Vương Hiên giật mình . Thầm chửi mẹ nó .
" Các ngươi chuẩn bị nhanh như vậy . "
Không phải là khế ước nô lệ đấy chứ .
Từng tế bào thần kinh căng cứng . Vương Hiên thầm nghĩ xem giờ này chạy có kịp .
Lão quản gia đi xuống cầm lấy quyển trục , mở ra đưa cho Vương Hiên . Sát khí từ đôi mắt lại bắt đầu lăm le trực chờ Vương Hiên .
" Yên tâm , không phải khế ước nô lệ , Chỉ là những cam kết cần thiết cho ngươi khi làm cận vệ mà thôi . Không cần căng thẳng như vậy .
Lão quản gia cười nham hiểm , nói .
Vương Hiên nhìn qua , xác thực là như vậy . trên đó đều là cam kết không được phản bội trong bao nhiêu năm , v..v........ ( ở đây là không được phản bội thôi , chứ không phải nói gì nghe đấy )
Bất quá Vương Hiên vẫn phải bảo hệ thống dò xét lại thử .
Dò xét mất 5 phút , Vương Hiên cũng giả vờ đọc 5 phút . Khiến cho mấy người có chút cảm thấy hắn không biết chữ .
Cuối cùng thì cũng không có gì ẩn giấu . Vương Hiên quyết định nhỏ máu vào đó . Quyển trục sáng lóe lên rồi tan biến .
Hắn cảm nhận được , như có xiềng xích đã gắn lên người hắn . Thử hỏi hệ thống xem có phá giải được .
Vậy mà lại có thể . Dù là để phá phải mất 1 năm . Nhưng Vương Hiên đã rất vui . Hệ thống mặc dù rất yếu , nhưng trong đôi lúc quan trọng lại có ích nha .
Không thể hiện chút gì . Vương Hiên ký xong , liền bị đuổi ra ngoài .
..................................
Ở bên trong
" Hahahaha....... Tiểu tử này thật sự thú vị . Con gái , hay là để hắn sang làm việc cho Hồng Y đoàn đi ."
Khương Ngọc Hiền cười cười nhìn sang con gái mình .
" Không được , Người đã đáp ứng ta rồi , hắn cũng ký khế ước rồi , đó là chuyện không thể . "
Khương Mạt Ly nhanh chóng trả lời .
" Khế ước ? Ta có thể hủy được nó a "
" Không , không , không . Ngài nói không chịu giữ lời , Ta sẽ đi mách với gia gia . "
Nàng lắc đầu liên tục . nhất quyêt không để lão cha mang đi Vương Hiên .
Khương Ngọc Hiền nghe được 2 từ gia gia , liền thôi .
Nhưng là vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối
Vương Hiên , tên kia còn trẻ như vậy đã đạt tới Đấu giả cấp 10 . Lại theo như con gái nói , cùng hắn cảm nhận . Vương Hiên chưa học đủ cách sử dụng ma năng . Chỉ đơn thuần là dựa vào thân thể .
Nếu như học được cách sử dụng ma năng , vậy thì sẽ còn tiến xa tới mức nào ?
" HAhahahaa...... Mạt nhi liền như rất yêu thích tên đó nha , vậy mà ai đó còn nhờ vả ta zằn mặt hắn một chút đây . "
Khương Ngọc Hiền liền lảng lảng sang chuyện khác . Chọc ghẹo con gái .
Khiến cho Khương Mạt Ly đỏ mặt tức giận . véo cha nàng mấy cái rồi chạy đi .
..................................
" Giáo chủ , Ngài thấy tiểu tử này thế nào ? "
Lão quản gia cung kính hỏi .
" HỬm ....Đặc biệt , nếu không muốn nói là quái thai . "
Khương Ngọc Hiền nghiêm mặt , nhẹ búng tay một cái , trước mặt cái hố nhỏ cùng với cái cửa đã trở về như cũ .
"Hắn trước đó chỉ cần 2 quyền liền giết được một tên đấu giả cấp 10 a . "
" Xem ra , Mạt nhi tìm được một hạt giống tốt rồi ."
Hồng Y giáo chủ vuốt vuốt cái cằm không râu của mình .
" Bất quá lần này , tiến tới Thọ Lâm thôn . Giáo chủ ngài nên quan tâm nhiều một chút . Nơi đó có căn cứ mật dưới lòng đất của Đại Tế Ty . Ta là xem ra bọn hắn đã bắt đầu muốn hiến tế người sống rồi . "
" Ừm........"
Hồng y giáo chủ nhẹ gật đầu . ánh mắt lóe lên những tia chết chóc .
Ở đằng này .
Vương Hiên đã được sắp xếp vào một căn phòng rộng rãi , sang trọng .
Hắn được cung cấp rất nhiều đồ cơ bản , như trang phục , đồ dùng cá nhân...............
Cất hết cả , cùng với 2 tấm ảnh vào chiếc vòng tay chữ vật được cho .
Vương Hiên nằm trên giường , bắt đầu suy tính .
Lại Zầm một tiếng .
Khương Mạt Ly đạp cửa tiến vào .
" Ngươi không thể gõ cửa một chút sao "
" Hư .... Nơi này là nhà ta . không cần gõ "
Khương Mạt Ly kiêu ngạo nói , làm cho Vương Hiên có chút bất đắc dĩ .
Ngươi tưởng bối cảnh khủng bố là giỏi lắm sao . Giỏi thật
Nhưng là nhìn lại , Nàng ta đã thay trang phục .
Mặc lên bộ váy màu xanh dương tinh khiết . chân đi guốc ngọc , tóc đội thêm vương miện lấp lánh .
Giờ khắc này nàng mới thật sự thể hiện ra hết vẻ đẹp của mình .
Dương Chi bạch ngọc
Lại Hoạt sắc sinh hương
Không khỏi khiến cho hoa nhường nguyệt thẹn
Da trắng như bạch ngọc , lại hồng hào căng mọng , nhìn qua chỉ muốn cắn một cái .
Tóc ngang vai , để mái chéo với màu đen tuyền
Mày liễu , mắt to chớp mở , lóng lánh tinh khôi , Đuôi mắt trái lại có một nốt ruồi nhỏ . khiến nàng càng thêm muốn câu hồn đoạt phách
Theo hô hấp , trước ngực sóng cả dập dìu , làm cho Vương Hiên cũng cảm nhận được sự thống khổ của chiếc váy .
Eo nhỏ được váy xanh bó sát .
Mật đào bờ mông , cùng thon dài đôi chân dù bị dấu dưới lớp váy . Nhưng trước đó Vương Hiên cũng đã thấy qua .
Dáng người cao giáo , lại chỗ cần thừa càng thừa , chỗ cần thiếu sẽ không thừa .
Nàng năm nay mới có 16 tuổi a , thêm một vài năm nữa , thành thục thêm một chút , Không phải là khiến cho tất cả phụ nữ trên thế gian ganh tị nha .
.............................
" Nhìn thứ gì , Đồ lưu manh . "
Khương Mạt Ly , môi hồng chúm chím quát lên . 2 tay cố che lấy đồi núi trùng điệp trước ngực .
Vương Hiên thấy mình có chút thất thố liền lảng đi .
" Khụ Khụ.......... Có việc gì ? "
" Cùng ta đến Tòa tháp ánh sáng . "
" Làm........?"
" Ùm.... Ta thay chút trang phục . "
Vương Hiên vừa rồi có chút quên , mình vừa trở thành cận vệ của nàng a .
...................................
" E.. hèm....Này ..... Có chút khó nói ..... Ngươi không đi ra ngoài , làm sao ta thay đồ ?? "
Vương Hiên ý tứ nhắc nhở .
" A..... "
Khương Mạt Ly cũng thấy mình vô duyên , gò má đỏ ửng , chạy ra ngoài , thầm chửi Vương Hiên mấy câu .
Một lúc sau . Cả 2 đã ra đến chỗ mấy con kỳ lân .
Vệ tam cùng 2 tên ám vệ kia cũng đa ở đó đợi sẵn .
Khương Mạt Ly liền ngồi kiệu trên lưng địa Long , một loài rồng không cánh , cả thân bao phủ giáp vảy nâu vàng . Thân thể to lớn đồ sộ , uy bức áp người .
Vương Hiên áo choàng kín mít , cưỡi kỳ Lân đi bên cạnh , 3 tên ám vệ thì ẩn vào bóng tối theo sau .
Xung quanh còn có 50 tên binh lính mặc huyết giáp , tay lăm le thương , đi hộ tống .
Lại mất thêm 10 phút đi đường .
Đoàn người cuối cùng đến được cổng của Tòa tháp ánh sáng .
Nhưng là Vương Hiên lại không thấy tòa tháp đâu .
Mấy Ông lão nhìn như gần đất xa trời , gác cổng tháp thấy đoàn người , biết là công chúa liền mở ra pháp trận .
Hút một tiếng . Chỉ có Khương Mạt Ly , Vương Hiên đi vào được . Ám vệ thậm trí đã không thấy đâu .
" Quyền hạn của ta chi có thể đem thêm một cận vệ tiến vào , không cần để ý người khác . Đi theo ta . "
Vương Hiên Nhìn ra xung quanh . Lại là một lần khiến cho hắn phải sững sờ .
Dường như nới đây đã là một vùng không gian khác . Các tòa lầu các xây cao chót vót .
Khắp nơi , đủ loại chủng người , cùng đồ vật lơ lửng .
Đảo nhỏ cũng bay lượn qua lại , nhìn mà muốn hoa mắt .
Đi thêm là đến một tòa tháp gần như chọc trời . trên đỉnh của nó gắn ký hiệu của Quang minh đế quốc .
Đây đích thì là Tháp ánh sáng , Nơi cư trú của những Đấu thánh - Pháp thánh .....
" Vào thôi , Không phải ngươi muốn học cách sử dụng ma năng sao , hôm nay ta sẽ dạy ngươi . Dù sao thì ngươi mạnh lên , ta càng an toàn nha "
Khương Mạt Ly miệng nhỏ nói không ngừng , giới thiệu đủ thứ với dân quê Vương Hiên .
( Mệt quá , nay vậy thôi nhé . Cảm ơn các bác ghé đọc )