Chương 96: Ngoại truyện

Từ sau khi họ gia nhập giúp đỡ căn cứ, cảm thấy bọn họ ngày càng mưu đồ càng sâu, thật khiến họ tức chết mà. Á Hiên và mọi người phải tách nhau ra làm nhiệm vụ theo cặp, Nhiên Kỳ và anh đã hoàn thành xong nhiệm vụ.

Hai người họ mới giao nộp đống tinh hạch đổi lấy tích phân, Tố Tố từ xa đi tới. Á Hiên đi theo người kia quẹt tích phân, Nhiên Kỳ ngồi đu chân trên ghế. Tố Tố mang theo sắc mặt bình thản tay cầm ly nước, giọng nhẹ nhàng

"Xin chào, cậu có mệt không? Ở tôi đây có nước cậu uống không?"

"À ừ không đâu cảm ơn"

"Cậu uống đi mà tớ đã cất công như vậy"

Nhiên Kỳ ngượng ngùng bèn nhận lấy mà uống, Tố Tố cười mỉm ánh mắt thập phần không ổn nhìn Nhiên Kỳ, cô ngồi kế bên nói chuyện với cậu một hồi. Nhiên Kỳ cảm thấy cơ thở nặng nề, bên trong cứ thế mà nóng lên. Tố Tố tỏ vẻ lo lắng lay lay người Nhiên Kỳ, cậu cắn chặt môi khó chịu mà kiểm chế. Tố Tố định dùi cậu về phòng mình thì Á Hiên đã chạy tới giựt lấy Nhiên Kỳ từ tay Tố Tố. Đem cậu bế vào lòng rồi rời khỏi, Tố Tố dậm chân tỏ vẻ chán nản.

Toà nhà của họ nằm cách biệt với những căn khác một khoảng rất xa mà Như Yến đã dùng những vật liệu vô cùng tốt để làm tường cách âm. Chả biết vì sao cô lại chuẩn bị kỹ như vậy, Á Hiên bế Nhiên Kỳ chạy nhanh về nhà. Nhiên Kỳ khó chịu cứ lộn xộn trong lòng anh. Tay không chịu yên phận mà sờ vào bên trong áo, đôi mắt mơ hồ nhìn anh cười ngốc. Về đến nhà Á Hiên đạp mạnh vào cánh cửa phòng mình, sau đó tức tốc đem Nhiên Kỳ thả vào bồn tắm dùng nước lạnh để giúp Nhiên Kỳ bình ổn lại cơ thể

Nhiên Kỳ mụ mị bị ngâm trong nước lạnh, cả cơ thể khó chịu mà vặn vẹo, quần áo từ lâu đã bị cậu lột sạch. Để lộ ra cơ thể trắng nõn, Á Hiên bước vào sau một màn trấn an sợi dây lý trí và cả vật nóng hổi đang c* c* lại ở đáy quần kia. Vơ đại cho Nhiên Kỳ một chiếc áo sơ mi cùng quần đen ngắn để sẵn trên giường, Á Hiên thanh tĩnh đầu óc nhanh bế Nhiên Kỳ ra bên ngoài. Lau những giọt nước trên cơ thể cậu sau đó nghiêm giọng răn đe

"Em ngồi yên ở đây tôi tắm xong sẽ tìm thuốc giải cho em"

Á Hiên để Nhiên Kỳ ngồi ở đó còn bản thân chạy chối chết vào trong phong tắm xử lý vật kia. Nhiên Kỳ ngơ ngác cười khốc ra ở trên giường, tay vơ lấy đống quần áo của Á Hiên chuẩn bị sẵn cho mình mà mặc vào. Trên áo hoàn toàn là mùi của Á Hiên khiến Nhiên Kỳ thích thú mà ôm chặt lấy lăn qua lăn lại, anh vừa giải quyết xong trường hợp khẩn ra ngoài đập vào mắt lại là cảnh này khiến nó một lần nữa ngẩng cao đầu mà đứng dậy

Á Hiên chửi thầm tiểu Hiên nhỏ trong lòng, đi tới phía Nhiên Kỳ. Thấy giường bị lún xuống một chút Nhiên Kỳ mới chịu dừng lại dùng đôi mắt đang mơ hồ và tràn ngập mê muội nhìn anh. Á Hiên mất bình tĩnh đè hẳn con người này dưới thân, Nhiên Kỳ dưới tác dụng của loại thuốc ai ai cũng biết kia mà hứng lên. Ôm chọn lấy cổ của người kia kéo xuống, môi nhỏ áp lấy môi người kia vụng về hôn lấy. Á Hiên vứt bỏ li sỉ của bản thân càng được đà mà tiến tới, sau khi dành được quyền chủ động liền từ từ xâm nhập vào khoang miệng ấm nóng của người kia, môi lưỡi dây nhau không chịu buông tha. Á Hiên hút hết mật ngọt khắp nơi trong khuôn miệng nhỏ nhắn của Nhiên Kỳ, thấy người kia thiếu khí mới chịu hài lòng buông ra. Dưới miệng nhỏ chảy ra một dòng nước tinh khiết, Á Hiên tham lam liếm hết tất thảy những gì thuộc về người nọ