Chương 114: Có thể đừng bám dai vậy không?

Sau vụ đó họ đã trở về căn cứ, mọi thứ thật yên bình họ đã nghĩ vậy. Ông trời thật biết trêu ngươi người khác, hiện giờ trong xe hai người một cái cây biến dị. Nhiên Kỳ đặt cho nó cái tên là bông vì chùm hoa của nó rất đẹp còn tạo thành chùm to nhỏ, nhìn rất mềm mại như một miếng bông gòn vậy. Nên Nhiên Kỳ lấy chữ Bông đặt cho nó

"Tôi sống từng ấy năm chưa gặp trường hợp nào như vầy"-Như Yến

"Tang thi đã quá đủ rồi còn thêm cái cây lạc giống loài như ri nữa"-Giai Kỳ

"Chắc mẹ thiên nhiên đang khóc thét mà đỡ trán"-Tử Khiết

"Một cái cây thật tham ăn, nó ăn đồ ăn con người được từ khi nào vậy. Khoa học đã nghiên cứu tới trình độ này rồi à"-Văn Phong

"Ăn từ từ thôi không ai dành với mi đâu"-Vu Thần

"Bánh nữa không mọi người"-Nhiên Kỳ

"Có"- Mọi người

"Nó ăn hơi nhiều, chắc đủ dưỡng chất đem đi luộc được rồi" Á Hiên bình thản nhâm nhi tách trà thơm lừng mà nói. Bông nghe vậy cũng rén lại, nó quơ hết một lần đống bánh su kem tươi xốp vào viện, đưa con mắt long lánh ngập nước nhìn Nhiên Kỳ. Nhiên Kỳ rất dễ mềm lòng với mấy đồ vật dễ thương như vầy bèn lên tiếng

"Bông bông dễ thương như vậy không được ăn"

"Được không ăn nó"

How to boss lật mặt nhanh vậy, trên tay còn cầm sẵn nồi nhỏ với kéo rồi kìa, có cần thiếu liêm sỉ như vậy không? Đội vợ lên đầu từ khi nào vậy mà Nhiên Kỳ còn chưa có phải là người yêu của ai đó nữa. Thật tội nghiệp Á Hiên, con đường truy thê gian nan đã đành còn gặp cái đám hết cà khịa người khác thì lại đập phá, mà bọn họ có cần đâm thẳng một nhát dao như vâth vào tim anh được không? Đã biết anh khó khăn như thế nào, đã không giúp gì được còn ăn hại.

Bọn họ mà nghe xong những dòng suy nghĩ tâm tue của boss kính yêu thì họ lập tức triển khai kế hoạch cách ly boss với Nhiên Kỳ trong bán kính 200 mét cho mà xem.

"Nha nha"Tiếng của Bạch Vọng vang lên vui vẻ sau khi được Vu Thần đút cho vài miếng bánh

"No rồi à, muốn ngủ không?"

Bạch Vọng như hiểu được những gì Vu Thần nói, tìm chỗ nào có hơi ấm nhiều nhất. Thân hình nhỏ chụm vào đầu ngực Vu Thần, nhịp thở đều đều mà lăb ra ngủ. Vu Thần cũng đến chịu với đứa, xe đã về tới căn cứ. Dù đi với tốc độ max có hơi tốn xăng một ngày 5 can, ok hơi tốn xăng. Chắc về khoảng này Như Yến phải nghiên cứu để nâng cấp xe lên thôi chứ giờ xăng giàu thật đắc đỏ, Tố Tố mất tăm hơi từ mấy tuần này hiện giờ đang đi tới

"Hello mọi người, mọi người khoẻ chứ"

"chưa chết" Tử khó ở Khiết bất mãn lên tiếng, cái này là giận cá chém thớt nha. Do cái cây và Giai Kỳ mà ra, ba con người rãnh rổi đi đánh nhau vì một cái bánh. Những người còn lại nhìn mà cũng bất lực, họ quá quen rồi đi nhưng cảm giác rất yo mốt kiểu gì á. Đợi Á Hiên lấy tích phân xong xuôi thì họ cũng rời đi, Tố Tố thấy vậy liền đi theo, tay khoắc lấy tay Nhiên Kỳ. Mọi người nhìn đến khả khinh, Nhiên Kỳ thấy thật lạnh bèn đẩy Tố Tố ra nhưng không được. Á Hiên đen mặt đi song song hai người họ, cả đám phía sau nhìn cũng biết là anh đang ghen. Ghen lồng ghen lộn lên, ánh mắt vàng sẫm lại như muốn giết người đến nơi rồi

Á Hiên kéo Nhiên Kỳ ôm qua một bên, Tố Tố có chút bất ngờ nhưng sau đó vẻ mặt lại trở nên vui vẻ như trước, chạy sang phía kia tiếp tục đeo bám cậu. Mọi người thầm cầu phúc cho Tố Tố, mong rằng cô nhóc này không quá phận đi chọc giận boss của họ. Bọn họ đi theo boss lâu như vậy cũng đoán được một vài cái kết nhỏ rồi, nghĩ tới mà rùng mình. .