Còn thừa lại ba mươi điểm thuộc tính, không do dự, Tô Hoành đem toàn bộ điểm lên Xích Cực Hắc Sát Công vừa mới dung hợp thành, cảnh giới từ tầng thứ chín đột phá đến tầng thứ mười.
Ba mươi điểm thuộc tính đã tiêu hao hết.
Nhưng mà, cột hiệu ứng đặc biệt lần này lại không có phát sinh bất kỳ biến hóa nào.
Tô Hoành nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận, có thể phát giác được tổng sản lượng kình lực có tăng lên, đại khái tăng trưởng khoảng ba thành.
Nhưng muốn phát sinh biến hóa về chất.
Còn chưa đủ.
“Chỉ sợ phải tăng lên tới cảnh giới tiếp theo mới được.” Tô Hoành suy đoán. Mở ra giao diện thuộc tính nhìn một cái.
Theo hai môn công pháp tăng lên, tiến độ dị biến của gân mạch từ bảy mươi lăm trực tiếp tăng lên tới gần chín mươi.
Loáng thoáng, Tô Hoành cảm nhận được một cỗ ý tứ viên mãn.
“Đột phá đại khái ở trong mấy ngày này.” Tô Hoành tính toán, “Nhanh thì khoảng năm sáu ngày, tình huống chậm nhất cũng sẽ không vượt qua nửa tháng.”
Tiến độ như vậy, hắn vẫn rất hài lòng.
Chỉ là...
Huyết nhục của Thủy Quái đã bị ăn sạch sẽ.
Huyết nhục của báo trắng vẫn còn lại một ít, nhưng cũng không phải rất nhiều.
Hơn nữa so sánh với thịt yêu ma chính thống, báo trắng đúng là vẫn kém không ít. Hắc Khuê sơn bị sương trắng bao phủ, thịt Thái Tuế cũng không có chỗ để thu hoạch.
Chờ những huyết nhục tích góp này bị tiêu hóa sạch sẽ.
Đến lúc đó, nếu như vẫn không thể giết chết yêu ma mới, muốn lại lần nữa tích lũy điểm thuộc tính, sẽ chậm hơn rất nhiều.
“Trong lúc làm chủ tình huống đó ta vẫn luôn cho rằng Vụ Yêu là con báo trắng có thực lực mạnh mẽ kia. Nhưng lần trước trải qua, đã chứng minh suy đoán của mình sai lầm. Mà tồn tại hư hư thực thực của yêu ma trong Hắc Khuê sơn, ngoại trừ báo trắng, cũng chỉ còn lại ăn qua không ít huyết nhục nhưng chưa từng thấy hình dáng thật sự của thịt Thái Tuế...”
“Vụ Yêu Thái Tuế, giữa hai thứ này chẳng lẽ tồn tại một loại liên hệ đặc thù nào đó hay sao?”
“Thậm chí, bản thân Vụ Yêu chính là một loại yêu ma nào đó giống như Thái Tuế!” Tìm đến một tấm vải trắng sạch sẽ.
Tô Hoành xoay người lau sạch sẽ bùn đất dính trên bàn chân, mang giày vớ, sau đó đi vào trong phòng.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ, chiếu vào trên bàn sách sạch sẽ gọn gàng. Trong huyện chí thật dày kẹp một phong thư.
Tô Hoành đưa tay mở thư tín ra, nhìn chữ viết ngoáy phía trên.
Sau một lúc lâu, hắn một lần nữa niêm phong lại thư tín, nhét vào trong ngực. Ngẩng đầu nhìn bóng cây loang lổ ngoài cửa sổ, lông mày Tô Hoành dần dần giãn ra, cuối cùng tiêu sái cười một tiếng, “Cũng tốt, thừa dịp cơ hội lần này, giải thích rõ ràng tất cả mọi chuyện với tỷ tỷ, không thể lại tiếp tục kéo dài.”
......
Thời gian đi tới chạng vạng tối.
Trước phủ đệ Tô gia, trên đường phố rộng lớn bằng phẳng.
Tô Hoành xoay người leo lên một chiếc xe ngựa dày rộng, xe ngựa rõ ràng trầm xuống phía dưới, truyền đến một tiếng vang chói tai.
Sau khi Lý Tứ bất ngờ vẫn lạc. Lại đổi một gã cường tráng già giặn kinh nghiệm đánh xe ngựa hằng ngày làm bạn bên cạnh Tô Hoành.
Tên đánh xe ngựa này là Vương Lâm, từ nhỏ đã học được một môn công pháp luyện công Thiết Sa chưởng, chưởng lực kinh người, bàn tay rõ ràng lớn hơn một vòng so với người bình thường.
Đặt ở trong võ lâm, cũng miễn cưỡng được coi là cao thủ nhất lưu. “Đi!”
Bàn tay tráng kiện của Vương Lâm cầm roi ngựa lên, vung mạnh lên, đập vào mông của tuấn mã.
Con tuấn mã trị giá ngàn lượng bạc này phát ra một tiếng hí, cúi đầu, cố hết sức kéo xe ngựa, chạy về phía ngoài thành.
Xe ngựa rất nhanh biến mất trên đường phố đá xanh rộng lớn.
Dưới trời chiều.
Thân ảnh Tô Ly cùng Tiểu Thanh chậm rãi từ một bên đường phố hiện ra.
“Hắn rời đi rồi.” Cho dù là chạng vạng tối, Tiểu Thanh vẫn cầm ô giấy dầu.
“Ta đã nhận được tin tức, hắn lần này ra ngoài chợ đen thu mua một đám công pháp, đi về về, ước chừng cần tiêu phí khoảng một canh giờ.”
Tô Ly nắm chặt nắm tay, thở sâu một hơi, lồng ngực căng tròn phập phồng, nhìn qua có chút khẩn trương.
“Thời gian này đủ để chúng ta điều tra rõ ràng bí mật trong viện kia.”
“Ừm.” Tiểu Thanh gật đầu.
Trong mấy ngày nay, hai người họ điều tra cuộc sống hàng ngày của Tô Hoành.
Phát hiện Tô Hoành phần lớn thời gian đều không ở trong phủ đệ, mà là tu hành trong tiểu viện trong Cửu Điều Phường.
Gian tiểu viện kia, trước đó Tô Ly cũng đi qua.
Nhưng nhìn từ mặt ngoài, cũng không có chỗ nào đặc biệt.
Chỉ là một khi tới gần, Tầm Yêu Bàn sẽ phát sinh phản ứng, chứng minh căn tiểu viện Tô Hoành sống lâu dài này cũng không đơn giản như bề ngoài.