Ngoài ô cửa kính mọi thứ đã trắng xoá không nhìn thấy được gì, cứ thế họ chịu đựng cảm giác ở trong xe này gần 1 tuần liền. Nhiệt độ mỗi ngày đều giảm xuống rất nhanh, Như Yến là dị năng giả hệ Băng nên không ảnh hưởng gì nhiều. Á Hiên la hệ Hoả có thể áp chế băng nên cơ thể vô cùng ấm, anh dùng lửa của bản thân đốt một cái bếp củi được chuẩn bị sẵn.
Nhiên Kỳ hiện đang bị sốt, cơ thể rất khó chịu mọi người đều hoảng hết cả lên. Với tình trạng hiện giờ ra ngoài còn nguy hiểm hơn gấp bội lần, họ nghe được bên ngoài có tiếng gầm gừ. Là động vậy biến dị, Tử Khiết dùng Tinh thần lực của bản thân kiểm tra xung quanh
"Đúng như dự đoán là Gấu biến dị"-Tử Khiết
"Không phải chúng hiện đang ngủ đông à"-Giai Kỳ
"Không ổn rồi, Nhiên Kỳ ngày càng nóng"-Như Yến
"Thuốc hạ sốt"-Văn Phong
"Thuốc hạ sốt đều ở trong không gian hết rồi"-Vu Thần
"Không lấy ra được à?"-Hứa Khải
"Được nhưng hiện giờ không gian đang thăng cấp tạm thời cháu không vào được"-Vu Thần
"Do dị năng thắng cấp với tình trạng thời tiết lạnh giá này. Nên Nhiên Kỳ mới lên cơn sốt"-Á Hiên
"Papa nói đúng, hiện giờ phải sưởi ấm cho baba trước đã. Chuyện khác chúng ta sẽ tính sau"-Vu Thần
Á Hiên vận dụng Hoả hệ dị năng nâng thân nhiệt của bản thân lên, tay ôm càng chặt lấy thân thể Nhiên Kỳ. Mọi người đang bàn kế hoạch với Như Yến
"Mọi người nghe đây, gần đây vẫn có bệnh viện. Chúng ta sẽ tới đó chia nhau ra, nhanh chóng vơ hết đống thuốc sau đó đem về xe. Khi nào đem về xe rồi sẽ xem xét thuốc nào là thuốc hạ sốt để cho Nhiên Kỳ uống. Tuyệt đối tránh để bản thân bị thương nặng nếu không tang thi sẽ mò tới nhanh hơn. Mọi người rõ chưa"
"Rõ"
Thế là ngoại trừ Á Hiên và Nhiên Kỳ bọn họ mặc thêm áo, Như Yến phá vỡ lớp băng bám quay cửa xông nhanh ra ngoài đóng cử xe lại. Á Hiên ở trong xe ra hiệu mọi thứ đều ổn, họ thở phào. Dưới con đường toàn tuyết dày bao phủ và băng trơn, nhìn lại xe của bản thân gần như bị lấp xuống khá sâu. Từng đợt gió lạnh vô tình thổi ngày càng mạnh, chúng có thể thổi bay cả con người và mọi người. Mọi người chạy nahnh tới bênh viện, chia ra theo cặp bắt đầu tìm kiếm thuốc men
Trong xe Á Hiên lo lắng vuốt ve mái tóc người kia, tâm tình rối loạn, một cổ bất an cứ nhen nhóm trong lòng. Nhiên Kỳ cảm thấy khó chịu, cơ thể không ngừng run rẩy, trán ướt đẫm mồ hôi. Chúng thi nhau chạy xuống chiếc má mochi mềm mại đang đỏ ửng lên vì lạnh. Môi nhỏ chúm chím thở hắc khó khăn, Á Hiên tăng nhiệt lên. Dường như Nhiên Kỳ đang gặp ác mộng, thấy vậy Á Hiên đặt nhẹ Nhiên Kỳ xuống chỉnh ghế sofa thành giường mềm. Á Hiên thấy ôm vâỳ vẫn không có hiệu quả bèn cởi hết đồ của bản thân và Nhiên Kỳ ra
{Con trai à cái này có phải là lợi dụng không? Nhưng con má đang bệnh mà con, ai lại nỡ làm vậy}
Hai người không còn mảnh vải che thân, Á Hiên nuốt nước bọt khi nhìn thấy tấm thân trắng trẻo đẹp không tỳ vết của Nhiên Kỳ, hai điểm hồng trước ngực càng làm anh mê mẩn. Một cổ cảm giác nóng rực truyền đến ở phía dưới, đấm cho bản thân một phát tỉnh táo liền ôm lấy người kia. Chùm kín chăn lại đem người kia bao bọc, thân thể cả hai dính chặt lấy nhau. Hơi ấm truyền qua thân thể khiến mặt Nhiên Kỳ giãn ra thoải mái mà đưa tay ôm lấy, chân gác qua eo của người kia vùi đầu sâu vào lồng ngực của Á Hiên. Á Hiên nay lại càng cảm thấy nóng, vật gì đó chướng lên đến phát đau nhưng cũng chỉ biết cắn răng chịu đựng. Đúng là giết người mà