Sau khi nghe về quá khứ của từng người chắc hẳn rằng họ cũng hiều được, họ gặp nhau là do duyên phận đã định sẵn. Giống như cuộc đời đau khổ của ba người Như Yến, Tử Khiết và Văn Phong là do Á Hiên cứu vớt. Hai người, 1 là mất niềm tin vào tình bạn và 2 là loại chưa bao giờ có bạn. Họ vô tình gặp gỡ từ đó tạo nên một tình bạn thuần khiết không có sự lợi dụng. Con một người mất đi cảm xúc và nụ cười từ khi gặp Nhiên Kỳ trái tim anh bỗng nhẹ nhàng giao động. Đến hiện tại bây giờ ít người trong bọn họ nhận ra rằng, đối phương đã thay đổi.
Tình cảm đó không đơn thuần như một tình cảm của những người bạn nữa mà nó còn hơn vậy. Là một tìm yêu đơn phương đẹp đẽ, liệu sau này bọn họ có thật sự nhận ra tình cảm của nhau. Cùng nhau đi đến một bước ngoặt mới không? Đó là câu chuyện của thời gian và chỉ có thời gian mới trả lời được câu hỏi đó. Và chắc rằng họ cũng sẽ sớm thôi, sớm thuộc về nhau.
Kể về bản thân và quá khứ xong xuôi, họ chính buông bỏ nó khỏi tâm trí. Vu Nhiên Kỳ cũng có chút đòi bèn lấy thức ăn ra, đêm nay họ quyết định thức tới sáng. Một ngày mới lại bắt đầu, Nhiên Kỳ vừa gặm bánh vừa nghĩ ngợi gì đó. Đúng rồi Nhiên Kỳ đã quên mất khr vậy của Mộ Nhiên và Vu Hạ để lại
Cậu lôi từ trong không gian ra một chiếc rương nhỏ, mọi người tò mò chờ đợi Nhiên Kỳ mở rương. Đập vào mắt họ là một bức thư và dòng kính gửi của ai đó, Nhiên Kỳ giongk đều đều đọc to bức thư lên cho mọi người cùng nghe
"Đứa cháu ngốc của bọn ta, ta biết rằng cháu sẽ luôn đem theo cái rương này bên mình. Nhưng cũng đừng có ngốc nghếch để quên luôn nó trong thời gian dài như vậy chứ, trong chiếc rương này có hai miếng thạch tinh khiết. Đây là món quà quà Mô nhiên ta tặng cho cháu mong rằng cháu với người mà cháu có cảm tình đặc biệt sẽ đeo nó chung với nhau. Và một phần là chiếc nhẫn của gia tộc kèm theo đó là 6 chiếc nhẫn vàng, toàn bộ của cải của bọn ta dành dụm khi còn di làm đấy. Ta là Vu Hạ đây Nhiên Kỳ, ông đây có một món quà cho cháu này, ta biết cháu đang ngồi đọc bức thư này cùng gia đình mới của mình. Nhưng người châu thực sự tin tưởng, 7 công súng công phá chuyên giết những thứ dơ bẩn được ta chế tác mấy năm hiện giờ cho cháu hết. 2 bọn ta là lần đầu nuôi con nít nên bọn ta rất vụn, nhưng cháu biết đấy cháu chính là món quà to lớn nhất của bọn ta. 2 bọn ta cũng xin lỗi vì đã không thể lo cho cháu một cuộc sống hạnh phúc, cũng tự trách bản thân vì đã để ba mẹ con phải chết oan. Nhưng Nhiên Kỳ à tất cả họ đều phải trả giá cho tội ác của mình, nên ta mong con đừng trả thù. Và cũng hi vọng rằng những thứ 2 bọn ta dạy con hay những món đồ của bọn ta tặng con sẽ giúp ích và đem lại may mắn cho con. Bọn con yêu con rất nhiều
^^^^^^Mộc Nhiên và Vu Hạ"^^^^^^
^^^ ^^^
Nhiên Kỳ gấp thư lại tay nhẹ lau những giọt nước mắt đã chảy dài trên má từ bao giờ, tay mò vào chiếc hộp lôi ra những món đồ kia. Đặt lên trên bàn, Nhiên Kỳ để hai miếng thạch tinh khiết kia vào không gian nhưng không gian không hấp thụ chúng. Đành để chúng qua một bên. 7 cây súng quý cậu chia cho mỗi người một cây, Như Yến thích thú reo lên
"Chà là đồ tốt đấy, vàng nguyên chất chế tác theo kiểu hiện đại. Đúng là một người am hiểu. Về phần đạn dùng kim loại nhiễm độc để làm ra, một viên xướt qua cũng lấy được mạng người. Hmm còn nữa loại độc này sẽ tự ăn nhập vào cơ thể, khi điều tra sẽ không tìm ra được điều bất thường. Đủ thâm độc"-Như Yến
"Đạn nhiều thật, là đạn loại nhỏ dễ đem theo. Khi bắn sẽ rất nhẹ trúng phải không chết mới lạ"-Văn Phong
"Nhưng vẫn nên sử dụng cẩn thận thì hơn"-Tử Khiết
"Nhỏ máu vào xem nó có nhận chủ không? Nếu có thì chúng ta không cần lo bị cướp đồ rồi"-Giai Kỳ
Dứt lời Giai Kỳ nhỏ máu vào cây súng của mình, mọi người tưởng cô chỉ nói chơi. Ai lại nhỏ máu vào súng nhận chủ, nhưng cái thế giới này có điều gì không thể xảy ra nữa đây
"Wow được thật nè, uầy lại theo màu mắt à. Chán chả muốn nói. Hình như trên tai nặng hơn thì phải"
Bên tai trái của Giai Kỳ xuất hiện một vật kỳ lạ nó có hình dạng như một bông hồng trông thật đẹp. Từng người lần lượt thử làm theo Giai Kỳ. Cây súng của họ đều đổi màu theo màu mắt của chính họ, một đôi khuyên xuất hiện lần lượt trên tai trái của nhóm.
"Hoa bỉ ngạn đỏ, đẹp đó"-Như Yến
"Hình con rắn"-Tử Khiết
"Tôi là hình một con sư tử"-Văn Phong
"Rồng"-Á Hiên
"Sao em lại là hình phượng hoàng vậy"-Nhiên Kỳ
"Chắc do tính chất của mọi người khác nhau nên suy ra đôi khuyên cũng khác nhau. Nói thật chứ nó giống hình xăm hơn"
Nhiên Kỳ ngó vào trong hộp lôi ra mấy cái nhẫn hình như hai người ông của mình biết tiên tri à, đủ số lượng dành cho mọi người trong doanh binh đoàn luôn