Chương 6: Thể Bán Tiến Hoá Doạ Người

.............................

Giang Thần một bên bảo vệ Mộc Phi Dao, một bên giải quyết đám Z1 bán đột biến có giác quan cao này, bọn chúng khá đông, khoảng gần mười con, nhưng bảo vệ thêm một người thì có chút vướng tay vướng chân, thanh katana sắc bén gọt qua người Z1, cắt luôn xương sống nó như cắt qua giấy mỏng.

- Phù...

Giang Thần thở phào, mười con Z1 đã giải quyết xong mà không cần sử dụng đến Bứt Phá, tuy bọn Z1 có giác quan cao, thế nhưng tốc độ cùng sức mạnh vẫn như cũ, ngoài việc bọn chúng có thể dự đoán công kích của Giang Thần ra thì không có tác dụng gì hết cả.

Đến gần phòng giáo vụ, Giang Thần cảm giác được một vật thể có giác quan mạnh mẽ, cùng với sức mạnh nó đang tích tụ, đủ để Giang Thần biết đó là L1 và nó lại dùng đến chiêu đó.

Xoảng....

Bứt Phá, tốc độ của Giang Thần tăng vọt, hắn đâm sầm qua cửa kính, nhảy vào trong phòng giáo vụ khi mà Dương Ngọc Nhi vừa lúc sử dụng kĩ năng Tốc Biến, Mộc Phi Dao nhanh chóng tìm chỗ ẩn nấp.

- Đáng chết mà...

Giang Thần nghiến răng, hai chân bắn ra, lần nữa vọt tới, nhưng lần này đã vọt tới trên người L1, độ dài và sắc bén của katana vừa sức đâm xuyên thái dương bên trái là điểm yếu mà Giang Thần từng biết.

Rắc...

Thế nhưng, độ cứng rắn bất ngờ đó khiến thanh katana không thể đâm thủng, chỉ phần nhọn cùng khoảng một tấc độ dài của nó đâm vào đầu L1, không đụng chạm đến não, nhưng vẫn khiến nó đau và động tác chậm lại một chút.

Một chút thôi cũng vừa đủ Dương Ngọc Nhi phản ứng và né tránh, như quả cầu sắt nặng nề rơi xuống, nắm đấm của L1 đập vỡ sàn nhà của phòng giáo vụ, đục ra một lỗ thủng đáng sợ.

- Ở bên phải, không phải trái.

Dương Ngọc Nhi tránh xa L1, hét lên với Giang Thần, Giang Thần nhanh chóng rút katana ra, vừa lúc cánh tay trái của L1 vỗ về phía hắn.

Vù....

Nhanh nhẹn lùi xuống, Giang Thần đổi hướng công kích, từ trái sang phải, nhưng chỉ chém chứ không thể đâm, bởi vì né tránh cú đánh của L1 khiến hắn không thể không né mà mất đi vị trí thích hợp để trí mạng L1.

Roạt....

Một vết cắt khá sâu bên thái dương phải của L1, máu đen từ chỗ vết thương bắn ra tung toé, Giang Thần thất thủ, là lúc L1 phục hồi lại trong 2 giây, chuẩn bị ra đòn kế tiếp bằng tay trái.

- Đâu có dễ vậy....

Dương Ngọc Nhi từ sau lưng Giang Thần nhảy lên, đập lên lưng Giang Thần để vọt tới đầu L1, Giang Thần cũng di chuyển, phân tán công kích của L1 để Dương Ngọc Nhi có thể giết L1.

Phốc...

Thanh katana chém đứt bàn tay phải đang cố chộp lấy Giang Thần, trong khi cánh tay trái đang tích tụ sức mạnh, nó không thể dừng, một điểm yếu chết người, khi mà Dương Ngọc Nhi đã nhảy lên trên đầu nó, theo miệng vết thương vừa nãy, đâm dao găm vào trong đầu L1.

Gào....

L1 đau đớn, Dương Ngọc Nhi ghì chặt dao găm, ấn mạnh thêm nữa, lớp cơ thịt bên trong cũng rất cứng, khiến sức mạnh của Dương Ngọc Nhi muốn đâm thủng phải rất tốn sức.

Phập....

Cuối cùng, thanh dao găm cũng đâm xuyên vào não L1, vừa lúc nắm đấm uy mãnh của nó đánh ra, Giang Thần né tránh, nhưng lực lượng không có mạnh như trước, chỉ là thổi bay một ít bàn ghế trong phòng giáo vụ mà thôi.

[Bạn đã lên cấp, nhận được hai điểm phân phối]

[Bạn nhận được sách skill Bất Khuất]

[Bạn nhận được rương Bạch Sắc]

- Bất Khuất : Khi MP cạn kiệt, sẽ có 2 phút hồi lại đầy đủ MP lẫn thể lực trong trạng thái không chiến đấu (bị động mỗi ngày một lần).

.........

Hai âm thanh thông báo vang lên trong đầu Dương Ngọc Nhi, cô nhanh chóng học nó, một con bài khác có thể giúp cô thoát khỏi nguy hiểm, Giang Thần tắt bỏ Bứt Phá, nhanh chóng mở ra Cảm Biến Nhận Thức, quả nhiên, chiến đấu đã dẫn đến không ít Z1 có giác quan nhạy bén.

- Đây chỉ là số lượng đi vào vùng mình cảm nhận được, còn nữa thì sao? Phải nhanh ra khỏi đây.

- Dương đồng học, chìa khoá xe đâu?

Giang Thần lẩm bẩm, sau đó quay sang hỏi Dương Ngọc Nhi, cô lấy ra một chùm chìa khóa, xe búyt của trường đang ở bãi đỗ phía sau.

- Vị đồng học này, cậu muốn rời khỏi trường học?

Một nam sinh dáng người mảnh khảnh, mang mắt kính rất ra dáng thư sinh, nói chuyện với Giang Thần, Giang Thần gật đầu, nói.

- Đúng vậy, tôi không muốn ở lại đây làm đồ ăn cho những con cương thi như vừa nãy.

- Vậy cậu có địa điểm chưa?

- Tất nhiên, là tiểu khu biệt thự Hoè An bên ngoài ngoại ô thành phố.

- Một địa điểm tốt, vậy cậu có thể tiếp nhận bốn người chúng tôi đi cùng được chứ?

Giang Thần hơi bất ngờ với cách dẫn dắt câu chuyện của nam sinh này, quả là một thuyết gia tiềm năng, Giang Thần đồng ý, nhưng kèm theo điều kiện.

- Thực phẩm các người tự lo lấy, an toàn của các người chúng tôi không bảo đảm, chỉ là cho các người đi nhờ mà thôi.

- Được.

Đông Dương gật đầu, cùng hai nữ sinh đỡ Âu Phong đứng dậy, Mộc Phi Dao bên ngoài cũng chạy vào, đi theo tổ hợp phía trước, còn Giang Thần và Dương Ngọc Nhi thì đi phía sau.

- Cô nên để hết điểm phân phối vào nhanh nhẹn, thể lực và sức mạnh hình như không cần thiết với cô.

Giang Thần lấy ra một bao thuốc, mồi lên một điếu, hắn không hay hút thuốc, nhưng mỗi khi căng thẳng hay lo lắng thì Giang Thần luôn hút một điếu để giải toả và bây giờ cũng vậy.

- Sao anh?

Dương Ngọc Nhi nhìn Giang Thần đầy cảnh giác, Giang Thần lắc đầu, thông số từng điểm thuộc tính của Dương Ngọc Nhi đều được Giang Thần nhìn thấu, điểm thể lực không mất quá nhiều nhưng MP thì gần như hao kiệt, khiến Giang Thần có thể biết được mối liên hệ giữa chúng với thể cường hoá hoặc đột biến của cô, để Giang Thần đưa ra quyết định khuyến nghị Dương Ngọc Nhi tăng nhanh nhẹn, một thuộc tính có lợi nhất cho cô.

Phốc...

Giang Thần từ đầu đổi lại dao găm từ trong tay Dương Ngọc Nhi, thanh kiếm dài đó Giang Thần dùng không quen, vừa lúc một con Z1 từ trong bóng tối vồ ra, bị Giang Thần một dao đâm vào đầu tử vong.

- Tôi có thể thấy được thông số của cô.

- Nhưng, tôi không thể.

- Hả???

Dương Ngọc Nhi lắc đầu, mặc dù cả hai đều sở hữu hệ thống, nhưng cô không nhìn được bất cứ thông số nào của Giang Thần, điều này khiến Giang Thần vô cùng ngạc nhiên.

[Thể đột biến Dị Tập, có kĩ năng bị động riêng là Thấu Nhãn]

Như một câu trả lời, khung thông báo hiện lên trước mặt Giang Thần, thì ra kĩ năng này giúp Giang Thần có thể nhìn thấy được thông số của người khác và L1 cũng vậy.

- Đến nơi rồi...

Một nữ sinh tên Khương Sở Nhiên vui mừng hô lên, bốn chiếc xe búyt đã ở trước mắt, chỉ cần lên xe, họ có thể an toàn rời khỏi thành phố.

- Chậc, dai như đỉa đói.

Giang Thần chậc lưỡi, bóng tối bao trùm khu đỗ xe bước ra vô số Z1, đông như kiến cỏ, hầu hết đều là những con bình thường, ngoài số lượng ra thì không có gì đáng sợ, chỉ có điều, bên trong có một con bán tiến hoá, trong như Z1 nhưng đứng thẳng, con ngươi màu đỏ phân biệt với tròng mắt đen kịt, hai bàn tay biến dạng trở thành hai mũi nhọn sắc bén cả hai mặt, giống như một cây kéo.

[ZS1 - Bán tiến hoá của S1, Scissors]

Sức mạnh : 20.

Nhanh nhẹn : 25.

Trí tuệ : 25.

Giác quan : 28.

Kĩ năng bị động : Sắc Bén, công kích có tính xuyên thủng cực cao.

.................

- Phiền phức lớn rồi.

Giang Thần cau mày, con ZS1 này mới chỉ bán tiến hoá đã có chỉ số mạnh như vậy rồi, thì tiến hoá hoàn thiện sẽ ra sao đây, với đống chỉ số này, Giang Thần có muốn cũng không giết được nó.

Khặc... Khạc...

Con ZS1 nghiến răng kèn kẹt, điểm trí tuệ khá cao khiến nó có thể phân biệt được mọi thứ, chứ không chỉ dựa vào giác quan ngu si như Z1, thế nhưng, nó lại không có ý định tấn công nhân loại, mà lại quay sang chém giết đám Z1 đi cùng nó.

- Ưh, quái vật điên rồi, mau lên xe.

Nữ sinh còn lại tên Diêu Lam cuống lên, sợ hãi chạy trốn lên xe khi Dương Ngọc Nhi đã bắt đầu khởi động máy, Giang Thần để mọi người lên xe, còn mình vừa di chuyển vừa quan sát con cương thi bán tiến hoá kia, nó vừa giết vừa ăn xác của Z1.

- Chỉ số nó đang tăng lên?

Giang Thần nhìn chỉ số của nó, 4 thuộc tính đang gia tăng theo số thập phân, tuy rất ít nhưng với số lượng khổng lồ, con bán tiến hoá này sẽ nhanh chóng tiến hoá, trường đại học Nam Hải sẽ không còn an toàn nữa.

- Mau đi...

Giang Thần quát lên, Dương Ngọc Nhi đạp chân ga, bẻ vô lăng 180 độ, chiếc xe búyt to tướng xoay một vòng tròn như xe đua thể thao, khiến Giang Thần cũng thót tim với trình độ lái xe này.

- Đi thôi.

Dương Ngọc Nhi nhấn mạnh chân ga, bánh xe búyt xoáy mạnh, khiến một làn khói bụi dày đặc bốc lên sau xe, chiếc xe búyt như một cỗ xe tăng phóng ra, đâm sầm lên cổng sắt của trường học, nó không khoá nên dễ dàng bị bật tung, chiếc xe búyt nhanh chóng tăng tốc, phóng về phía ngoại ô, thoát ra khỏi trung tâm thành phố.

..........