Chương 2: Sơn Tặc 2

Cửa phòng giam được mở ra bên ngoài lúc này đi vào mấy tên nam tử mặt mày dữ tợn , trong đám nam tử này hắn cũng bắt gặp tên nam tử có ánh mắt oán độc lúc trước . Tên nam tử này cũng đưa mắt nhìn về phía hắn vẫn là ánh mắt như muốn giết chết hắn ngay lập tức, trong lòng hắn lúc này cũng hơi có cảm giác bất an nhưng rất nhanh ánh mắt của hắn như như có hàn băng nhìn lại phía tên nam tử , tên nam tử khi bắt gặp ánh mắt hắn cũng hơi có chút bất ngờ, hắn bất ngờ khi mọi đứa trẻ trong đây khi gặp bọn họ đều sợ hãi không giám nhìn thẳng vậy mà tên thiếu niên này lại dám dùng ánh mắt đó nhìn hắn :

" Hừ có chút thú vị , tiểu tử rất nhanh ta sẽ tiễn ngươi xuống suối vàng báo thù cho huynh đệ ta mà thôi "

Trong đầu tên nam tử thầm nói, trên miệng hắn nở ra một nụ cười tà ác :

" Mau đưa tất cả đám trẻ ra ngoài cho đại đương gia định đoạt ".

Theo một tiếng quát của tên nam tử tất cả đám trẻ trong đó cũng có hắn được đưa ra bên ngoài .

Nơi đây là trên một ngọn núi lớn phía trên đỉnh ngọn núi lại là một mặt phẳng như từng có một thanh đại kiếm chém qua vậy , nếu là kiệt tác của con người thì không biết phải trải qua bao lâu mới có thể san phẳng một đỉnh núi như vậy . Ở đây xung quanh đều là các kiến trúc sơn trại làm từ gỗ , từ trên núi đi xuống còn được xây dựng và bố trí rất nhiều phòng tuyến cùng tháp canh , lúc này đám trẻ được đưa ra giữa quảng trường của sơn trại , hắn đưa mắt nhìn về phía một tấm đại kỳ có ghi chữ Phong rất lớn được treo lên cao , xung quanh quảng trường lúc này đang tụ tập có đến hàng nghìn tên sơn tặc tay cầm gươm đao giáo mác , có kẻ mặt mày đầy vết chém , có kẻ mù mắt cụt tay cụt chân dọa cho đám trẻ phía bên trong nơm nớp lo sợ , theo ánh mắt hắn quan sát phía trên đài cao lúc này đang có bốn người ở đó , bốn người này bao gồm ba nam một nữ , nữ tử duy nhất trong đám đó khoảng trừng ngoài hai mươi khuôn mặt cùng vóc dáng của nàng rất là kiều mị làm cho đám sơn tặc xung quanh cứ mỗi lúc đều đưa ánh mắt nhìn trộm về phía nàng , nhưng chỉ khi bắt gặp ánh mắt như hàn băng cùng đôi loan đao để ngang eo của nữ tử đám sơn tặc đều có cảm giác mồ hôi lạnh chạy dọc qua sống lưng trong đầu không dám có chút suy nghĩ bất kính . Bên cạnh nữ tử lúc này là một tên thư sinh khoác bạnh y trên mặt người này từ lúc nhìn bọn hắn vẫn luôn nở một nụ cười hoà nhã ,trên tay cầm một chiếc quạt giấy nhẹ nhàng phe phẩy đôi khi lại quay sang nữ tử nói mấy câu bông đùa chọc cho nữ tử cũng không nhịn được mà cười nhẹ . Ở phía bên này là một gã đại hán trung niên trên thân khoác một tấm áo da hổ sau lưng đeo một thanh đại kiếm có vẻ rất bất phàm , ánh mắt người này vô cùng hung dữ khi nhìn xuống đám trẻ doạ cho một số hài tử phải lùi về phía sau tránh ánh mắt của hắn .

Lúc này chính giữa một người đang ung dung ngồi một tay hắn trống đầu một tay còn lại đang gõ nhẹ nhẹ lên mặt bàn tạo ra những tiếng cạnh cạnh , người này cũng chính là thủ lĩnh của đám sơn tặc cũng là người ra lệnh bắt đám trẻ bọn hắn lên trên núi , chỉ thấy người này như đang suy nghĩ về vấn đề gì đó mặc dù tất cả đám sơn tặc cùng đám trẻ đã được đem đến những hắn không chút mảy may bận tâm .

Được một lúc không thấy thủ lĩnh mình phản ứng, nữ tử nhẹ giọng ghé vào tai hắn thì thầm gì đó , tên thủ lĩnh lúc này mới nhẹ nhàng mở mắt liếc nhìn đám trẻ sau đó mở miệng :

" Phát cho mỗi người một con dao sau đó đưa vào phong lang cốc ba ngày "

Lời vừa nói ra tất cả làm cho đám sơn tặc bên trong quảng trường đồng loạt nhìn về phía hắn có ánh mắt cuồng nhiệt cũng có ánh mắt sợ hãi cùng sùng bái , lúc này tên thư sinh bên cạnh lên tiếng :

" Đại đương gia có phải nặng tay quá không chúng nó chỉ là đám trẻ mà phong lang cốc có vài huynh đệ đi vào cũng không thể nguyên vẹn đi ra "

Nữ tử cùng tên đại hán nghe thư sinh nói vậy cũng đưa mắt nhìn hắn , hắn chỉ liếc mắt nhìn qua ba người một lượt sau đó mỉm cười nói :

" Nếu không thể toàn mạng từ trong phong lang cốc đi ra thì ta cần chúng có tác dụng gì "

Ba người nghe hắn nói vậy thì im lặng nhìn về phía đám trẻ , bên tai ba người lại vang lên âm thanh của đại đương gia:

" À đúng rồi khi nãy ta đang nghĩ sẽ đi cướp phu nhân của thành chủ về làm áp trại phu nhân các ngươi thấy sao "

Ba người nghe đại đương gia nói vậy liền trợn mắt há mồm đấm ngực liên tục thầm nghĩ đại đương gia có phải là tinh trùng thượng não chán sống rồi không mà có cái loại suy nghĩ táo bạo như vậy .

Lúc này đám trẻ còn chưa biết cái nơi gọi là phong lang cốc là nơi nào còn cứ ngỡ mình sẽ được thả tự do có hài tử ánh mắt còn hiện lên vẻ mong đợi, riêng thiếu niên kia từ đầu đến cuối hắn luôn chú ý mọi cử động của tên nam tử có ác ý với hắn , khi vừa nghe sẽ bị đưa đến phong lang cốc tên nam tử có ánh mắt độc ác hiện lên vẻ vui sướng khi nhìn về phía hắn làm cho hắn có cảm giác cái phong lang cốc này sẽ là một nơi không ăn toàn .

Ánh mắt thiếu niên lúc này nhìn về phía đám trẻ xung quanh lại nhìn về phía nam tử độc ác kia trong lòng hắn như đưa ra quyết định :

" Mặc kệ cái phong lang cốc kia có ra sao ta nhất định phải đảm bảo mạng sống trở về, còn đám trẻ hiện giờ ta cũng lực bất tòng tâm ,mệnh chúng phải tự dựa vào đôi tay mình rồi "

" Còn tên kia luôn ánh mắt đoán độc nhìn ta sau này còn sống sót trở về Lý Hàn Thanh ta nhất định phải tìm cách giết chết người này không thể để một tai hoạ ngầm như vậy được. "