"Người tiếp theo là một trong những thê thiếp ta yêu thương nhất, nhưng nàng nếu thấy nàng ấy thì cũng đừng chọn, tạm thời ta không cách nào khống chế nàng ấy." - Âm thanh của Ác Quỷ Máu trở nên nhỏ xíu, rù rì rù rì trong tai Kiều Diễm.
Khung cảnh trong phòng lại thay đổi, từ khu rừng u ám trở thành một tòa trang viên màu hồng phấn. Bốn phía là một khu vườn mọc đầy những cây anh đào và hoa hồng, những cánh hoa nhỏ tung bay khắp trời, mùi hương nồng nàn quyến rũ khiến người ta say đắm.
Bước chân của Ác Quỷ Máu chậm rãi vô cùng, từng bước đi về phía căn nhà bằng hoa.
Từ trong ngôi nhà nhỏ phát ra những âm thanh mê người, âm thanh kia giống như tiếng nhạc trầm bổng, hơi thở hổn hển khiến khí huyết sôi trào.
"A... Ông xã một ông xã hai... Cả hai người cùng chơi thiếp đi... Dùng dương vật to lớn của hai người đâm nát mật huyệt và hậu đình của thiếp"
"Ưm... Đúng rồi... Sướng quá đi mất..."
"Ô... Ô... Ô..."
Âm thanh mê người kia bỗng trở nên nghẹn ngào, giống như đã bị thứ chặn lại, chỉ còn những tiếng rên rỉ đầy khoái lạc.
Gương mặt Kiều Diễm trở nên đỏ bừng, xuân tâm nhộn nhạo, nàng bị thứ ma âm kia khêu lên dục vọng trong lòng.
Ác Quỷ Máu đem cửa phòng mở ra, hé lộ khung cảnh tràn ngập nhục dục bên trong.
Một mỹ nhân trần trụi đang nửa nằm nửa quỳ trên giường, nước da của nàng trắng như tuyết, nhưng nay lại bị những đám mây hồng vây kín.
Bộ ngực ngạo nhân đang bị một gã nam nhân nắn bóp, kiều đồn căng mọng bị một tên khác nhào nặn. Gương mặt xinh đẹp của nàng bị một tên khác giữ chặt, điên cuồng đâm cắm vào cặp môi đỏ mọng.
Ba gã nam nhân này có gương mặt rất khác nhau, nhưng khí tức trên người lại giống y như hệt, đều là phân thân của Huyết Sát.
Ác Quỷ Máu lại phất tay đem khung cảnh dâm mỹ kia ngưng đọng, ánh mắt mang theo một tia nhung nhớ nhìn mỹ nhân trên giường.
"Nàng ấy là Phấn Hồng, là Ác Quỷ Dục Vọng, Sắc Dục Ma Thần. Nắm giữ năng lực khiến cho chúng sinh điên đảo, lan truyền một thứ năng lượng màu hồng. Bất cứ ai bị thứ năng lượng đó chạm vào đều sẽ biến thành những con quái vật khát tình, điên cuồng truy hoan cho đến khi chết vì kiệt sức."
"Ta lần đầu gặp liền nhìn thấy nàng ấy đang bị mấy trăm gã nam nhân cưỡng hiếp. Tính làm anh hùng cứu mỹ nhân một phen, ai ngờ giết xong mấy tên đó thì không được cám ơn, lại còn bị Phấn Hồng mắng một trận, cùng ta xảy ra tranh đấu."
"Hắc hắc, kết quả là ta đem Phấn Hồng cưỡng hiếp suốt mấy trăm năm, dùng dâm uy của mình đem nàng khuất phục, biến Phấn Hồng thành thê thiếp của mình. Sau đó lại đem nàng ấy nhốt vào nơi này, thời thời khắc khắc cùng nàng ấy hoan ái."
"Đối với ta sắc dục giống như ăn cơm, một ngày ba bữa là đủ. Nhưng đối với nàng ấy thì sắc dục giống như hít thở, không cách nào ngừng nghỉ, vĩnh viễn đắm chìm trong khoái cảm nhục dục."
"Thì ra là như vậy, nhưng Phấn Hồng tỷ tỷ cũng quá mức phóng túng rồi." - Kiều Diễm hai má đỏ bừng, ánh mắt len lén nhìn khung cảnh dâm mị đang diễn ra.
"Khục... Vậy nên ta mới phải nhốt nàng ấy lại, nếu không nàng ấy sẽ thực sự cùng toàn bộ nam nhân trong thiên hạ lên giường."
"Nếu có thể ta rất muốn đem Phấn Hồng triệu hồi, tiếc là thời cơ không thích hợp, tích cách nàng ấy và nàng cũng không giống nhau, cưỡng ép dung hợp sẽ rất nguy hiểm."
Âm thanh của Ác Quỷ Máu mang theo một tia luyến tiếc, cánh tay vung lên đem hình ảnh của Phấn Hồng xóa bỏ.
Không gian trong phòng biến thành một cánh đồng vàng rực, những bông lúa nặng trĩu đu đưa theo làn gió.
Từ trên cao ánh hoàng hôn chiếu xuống cánh đồng lúa, nhuộm cả thế giới trong ánh tịch dương.
Giữa cánh đồng là một thiếu nữ lõa thể, nàng có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, mái tóc vàng óng ánh, thân thể yêu kiều với những đường cong quyến rũ mê người. Nhưng lúc này nàng lại bị đính vào một chiếc cọc gỗ hình chữ thập ghim giữa cánh đồng. Tay chân bị đóng đinh vào mặt gỗ, gương mặt xinh đẹp rũ xuống mặt đất, hai hàng huyết lệ ứa ra từ trong khóe mắt chảy dọc theo gò má, lăn dài trên cơ thể hoàn mỹ.
Khung cảnh xinh đẹp mà quỷ dị, gương mặt của thiếu nữ kia không hề có một tia thống khổ, ngược lại mang theo cảm giác an tường nhu hòa. Những giọt máu của nàng khi nhỏ xuống mặt đất liền lan rộng ra, khiến đất đai trở nên màu mỡ, từng mầm lúa non được ươm mầm.
"Phu quân, đây là..." - Kiều Diễm bị khung cảnh quỷ dị làm cho hoảng sợ, dùng ánh mắt lo lắng nhìn Ác Quỷ Máu.
"Đừng sợ... Đây là Tịch Dương, không phải là ta đang hành hạ hay làm gì nàng ấy đâu. Tịch Dương rất thích ánh chiều tà, thích ngắm nhìn cánh đồng lúa."
"Vậy nên ta tạo ra nơi này cho nàng ấy ở lại. Tịch Dương là Ác Quỷ Tuyệt Vọng, Thống Khổ Ma Thần. Nàng ấy có thể khiến những sinh vật xung quanh rơi vào trong bóng tối, đắm chìm trong nỗi thống khổ vĩnh hằng."
Ác Quỷ Máu chậm rãi thuyết minh.
Theo thời gian trôi qua mặt trời cũng dần biến mất, những tia sáng chậm rãi tan biến, nhường chỗ cho bóng đêm vô tận.
Vị nữ thần xinh đẹp cũng tỉnh lại từ trong giấc ngủ, những ngón tay khẽ nhúc nhích di chuyển. Mái tóc vàng óng của nàng nhanh chóng trở nên xác xơ, từng sợi tóc bạc dần xuất hiện, khiến tóc của nàng trở nên xám trắng. Gương mặt mỹ nhân vặn vẹo một hồi, làn da căng mịn bỗng biến thành tái nhợt, hai hàng mi đang khép hờ bỗng mở ra.
Hai hàng huyết lệ hóa thành hai vệt máu đen đọng trên gò má, đôi mắt của nàng giống như hai lỗ đen sâu hoắm, từ sâu trong hốc mắt tỏa ra thứ ánh sáng mờ ảo tăm tối.
Kể từ sau khi Tịch Dương thức tỉnh thì cánh đồng lúa cũng thay đổi, đất đai vốn màu mỡ nay bỗng biến thành khô cằn xám trắng, từng vết nứt lớn lan tràn trên mặt đất. Những cây lúa trĩu hạt nay lại ngã rạp trên mặt đất, héo úa trở thành những đám rơm khô, một mồi lửa đen ngòm không biết từ đâu xuất hiện, đem cả cánh đồng thiêu cháy, khói bụi mù mịt.
"Ai... Thỉnh thoảng Tịch Dương sẽ biến thành Ác Quỷ, mỗi lần như vậy ta lại phải dỗ ngọt."
Ác Quỷ Máu chỉ tay về phía nữ quỷ đang điên loạn. Tịch Dương lúc này ôm mặt gào thét như điên như dại, âm thanh của nàng đinh tai nhức óc, giống như tiếng gọi của nữ thần báo tử. Nàng ấy càng than khóc thì thế giới càng trở nên tăm tối, cho đến khi tất cả chìm trong bóng đêm mịt mờ.
"Ai... Đừng khóc nữa! Ngày mai mặt trời lại xuất hiện thôi mà, nàng cứ khóc như vậy là nó trốn luôn đấy!" - Âm thanh của một nam nhân xa lạ vang lên.
Kiều Diễm không thể nhìn thấy người này, nhưng cũng đoán được đó là Huyết Sát Chúa Quỷ.
"Phu quân! Hình như mấy vị tỷ tỷ này, người nào đầu óc cũng có vấn đề thì phải? Đối với ma quỷ chuyện này là bình thường sao?"
"Ừm! Ác Quỷ bọn ta ai cũng thần kinh có vấn đề, thường xuyên bị một thứ gì đó ám ảnh. Thỉnh thoảng còn bị ác niệm xâm lấn, làm ra những việc rất đáng sợ." - Ác Quỷ Máu gật đầu trả lời.
"Vậy thôi! Thiếp không muốn bị biến thành như vậy đâu!" - Kiều Diễm nghe vậy liền lắc đầu quầy quậy, không muốn để cho Ác Quỷ Máu hiến tế mình nữa.
"Hắc hắc, nãy giờ ta chỉ là muốn giới thiệu nàng với mấy người thê thiếp của ta, cũng không phải là muốn để họ dung hợp với nàng."
"Được rồi! Giờ để ta dẫn nàng đi xem người ta chọn cho nàng."
Ác Quỷ Máu lại khẽ vung cánh tay lên, khung cảnh âm u tăm tối liền biến mất. Kiều Diễm liền thấy mình đang đứng giữa một tòa lâu đài bằng vàng bằng ngọc.
Những bức tường được xây dựng từ ngọc trắng, đồ đạc được làm từ hoàng kim. Giữa tòa cung vàng điện ngọc đó là một mỹ phụ xinh đẹp đang nằm trên giường, thân thể được bọc trong một lớp váy lụa dệt từ những sợi tơ vàng, mái tóc rực rỡ buông xõa che lấp một phần bộ ngực.
Nàng lúc này đang đọc một cuốn sách có bìa nạm kim cương, bên trong những trang giấy cổ ghi lại những thứ báu vật quý giá nhất từng được biết đến.
Thỉnh thoảng cô nàng lại cười lên khanh khách, bàn tay vươn đến đĩa đồ ăn vặt, cầm lấy một viên ngọc đưa lên miệng khẽ cắn, những mảnh ngọc vỡ vụn giòn tan bên trong miệng của nàng như là bánh quy bơ.
Kiều Diễm bị không khí xa hoa của tòa cung điện thu hút, nàng vươn tay muốn chạm vào đồ vật trong phòng, nhưng bàn tay nhỏ nhắn chỉ chụp vào hư vô.
"Phu quân! Thiếp muốn sống trong một động phủ như thế này!" - Kiều Diễm giống như bị một sức mạnh vô hình tác động, hướng Ác Quỷ Máu đòi hỏi.
Sắc quỷ thấy nàng kích động thì mỉm cười, ngón tay lóe lên một tia sáng, khẽ chạm vào giữa trán của nàng.
"A!" - Kiều Diễm đau đớn rên rỉ, đầu óc rất nhanh thanh tỉnh lại.
"Phu quân... Vừa nãy thiếp làm sao vậy?"
Mỹ nhân khẽ vuốt ve thái dương, ánh mắt biến thành mờ mịt.
"Nàng ấy là Kim Ngọc, Ác Quỷ Tham Lam, Ma Thần Phú Quý. Nàng ấy thích sống trong tòa lâu đài lộng lẫy nhất, mặc bộ váy hoa lệ nhất, ăn thức ăn đắt giá nhất, lấy người chồng tài giỏi nhất. Nàng ấy muốn sở hữu mọi bảo vật trên thế gian này, nên mỗi khi ta đến thăm đều sẽ mang cho Kim Ngọc một món quà."
"Tuy cũng là Hỗn Nguyên Ác Quỷ nhưng thực lực của Kim Ngọc tương đối yếu, cũng không thể gây ra sự diệt vong hàng loạt. Nàng ấy yêu thích sử dụng trí tuệ để thao túng thế giới, dùng tiền tài mua chuộc lòng người."
"Nếu nàng cùng Kim Ngọc dung hợp, sẽ sở hữu trí tuệ và năng lực của nàng ấy, có thể giúp ta quản lý các thế lực Linh Tộc. Bởi vì thực lực của Kim Ngọc tương đối yếu, ta có thể dễ dàng khống chế, không để nàng ấy cắn nuốt linh hồn rồi chiếm đoạt thân thể của nàng."
"Việc khó khăn nhất là phải tìm được Kim Ngọc giữa hàng trăm ý chí tà ác trong địa ngục, nếu triệu hồi sai người sẽ rất là phiền toái."
Kiều Diễm yên lặng nhìn Kim Ngọc, lại quan sát căn phòng bằng vàng, ánh mắt ước ao nhìn những bảo vật được bày biện khắp phòng.
"Phu quân! Có phải là sau khi biến thành Ác Quỷ, thiếp cũng sẽ sở hữu những thứ này? Sắc đẹp, trí tuệ, tiền bạc, bảo vật... Cả tình yêu của chàng nữa."
"Chàng sẽ cho thiếp tất cả những thứ đó chứ?" - Kiều Diễm nhìn Ác Quỷ Máu bằng ánh mắt năn nỉ.
"Hắc hắc, những thứ này không cần ta cho nàng! Nàng sau khi biến thành Ác Quỷ sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất, những thứ này nàng đều có thể dễ dàng đạt được." - Ác Quỷ Máu tươi cười trả lời.
"Thiếp hiểu rồi, chàng bắt đầu đi, thiếp sẽ làm theo bất cứ thứ gì chàng nói."