Cuối cùng nàng bị Cố Huyên lừa.
Nàng cùng thủ hạ của người cầm quyền căn cứ đánh ngang nhau, không ai hơn ai.
Hơn nữa bọn họ cả hai đều bị thương.
Những người đó muốn nàng làm rõ mọi chuyện, cho nên nàng về nhà, muốn đi tìm Cố Huyên hỏi có phải hay không nhầm lẫn.
Nhưng là chờ về đến nhà, nàng nhìn thấy gì.
Thế nhưng nàng thấy muội muội cùng người yêu trên giường.
Hai người họ thân mật, dùng các loại tư thế buồn nôn, còn có hai trái đào, làm nàng ngây ngốc.
Cô Huyên nhìn thấy nàng không chút nào để ý mà mở miệng trào phúng nàng, nói nàng căn bản không phải con của mẹ, là cha cùng nữ nhân khác sinh.
Nàng nói, nàng trước giờ vẫn luôn thích Dương Tử Hoa, cho nên bọn họ ở bên nhau là điều đương nhiên.
Nàng nói, ngươi cũng không xem lại bộ dáng của chính mình hiện giờ đi, Tử Hoa mới không coi trọng ngươi.
Nàng nói, ngươi hiện giờ đã hết giá trị lợi dụng.
Mà người yêu của nàng, càng đối Cố Huyên thâm tình, chân thành nói, ta chỉ thích một người duy nhất đó là ngươi.
Lúc sau, nàng mới biết được ra là Cố Huyên cũng có dị năng.
Cố Huyên thức tỉnh dị năng hệ thủy.
Nàng bị Cố Huyên phế bỏ dị năng, trở thành một phế nhân.
Lúc ấy, nếu nàng không bị thương, thì sẽ không bị Cố Huyên đánh lén.
Chính là không có nếu như, nàng biết sự thật quá muộn.
Hai người đem nàng không còn dị năng ném ra khỏi căn cứ.
Bọn họ cứ như vậy vứt bỏ nàng.