Chương 103: Nhiệm vụ khó nhằn

Không lâu sau bữa trưa họ đã đến nơi, Bệnh viện Mẹ và Bé. Nó có tên như vậy tại vì đây là bệnh viện dành cho những phụ nữ mang thai nổi tiếng uy tín nhất cả nước. Nên chả ai trong bọn họ biết, bọn họ sẽ gặp những chuyện gì.

"Nhiệm vụ hôm nay của chúng ta là thu thập toàn bộ những dụng cụ còn dùng được, đây là các loại dụng cụ để hỗ trợ làm phẫu thuật sinh nở. Ở trong bệnh viện này còn có một kho sữa cho trẻ em, tiếp đó là tìm thuốc và một số vacxin còn sử dụng được" Nhiên Kỳ đọc to lại những vật cần thiết mà nhiệm vụ này yêu cầu. Mọi người gật đầu như đã hiểu, Văn Phong lái xe việt dã tới một chỗ có thể ẩn nấp và che chắn được. Bọn họ chuẩn bị đủ mọi thứ,sau đó từ từ quan sát xung quanh rồi bước vào

"Nhiệm vụ này rất khó khăn nên chúng ta sẽ chia ra theo nhóm 4-5 thay vì 2. Tránh trường hợp bất ngờ có khả năng tử vong cao mong mọi người hỗ trợ nhau" Á Hiên chỉ đạo mọi người làm theo kế hoạch anh đã tính toán kỹ trong đầu

"Đầu tiên là nhóm 1 bao gồm: Giai Kỳ, Như Yến, Văn Phong,Tử Khiết và Bánh Bao" Nghe gọi tên Bánh Bao từ trong không gian bước ra, vui vẻ mà vẫy đuôi. Bánh bao hiện giờ đang biến nhỏ nên nhìn chỉ như một con cún bình thường không có gì đáng nguy hại. Á Hiên gật đầu, tiếp tục nói

"Nhóm 2 sẽ bao gồm: tôi, Nhiên Kỳ, Vu Thần, Hứa Khải và Chu Minh" Mọi người có vẻ không hài lòng điều gì đó nhưng vì nhiệm vụ nên họ cũng chả có ý kiến gì. Nhanh chóng chia nhau ra hành động, lúc bước vào rất suôn sẻ. Nhưng càng đi sâu vào trong, không khí càng loãng đi, Chu Minh cảm thấy khí lạnh bao chùm lấy toàn thân liền ôm chầm lấy cánh tay của Hứa Khải

"Anh cho em ôm tý thôi, em cảm thấy lạnh. Nơi này thật đáng sợ"Đối với con ngươi đang thập phần hoảng loạn của Chu Minh, Hứa Khải chỉ gật nhẹ đầu không nói gì thêm. Hứa Khải hiểu rất rõ con người này, dù gì cũng là một tay anh trước giờ chăm sóc, bảo vệ. Vu Thần thấy vậy cũng vờ như không, Nhiên Kỳ nắm lấy tay con trai bé nhỏ

"Sao lại ăn mặc ít như vậy, con có thấy ấm hơn không? Lần sau phải nghe lời baba không được ngang bướng như vậy nữa"

"Vâng ạ"

"Trong này rất nguy hiểm, cứ đứng phía sau baba. Ta bảo vệ con như cái cách trước giờ con luôn bảo vệ ta, con trai ngoan đừng tỏ ra kiên cường và trưởng thành như vậy. Con vẫn là một đứa trẻ chưa trưởng thành, mong con có thể dựa dẫm vào baba và papa có được không?"

"Vâng, mong rằng hai người sẽ bảo vệ con thật tốt"

Nói xong Vu Thần liền biến thành một đứa nhóc con, đôi má mochi hồng hào này từ lâu họ đã không thấy. Thật hoài niệm những hình ảnh lúc đầu khi Vu Thần được sinh ra. Nhiên Kỳ ẫm Vu Thần ôm trọn bên trong lớp áo ấm, Vu Thần theo đó chợp mắt một chút. Á Hiên và mọi người đang đứng trước căn phòng dụng cụ, họ bước vào bên trong. Một thứ gì đó từ trần nhà rơi xuống làm họ thất kinh

"A di đà phật, ai lại chơi mất dạy như thế này" Nhiên Kỳ niệm chú từ bi trong tim, Á Hiên xoa dịu cậu. Chu Minh phía sau đã ôm chặt cứng lấy Hứa Khải, sau khi Nhiên Kỳ ngừng đau tim thì liền cùng với Á Hiên xử lý cái xác chết này. Vị bác sĩ này sinh thời không muốn biến thành tang thi liền treo cổ tự vẫn trong chính căn phòng này, chật thật rùng rợn. Họ bắt đầu tản ra lục tìm khắp các ngăn kéo, có vài loại thảo mộc vẫn còn dùng được dù không có trong nhiệm vụ. Nhưng Nhiên Kỳ vẫn thu vào, nào là bào ngư, linh chi, cam thảo....Chúng vô cùng hiếm hoi, trong căn cứ cả Mộc hệ dị năng giả vẫn chưa tìm được hạt giống hay thứ dẫn chuyền để tạo nên chúng

Nên cậu tính dùng nó để trao đổi một chút món đồ quý giá từ cấp trên đi, lấy sạch sẽ những thứ còn dùng tốt ở đây họ liền rời khỏi. Đi gần tới phía phòng phẫu thuật không khí càng lạnh, ánh điện chập chờn, tiếng tang thi từ nãy im lìm giờ đang gào rú. Một làn khói đen như có linh tính mà tụ lại dần, họ càng lơ đi cố đánh tan nó thì nó lại càng bao vây dày đặc hơn. Vu Thần biến lớn rời khỏi vòng tay của Nhiên Kỳ, kéo bọn họ xích ra khỏi cánh cửa phòng phẫu thuật. Phía sau cánh cửa hàng loạt tang thi mặc áo bệnh nhân lao ra, bụng của chúng còn rất to nhưng nhìn kỹ đi. Toàn bộ bào thai và em bé đang to lớn đứng phía sau chúng kia kìa