Vương Hiên bỏ qua cảm giác bất ngờ này , bắt đầu suy tính kỹ càng . Mặc cho ở trước mặt , 3 tên kia đang gia sức thuyết phục Khương Mạt Ly
Hắn không thể quá vội vàng , dù đã đọc qua một phần lịch sử , nhưng vẫn còn quá nhiều thứ Vương Hiên chưa được biết đến .
" Có nên hay không ?"
" Vì sao nàng lại chọn ta .? "
Câu hỏi liên tục nhảy ra trong đầu Vương Hiên .
...........................
Từ ngày đến thế giới này , Vương Hiên hắn dường như mất đi sự quyết đoán của mình .
" Không phải ngươi cần học ma thuật sao ? Ta là pháp sư cấp 5 , ta sẽ giạy ngươi . "
Khương Mạt Ly hét lớn về phía Vương Hiên . khi nãy , đứng bên ngoài nàng đã nghe được cả .
" Được "
Vương Hiên không muốn do dự thêm đáp lại .
Hắn muốn liều thử một lần .
Hắn cần hiện tại là chỗ dựa lưng và học được cách sử dựng ma năng .
Đi cùng Nàng , hắn có thể có được cả 2 thứ đó . Muốn bắt được cọp con , thì phải vào hang cọp .
....................
" Cứ quyết định như vậy đi , từ giờ , ngươi là hộ vệ cho ta , ta làm giáo viên của ngươi . "
Khương Mạt Ly miệng nở nụ cười hớn hở , nhìn Vương Hiên .
" Vệ Tam , các ngươi không cần ngăn ta , ý ta đã quyết . Vậy đi "
Nàng không quan tâm gì thêm liền quay người rời đi , Vệ Tam cũng chạy theo , dường như muốn khuyên can thêm . Chỉ còn Vương Hiên ngồi đó trầm ngâm .
" Haha .... Không biết quyết định của ta là đúng hay sai a . ? "
Thầm cười lấy bản thân . Cuối cùng , Vương Hiên lẳng lặng lôi ra 2 tấm ảnh , ngắm nghía một lúc rồi lại cất đi .
..........................................
1 giờ đồng hồ cứ vậy trôi đi .
Vương Hiên đang nằm nghĩ vu vơ , đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức khủng khiếp đang tiến đến . Không.. là hai ......... Không phải là ....... Rất nhiều .........
Cỗ khí tức kia càng ngày càng lớn , khiến Vương Hiên sởn cả gai ốc . Thật muốn trốn đi .
" Mẹ kiếp , mạnh như vậy ? "
Thầm mắng mấy câu . Vương Hiên có chút đoán ra đó có thể là viện binh được 3 tên ám vệ gọi tới .
Một tia hối hận lóe lên trong đầu . Bất quá lại bị Vương Hiên gạt đi .
Hắn nhanh chóng chạy ra ngoài đại sảnh .
Chỉ thấy một đoàn người , mặc Tinh Kim Kỵ giáp . sau lưng khoác áo choàng hồng huyết , có ký hiệu của quang Minh đế quốc .
Bọn hắn chia ra làm hai hàng , quỳ một gối , một tay lại đưa lên ngực , cung kính cúi chào Khương Mạt Ly .
Từ đằng cửa , Một người đàn ông , râu tóc xum xuê , ước chừng đã 60 tuổi , tiến vào .
Thân hình hắn cao lớn , nhưng lại không chút thô kệch .
Ông ta mặc trang phục na ná một bộ vest đuôi tôm . Thái độ cung kính khi gặp Khương Mạt Ly , làm cho người ta liên tưởng đến một lão quản gia mẫu mực .
" Công chúa . Đã đến lúc trở về rồi , thưa người . "
Ông lão quỳ một bên gối nói .
" Được rồi , đi thôi "
Khương Mạt Ly tươi cười , nhanh nhảu đáp .
Nàng cũng xoay người , chỉ về phía Vương Hiên nói
" Đó là cận vệ mới của ta , hắn sẽ theo ta cùng trở về kinh đô "
Ông lão cũng thay đổi ánh mắt , nhìn theo cánh tay chỉ .
Vương Hiên đứng từ đằng xa , đột nhiên cả thân lạnh toát , bản năng mách bảo hắn không nên chuyển động . Hệ thống trong cũng cảnh báo loạn lên ở trong đầu .
Cả người hắn như rơi vào hầm băng tăm tối , cái chết cận kề ngay trước mặt .
Nhưng cái cảm giác này chỉ diễn ra trong tích tắc , nó biến mất ngay khi ông lão quay đi . Chỉ để lại Vương Hiên đã ướt đẫm mồ hôi trán .
" Việc này hãy để giáo chủ ngài ấy quyết định . "
" Còn bây giờ ............Cung Nghênh công chúa trở về . "
" Cung nghênh Công Chúa Trở về "
Theo Lời nói của ông lão , đoàn người xếp thành 2 hàng kia , cùng tất cả những người đang có mặt , cũng đồng thanh hô lớn .
..............................
Khương Mạt Ly hướng về phía Vương Hiên , giơ cao , vẫy vẫy cánh tay .
Vương Hiên cũng không chần chừ gì . lập tức tiến đến , theo đoàn người đi ra ngoài .
Vừa đi , hắn vừa nhớ lại cảm giác kia , thật không thể ngờ được , lão già trông thì ôn hòa kia , lại nguy hiểm chết người như vậy .
Một sự khó chịu không nhỏ đang sinh sôi trong lòng Vương Hiên .
" Cẩu , nếu được , nhất định phải cẩu "
Ý nghĩ được Vương Hiên quán triệt ngay lập tức .
...................................................................
Đoàn Người tiến ra ngoài sân .
Một đàn 15 con Hắc Long đang sừng sững đứng xếp hàng ở sân lớn .
Từng con , từng con thở ra khí tức áp người , Thân thể cao hơn 20m , khoác lên Long vảy đen bóng , bốn chân uy nghiêm lẫm lẫm , cùng 2 cánh dang rộng , cúi cái đầu toàn sừng và gai nhọn nghênh đón đoàn người .
Vương Hiên nhìn lấy bọn chúng . Thầm cảm thấy dù thân thể nhỏ hơn , nhưng đều mạnh hơn con Khỉ trước kia rất nhiều .
Đoàn 40 người chia ra , tiến lên trên lưng 14 con Hắc Long . 1 con còn lại trên lưng còn gắn một căn nhà nhỏ , thì chỉ dành riêng cho Khương Mạt Ly .
Vương Hiên Đứng cùng Vệ Tam , Lão đầu kia thì đứng trên con rồng , bay sát con của Công chúa .
Đoàn người cứ như vậy , nhanh chóng bay sang một tòa thành khác , sau đó dùng cổng dịch chuyển vài lần thì cũng sắp trở về Kinh đô .
Một đường thẳng tiến , không gặp bất cứ cản trở gì . Trên lưng rồng cũng có đủ loại trận pháp bảo vệ , Thật thoải mái .
Cảm giác lần đầu dùng cổng dịch chuyển cũng chẳng có gì đặc biệt . Chỉ là cảm giác cưỡi rồng có chút phiêu hốt . Vương Hiên thầm nghĩ sau này sẽ thử thêm .
....................................................
Hút ...........một tiếng , Trước mặt vương Hiên đã là kinh đô phồn hoa đô hội , khắp nơi mọc lên những lâu đài lớn , xa xa còn có những hòn đảo bay lơ lững giữ không trung . Binh lính ngự trị thú lớn , bay tuần tra khắp nẻo .
Kinh đô rộng lớn , hút hết tầm mắt , đứng từ trên cao , nhìn hút tầm mắt thì cũng chỉ hết một góc nhỏ .
Bên dưới , Dòng người nô nức náo nhiệt , cũng có đủ chủng loại người . Người lùn , bán thú , tinh linh ,..........
Cũng có đủ loại mua bán , hoạt động ........ thật giống một thế giới fantasy huyền ảo .
Binh lính tuần tra gặp được đoàn Hắc Long liền cúi chào , sau đó tiếp tục làm nhiệm vụ .
................................................
" Làm sao , lần đầu được thấy .? "
Vệ Tam quay sang hỏi .
Hắn như đã mất cảnh giác với Vương Hiên . Dù sao thì cũng có hồng y đoàn . Huống chi còn có lão đầu kia ở đây . Không lật nổi thuyền a .
" Xác thực , Kinh đô a Kinh đô . quá khác biệt so với những tòa thành trước đó , nhìn qua chỉ thấy toàn sự trù phú a . "
Vương Hiên cười nhẹ .
" Hahaha , đây chỉ là một mảng nhỏ mà thôi , nếu đến trung tâm kinh đô , ngươi hẳn sẽ bị chết ngất . "
Nhìn Vệ Tam cười sảng khoái vỗ vai mình , Vương Hiên cảm thấy tên này có hay không bị đa nhân cách .
Trước đó còn chỉ trực trực , lăm le đâm Ta mấy đao , giờ lại thân thiện như vậy .
Nhưng cũng may vì vậy , Vương Hiên biết được ông lão kia chính là đại quản gia của Công chúa đã rất lâu .
" Ừm. "
Gật đầu cho có lệ , Vương Hiên tiếp tục nhìn .
Đoàn người , hướng phía Tây bay càng ngày càng cao .
Cảnh vật Kinh Đô hoa lệ , huyền ảo dần dần cứ như vậy mà thu nhỏ lại , cho đến khi Tiến đến một lâu đài Khổng lồ , lơ lửng , cách mặt đất cả 5000m .
Đàn Hắc Long hạ cánh Xuống một khoảng đất trống , Đợi cho tất cả mọi người đi xuống , Một đoàn người khác mới tiến ra , đưa những con Hắc Long này trở về nơi chúng vốn ở .
Khương Mạt Ly hướng phía Vương Hiên tiếp tục vẫy tay , như bạn bè gọi nhau .
Vương Hiên cũng tiến lại Theo nàng , Tiến về bên trong lâu đài rộng lớn xa hoa kia .
" Cung nghênh công chúa trở về "
" Cung nghênh công chúa trở về "
" Cung nghênh công chúa trở về "
Liên tục là những tiếng hô vang .
Binh Lính , người hầu ,...... số lượng không đếm hết , đều cung cung kính kính cúi đầu .
Vương Hiên cảm nhận tất cả đều không đơn giản .
.....................................
Vào sâu bên trong lâu đài , mọi thứ càng lại trở nên sang trong , quý phái hơn . khắp nơi như thể được rải vàng . Thậm chí đồng Tử Kim anh tím cũng được rải đầy
Giả dụ chỉ cần khoét một cái lỗ nhỏ như nắm đấm , mang ra sử dụng , thì liền vô lo vô nghĩ về tiền bạc .
Ma thạch , cùng Ma Tinh cũng khảm nạm khắp nơi nơi . Mùi tiền lan tỏa từng ngóc ngách .
Vương Hiên theo chân Khương Mạt Ly cùng ông lão tiến về đại điện . 2 bên đường cứ cách 1m lại có một cây đèn ma năng , phát ra ánh sáng rực rỡ , soi rọi những bức tranh quý , cùng những kỷ vật hiếm có .
" Ngươi đứng ở bên ngoài đi "
Lão quản gia giọng trầm trầm , quay sang nói với Vương Hiên . Sau đó theo Khương Mạt Ly mở cửa tiến vào .
.........................
Vương Hiên đợi 1 lúc lâu , ước chừng 20 phút .
Lão quản gia mới mở cửa , bảo hắn tiến vào .
Vương Hiên , hít một hơi , bước vào trong . Hắn biết hắn chuẩn bị gặp được chủ nhân của cái lâu đài trên không này .
Chỉ là vừa đặt chân qua cửa , Một luồng khí áp trực tiếp giáng xuống người hắn .
" Mẹ nó , lại nữa . "
Thầm chửi , Vương Hiên vừa bộc phát toàn thân sức lực , thậm chí cái đuôi cũng chống đất gồng cứng để đỡ cho thân thể không bị sập xuống .
Nền nhà dù làm bằng vật liệu ma thuật cũng không chống đỡ được tích tắc nào , nhanh chóng sụp xuống từng khúc , cánh cửa bị ép tan vỡ bắn tung tóe .
Áo của Vương Hiên cũng bắt đầu căng ra , dù cho hắn đã cố mua cỡ lớn hơn bình thường .
" Cha , Người làm cái gì vậy ? "
Khương Mạt Ly bây giờ mới kịp định hình , bèn ôm lấy cánh tay người đàn ông được gọi là cha kia . Lắc mạnh
" Hahahahaha.......Không tệ "
Giọng nói trầm khàn , mang theo uy nghiêm vang vọng đại điện .
Theo đó áp lực trên người Vương Hiên cũng biến mất đi .
Chỉ vài giây thôi nhưng Vương Hiên lại một lần nữa mồ hôi đầm đìa .
Hắn ổn định lại thân mình , nhìn lên trên bục cao kia .
Một người đàn ông trung niên , khuân mặt cứng rắn , ngũ quan cương nghị . Thân khoác hồng y áo choàng
Uy uy bức bức đang ngồi vắt chân , nhìn xuống .
Cặp mắt sắc bèn , già rặn . Nhìn chằm chằm , như muốn khám phá hết thảy Vương Hiên .
" Còn không mau cúi chào giáo chủ . "
Quản gia quát nhẹ .
" Tham kiến giáo chủ . "
" Ta tên Vương Hiên . nhận được lời mời làm cận vệ cho công chúa , tiến về nơi đây . Ta từ nhỏ sống hoang dã , không biết quy tắc , mong ngài lượng thứ "
Vương Hiên cúi người , thể hiện kính trọng .
Trong lòng thầm chửi 18 đời tổ tông tên kia .
" Hử . Cận vệ ? Ngươi biết nàng là ai ? và ta là ai sao ? "
Hồng Y giáo chủ kia lên giọng .
" Ta chưa được biết . Mong được ngài giải đáp "
Hồng Y giáo chủ hất cằm , ra ý bảo quản gia lên tiếng .
" Đây là Hồng Y giáo chủ . còn nàng là con của ngài . Công chúa một nước . "
Vương Hiên nghe được có chút giật mình , Không ngờ bối cảnh cao siêu như vậy .
Nghĩ lại cảnh tấn công Nàng , Vương Hiên cảm thấy chút may mắn hiện hữu .
Khi đó hắn cũng cảm nhận được giết đối phương không đơn giản như vậy , nên mới bỏ qua .
" Ngươi thật sự đủ năng lực để bảo hộ con gái ta , công chúa một nước . "
" Không biết có đủ hay không , nhưng ta chắc chắn sẽ cố gắng hết mình .Thưa ngài "
Vương Hiên có chút khó chịu . Không phải ngươi vừa thử rồi ư . ?????
" Ừm , vậy ngươi có nguyện hi sinh tính mạng để bảo vệ nàng chu toàn. "
" Ta sẽ làm như vậy "
" Mang khế ước lên "
Hồng Y giáo chủ nói .
Không biết từ đâu , một cái bóng đen nhảy ra , quỳ xuống dâng lên 1 quyển trục .