Buổi sáng hôm sau
Tử Khiết và Văn Phong đã về tới căn cứ, mọi người bây giờ đang ngồi ăn sáng, không khí có chút gì đó không đúng. Á Hiên nhìn Nhiên Kỳ, Nhiên Kỳ nhìn qua Vu Thần, Vu Thần lại nhìn qua Bạch Vọng, Bạch Vọng ngồi im không nói gì miệng thì há há ra trước mặt Vu Thần. Bạch Vọng làm nũng dùng giọng điệu trẻ con mà nói
"Thần Thần, Vọng Vọng muốn anh đút cho em ăn cơ"
"Được được, há miệng ra nào"
"A"
Thần Thần đút cho Bạch Vọng một muỗng cháo to, Bạch Vọng vui vẻ mà ăn hết, Giai Kỳ trầm tư nhìn về phía Gia Tử. Như Yến thấy vậy cũng nhìn theo, rất khác lạ, cái ánh mắt đó không thể lầm được. Giai Kỳ bèn nhỏ giọng nói với Như Yến
"Chị nhận ra rồi phải không?"
"um, ánh mắt của cậu ta không bình thường. Ánh mắt của cậu ta giống như ánh mắt của chị, Văn Phong, boss nhìn người thương của mình vậy"
"Chật,chật lại dẫn sói về nhà rồi"
"Thằng nhóc đó hơi ảo tưởng rồi, Á Hiên sẽ chẳng thèm bố thí cho hắn ngay cả một cái liếc mắt"
"Chị nói đúng nhưng mà vẫn nên đề phòng, em muốn Nhiên Kỳ làm chị dâu mình hơn"
Hạ Kiều bèn ho nhẹ một cái, hai con người Tử Khiết và Văn Phong đang bị bơ ở một xó. Bỗng Tử Khiết nhố nhăn mà lên tiếng
"Hello mọi người, tôi chưa có chết. Alo chào đón tý đi chứ"
Á Hiên chỉ kêu hai người đi tới ngồi vào bàn rồi thôi, Tử Khiết bất lực, Văn Phong đã quá quen nên thôi kệ vậy. Ăn trước rồi tính sau, họ nhớ cảm giác ấm cúng của gia đình nha. Hạ Kiều triệt để rơi vào dĩ vãng sau cú ho nhẹ kia, Gia Tử vẫn nhìn chằm chằm Á Hiên. Nhiên Kỳ bỗng ngó qua thấy vậy có chút bực bội nha, hai má phồng lên trông rất dễ thương nha
Bèn đổi chỗ chạy qua chỗ Bạch Vọng ngồi kế Á Hiên, để chỗ mình cho Vu Thần ngồi. Bạch Vọng thấy vậy cũng nhích qua ghế của Vu Thần, còn Nhiên Kỳ ngồi vào chỗ Bạch Vọng. Thoải mái mà ăn tiếp, Á Hiên nãy giờ đã thu toàn bộ biểu cảm hết sức gây mất máu của ai đó vào tầm mắt, Nhiên Kỳ nhìn lên thấy ánh mắt của anh nhìn mình liền đỏ mặt cúi nhanh xuống mà ăn nốt tô cháo của mình. Á Hiên cười nhẹ, nụ cười này làm Gia Tử nhìn đến ngẩng người nhưng sau đó lại là một cổ căm ghét tột độ dành cho Nhiên Kỳ
Nhiên Kỳ cảm thấy ánh mắt cá chết đang nhìn mình bèn quay ra sau, là Gia Tử đang nhìn cậu với con mắt toàn tia lửa xoẹt qua. Nhiên Kỳ nào có chịu thua trừng lại hắn một cái, dùng bộ mặt lúc thiếu đánh của Tử Khiết mà nhìn Gia Tử. Môi nhếch lên một nụ cười khinh bỉ, Gia Tử tức điên nhưng vì kế hoạch sau này nên hắn nhịn
Giai Kỳ và Như Yến chợt loé lên trong đầu một kế hoạch với nhau, xì xào nhỏ tiếng một hồi bèn nói qua cho Tử Khiết và Văn Phong. Vậy là cả 4 người trên con đường giúp đỡ Nhiên Kỳ diệt trừ trà xanh, cướp vợ về nhà. Xin lỗi cầm nhầm kịch bản, phải là cướp chồng về nhà, nhưng họ đau đầu một cái là liệu có được không đây
Lỡ ngoài Á Hiên cậu mà câu luôn cả Gia Tử thì chật chật không dám nghĩ tới nha, còn cô gái Tố Tố kia nữa. Không chỉ chắc Nhiên Kỳ ghen đâu nha, mà ngay cả Á Hiên còn bể luôn một bình dấm lớn. Mạt Thế này dấm cũng rất hiếm nha, không nên lãng phí