Chương 32: Bất ngờ đột kích .

Từng ánh sáng xanh lục chạy dọc thân thể .

Vương Hiên dần dần cảm thấy thân thể được hồi phục cả về mặt thể lực .

.............

Thời gian lại lướt một cái đã qua 3 tháng .

Vương Hiên cuối cùng cũng đã lờ mờ tích lũy được một ít ma năng , Nhưng là chỉ ứng dụng vào được một vài ma thuật bất nhập lưu .

Giả dụ như ngưng tụ được hỏa cầu , bong bóng nước , ......

Ma trận trọng lực lên đến 80 lần . bộ giáp lại tăng lên 4000 cân nặng .

Tình trạng nhỏ đi theo sự tăng trưởng của sức mạnh cũng dần dần nhanh hơn .

Hắn bây giờ chỉ còn cao 1m . Da dẻ lại thêm phần trắng trẻo , mũm mĩm .

Ẩn bên trong cái thân hình nhỏ con , yếu đuối kia . Là một con quái vật ngủ say .

Một ngày hắn tỉnh giấc , cả chốn không gian này liền muốn rung chấn .

Hắn không biết sức mạnh hiên tại của mình ở mức nào . Nhưng Hồng Y Giáo Chủ nói , hắn có để sánh ngang với Đấu Vương .

Điều này làm Vương Hiên cũng vơi đi phần nào gấp gáp .

" Bé con , Bé con .... Ngươi đâu rồi "

Khương Mạt Ly nâng giọng gọi to . Vừa gọi vừa lướt nhanh trong lâu đài , ghé vào từng ngõ ngách tìm kiếm .

" Cmn , lại tới ! "

Vương Hiên đang nghĩ , liền giật mình .

Trước kia . Pháp Thánh cho nàng một chiếc vòng tay để tránh bị thương bởi trọng lực trên người Vương Hiên .

Thế nên . Nàng liền không cố kị gì mà sờ mó hắn .

Nhất là khi hắn càng ngày càng nhỏ đi .

Điều này làm Vương Hiên rất khó chịu . Nhưng không còn cách nào khác . Lương lậu của hắn còn không đủ để ăn cơm .

Phải dựa vào nàng a .

Huống chi còn cần nhờ nàng duy trì ma trận .

Đành phải dùng nhan sắc này kiếm cơm đi .

" Ah.... Đã tìm thấy ! "

" Ngươi làm sao lại trốn vào cái xó này "

Khương Mạt Ly tìm thấy được Vương Hiên , Miệng cười gian xảo , sau đó thò tay xuống nhấc bổng hắn lên .

" Đi nào , đến gặp cha cùng ta . Ngươi đã mạnh như vậy rồi . Cũng đến lúc chúng ta xin ra ngoài thám hiểm thôi ."

" Thám hiểm ??? "

" Thôi thôi ... Thời buổi rối ren . Chiến tranh toàn diện sắp lại bùng nổ , ngươi còn muốn ra ngoài ??. "

" Cái thân nhỏ của ta cũng không gánh chịu nổi . "

Vương Hiên ngoài miệng nói nhẹ , trong lòng đã không ngừng chửi bới .

" Không sao ta cũng đã thành Đại Pháp Sư . Có sức tự vệ , cũng không phải tiểu ốm yếu lúc trước . "

Khương Mạt Ly phủ nhận.

Nói xong , không đợi Vương Hiên trả lời , Nàng thoắt cái đã dịch chuyển đến Chính điện .

" Cha , Ta muốn tiếp tục ............."

" Không được "

Khương Ngọc Hiền còn chưa đợi con gái nói xong , liền lập tức bác bỏ .

" Ah .. người nghe ta nói hết . "

" Không , là không . "

" Ra ngoài đi , ta mệt rồi "

" À mà lần này , ngươi không trốn nổi đâu , con gái . "

Zầm....

Hồng Y giáo chủ phất tay , cửa Chính điện đóng lại .

2 người đã bị đá ra bên ngoài .

" Hừ ....Hừ .."

" Cha ta thật quá đáng đúng không ? "

Khương mạt Ly hỏi .

" Tất nhiên là không . Ngươi thử nghĩ xem . Chiến tranh toàn diện sắp nổ ra . Hoàng tộc đang ấp ủ âm mưu . Ai biết bọn chúng muốn làm gì . "

" Ngài ta không cho ngươi đi là phải . "

" Nhưng mà ta chán "

" 2 tháng qua . Lượn quanh kinh đô cũng không còn chỗ chơi . "

Chưa đợi Vương Hiên trả lời .

Một giọng nói khác đột nhiên xen vào .

" Nếu công chúa cảm thấy nhàm chán . Ta sẽ tạo ra những trò chơi cho người . "

Sở Hạo cúi người chào hỏi . Thuận tiện nói ra ý định .

" Không cần "

Khương Mạt Ly nhìn bản mặt hắn , cảm thấy không ưa , liền quay người rời đi .

Khiến Sở Hạo không ngừng nhăn nhó . Bất quá vẫn nói với theo

" Ta mới vừa nghiên cứu ra mấy loại trò chơi mới . "

" Cũng đã chuẩn bị ở đây . Dù sao người cũng đang chán . Sao lại không thử một chút ?? "

Nói rồi hắn lấy lỗi từ túi không gian ra một bàn cờ tướng .

Sở Hạo một Tháng trước được nhận vào làm việc dưới trướng Hồng Y giáo chủ . Trở thành một tên tiểu đội trưởng trong Hồng Y đoàn .

Bình thường vốn dĩ phải tập luyện , nhưng hôm nay không hiểu làm sao lại xuất hiện nơi này .

Hắn mới tiến vào cũng thường xuyên tìm cách tiếp cận Khương Mạt Ly .

Lại biết nàng tính tình ham chơi . Nên cũng chế tạo không ít thứ đồ chơi của kiếp trước .

..........................

" Ồ ... Vậy ngươi chơi trước cùng hắn đi . "

Khương Mạt Ly đặt Vương Hiên xuống , chỉ vào .

Nàng bản tính khó đổi . Nhưng dù sao vẫn không ưa tên kia nên dự định đưa Vương Hiên ra học hỏi . Sau đó chỉ lại nàng .

" Cai này ...."

Sở Hạo cúi đầu nhìn Vương Hiên .

Cảm thấy có gì đó không đúng . Lại có chút cảm thấy ghen tị khi Vương Hiên được Khương Mạt Ly ẵm .

" Cũng được .. Bất quá thứ này khó chơi . Công chúa cũng nên quan sát thật kỹ . "

" Ừm . cứ vậy đi "

Nghe Khương Mạt Ly đồng ý . hắn lại thêm nhiệt huyết . Nghĩ chỉ cần nàng ngồi xem , liền sẽ không dứt được .

Vương Hiên cũng đứng đó , thầm cảm thấy bất đắc dĩ .

Những hắn vẫn không chối từ . Ngồi xuống nghe Sở Hạo hướng dẫn cách chơi .

" Thứ này , tên pháo .... đi như này , ăn thế này ....................................."

Một hồi giảng giải .

Sở Hạo bắt đầu tiến hành ván đầu tiên . Vương Hiên cũng gật đầu như gà mổ thóc .

..........................................

2 tiếng sau .

" Làm sao ......làm sao lại có thể như vậy "

Sở Hạo ôm đầu ngồi bất lực , cảm giác tuyệt vọng đầy đầu .

Đấu 11 ván . Hắn vậy chỉ thắng nổi ván đầu tiên .

" Cmn tên này là thứ quái gì vậy . Ta trước kia đứng đầu toàn thôn về cờ tướng . Vậy mà thua tên nhóc mới học này "

Thầm nghĩ , Sở Hạo càng không thể tin .

Vương Hiên ngồi đó , hất mũi nhìn như trêu tức .

Làm sao có thể thắng được hắn , kẻ Đánh bại các lão bất tử trong khu ổ chuột kiếp trước hahahahah.

Thắng 1 ván do nhường mà thôi .

" Ồh ... Ta còn tưởng ghê gớm lắm chứ "

Khương mạt Ly chế giễu .

" Không sao , thưa công chúa . Ta còn có trò khác . "

Sở Hạo vội vã , lại lôi ra một cái xe đạp .

Phải , một cái xe đạp .

Hắn nghĩ dạy Khương Mạt Ly đi xe sẽ có thể tiếp xúc với nàng nhiều hơn . Lại với thân hình nhỏ con kia . Vương Hiên cũng không thể cưỡi xe đi .

Thật là một sáng kiến tốt .

Kết quả .

Khương Mạt Ly lại thu nhỏ cái xe đạp , sau đó lại bảo Vương Hiên cưỡi thử .

Vèo , Vèo.............

Tốc độ khủng khiếp , Vương Hiên ngồi xe , cưỡi lấy vui vẻ . Đạp vòng quanh .

Dù sao cái xe cũng được ma thuật gia cố chắc chắn .

Từng cơn gió đập vào mặt , Vương Hiên cảm giác tinh thần sáng khoái .

Sở Hạo đứng đó , há hốc mồm . không thể tin tưởng .

" Ừm , thế thôi nhé . Ta cảm giác đủ rồi . "

" Đi thôi , Vương Hiên "

Nàng cầm theo bàn cơ , cùng túm lại Vương Hiên với chiếc xe đạp . dịch chuyển mất hút . Để lại Sở Hạo ngơ ngác

" Được rồi , Được rồi , nhanh dạy ta đi . "

Khương Mạt Ly gấp gáp .

Nhìn Vương Hiên chơi nãy giờ , nàng có chút khó kiềm chế nổi .

Bất quá có tên đáng ghét kia ở đó nên nàng không chút thể hiện .

" Đây , đây , đây "

Vương Hiên dừng lại .

Bắt đầu phổ cập kiến thức .

Lại qua , 1 tiếng .

" Ngươi không thể nhường ta lấy 1 ván sao ??? "

Khương Mạt Ly hừ hừ tức giận .

Nàng cũng không thắng nổi một ván . Nhưng Vương Hiên vẫn là một chữ " Không "

Chuyển sang xe đạp . Nàng rất nhanh học được .

Nhanh chóng dùng ma thuật , tạo ra thêm một cái nữa .

Cả 2 đua đến quên trời đất .

Tất nhiên dù là xe nhỏ , Vương Hiên cũng chẳng thua nổi . Khiến nàng trong cả bữa tối ngày hôm đó . Khuân mặt lầm lì u ám .

Cũng còn một người khác không kém . Đó là Sở Hạo .

....................................................

Sáng hôm sau .

Lại tiếp tục dậy sớm tập luyện Vương Hiên .

" Này , bé con ... Dậy đi nào "

Ầm ......

Một cái hỏa Cầu mang theo nhiệt lượng khủng lồ , phá tan cánh cửa , cùng mảng phòng .

" WTF "

Vương Hiên thầm chửi . Hắn vậy mà quên béng cái nha đầu này có sở thích phá hoại . Còn muốn người khác chùi đít .

Đáng ra hắn phải đi tìm nàng mới phải .

Để nàng đến tìm hắn lần nào , y như rằng lắp cửa mới lần đó .

.............................

Cả 2 bắt đầu ra tới Không gian luyện tập riêng .

Sau một hồi nàng bắt hắn đua xe , mới chịu cho hắn tập luyện .

Lại là một buổi Nàng tùy ý phóng đại chiêu .

Vương Hiên chịu đựng .

...........................

Chợt . Một bóng người không biết từ đâu xuất hiện .

Hai tay nắm chặt kiếm dài , Sát ý bùng phát .

" Kiếm Ý Tung Hoành "

Theo đường kiếm lóe lên . Vài chục đường Kiếm mang To lớn , Dài cả 3 chục thước , sáng loáng bắn ra .

Mang theo sắc bén cùng yên diệt . Cắt xé không khí . Lao thẳng về phía Vương Hiên .

" Quái ?? "

Vương Hiên chỉ thét một câu .

Giơ lên khải giáp ở 2 tay chặn lại trước mặt đỡ lấy .

Keng.............Oanh..............

Âm vang trầm trọng .

Vương Hiên thu hồi bộ giáp . Chớp mắt lao về phía Khương Mạt Ly , Nhảy lên , hất đi mấy tia Đao mang lệch lạc .

Khương mạt Ly cũng đã kịp thời nhận ra từ trước .

Niệm lên " Thanh Phong thủ hộ "

Một vòng tròn kình phong màu lục ngọc , lộ ra , bao phủ lấy 2 người

Vương Hiên cũng gọi lên 1 câu :

" Trọng lực , giải "

( Cảm ơn mọi người đã ghé đọc )