Edit: Meimoko
Vợ chồng Đường thị ngồi trên ghế sa lon khẩn trương nhìn theo ngón tay của người đàn ông đã cao tuổi đang lướt trên bàn tính. Đây là thầy Lý, là người coi bói, tính chỉ mệnh, đường đời con người, nhiều năm qua Đường Lập Huân đều có thể làm ăn xuôi chèo mát mái, nhà cửa hạnh phúc như vậy cũng có phần nhiều là do được thầy Lý đây nhắc nhở.
Một năm trước, sau khi Lục Giai Ngưng qua đời, tinh thần Đường Hạo cực kỳ sa sút, bọn họ đã thử tìm đến thầy Lý để ông bói cho Đường Hạo một quẻ. Thầy Lý một năm trước lại giải nghệ, không coi bói cho ai nữa. Nhưng ông đã hứa hẹn hôm nay sẽ xem cho Đường Hạo, vậy nên vợ chồng Đường thị vội vàng mời ông đến nhà.
Vợ chồng Đường thị không dám lên tiếng quấy rầy thầy Lý đang nhẩm tính, chỉ dùng ánh mắt nhìn nhau. Hàn Tú khẩn trương nắm chặt hai tay, chu lông mày áp chặt lên ngực chồng mình. Đường Lập Huân cũng khẩn trương ôm lấy bờ vai của vợ, một tay lạnh như băng nắm chặt tay bà.
Bầu không khí yên lặng, chỉ nghe thấy tiếng chuỗi hạt chân trâu kêu leng keng rung động, những đốt ngón tay già nua của ông thầy bói ở trên bàn tính nhanh đến mức kích thích người khác lo lắng.
Chỉ thấy mồ hôi trên trán của ông càng ngày càng nhiều, giống như mỗi động tác đều hao phí sức lực rất lớn. Khi ông ngừng thở sau một giây, bàn tay phải cuối cùng cũng rời khỏi bàn tính, sau đó nặng nề thở ra một hơi.
_ “Thầy Lý, như thế nào rồi?” _ Đường Lập Huân buông vợ ra, hướng người lên phía trước hỏi.
Thầy Lý dựng thẳng bàn tay lên, chưa nói gì, bắt đầu bấm đốt ngón tay một lần, sau đó mới mở mắt ra, từ trên ghế sa lon đứng thẳng dậy: _ “Lệnh lang đã trải qua và tránh được tất cả tai kiếp trong cuộc đời, từ giờ tướng mệnh sẽ càng ngày càng tốt, vô luận làm chuyện gì cũng sẽ thuận buồm xuôi gió, đều có quý nhân phù trợ.!” _
Nghe thấy lời nói có phần hình thức, vợ chồng Đường thị thở dài một hơi. Bất quá, bọn họ có chuyện quan trọng muốn biết hơn.
_ “ Thầy Lý, vậy thầy xem, đường tình duyên hôn nhân kiếp này của Đường Hạo như thế nào? Chúng tôi đã giới thiệu không ít cô gái cho nó, nhưng nó không chịu để mắt đến. Tôi thật sự lo lắng nếu cứ đà này,cả đời này nó cũng không kết hôn mất!” _ Thân là một người mẹ, Hàn Tú tất nhiên là lo lắng không thôi.
Thầy Lý cười nhạt một tiếng, mỉm cười một cái cho bà yên tâm: “ _ Đương nhiên là có, tuy nhiên chuyện tốt ắt có chút ít gập ghệnh, có tiểu nhân cản trở nhưng không thể nào ngăn cản đường đi của cậu ấy. Lệnh lang năm ba mươi tuổi đã trải qua kiếp nạn, nhưng sau này tài vận và cả sự nghiệp sẽ ngày càng thịnh vượng, gia đình hòa thuận hạnh phúc….” _
_ “ Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi!” _ Hàn Tú yên tâm vuốt ngực: “ _ Vốn Đường gia nhân khẩu đã mỏng manh, Đường gia chúng ta sẽ không chỉ có một mình Dương Dương là đời kế cận…” _
Một câu nói không có chủ ý của Hàn Tú khiến thầy Lý chau mày, một lần nữa nhìn lại kết quả của bàn tính: “ _ Đường phu nhân không nói thì tôi lại quên rồi? Hiện tại lệnh lang chỉ có một đứa con này thôi sao?” _ Trước kia ông cũng đã từng gặp qua Dương Dương.
_ “Đúng vậy! Chỉ có một đứa con là Dương Dương? Như thế nào?Không đúng chỗ nào sao?” _ Đường Lập Huân dò hỏi.
_ “Nhưng vừa nãy lúc tôi bấm đốt tay thấy lệnh lang của các vị còn có thêm một đứa con gái, không biết là có ý gì?” _ Thầy Lý cũng nhăn lông mày lại, ông cũng biết rõ Đường Hạo chỉ có một đứa con trai.
Đường Lập Huân cùng vợ trao đổi ánh mắt với nhau, thần sắc lo lắng hỏi: “ _ Thầy Lý, ý thầy là thể nào? Chẳng nhẽ muốn nói Đường Hạo của chúng tôi vẫn còn một đứa con gái nữa sao?” _
Thầy Lý gật đầu, đẩy kính lão trên sống mũi: _ “Hẳn là như vậy! Không có sai đâu!” _
_ “ Đứa bé mà thầy Lý nói chẳng nhẽ là đứa trẻ mà Lục Giai Ngưng bị sẩy mất lúc trước?” _ Hàn Tú hỏi chồng.
Đường Lập Huân nhìn về phía thầy Lý hỏi dò: “ _ Lúc trước còn có một đứa nữa, nhưng chẳng may lại để bị sảy mất!” _
_ “A, nếu đúng là như vậy thì thật đáng tiếc. Bất quá, lệnh lang của các vị phải có một đứa con gái, có như vậy mới phù trợ cho sự nghiệp của cậu ấy phát triển, ổn định vận khí về sau!” _
_ “Hả? Đứa bé bị mất rồi, chẳng lẽ con tôi cũng bị mất đi nhiều phúc khí hay sao?” _ Hàn Tú khẩn trương nói, ngàn vận lần xin đừng để cho con bà tiếp tục có chuyện gì nữa
_ “Ừ! Theo đạo lý thì là như vậy!” _ Thầy Lý gật đầu.
_ “Thế thì phải làm sao bây giờ? Thầy Lý, thầy xem có cách nào hóa giải chuyện này không ?” _ Hàn Tú gấp gáp căng thẳng đến độ muốn khóc, đối với những lời thầy Lý nói từ trước đến giờ ba luôn hoàn toàn tin tưởng, không chút nghi ngờ gì. Nhiều năm rồi, mọi lời thầy Lý này nói luôn luôn ứng nghiệm.
_ “ Ừ! Bằng không thì lệnh lang phải nhanh chóng nhận nuôi một đứa bé gái nào đó, có như vậy mới phục mệnh lại được!” _
_ “Được! Được! Chúng tôi sẽ nhanh chóng giúp nó nhận nuôi một đứa bé gái. Thế bát tự, ngày sinh tháng đẻ thì sao? Có gì phải chú ý không?” _ Đường Lập Huân lập tức gật đầu nói, cũng thở dài một hơ, đến cô nhi viện nhận nuôi một đứa trẻ cũng không phải là chuyện không thể.
_ “Ngày sinh tháng đẻ không có gì phải chú ý! Bất quá, phải mau chóng có một đứa bé gái xuất hiện, có như vậy mới giúp nhiều cho lệnh lang của các vị!” _ Thầy Lý tính toán một chút rồi nói ra.
_ “Dạ! Cảm ơn thầy Lý! Đã làm phiền đến thầy nhiều quá!” _ Đường Lập Huân đem một tờ chi phiều nhét vào tay thầy Lý.
Thầy Lý cũng không có nhìn xem mà trực tiếp cầm lấy. Nhiều năm qua, tiền thưởng Đường Lập Huân cho ông cũng không phải là ít: _ “ Này, nhìn khí sắc của Đường tiên sinh thì…..Muốn hồng hào hơn thì nên nghỉ ngơi nhiều một chút!” _ Thấy Lý nói với Đường Lập Huân. Ông không chỉ tinh thông tướng số mà còn biết cả trung y.
_ “Phải không?” _ Đường Lập Huân sờ lên mặt mình, nghi ngờ hỏi.
_ “Ha ha, ngài hiện tại cũng năm mươi tuổi rồi, đâu còn giống như người trẻ tuổi! Làm chuyện gì cũng đừng cậy mình mạnh, thân thể sẽ rất đau đớn! Ha ha, đừng quên sau này ngài còn phải ôm cháu trai, cẩn thận nếu không sẽ phải bất động mà ôm cháu trên giường đấy!” _ Thầy Lý làm ám hiệu nhắc nhở.
Mà loại lời nói này, hai vợ chồng Đường thị đương nhiên là hiểu, Hàn Tú vô thức mà xoay người: “ _ Thầy Lý….” _
Đường Lập Huân thì khẽ cười vài tiếng, sau đó thì tở vẻ cảm ơn, từ nay nhất định sẽ tiết chế.
Sau khi tiễn thầy Lý về, vợ chồng Đường Lập Huân cùng ngồi xuống ghế sa lon: “ _ Ông xã, chúng ta có nên đến cô nhi viện luôn không? Nhìn xem có đứa bé gái nào ưng ý thì nhận về nuôi!” _
_ “ Cái này cũng phải xem Đường Hạo có thích không đã! Dù sao cũng là nó nhận con gái nuôi mà. Thế này đi, em gọi điện cho nó, bảo nó bớt chút thời gian đến cô nhi viện!” _ Đường Lập Huân thúc giục vợ, bao giờ cũng vậy khi có chuyện gì nói với con, ông cũng để vợ mình đi gọi điện trước.
_ “Vâng!” _ Hàn Tú cầm điện thoại lên, rất nhanh nhấn xuống một dãy số.
Đô….đô…đô…
Tiếng chuông điện thoại reo lên trong phòng cắt đứt cuộc nói chuyện giữa Đường Hạo với hai vị giám đốc. Hắn nói với cấp dưới tạm dừng một lát, sau đó tiếp nhận điện thoại: _ “ Mẹ, có chuyện gì sao? Cái gì? Con gái nuôi á? Mẹ, hiện tại con đang bận lắm, không có thời gian đâu! Nếu mẹ thích có bé gái thì gọi Lạc Lạc về là được rồi!” _
_ “Lạc Lạc không được!Ba mẹ muốn con nhận nuôi một đứa bé gái, cho chúng ta có đứa cháu gái. Xế chiều hôm nay con nhất định phải bớt chút thời gian để đển cô nhi viện đây, biết không?” _