên nang, nhét vào miệng cậu, Huy trực tiếp nằm ngửa, để các đồng đội thu thập răng của Thằn Lằn Nanh Độc, cậu có muốn động đậy cũng khó, tuy nhiên, cậu luôn bị ánh mắt kì lạ nhìn vào, không chỉ một, mà là rất nhiều, tận 6 cái, ngoại trừ đồng đội của mình, Huy còn cảm nhận được một ánh mắt khác, nếu không sai, hẳn là chỉ huy của từng khu theo dõi các học sinh của khu mình, bảo đảm an toàn cho họ, hoặc là không, nếu là cái sau, Huy phải cẩn thận hơn với người này.

....

Còn tiếp.