Gã Ma Nhân Sói nhìn Tà Huyết săm soi, hắn cảm thấy Tà Huyết chỉ là một tên nhãi ranh vắt mũi chưa sạch, Ma Nhân Báo chết là do quá sơ ý. Vậy là hắn nghĩ ra một kế đánh lừa Tà Huyết.
"Giỏi lắm anh bạn, cậu đã giết được một tên cướp gian ác, ta là lính tuần tra thành Trăng Non. Ta chỉ đang giả dạng làm cướp để bắt tên này về quy án." - Tên Ma Nhân Sói ra vẻ nghiêm chỉnh, dường như hắn thực sự biến thành một người lính thực thụ.
Mặc dù gã Ma Nhân Sói diễn rất tốt, nhưng những lời nói dối rẻ tiền đó làm sao lừa gạt Tà Huyết được.
"Thật hả, giết tên cướp này thì tôi sẽ được Thành Chủ thưởng đúng không?" - Tà Huyết tỏ vẻ rất tin tưởng vào những gì tên Ma Nhân Sói nói.
"Đúng vậy, cậu là một chàng trai tài giỏi và mạnh mẽ, giờ thì hãy theo ta về thành nhận thưởng nào, tên báo này được treo thưởng một ngàn viên đá đen." - Ma Nhân Sói vẽ ra một cái bánh thơm ngon hòng lừa gạt Tà Huyết, chim chết vì mồi người chết vì tiền, chỉ cần Tà Huyết có lòng tham thì sẽ rất dễ bị mắc mưu.
"Tốt, tôi sẽ theo ngài " - Tà Huyết giả vờ tin theo sái cổ, bộ dạng ngờ nghệch ngốc nghếch, hai mắt tỏa sáng khi nghe tới tiền thưởng.
"Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời." - Gã Ma Nhân Sói mừng thầm trong bụng, nắm chặt thanh đao trong tay, chuẩn bị chọc cho Tà Huyết một nhát chí mạng.
Tà Huyết giả vờ ngờ nghệch tiến lại gần gã Ma Nhân Sói, khi cách hắn chỉ còn năm mét thì Tà Huyết đột ngột búng người, hướng mũi giáo thẳng về phía tên Ma Nhân Sói.
"Khà..." - Tên Ma Nhân Sói cũng phản ứng nhanh như chớp, rút thanh đao chém ngang cổ hòng bức lui Tà Huyết.
Màn kịch giữa hai người bị xé rách, đây sẽ là một cuộc chiến một mất một còn.
Tà Huyết nhìn lưỡi đao sắp lướt tới, dù có đâm trúng thì gã Ma Nhân Sói cũng chỉ bị thương, còn Tà Huyết thì sẽ lìa đầu. Hắn đành cúi đầu xuống để né lưỡi đao, vặn người trên không đổi hướng. Gã Ma Nhân Sói thấy cũng nhanh chóng chuyển thế từ chém ngang sang chém thẳng, không cho Tà Huyết cơ hội tránh né.
Tà Huyết đành nhảy bật ngược lại, lùi về phía sau để né lưỡi đao.
"Tên này quả là khó ăn, hắn vừa mạnh vừa thông minh." - Tà Huyết nhìn chằm chằm gã Ma Nhân Sói, trong đầu không ngừng nghĩ kế sách.
Gã Ma Nhân Sói hoành đao chém tới, thanh đao trong tay hắn múa may liên tục, chém liên tiếp hàng chục nhát về phía Tà Huyết. Tà Huyết giơ Thương Tần lên chống đỡ
"Leng keng... Leng keng..." - Âm thanh vũ khí vang chạm vang lên chói tai.
Tên Ma Nhân Sói có ưu thế hình thể tốt hơn Tà Huyết rất nhiều, không ngừng vung đao chém tới, nhưng dựa vào ưu thế mũi giáo của Thương Tần dài hơn thanh đao, cộng với tốc độ của Tà Huyết nhanh hơn gã Ma Nhân Sói một chút, nên Tà Huyết cũng đâm trúng gã Ma Nhân Sói vài lần đục ra mấy lỗ máu sâu hoắm, nhưng cũng bị chém ngược vài vết thương sâu.
Cả hai liều mạng với nhau hơn mười lăm phút, đầu óc Tà Huyết quay cuồng, cảm thấy mệt mỏi vì mất sức. Tên Ma Nhân Sói cũng không khá hơn là mấy, máu của hắn ta trào ra như suối, sắc mặt trắng bệt.
Đầu mũi giáo của Tà Huyết có tẩm chất độc, nên chỉ cần chờ chất độc ngấm vào máu là có thể giết chết tên Ma Nhân Sói.
Nhưng tên ma nhân sói cũng nhận ra điều này.
"Tay tao đang dần trở nên tê dại, mẹ kiếp, mày khá đấy nhóc. Nhưng lưỡi đao của tao cũng tẩm độc, mày cũng thấy chóng mặt rồi đúng không, chúng ta hãy dừng lại, trao đổi thuốc giải và làm hòa, nếu tiếp tục thì cả hai đều phải chết" - Tên ma nhân sói cầu hòa, hắn không muốn cùng chết với tên nhãi trước mắt.
Có lẽ những con quỷ khác sẽ đáp ứng điều này. Nhưng Tà Huyết có kỹ năng Kháng Độc, khi chất độc ngấm vào máu thì hắn có thể điều khiển dòng máu bức chất độc ra ngoài một cách dễ dàng, nên tất nhiên là hắn sẽ không thỏa hiệp.
"Giờ thì mình chỉ đánh cầm chừng, hắn ta sẽ sớm chết vì chất độc thôi." - Tà Huyết thầm nghĩ trong lòng.
Cả hai lại tiếp tục giao chiến thêm năm phút, lúc này mặt tên Ma Nhân Sói trở nên xanh đen vì chất độc. Máu phun ra từ vết thương cũng trở nên đen ngòm.
"Mẹ kiếp, là mày ép tao đấy." - Gã Ma Nhân Sói gầm lên đầy tức giận
"Húuu...." - Hắn tru lên điên loạn, cơ thể hắn phình to lên xé rách quần áo, lông hắn mọc dài ra liên tục còn cái đầu thì trở nên to lớn, những cái chân mọc ra móng vuốt cứng và sắc lẹm.
"Gàooo..." - Giờ thì gã Ma Nhân Sói đã biến thành một con sói dài hơn năm mét, to lớn hung ác.
Đây là kỹ năng Phản Tổ của Bán Ma Nhân thuộc thú tộc, biến hắn trở về hình dạng tổ tiên của mình, một con sói khổng lồ, mất đi toàn bộ tư duy lẫn ý thức, trở thành loài thú săn mồi nguyên thủy hùng mạnh, hắn sẽ mất vài tháng mới có thể trở lại trạng thái bình thường. Nhưng ưu điểm là sẽ mạnh gấp nhiều lần ngay lập tức.
Trong quá khứ các Ma Nhân Thú đều là những con quái vật khổng lồ, những kẻ thống trị rừng rậm. Nhưng kể từ khi Thánh Trùng Tộc giáng lâm Thế Giới Máu thì hai loài xảy ra xung đột. Thánh Trùng Tộc có lớp vỏ cứng rắn, cơ thể vô cùng khỏe mạnh nên dễ dàng giết chết Thú Tộc, ép Thú Tộc phải dị hóa, trở nên nhỏ bé, bởi vì nếu cứ giữ nguyên kích thước lớn thì kiếm ăn rất khó khăn, dễ dàng trở thành con mồi của côn trùng. Rồi dần dần Thú Tộc tiến hóa thành Bán Ma Nhân, sử dụng trí tuệ cao, vũ khí và ma thuật để săn bắn côn trùng.
"Giờ thì cuộc chiến mới thực sự bắt đầu." - Tà Huyết âm trầm nhìn con sói, nó đã mệt lả, những vết thương trên người đau nhói. Nhưng bây giờ hắn bắt buộc phải chiến đấu vì mạng sống của bản thân, vì cứu Hải Lam.
"Chạy!" - Tà Huyết rít lên, rồi xoay người chạy như điên.
Không có cách gì để Tà đánh bại một con sói khổng lồ đang nổi điên cả, con sói mạnh gấp vài lần hắn.
Tà Huyết lao đi vun vút trong khu rừng, gió rít qua tai. Con sói khổng lồ đuổi ngay theo phía sau. Đây là trò hắn hay làm nhất, chạy đua cùng những con quái vật, không cần mạnh hơn chúng, chỉ cần chạy nhanh hơn là được.
Trò chơi kéo dài mười lăm phút, Tà Huyết và con sói rượt đuổi nhau trong khu rừng, dẫm lên những bụi gai, va quẹt vào những cành cây làm da thịt Tà Huyết đổ máu, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Tà Huyết bắt đầu cảm thấy kiệt sức nhưng nó vẫn phải chạy hết tốc lực. Con sói sau lưng chắc cũng dần cảm thấy mệt mỏi, tốc độ của nó giảm dần, giờ khả năng phản ứng của nó cũng đã bị giảm đi rất nhiều, dù sao nó cũng đã bị thương nặng và nhiễm độc, việc hóa sói chỉ giúp kéo dài thời gian chứ không làm vết thương khá hơn.
"Đã đến lúc rồi."
Tà Huyết quay phắt người về phía sau, hướng mũi giáo đâm thẳng vào đầu con sói phía sau.
Sói khổng lồ đang lao đi với vận tốc cao nên không thể né tránh, chỉ kịp né cái đầu khỏi mũi giáo, còn cơ thể thì vẫn băng băng lao tới. Thương Tần lóe lên ánh sáng tím, ghim sâu vào cơ thể con sói, tạo thành một vết thương nặng.
"Thương Tần" - Mũi giáo rung lên với tốc độ cao, tạo ra một đợt chấn động, làm nát nội tạng bên trong cơ thể con sói.
Con sói đổ gục xuống, máu tuôn ra từ vết thương. Cơ thể dần co lại và trở thành tên bán ma nhân như cũ.
"Khục...Khục" - Miệng hắn trào máu màu nâu sẫm khi ho.
"Xin ngài rủ lòng thương, vợ con tôi cần tôi chăm sóc." - Tên Ma Nhân Sói đau khổ cầu xin.
"Mày có vợ con à?" - Tà Huyết rít lên hỏi.
"Phải, xin ngài, tôi còn có bố mẹ già nữa, nếu không có tôi thì họ sẽ chết đói." - Hắn ta tiếp tục rên rỉ van xin, mỗi khi nói mặt hắn nhăn lại vì đau đớn.
"Vậy hãy nói nơi chúng mày bán cô gái tóc xanh lam, rồi tao tha chết cho." - Tà Huyết giận dữ nói.
"Chúng tôi bán cô ấy cho một thương nhân của thành Trăng Non, giờ có lẽ họ đã trên đường vận chuyển cô ta tới kinh đô vương quốc rồi, tôi đã nói điều ngài muốn biết, xin hãy chữa trị cho tôi." - Tên Ma Nhân Sói lâm vào đường cùng, đành phải khai ra những gì Tà Huyết muốn biết.
Tên Ma Nhân Sói nằm co quắp, tay giữ chặt lấy vết thương để ngăn máu chảy ra. Hắn từ một con quái thú săn mồi độc ác trở thành con mồi đáng thương đang rên rỉ van xin.
"Tốt!"
Tà Huyết tiến lại gần và giật đứt cái túi trên cổ hắn. Quần áo của hắn đã rách nát sau khi biến thành sói, chỉ còn chiếc túi này còn nguyên vẹn. Bên trong cái túi vài viên đá năng lượng.
"Một Đá Đỏ tứ giai, năm Đá Đen tam giai, có vẻ mày giàu đấy." - Tà Huyết nói với giọng mỉa mai, số đá năng lượng này tên Ma Nhân Sói có được từ việc bắt cóc những thiếu nữ đi lạc trong rừng rồi bán làm nô lệ.
"Tất cả giờ là của ngài, xin hãy chữa trị cho tôi." – Hắn ta thều thào, giờ mặt hắn ta trắng xám do mất quá nhiều máu.
"Tao chỉ nói là sẽ tha mạng cho mày, chưa bao giờ nói sẽ chữa trị, giờ thì nằm đây mà sám hối đi, lũ côn trùng sẽ ngửi theo mùi máu và tìm tới tìm mày sớm thôi." - Tà Huyết chưa bao giờ có ý định chữa trị cho gã Ma Nhân Sói, mỉa mai một câu rồi bước đi.
"Xin ngài rủ lòng thương...xin ngài rủ lòng thương..." - Gã Ma Nhân Sói cố gắng van xin, nhưng Tà Huyết vẫn thản nhiên bỏ đi, không đếm xỉa gì đến hắn.
"Đồ quỷ tha ma bắt...lũ côn trùng sẽ xé xác ngươi..." - Khi những lời van xin trở nên vô dụng, tên Ma Nhân Sói điên cuồng chửi rủa.
"Vậy hả, tao không biết kết cục của tao như thế nào, nhưng mày thì chắc chắn sẽ bị côn trùng xé xác đấy." - Tà Huyết mỉa mai trả lời, rồi tiếp tục bỏ đi.
Từ phía sau lưng vang lên tiếng gầm thét của côn trùng, tiếng la đau đớn củ gã Ma Nhân Sói, có vẻ hắn ta đang bị một con côn trùng nào đó cắn xé.
Tà Huyết thở dài một hơi, hắn không muốn làm kẻ nuốt lời, nhưng nếu tha mạng cho tên Ma Nhân Sói, thì ai sẽ tha những cô gái tội nghiệp bị hắn bán làm nô lệ.
Quay trở về nơi tên ma nhân báo bị giết, lúc này lũ Kiến Ăn Thịt đã bu lấy xác của hắn. Cái đầu đã bị gặm trơ xương trắng.
Tà Huyết dùng giáo giết những con kiến đang ăn xác chết, lũ kiến rất hung hãn, chúng chỉ khoảng nửa mét, trên đầu có một cặp hàm và những chiếc răng cứng, có khả năng nghiền nát cả đá.
Sau đó Tà Huyết tìm túi đá năng lượng của gã Ma Nhân Báo, bên trong cái túi nhỏ bằng vải đen có hơn mười viên đá năng lượng.
Tà Huyết ngẩng đầu nhìn lên trời, hai mặt trăng đã khuất dần ở phía cuối chân trời, Mặt Trời Đen lại xuất hiện trên bầu trời và tỏa ra những tia bóng tối lạnh lẽo. Thế giới này tràn ngập cái chết, hoa lá trong rừng bắt đầu héo úa rũ xuống.
Quay trở về nhà trong bóng tối âm u. Tà Huyết bật cái đèn ma thuật, nhưng nó chỉ lóe sáng rồi tắt, có vẻ lại hết đá năng lượng.
Cả căn nhà đá chìm trong bóng tối âm u và lạnh lẽo.
Giờ Tà Huyết đã biết tung tích chị của mình, ngày mai hắn sẽ lên đường đi tìm và giải cứu Hải Lam.