Chương 7: Flash

Tác : Mấy hôm nay bận kiểm tra nên bị tịch thu điện thoại, không viết truyện được, xin lỗi nha.

.....................

Phố Long Hoa, con phố lớn sầm uất bây giờ điêu tàn không thể tả, cửa hàng bị phá hủy không ra hình dạng, đâu đâu cũng có vết máu bắn tung tóe, hơn nữa còn có Z1 lang thang tìm kiếm con mồi.

Chiếc xe buýt trường học chạy băng băng trên đường, bỏ qua hầu hết Z1 cố gắng đuổi theo, lúc này, Dương Ngọc Nhi đổi tay lái cho Khương Sở Nhiên, để cô ta cầm lái, còn mình thì ngồi xuống nghỉ ngơi trước đoạn đường dài lúc nãy.

Giang Thần hồi phục xong thanh thể lực thì ngồi dậy, kiểm tra thông số của mình, 25 điểm thể lực, 20 sức mạnh, 24 nhanh nhẹn, 19 trí tuệ và 20 giác quan, hơn nữa, từ đám Z1, Giang Thần thu được hai hộp báu màu trắng.

- Mở ra...

Giang Thần ấn lên bọn chúng, lập tức cả hai phát sáng, tuôn ra hai món đồ vật, một sách kĩ năng và một bộ áo giáp :

- Sách kĩ năng Cốt Thứ : Tiêu hao 100 MP để tích lũy trong 5s, có thể kết liễu một đột biến thể cấp 1 chỉ bằng một đòn, CD 3 giờ.

- Áo Giáp Hắc Thiết : Gia tăng 3 điểm sức mạnh và 2 điểm trí tuệ, giảm thiểu 30% lực công kích, độ bền 30/30.

.........

- Hừm, kĩ năng này, không thích hợp với mình cho lắm.

Giang Thần suy nghĩ, chỉ số của hắn nghiên về sức mạnh và tốc độ, ra đòn kết liễu, còn Dương Ngọc Nhi là luân chiến, đánh mài mòn theo thời gian và ra đòn chí mạng, không thể đứng đợi một chỗ thi triển kĩ năng, nếu như vậy, đành giao cho người có điểm trí tuệ cao nhất ở đây.

Mộc Phi Dao....

Cô ấy có đến 30 điểm trí tuệ cơ bản, hơn nữa, cô còn có một thể đột biến là Dị Chủng Ma Lực, cứ một điểm trí tuệ cho cô 0,5% tỷ lệ giảm tiêu hao MP từ kĩ năng và giảm thời gian hồi lại từ kĩ năng, kèm theo đó là mỗi 5 cấp cô sẽ được tặng 1 điểm trí tuệ, đây là pháp sư thiên bẩm mẹ nó rồi.

- Mộc Phi Dao, cô đến đây.

Giang Thần gọi Mộc Phi Dao, cô rón rén bước lại chỗ Giang Thần, cô gái này cũng thật nhút nhát, có lẽ là con gái của một đại phú hào đã bao bọc cô trong một hộp vuông cách xa thế giới.

- Cầm quyển sách này, học tập nó.

Giang Thần đưa quyển sách kĩ năng cho Mộc Phi Dao, đôi tay cô run run cầm lấy nó, giọng nói lạnh giá hỏi cô có học tập kĩ năng hay không vang lên trong đầu cô, cô nghe theo lời Giang Thần, nhanh chóng học nó.

Rầm....

Đúng lúc này, chiếc xe búyt bị một vật gì đó tông vào, khiến chiếc xe đảo một vòng, Khương Sở Nhiên hoảng sợ đạp phanh, chiếc xe buýt giảm tốc trước khi va vào một toà chung cư ở đó.

Gào....

Tiếng động lớn thu hút Z1 đi tới nơi này, mà Giang Thần có thể nhìn thấy, vật đụng vào xe buýt là một con L1, nó bị một chiếc xe tải tông vào, văng về phía xe buýt tại chỗ giao lộ, mà chiếc xe tải kia cũng bỏ trốn khi thấy Z1 đang tập hợp lại đây.

- Chết tiệt, mọi người ra khỏi xe, mau chạy trốn trước khi bọn chúng kéo tới đông thêm.

Giang Thần nhảy xuống xe, hét lên, Dương Ngọc Nhi kéo theo Mộc Phi Dao cũng nhảy khỏi xe, lần lượt Đông Dương, Âu Phong, Khương Sở Nhiên và Diêu Lam đều ra khỏi xe, Giang Thần nhanh chóng chạy vào chung cư, tìm một chỗ trốn an toàn bây giờ là tốt nhất.

- Phòng này...

Nhóm Giang Thần xông vào một căn phòng, nhanh chóng dùng hết thảy đồ vật nhìn thấy gia cố cửa vào, bàn, ghế sofa, tủ, mọi vật nặng có thể để chặn cửa, với sức Z1 thì muốn phá hủy đống vật cản đó vô cùng khó, cho dù L1 cũng sẽ rất tốn thời gian.

- Làm sao đây, chúng ta mắc kẹt rồi.

Dương Ngọc Nhi nhăn mày, nếu không phải do chiếc xe tải kia, thì bọn họ không rơi vào tình trạng như thế này, nhưng Giang Thần lại lắc đầu, ở lúc đó, chiếc xe tải kia chạy ra từ nhà kho của một siêu thị, chắc chắn là lấy vật tư từ đó, gặp phải L1 nên cố gắng tông chết nó, không ngờ chúng ta xui xẻo đi qua, mới có tình trạng này.

Thế nhưng mà, chiếc xe tải kia cũng phải hư hỏng nặng, đi cũng không được xa, cách tốt nhất là đợi trời sáng, cương thi sẽ bắt đầu lang thang, là thời điểm thích hợp để chạy trốn.

- Đúng, các người đã từng vào Thôn tân thủ chưa?

Giang Thần ngồi giữa phòng, hỏi tất cả mọi người, Giang Thần ngạc nhiên với thái độ bất ngờ của họ, dường như, họ không hiểu ý của Giang Thần.

- Là thứ ở trong hệ thống có thể đi vào một không gian khác.

Giang Thần giải thích, nhưng bọn họ cũng không hiểu, Gianh Thần phán đoán, là bọn họ không biết, không sở hữu hoặc là cố ý che giấu.

- Chúng tôi không hề có thứ như vậy.

Cả nhóm đồng loạt nói, bọn họ thực sự không hề có lối vào thôn tân thủ, như giải đáp thắc mắc, một lá thư của Admin gửi đến Giang Thần.

[Ân huệ của Thần, khiến ngươi có thể đi vào Thôn Tân Thủ, tuy nhiên, vẫn còn những tháp kiến trúc khác xuất hiện ở trên thế giới này]

- Thì ra là vậy.

Giang Thần lẩm bẩm, hắn bắt đầu lấy ra thực phẩm, mì gói và nước khoáng, để Âu Phong nấu nước nóng, nấu lấy bảy phần mì, chia đều cho 7 người bọn hắn, tuy nhiên, Giang Thần và Dương Ngọc Nhi lại có thêm thịt đóng góp ở trên.

- Không công bằng, tại sao hai người lại có thịt còn bọn tôi thì không?

Diêu Lam bất bình đứng lên, chỉ tay vào Giang Thần, nói, Giang Thần nhẹ nhàng đặt đôi đũa nhựa trên tay xuống, nhìn về phía Diêu Lam, nói.

- Tôi hỏi cô, thực phẩm này là do ai lấy? Cô có chiến đấu với cương thi không? Cô có thể ngồi đi ăn là tốt lắm rồi, nếu cô không thích thì có thể rời khỏi đây, tôi không cản.

- Anh !!!

Diêu Lam nghẹn lời, không biết nói gì, chỉ đành ngồi xuống tiếp tục ăn, cô cũng từng là một tiểu thư nhà giàu, hiện tại chỉ có thể ăn mì gói lấp bụng, còn bị người mắng nhiếc, khiến cô vô cùng tức giận.

- Dương đồng học, chuẩn bị đi, chúng ta đi săn đêm.

Giang Thần sử dụng Nhận Thức Cảm Biến, bên ngoài có kha khá cương thi đang di chuyển, hầu hết là Z1, chỉ có một con L1 dẫn đầu đi lên từ tầng 2, nếu như đi theo lỗ thông gió, Giang Thần có thể đi xuống tầng 2 cũng như trở về dễ dàng, Giang Thần cần hiện tại là sức mạnh, không dựa vào bản thân, thì chỉ có thể bỏ mạng.

- Có ổn hay không?

Dương Ngọc Nhi lo lắng, nhìn về Mộc Phi Dao, cô ấy không hề có ý ngăn cản hai người, nhưng Dương Ngọc Nhi lại không muốn rời đi, cô muốn kề cận bảo vệ Mộc Phi Dao, an toàn của Mộc thị tộc nhân là tất cả đối với Dương thị tộc nhân.

- Vậy, tôi đi một mình vậy.

Giang Thần theo đường thông gió chui ra ngoài, với áo giáp sắt đen, sức mạnh của Giang Thần xấp xỉ bằng L1, tốc độ cao hơn nó rất nhiều, hiện tại, L1 không còn là đối thủ đáng ngại của Giang Thần nữa.

Gào....

Một con Z1 từ dưới chân cầu thang nhào tới Giang Thần, tốc độ của nó chậm lại gấp đôi trong mắt Giang Thần khi hắn lách người qua, thanh dao găm nhanh như điện đâm thẳng vào đầu nó, xuyên qua não nó rồi đâm thẳng ra phía sau, con Z1 gục xuống, nhưng cũng đồng thời khiến những con Z1 khác tiến lên.

Gừ....

Một con Z1 khác há hàm răng đen thối của nó cắn về phía Giang Thần, nhưng đầu nó lập tức bị xẻ đôi dưới sự sắc bén của dao găm, Giang Thần hơi lùi về sau, bởi vì móng vuốt của một con Z1 khác đang cào về phía ngực hắn.

Phốc...

Cánh tay của con Z1 kia bị cắt rời, thế nhưng, một cỗ sức mạnh bất ngờ tác động lên sau lưng Giang Thần, đẩy hắn về phía trước, kèm theo đó là áo giáp sắt đen bị trầy xước, ba vết ngấn bạc xuất hiện trên đó.

- Ẩn giấu sâu đấy....

Kekeru....

Giang Thần vung dao găm kết liễu một con Z1, hắn xoay người, một con cương thi không giống với L1 hay Z1, nó chỉ cao khoảng 1m, cả người là màu xanh lá, với đôi chân to quá khổ so với thân hình nhỏ nhắn đó, một nụ cười không mấy thiện cảm trên khuôn mặt, biến thể hệ nhanh nhẹn F1 gào lên.

...............