Chương 93: Thực lực thật sự của Nhiên Kỳ

Bên ngoài mọi người vừa phi nhanh về tới nhưng chưa kịp chạy về phía xe từ trong lớp tuyết dày đặc một con tang thi dùng vuốt sắt đem toàn bộ bọn họ ngã lăn. Lớp tuyết ngày càng dày, băng thì trơn trượt cảm giác ê ẩm truyền tới. Con tang thi hăng hái thừa cơ hội còn mồi thất thế mà lao tới trong tình huống nguy cấp khôn cùng Nhiên Kỳ đột nhiên chạy tới Hiên đuổi theo phía sau không ngừng kêu tên cậu. May thay là Nhiên Kỳ đang mặc tạm cái áo sơ mi to lớn của Á Hiên, nếu không khác gì cậu đang loãng thể trước mặt mọi người đâu chứ. Nhiên Kỳ lao nhanh về phía con tang thi mặc kệ cho mọi người đang ngơ ngác mà nhìn, họ chợt nhận ra Nhiên Kỳ đang sốt bèn đem cậu về phía sau bảo vệ. Nhưng chưa đánh được bao lâu thì họ cũng bị thương nặng và kiệt sức, Á Hiên và Hứa Khải còn phun ra một ngụm máu. Không phải là do họ yếu cũng chẳng phải động vật biến dị kia mạnh, chỉ là do cái thời tiết này quá khó để điều khiển. Văn Phong có dị năng Phong hệ, trong Phong hệ dị năng biến dị có Khí Hậu. Văn Phong dùng nó điều khiển khí hậu xua tang thi từng tầng lớp tuyết đang ngày càng rơi xuống nhiều hơn

Nhiên Kỳ chua xót, tập hợp dị năng biến ra một thánh kiếm Quang hệ. Chân nhanh chóng chạy nhanh về phía con tang thi, móng vuốt và kiếm Quang va vào nhau tạo nên những âm thanh thật chói tai. Dù lớp tuối dưới chân rất mềm nhưng Nhiên Kỳ di chuyển rất nhẹ nhàng làm con gấu có chút tức giận vì sắp đánh mất con mồi. Nó biến lớn, dùng răng nanh mồ về phía Nhiên Kỳ. dưới uy áp của gấu bự và ranh nanh. Nhiên Kỳ dùng kiếm chống đỡ, ở phía sau mọi người bắt đầu hộ trỡ cậu dời đi tầm mắt chú ý của nó. Nhưng đều thất bại nhờ lớp lông mềm quá khổ của nó mọi đòn đánh dường như không gây nhiều thương tích, mà mùa đông mọi căn nguyên bệnh tật đều phát triển mạnh hơn. Mọi công phá của dị năng giả trong thời tiết hiện tại thập phần vô dụng

Chúng hấp thụ năng lượng tự nhiên nên vào những lúc thiên nhiên ban phước lành như vầy, thời tiết càng khắc nghiệt chúng càng mạnh hơn thập phần rất khó đối phó.

"Mịa kiếp lúc bình thường động thực vật không phải dạng vừa nay còn khó giết hơn nữa"-Tử Khiết

"Khụ khụ sắp lạnh chết rồi"-Giai Kỳ. Đam Mỹ H Văn

"Cố gắng lên mọi người, Văn Phong cậu ổn chứ"-Như Yến

"Cứ coi là ổn đi chứ bão tuyết hình như sắp tới rồi"-Văn Phong

"Chúng ta không thể thắng được thiên nhiên, đây có le. là cơn thịnh nộ của nó rồi"-Hưá Khải

"Tại sao chú lại nói vậy"-Vu Thần

"Thần Thần có lẽ cháu sống ở một nơi rất yên bình và mát mẻ, xung quanh toàn cây cối và không khí trong lành. Nên cháu không biết được đám người kia đã làm gì với mẹ thiên nhiên, trách mẹ thiên nhiên ư thật nực cười. Nếu chúng không cố gắng phá hủy mẹ thì giờ mẹ cũng không giúp những con virut chết chóc kia"-Giai Kỳ

Nhiên Kỳ lúc này mắt ánh lên một tầng cầu vồng, xoay chui kiếm về phía khác, Nhiên Kỳ hiến thân để nó nuốt trọn mình vào bụng. Dưới sự ngỡ ngàng của mọi người, Nhiên Kỳ bị nó nuốt rồi. Bọn họ cũng mệt rồi, mắt đỏ lên nước mắt không ngừng rơi, ai cũng gào lên gọi tên Nhiên Kỳ. Tang thi nghe tiếng động lớn mà mò tới chúng di chuyển rất nhanh trên đường tuyết, có nhiều con hăm he đi vào theo phía sau. Chấm hết rồi sao, Nhiên Kỳ của họ đã thực sự chết rồi sao. Họ mất hồn rồi đó mặc kệ tang thi đang thích thú nhanh chóng chạy đến vơ lấy con mồi. Hứa Khải ôm lấy Vu Thần đang khóc mà an ủi, Á Hiên chết lặng quỳ hai chân xuống ôm đầu, mặt vùi vào lớp tuyết khóc lóc tự trách bản thân. Con tang thi gấu cảm nhận được sự tuyệt vọng cùng đau khổ càng trở nên phấn khích. Mắt ngắm lấy Á Hiên từ từ lao tới, móng vuốt sắt ngọn biến to và.....