Á Hiên nhìn xuống xương quai xanh tinh tế và đẹp đẽ của người kia mà cắn một cái, Nhiên Kỳ cảm thấy đau bèn khóc nức nở. Anh trấn tĩnh lại bản thân, sau đó từ từ ngồi dậy nhưng chưa kịp đứng dậy Nhiên Kỳ lại kéo góc áo anh. Đôi mắt ngập nước, má đỏ ửng làm cho anh không thể nào nhìn đi nơi khác được. Anh nhìn đến ngẩn người trong đầu niệm chú thanh tịnh
Nhưng có vẻ hình như Nhiên Kỳ đang cố chọc ghẹo anh, cậu ấy cứ áp sát mặt anh suốt rồi vươn môi hôn không ngừng lên môi anh. Á Hiên chửi thầm một câu
"Con mịa nó em quá đáng, nếu em đã thích như vậy thì khi tỉnh thuốc em đừng có hối hận"
"Ưm"
Đầu óc Nhiên Kỳ mụ mị khẽ rên một tiếng, Á Hiên triệt để đứt luôn sợi dây lý trí cuối cùng trong đầu. Đẩy mạnh Nhiên Kỳ xuống giường, cậu nhăn mặt giọng mũi ngọt ngào vang lên
"Đau....Đau"
"Anh xin lỗi, nhưng mà em nên dành sức để rên đi bảo bối à ~"
Á Hiên vứt hết đống quần áo của mình xuống, thân hình trần trụi lộ ra. Cơ thể anh rất săn chắc, cơ bụng sáu múi đúng gu của chị em phụ nữ. Nhiên Kỳ ghen tỵ vỗ vỗ bụng mình, thật là bằng phẳng. Toàn bộ những buổi cảm dễ thương đó càng làm Á Hiên phấn khích, xé rách lớp áo sơ mi che giấu đi thân hình tuyệt mỹ kia không thương tiếc mà ném mạnh xuống sàn. Tay đặt trên hai hạt đậu hồng hào mà chọc ghẹo
"Không.....không được"
"Không phải em rất thích sao"
Khích thích đột ngột như vầy khiến Nhiên Kỳ vưà cảm thấy lạ, vừa cảm thấy sướng. Hai chân không chịu được mà co dần lên, Á Hiên nắm lấy hai chân banh rộng ra. Ở dưới hai chân lấp ló Tiểu Kỳ vô cùng dễ thương, vừa nhỏ vừa hồng hào không giống như Tiểu Hiên vừa to vừa đen, còn có gân tím nổi lên. Nhiên Kỳ thấy anh cứ nhìn chằm chằm ở phía dưới bèn đưa đôi bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh của bản thân mà che chắn, giọng nhỏ thều thào mắng
"Đồ biến thái.....không được nhìn"
"Ha thật dễ thương"
Á Hiên nắm lấy hai bàn tay nhỏ kia ghì chặt lên đầu giường thân thể áp sát người dưới thân, Nhiên Kỳ cảm thấy bản thân càng ngày càng nóng. Chắc là do dưới tác động nóng bỏng của người trên khiến thuốc ngày càng phát tán mạnh mẽ một lần nữa. Trong đầu Nhiên Kỳ bây giờ hoàn toàn trống rỗng, Á Hiên vẫn miệt mài tận hưởng cánh môi mềm. Hôn đến khi nó sưng đỏ lên hết mới chịu buông tha, còn không quên cắn nhẹ vào môi dưới một cái. Hai tay anh đâu chịu yên vị, một tay đang bận chăm sóc cho điểm hồn trước ngực cậu. Một tay ngắm đến tiểu Kỳ mà xoa nắn
Nhiên Kỳ được mát xa cảm thấy một cỗ cảm giác lạ ập đến, bên điểm hồng còn lại ngứa ngáy không thôi. Vật kia thì bị trêu đùa đến tê dại
"Ưm....A...a.....anh Á....Hiên bên này cần chăm sóc...a"
"Cừu con à ý em là chỗ nào"
Dưới sự trêu đùa của Á Hiên, Nhiên Kỳ khẽ cau mày sau đó vẫn không tự chủ được bản thân chỉ vào điểm hồng bên trái. Á Hiên cười tươi dùng miệng không ngừng cắn mút lấy điểm hồng còn lại, cơ thể cậu chợt có dòng điện chạy qua. Phía bên dưới Tiểu Kỳ lập tức bắn ra những giọt sữa lấp lánh, những giọt sữa trắng bắn lên cơ bụng của Á Hiên. Anh hài lòng lấy tay quẹt một đường trên dòng sữa nọ
"Bẩn.... đừng nếm"
"Ủa Tiểu Kỳ không bẩn, rất thơm nha ~"
Nhiên Kỳ đỏ mặt hai tay ôm lấy mặt, Á Hiên lấy tay nhẹ nhàng nắm lấy hai bàn tay đang che mặt của người nọ lại. Cầm chặt lấy chúng bây giờ mới đến bữa ăn chính
"Cừu con à~ bây giờ mới đến bữa chính nha"
Nhiên Kỳ ngơ ngác nhìn anh, đôi mắt xinh đẹp đã ánh lên một tầng nước mỏng manh. Á Hiên lần mò xuống h* h* nhỏ hồng hào đang đóng mở đều đều bên dưới. Nhẹ nhàng đưa một ngón tay thon dài của mình vào bên trong, Nhiên Kỳ cảm thấy đau liền khóc ào lên
"Đau....đau...híc híc......mau bỏ ra đi mà"
Á Hiên mềm lòng định rút tay ra, Nhiên Kỳ thấy tay đã được rút ra liền cảm thấy bên dưới ngứa ngái vô cùng. Nhiên Kỳ vứt liêm sỉ dưới sự trêu chọc của Á Hiên mà cầu thao
"Anh....Á Hiên......cho Nhiên Kỳ đi.....có được....không?"
"Cho gì cơ"
"Cho....cho em....em....Tiểu..... Tiểu Hiên của anh......có... được không?"
Á Hiên cười thoả mãn tiếp tục đưa ngón tay thon dài vào bên trong h* h* của Nhiên Kỳ từ từ khuấy động. Nhiên Kỳ tuy cảm thấy đau những lại rất thoải mái a~, Á Hiên lại bất chợt cho thêm một ngón vào khuấy đảo. Nhiên Kỳ một lần nữa không thích ứng được mà bật khóc.