Chương 2: Thái hậu
Thái hậu Tào thị là vợ cả của tiên đế, cũng là mẹ ruột của Đương kim Hoàng Đế Triệu
Tiên đế khi còn sống độc sủng quý phi Tần thị, mấy lần có ý định phế hậu khiến nàng ta nhận đủ mọi ánh mắt nhục nhã, lạnh nhạt. Hoàn cảnh so với Hoàng thái hậu năm đó còn khó hăn hơn.
Nhưng nàng không giống như Thái Hoàng thái hậu nhẫn nhịn lui về phía sau, mà được Thái Hoàng thái hậu che chở, nhịn Tần quý phi mười năm, tại năm thứ 11 Tần Quý phi vào cung thì sinh ra Triệu Dực. Sau đó mẫu quý nhờ con, Khi tiên đế còn tại thế, triều thần lấy danh nghĩa Triệu Dực là con trưởng ép Hoàng đế lập Triệu Dực làm thái tử.
Ngay sau khi tiên đế băng hà, nàng trở thành Thái Hậu, không chỉ ôm Tân hoàng Triệu Dực năm đó mới 5 tuổi buông rèm nhiếp chính, còn khiến Tần quý phi tuẫn táng theo tiên đế. Đưa mẹ đẻ của Tân hoàng là Tần quý phi đày đi Liêu Đông
Hôm nay Hoàng đế Triệu Dực đã mười lăm tuổi rồi.
Nam tử 15 mà buộc tóc.
Quyền vua độc đoán, Tào thái hậu lại như cũ ở Khôn Ninh cung – nơi mà chỉ có hoàng hậu mới có tư cách vào ở. Cũng không cho Triệu Dực lập hoàng hậu, không xem trọng ý của Triệu Dực.
Cũng bởi vậy Thái Hoàng thái hậu đối với Tào thái hậu có đôi chút bất mãn.
Nhưng bất mãn thì bất mãn, hôm nay Tào thái hậu đã sớm không phải kẻ ở Từ Ninh cung khóc lóc làm bộ đáng thương nữa rồi. Thái Hoàng thái hậu còn phải lưu lại cho nhà mẹ huynh đệ lưu một con đường, còn trông cậy vào Tào thái hậu có thể đối xử tử tế Khương Hiến, làm sao dám nói gì, Hoàng đế cùng Thái hậu đối với những việc làm của nhau dĩ nhiên mắt nhắm mắt mở giả bộ không biết.
Kiếp trước Khương Hiến tự nhiên có thể cảm nhận được bà ngoại là vạn bất đắc dĩ, cũng tận lực cách xa Triệu Dực và Tào hoàng hậu.
Nhưng sau khi sống lại Khương Hiến lại biết, vào ngày 14 tháng 10 năm nay cũng là ngày sinh nhật của Tào thái hậu, bá phụ Khương Hiến là Trấn Quốc Công Khương Trấn cùng Thân vương Triệu Chính ủng hộ tiểu hoàng đế Triệu Dực, mang theo 3000 cấm vệ quân trong lễ chúc thọ Tào thái hậu tại Côn Minh đem Tào thái hậu vây hãm. . . . . . Ngày mười tám tháng mười, Tào Thái hậu trả lại quyền hành cho Triệu, ngày hai mươi lăm tháng mười, Tào thái hậu chết ở Trường Xuân cung.
Hưởng thọ bốn mươi bảy tuổi, Thụy Hào"Hiếu định thái hậu" .
Ngày 10 tháng 3 năm sau, Triệu Dực lập Khương Hiếu làm hoàng hậu, còn cung nữ Tiêu Dung vì mang hoàng tự được lập làm mỹ nhân.
Khương Hiến không cầm nổii thở dài.
Mấy ngày nay nàng vội vàng xác nhận mình rốt cuộc có phải thực sự sống lại một lần nữa, vội vàng cùng người bà ngoại đã mất cách đây 8 năm hội họp. Lại vội vàng phân tích những ân oán của kiếp trước nhưng lại đem điểm trọng yếu nhất bỏ quên.
Chỉ là, dù là nàng nhớ ra rồi lại có thể thế nào?
Triệu Dực giống mẹ đẻ hắn là Tào thái hậu, trời sinh vốn tính đa nghi xảo trá, làm việc ác độc, lãnh khốc.
Hắn ép Tào thái hậu, khẳng định đã sớm có mưu đồ, Bá phụ Khương Trấn Nguyên sợ rằng cũng sớm cùng hội cùng thuyền với hắn, lúc này lại không sợ bứt dây động rừng làm cho Tào thái hậu hoài nghi, lại cũng không dám rút củi dưới đáy nồi khiến Triệu Dực ghi hận, đắc tội một trong hai bên đều không thể sống. Mà hắn hai bên đều lấy lòng, gió chiều nào xoay chiều đó.
Khương Hiếu lạc quan nghĩ, kiếp trước Triệu Dực ít nhất cũng thành công, bá phụ nàng có công vì vậy Khương gia thanh thế cũng càng ngày càng lên.
Nếu nàng đã cắt đứt số mệnh kiếp trước, Tào thái hậu lại vẫn cầm quyền như cũ vậy ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Khương Hiến tự hỏi trong lòng nếu có điều vạn nhất ấy. Trên thực tế cho tới nay nàng đều cảm thấy Tào thái hậu rất xa lạ. Nàng cùng Triệu Dực trên danh nghĩa là vợ chồng suốt ba năm. Nếu Triệu Dực đang nắm quyền, có quyền, nàng ta có thể dễ dàng đối phó hơn chút. Chuyện của Tào thái hậu nàng cũng không muốn quản. Khương Hiến đứng dậy muốn đỡ bà ngoại.
Thái Hoàng thái hậu lại khoát tay áo, từ từ thả bài trong tay xuống , nói: "Thời tiết lạnh như thế, vẫn là thỉnh thái hậu nương nương vào trong phòng có lò sưởi ấm áp nói chuyện đi! ."
"Như vậy được không?" Thái hoàng thái phi có chút bận tâm.
Kể từ khi Tào thái hậu cầm quyền, Tần quý phi sinh vì hoàng đế sinh hạ con trai thứ 2, thứ ba, thứ tư nhưng chỉ trong vòng mười năm, người nào chết phải chết, người nào tàn phế phải tàn phế, người nào điên khung phải điên khùng. Người trong cung đều rất kiêng kỵ Tào thái hậu đặc biệt là Thái Hoàng thái hậu và Thái Hoàng thái phi bên ngoại đều có huynh đệ làm quan trong triều.
Thái Hoàng thái hậu cười lạnh, cũng không nể mặt, để Thái hoàng thái phi và Khương Hiến một bên trái một bên phải dìu vào trong phòng ấm. Đại Thái Giám Lưu Tiểu Mãn của Từ Ninh cung khom người ở trước mặt dẫn đường, Tào thái hậu đi vào mười mấy thái giám cung nữ vây quanh. Nàng cười tiếng hô"Mẫu hậu" .
Đại thái giám của Tào thái hậu là Trần Đức Hải đã chân chó bê một cái ghế thái sư đặt trước mặt Tào Thái Hậu. Lưu Tiểu Mãn rủ lông mi, sắc mặt có chút khó coi.
Thái Hoàng thái hậu lại làm như không nhìn thấy, khách khí nói: "Ngoài trời mưa to gió lớn, lại làm khó ngươi tới thăm ta. Có phải có chuyện gì gấp hay không? Cứ cho người truyền lời đến đây là được, cần gì phải đích thân đi một chuyến."
Tào thái hậu là kẻ đứng núi này trông núi nọ, có lẽ là mấy năm thuận buồn xuôi gió, những lãnh lẽo của tiên đế để lại cho nàng đã không còn một tia bóng dáng, sắc mặt nàng ta đỏ thắm, ánh mắt có hồn, mặc dù trên người chỉ mặc trang phục màu đơn giản nhưng giữa lông mày bày ra sự tự tin hiếm có.
Khương Hiến cùng đám người hầu tiến lên hành lễ cùng Tào thái hậu.
Tào thái hậu khóe mắt cũng không hề liếc về Thái hoàng thái phi một cái, đối với thái hoàng thái nói: "Có mấy ngày nay không có tới Từ Ninh cung rồi. Hôm nay vừa đúng không quá bận, liền tới đây xem một chút." Sau đó ánh mắt thẳng tắp rơi vào trên người của Khương Hiến, trên mặt cũng có mấy phần nụ cười, "Bảo Ninh, bổn cung thấy con lại cao lên nha?"
Tào thái hậu đối với Khương Hiến luôn luôn rất thân thiện. Điều này cùng với việc Khương Hiến được Thái Hoàng thái hậu sủng ái có quan hệ rất lớn, cũng là cho bá phụ của nàng là Trấn Quốc Công Khương Trấn Nguyên mặt mũi, bởi trước khi lâm trung, tiên đế ban chiếu cho bá phụ nàng phụ tá Triệu Dực, nay lại còn trông coi đại bản doanh Tây Sơn. Cho nên Tào thái hậu vẫn muốn đem Khương Hiến gả cho cháu của mình là Thừa ân công Tào Tuyên.
Kiếp trước, Khương Hiến vô cùng ghét bỏ việc Tào thái hậu đưa nàng thân cận với Tào Tuyên. Trước khi Tào thái hậu vào cung, Tào gia cũng chỉ là một quan tứ phẩm nho nhỏ giữ chức Đô Chỉ Huy thiêm sự mà thôi. Tào Tuyên đã hai mốt tuổi còn chưa có hôn ước, vì vậy ai cũng nhìn ra Tào thái hậu là muốn dung cuộc hôn nhân này để đề cao vị thế của Tào gia. Gia đình có thế lực thì không muốn cùng Tào Tuyên có liên hệ mà kẻ muốn ở cùng hắn thì Tào thái hậu lại không vừa mắt. Vì vậy bà ta liền đánh chủ ý lên người Khương Hiến.
Kiếp này, khi biết Tào thái hậu thân thiết là có ý đồ với mình, Khương Hiến cư xử lại rất tế nhị. Sau khi Triệu Dực nắm quyền, chuyện nàng và Tào Tuyên bị hoàng thượng phản đối. Đến cuối cùng nàng- một hoàng hậu hữu danh vô thực, bị hắn thật sâu chán ghét lại giúp vương triều của hắn dọn dẹp dư nghiệt. Ngược lại, phía Tào thái hậu người luôn đầu ấp tay gối bên hắn lại âm mưu kết bè kết phái cùng chịu đựng đến khi Triệu Dực chết, nàng trở thành Thái hậu, Tào Tuyên lại trở thành bề tôi đắc lực của bà ta.
Khương Hiến cố gắng nhớ lại mình lúc mười ba tuổi. Thời điểm nàng còn là cô gái ngây thơ, lãng mạn có bà ngoại cùng bá phụ che chở, chỉ cần nàng không trêu chọc người khác, cũng không ai dám đắc tội nàng, lúc ấy, nàng đối với Tào thái hậu và Triệu Dực luôn khách khí, xa cách
Vậy thì giả bộ hành lễ của tiểu cô nương vậy. Nghĩ vậy Khương Hiến liền hướng Tào thái hậu mím môi cười cười, coi như là đáp ứng lời Tào thái hậu nói.