< Thiếu Niên chí tôn đã được tìm ra . Đó là Sở Hạo.ooooooooooo >
< Phần thưởng dành cho người đứng đầu là 30 vạn tử kim , 30 vạn ma tinh , 30 vạn ma thạch , Viễn Cổ Long Huyết x1 giọt , Thánh Khí x 1 .
Phần thưởng của người thứ đứng thứ hai là 10 vạn Tử Kim , 10 vạn ma tinh , 10 vạn ma thạch , Vương Khí x2
......................................................
< Ngoài ra , Sở Hạo , ngươi được đặt cách trặc tiếp trở thành Quang Minh Kỵ Sĩ . Ngươi có đồng ý hay không ? >
Kẻ truyền lệnh hô vang .
" Đa tạ Bệ Hạ ưu ái . Nhưng sự việc có chút bất ngờ . Ta vẫn không kịp suy nghĩ . Mong ngài cho ta thêm vài ngày thời gian . "
Sở Hạo chắp tay cảm tạ
Xung quanh , Tất cả mọi người bắt đầu xôn xao nghị luận ầm ĩ .
< Mẹ nó , Tiểu thử này thật sự có phúc không biết hưởng a . Nếu là ta , Hận không thể đồng ý nhanh hơn đi >
< đúng vậy . Quang Minh Kỵ Sĩ vốn quyền cao chức trọng , Lại được hưởng dụng tài nguyên quốc gia . Vào đó , không đến 100 tuổi liền có thể thành chiến lực đỉnh tiêm của một nước a >
Vài người chê trách hắn kiêu ngạo , ngu xuẩn , vài người lại tỏ ra nghi hoặc rồi bênh vực .
< Các ngươi thì biết cái thứ gì . Chỉ là một lũ dân đen ngu xuẩn . >
< Chính vì suy nghĩ như vậy nên các ngươi vĩnh viễn cũng chỉ là những tên phế vật mà thôi . >
< Kẻ mạnh có quyền để kiêu ngạo . Và đó cũng là đặc quyền của bọn chúng . >
< Huống chi tiến vào Quang Minh Kỵ sĩ đoàn . Cũng có nghĩa là trở thành quân cờ cho nhà vua . Thử hỏi , Những kẻ kiêu ngạo như vậy . Bọn hắn liệu có muốn >
<Ừm ..... Đúng Đúng .>
< Vị Huynh đệ kia suy nghĩ thật thấu triệt >
.....................
Còn rất nhiều lời qua tiếng lại thậm trí đã đến mức xô sát , khiến cho người Giám sát vào vào cuộc .
Ở Giữa kinh đô
Trong một cung điện nguy nga tráng lệ , Hào Quang bao tỏa lấp lánh .
Quân Thiên Sách - Nhíu mày trầm ngâm .
Một bên Quan thần nhẹ giọng thưa
" Bệ hạ , Tên này là đệ tử của Kiếm Thánh , Thần e lôi kéo hắn không dễ dàng như vậy . "
" HAHAHAHAHA..... Cha hắn là một Hầu tước đi . "
Quân thiên sách đột nhiên cười lớn .
" Đúng vậy thưa bệ hạ , Nhưng là bọn hắn có xu hướng ngả về phe cánh của Hồng Y giáo Chủ . "
" Hừm ........ Khương Ngọc Hiền a Khương Ngọc Hiền . "
Vẫn giữ lại nét cười . Không biết mưu tính thứ gì trong đầu .
Khí thế trầm trọng của hắn tỏa ra , không khỏi khiến cho những tên quan thần ở bên dưới toát mồ hôi hột .
...........................
Lại ở bên Hồng Y Giáo chủ .
" Giáo chủ ngài thấy tên này thế nào "
Một tên thân tín mở miệng .
" Cũng là tạm được . "
Khương Ngọc Hiền khẽ gật đầu .
" Chỉ là tạm được ?? "
" Đúng vậy . So sánh với tên quái thai mà Mạt Nhi mang về kia . kém quá xa . "
" Nhưng dù sao thì vẫn phải lôi kéo đi . Cha hắn cùng bên ta , dù sao cũng có chút giao tình . "
" Huống chi nếu hắn bị Quân Thiên Sách nhận lấy , ắt sẽ trở thành một quân bài khó chơi đi . "
" Thưa giáo chủ , Về mặt Kiếm Thánh ? ....."
" Không có việc gì . Kiếm thánh ở ẩn đã lâu , không quan tâm sự đời , nếu đồ đệ hắn không có nguy hiểm tới tính mạng , ắt hắn sẽ không ra ngoài . "
" Cứ vậy mà làm đi "
Tuân lệnh
.................................
Quay trở lại với Vương Hiên .
Tranh tài kết thúc .
Hắn giờ này lại phải theo Khương Mạt Ly đi dạo . Dù sao hôm nay ở trung tâm kinh đô , vốn đã náo nhiệt , thêm dòng người đổ về xem tranh tài lại càng thêm chật chội .
" Chỗ này , chỗ này "
Khương Mạt Ly nhanh nhẹn chạy vòng quanh hết từ của hàng nọ đến cửa hàng kia , không biết mệt mỏi .
Do ngoại hình của nàng , khi đi cũng thu hút rất nhiều những tên có ý định xấu tiếp cận . Bất quá đều bị Vương Hiên cho nằm liệt hết thảy .
" Mạt Ly cuối cùng ta đã gặp được nàng a . "
Một giọng nói trầm ấm vang lên .
Đó là Sở Hạo .
Hắn mới vừa nhận phần thưởng xong liền chạy mất hút .
Trên đường đi mua quần áo mới để mặc , Không ngờ hắn lại gặp được người mà hắn đã từng mơ ước bấy lâu .
Thật là định mệnh đi .
Giữa dòng người tấp nập . cửa hàng mà hắn tới mua trang phục , cũng chính là cửa hàng mà Khương Mạt Ly cùng Vương Hiên định tiến vào .
" ??????? "
2 người đối mặt , Khương Mạt Ly biểu cảm như thể nghe nhầm .
sau lại quay sang xung quanh nhìn nhìn .
" Ngươi gọi ta ? "
" Đúng vậy . Là ta . Ta đây , Sở Hạo , con trai duy nhất của Hầu Tước : Vân Thác . "
" Chúng ta đã từng chơi cùng nhau rất vui vẻ lúc nhỏ a . "
" Ngươi còn nhớ hay không ? "
Sở Hạo vội vàng nói .
Khương Mạt Ly lại nghiêng nghiêng đầu nhỏ ngẫm nghĩ . Nàng xác thực biết Hầu tước Vân Thác . Nhưng con trai của hắn thì dường như chưa gặp qua đi .
Nàng chỉ nhớ tên này vừa được đôn lên làm tuổi trẻ chí tôn của Diệt Giả .
Nhưng nàng không hiểu sao , có cảm giác không ưa hắn .
Thành ra có chút gắt gỏng .
" Không nhớ . Cũng không cần biết . Tránh đường ! "
" Còn nữa . Tên của ta không phải ai cũng tùy tiện gọi như vậy được đâu ! "
Khương Mạt Ly sắc mặt kéo xuống , khí thế bùng phát khiến cho tóc đen bay phất phới .
Người đi đường cũng giật mình không thôi .
Đừng nhìn nàng hiền lành dễ thương .Cái danh Pháp sư cấp 10 cũng không phải chỉ để chưng .
" A . Là ta thất kính , là ta thất kính . "
Sở Hạo thấy vậy bèn vội vàng tránh sang một bên .
Hắn cũng không phải kẻ ngu .
Người Ta đã không nhớ hắn , thì cũng không nên cưỡng ép bắt chuyện thêm .
Nếu để nàng có cái nhìn không tốt về mình , thì quá là tổn thất đi .
Khương Mạt Ly khó chịu bước đi . nàng bỗng dưng không còn chút hứng thú mua sắm chút nào . bèn tiếp tục đi dạo .
Vương Hiên đứng đằng sau , không khỏi thầm nghĩ . Đây có hay không có phải một dạng liếm chó nhân vật chính ?
Cmn vậy mà còn có liên quan tới tiểu nha đầu này . Xem ra tính hình có chút không ổn .
Hắn theo sát phía Sau Khương Mạt Ly . Bước qua Sở Hạo .
Sở Hạo đứng đó , nhìn theo 2 người bước đi . Thầm nghĩ người cận vệ của Nàng làm sao có chút kì lạ .
Bất quá không quan tâm nhiều .
Hắn bắt đầu suy nghĩ kế hoạch để có thể tiếp cận Khương Mạt Ly dễ dàng hơn .
Nàng nhất định phải là của hắn .
...............................
Vương Hiên đi rồi , vẫn thầm liếc trở lại Sở Hạo mấy cái .
" Xem ra sau này phải khuyên nàng hạn chế ra ngoài hơn a . "
" Bây giờ chưa đủ sức mạnh mà còn dính vào cái mạch truyện cẩu huyết của mấy tên nhân vật chính , hẳn sẽ rất đau đầu đi ."
Thầm nghĩ . Vương Hiên nói nhẹ với nàng vài câu.
Sau đó 2 người đi ăn rồi mới gọi ra Hắc Long , bay trở về lâu đài .
Dù sao Khương Mạt Ly cũng mất đi hứng thú , nên Vương Hiên cũng rất dễ dàng khuyên bảo .
..........................................
Trở về lâu đài .
Vương Hiên lại cắm đầu vào tập luyện .
Vẫn là vừa rèn luyện thể chất , vừa nghiên cứu Cách sử dụng ma năng cơ bản . Hắn hiện tại thậm chí còn chưa thể tích tụ ma năng .
Khương Mạt Ly thì ngồi một bên , nhàm chán nhìn lấy Vương Hiên .
Hối hận vì về có chút sớm .
" Này , Ngươi làm sao chỉ muốn tập luyện tập luyện. "
Nàng hỏi vu vơ .
" Ừm . Ta tập luyện vì bảo vệ ngươi , chứ saoo . "
Vương Hiên đáp lại thuận tiện nói đùa nàng một câu . Thật ra là hắn cũng chẳng biết vì sao mình lại muốn mạnh lên như vậy .
Hẳn là do sợ chết a . ....Cũng không phải đi ......
Vương Hiên lắc đầu từ bỏ , tiếp tục tập luyện .
Lại nhìn sang Khương Mạt Ly chán nản ngồi đó .
" Hừm.... Nếu không ngươi lại giúp ta đi "
" Thật ????? "
Nàng nghe được , 2 mắt lập tức sáng lên .
" Ừm "
Ầm ......Ầmmmm
Chỉ đợi câu này của Hắn .
Khương Mạt ly trên bàn tay lập tức ngưng tụ lên một khỏa mặt trời nhỏ , nèm thẳng về Vương Hiên .
Sau đó lại là liên tục . như vô biên vô tận .
Cũng may là có trận pháp ngăn cản a . nếu không cũng không biết tòa lâu đài sập lúc nào .
" Cmn . "
Thầm chửi , Hắn lại lập tức cất đi cuốn sách . Lại nhanh chóng tránh đi mấy đòn hiểm của Tiểu nha đầu .
Vương Hiên có chút hối hận .
Trước kia , Hắn tin tưởng việc bị tấn công liên tục bởi ma thuật sẽ làm cho thể chất của hắn tăng lên .
Nên có nhờ qua nàng giúp đỡ .
Ai ngờ , cái tiểu nha đầu này . đem việc công ra để trả thù riêng .
Ra tay thật quá tàn độc .
Mỗi lần xuất chiêu đều bung hết hỏa lực , không chút cố kỵ . còn đều nhằm vào mấy chỗ yếu hại nhất mà đánh .
Mặc dù , với thể chất của hắn hiện tại . Ăn vài ba phát là nhẹ tựa lông hồng .
Nhưng là tóc cùng lông mi , lông mày , ...... của hắn đâu .
Mỗi lần tập luyện xong đều muốn trụi lủi , nhơ nhếch .
" Hi hihhi hí ............."
Khương Mạt Ly cười khúc khích
Càng là vận dụng cả cấm thuật để tấn công .
" Liệt Hỏa đốt trời "
" Thần trận : Cầm cố chi ngục "
" Vô Biên hắc Thủy "
" Liệt Diễm Hỏa Hải "
" Thiên Phạt Chi Lôi "
...........................................
Cứ như vậy , Khương Mạt Ly vừa vui sướng phóng đại chiêu , vừa dùng ma thạch bổ sung ma năng .
Vương Hiên cơ thể mang giáp nặng 3000 cân , dưới ma trận trong lực x 50 .
Lại thêm đủ loại khống chế của Khương mạt Ly cứ như thế mà cam chịu .
Tóc , cùng lông mày của hắn , không biết bị đốt từ bao giờ .
Trông vừa buồn cười lại vừa đáng thương .
Bất quá không có thương tổn khác .
Điều này chứng tỏ , độ kháng của cơ thể hắn cao không tưởng nổi .
Phải biết chiêu thức của Khương Mạt Ly không đơn thuần là của Pháp sư cấp 10 .
Nếu để cho Đại đấu giả gánh lấy cũng cùng lắm chịu được 1,2 cái cấm thuật là cùng .
...............................
Làn bụi dày đặc kèm theo độc khí , bị Vương Hiên phất tay tán đi .
Khắp nơi là lỗ thủng cùng hố lớn , lại có cả ao nước , tàn tro , lôi điện tàn dư chạy quanh trong không khí .
Nhưng là rất nhanh bị trận pháp hồi phục như cũ .
Khương Mạt Ly thở hổn hển . Bất quá nàng vẫn rất vui .
Trả thù cái việc này , cho nàng làm bao nhiêu lần cũng không chán .
Huống chi , cứ mỗi lần dùng đến cạn liệt ma năng trong cơ thể , thì lại là một lần ma năng có biên độ nhỏ tăng lên .
" HÌ Hì . Vương Hiên , ngươi có cần thêm nữa không "
Nhìn bộ dạng nhếch nhác của hắn , nàng cười vang .
" Đủ rồi , cũng cần nghỉ ngơi . "
Vương Hiên liếc nàng mấy cái .
Sau đó quay đi .
Chỉ là vừa quay người .
Khương Mạt Ly liền hét toáng . hai tay bụm mặt .
" AAAAAAA..... "
" Có việc gì "
Vương Hiên lập tức quay lại hỏi .
" Đằng ........ Đằng sau , đằng sau ngươi ......... "
Nàng mặt đỏ phừng phừng .
2 mắt ti hí , len lén nhìn qua khe ngón tay .
Vương Hiên dự cảm không lành
Vội vã quay lại nhìn xuống .
Cmn không biết nửa sau cái áo choàng cùng cái quần của hắn đã thành tro từ bao giờ .
Chỉ còn bộ mông săn săn chắc . có chút sạm vì bị đốt . cùng cái đuôi béo uốn lượn .
Cũng vì hỏa lực mạnh .
đốt đến cháy xém .
Cùng đang làm quen với trọng lực x50 , nên có chút lẫn lộn về mặt cảm giác .
" Ách ...."
Vương Hiên vội lủi lủi vào một góc , lấy ra quần áo thay vào .
Khương Mạt Ly đứng đó . mặt ửng đỏ hồng .
Trong đầu , con nai nhỏ chạy loạn .
" Lớn .... Lớn quá . "
Nàng càng nghĩ mặt càng đỏ hơn . Như thể đã muốn bốc hơi .
Trước kia luyện tập , nhìn thấy thân thể Vương Hiên đều rất bình thường .
Nhưng là lần này khác biệt đi .
" Hừm .... Cũng tại ngươi chứ ai . Còn hét toáng cái nỗi gì . Đời thủa nào giúp người khác tập luyện , mà như muốn giết người . "
Vương Hiên mặc xong quần áo quay lại mắng nhẹ .
Nhưng là thấy Nàng lần này không có đáp trả liền bỏ qua .
Trái tim nàng đập đến rộn ràng . Khương mạt Ly cũng cố gắng lấy lại bĩnh tĩnh .
Dùng ma thuật , Chữa trị , khôi phục lại lông , tóc cho Vương Hiên .
( Nay được nghỉ . Tính ngồi viết truyện cả ngày . như vậy cũng được 2-3 chương đi .
Ai ngờ đâu . Sáng ngủ một mạch đến 10 rưỡi .
Trưa , làm một phát đến 4 giờ chiều :))
( Cảm ơn mọi người đã ghé đọc . )