Chương 97: Hoàn thành thử nghiệm

Tận thế ập tới, Hàn Phong cũng như bao người, cũng sợ chết, cũng sợ quái vật, cũng sợ đau đớn tổn thương. Nhưng hắn càng sợ hơn những ngày tháng ác mộng càng kéo dài lê thê không có điểm cuối. Bởi vậy hắn buộc phải dựa theo tận thế mà thiết lập một cái vùng an toàn, tuyệt đối không cho phép quái vật có cơ hội uy hiếp đến bản thân.

Hắn không phải một tướng quân trận mạc, càng không phải một thợ săn quái vật. Nhưng hoàn cảnh ép buộc khiến hắn chỉ có thể dốc hết khả năng vận dụng tất cả nguồn lực sẵn có nhằm tranh đấu một hơi.

Hắn chỉ là một nhân viên văn phòng làm công việc lừa đảo, giỏi nhất chính là thiết lập bố cục nhằm lừa người khác vào bẫy rập mà không phải đối diện chiến đấu.

Mà thể sức mạnh P2 với thực lực cao cường nhưng trí tuệ thấp kém chính là đối tượng hoàn hảo để thiết lập bố cục.

Hàn Phong đã dò xét P2 rất nhiều lần, đã khiến nó phải bộc lộ ra hầu hết bài tẩy.

Sinh vật này tuy mạnh nhưng phong cách chiến đấu đơn giản, toàn bộ dựa vào thể lực dồi dào, sức mạnh mạnh mẽ và chống chịu khủng bố để chiến đấu.

Tính cách của nó dễ nổi nóng, dễ bị kích động, chỉ cần người và vật dám trêu chọc, nó sẽ không chút do dự tấn công lại ngay mà không cần suy xét.

Nhưng nó cũng dễ bị xao nhãng, phân tán, thu hút. Chỉ cần giữa cuộc chiến nó bị tác động bên ngoài quấy nhiễu, nó cũng không chút do dự thay đổi mục tiêu.

Kỹ thuật chiến đấu của nó cũng không có gì đặc sắc. Hầu hết là tận dụng man lực đi đập phá, đấm thẳng, tát thẳng, đá thẳng, không mưu mẹo khôn khéo. Ngoài ra nó còn lợi dụng kỹ năng sóng trọng lực để kiềm chế đối thủ, và một kỹ năng hắc quang tuôn trào để phá tan công kích đánh tới.

Có thể coi là công thủ toàn diện, chỉ có duy nhất trí tuệ là khiếm khuyết. Tất nhiên, P2 không có công kích tinh thần cũng được xem như mặt hạn chế của nó.

Hàn Phong nhìn vào cái hố đang dần được đào sâu, sau đó lại nhìn nhẫn vặn vẹo trên tay.

Thời điểm nhẫn vặn vẹo hồi chiêu, đó chính là thời điểm hắn chôn sống thể sức mạnh.

Tác dụng của cái nhẫn này trong chiến cuộc không thua kém gì súng diệt quỷ.

Sau khi nghĩ xong phương án đối chiến, Hàn Phong vung tay hô lên:

- Băng nô, lên!

Hắn triệu hồi ra 5 cái băng nô, bọn chúng đều đồng loạt ngửa đầu lên trời gào thét, sau đó nhanh chóng xông thẳng vào một đường nhánh, nhấc lên gió tanh mưa máu vô cùng thảm liệt.

Triệu hồi băng nô tiêu tốn thấp nhất là 1 thể lực 2 trí lực. Băng nô có thể chiến đấu cần tiêu hao 2 thể lực 4 trí lực. Quái vật băng nô cao 3 mét tiêu tốn 15 thể lực 35 trí lực. Trong trạng thái bộc phá, Hàn Phong có thể triệu hồi tối đa 2 con.

Điểm bộc phá đã cạn, hắn phải nhanh chóng nạp đầy. Chỉ có trong trạng thái bộc phá, nhân loại mới có thể làm ra chút ít tác động tới thây ma cấp cao.

Cứ như vậy, đoàn người ra sức tiêu diệt thây ma, đào đất, đắp chiến hào, thiết lập trận địa đón địch. Khi mặt trời bắt đầu ngả về phía tây, bán kính 200 mét xung quanh hố sâu đã không còn một bóng quái vật nào.

Hàn Phong nhìn chiến trường đã được thiết lập gần xong thì phất tay hô lên:

- Trở về!

- Rõ!

Hơn 100 người theo đó buông xuống một hơi, bắt đầu phấn khởi dựa theo trật tự lên xe, sau đó di chuyển về trấn Hi Vọng.

Hàn Phong vừa xuống khỏi xe, một nhân viên hậu cần đã chạy tới:

- Đại đội trưởng, đã có kết quả thử nghiệm. Phương trưởng phòng để cho tôi thông báo cho ngài.

Phương trưởng phòng là Phương Tường, trưởng phòng cậu cần.

Hàn Phong nhướng mày, lập tức gật đầu:

- Ồ? Dẫn tôi đi xem.

Ở một căn nhà kho bên cạnh khu lưu trữ vật tư, bên ngoài đứng đó hai cái đội viên đội bảo an, người nào cũng cầm sẵn khẩu MP5A3 và một chiếc roi gỗ phòng ngừa bất kỳ kẻ nào tiếp cận, cũng như sẵn sàng tiếp ứng khi cần. Thấy Hàn Phong tới gần, bọn họ vội vã cúi chào.

Hàn Phong gật đầu xem như đáp lại, nhanh chóng bước qua cánh cửa đi vào bên trong.

Trong nhà kho cũng có hai đội viên cầm súng, 4 đội viên cầm đao đang nhìn chằm chằm vào một cái lồng sắt.

Trong lồng có 3 người được nhốt riêng, một thiếu niên chừng 12 tuổi, một lão hán hơn 60 tuổi và một nữ trung niên cụt chân.

Tất cả đều đang vô cùng lo lắng bất an mà nhìn ra bên ngoài.

Ba người này là ba người đã thử nghiệm ăn cá biến dị.

Thấy Hàn Phong bước vào, Phương Tường nhanh chóng tiến lên nói:

- Hàn Phong, bọn họ không có biểu hiện gì, ngày ba bữa cơm cá đủ món, không thiếu bữa nào.

Bước phía sau hắn còn là 3 vị bác sĩ tại trấn Hi Vọng. Vị bác sĩ lớn tuổi nhất nói:

- Chúng tôi đã thử qua rất nhiều bài test, họ đều biểu hiện bình thường cả về chức năng cơ thể lẫn nhận thức ý thức. Tậm chí thịt cá này còn rất dinh dưỡng, mấy người này ăn vào đều hồi phục rất nhiều khí lực.

Hàn Phong gật đầu xem như đã biết, sau đó hắn tâm thần chợt động, từ bên hông rút ra một khẩu súng ngắn đen kịt.

Súng diệt quỷ level 4.

Hắn tháo băng đạn, lấy ra một viên đạn diệt quỷ sau đó đưa cho Phương Tường nói:

- Để từng người một tiếp xúc, tiếp xúc gần một chút.

Đạn diệt quỷ có chức năng tiêu diệt khí tức thây ma. Kể cả không trực tiếp gây lên sát thương, thậm chí không có cần bắn ra, nó vẫn như cũ bốc cháy khi tiếp xúc gần với thây ma, Hàn Phong chiều nay đã thử qua rồi.

Nếu không phải sức mạnh diệt quỷ sẽ dần biến mất sau 1 giờ, hắn đã chế tạo số lượng lớn đạn này để thay thế đạn phổ thông rồi.

Viên đạn 7.62 nhìn qua tương đối u ám được chuyển cho một đội viên, đội viên này cầm lấy viên đạn, thả vào một cái khay inox, sau đó dùng gậy đẩy khay về phía lồng sắt.

Gã nhìn thiếu niên 12 tuổi rồi thô tục quát lớn:

- Cầm lên cho tao.

Đội viên này là một trong những người đầu hàng còn sót lại của thế lực Tam Lang hội, bình thường làm việc tương đối hung thần ác sát. Mặc dù có Hàn Phong ở đây, gã cũng không hề giảm xuống phong cách.

Thiếu niên 12 tuổi bị gã quát thì giật mình kinh sợ. 24h qua là 24h bất an, mà bất an càng tăng thêm khi có cái tên hung ác này.

Cậu ta không dám chậm trễ, vội thò tay qua lan can sắt mà cầm lấy viên đạn 7.62mm.

Hàn Phong nhíu mày quan sát, cảm thấy đúng là không có vấn đề.

Đạn diệt quỷ không bốc cháy, chứng tỏ thiếu niên không có chút biểu hiện nào của thây ma hoá.

Đội viên kia thấy Hàn Phong không lên tiếng, tròng mắt chợt đảo, nghĩ tới lời đại đội trưởng nói lúc trước thì trầm giọng quát:

- Ngậm vào miệng cho tao!

Tiếp xúc gần đương nhiên phải ngậm vào miệng rồi.

Nếu vẫn là thời của Tam Lang hội, gã thậm chí còn muốn rạch da mấy kẻ này ra, nhét cả viên đạn vào trong. Chẳng qua gã nghe nói Hàn Phong tương đối chính chuyên ôn hoà, bình thường không bao giờ làm ra chuyện thương thiên hại lý gì, thế nên gã tạm thời chưa có “hành hình” ác độc như vậy.

Thiếu niên 12 tuổi có chút chần chờ, thế nhưng sau khi nhìn thấy đội viên kia rút súng lục ra nhằm vào mình thì vội vã la lên:

- Tôi ngậm.

Cậu ta vội vã đem đạn diệt quỷ ngậm vào miệng.

Hàn Phong thấy cảnh này thì nhướng mày nhưng cũng không biểu hiện gì.

Lần lượt từng người từng người thực hiện thử nghiệm cầm đạn, ngậm đạn, cuối cùng không có một ai xảy ra vấn đề.

Lúc này đây, Hàn Phong mới tin rằng thịt cá an toàn. Hắn tiếp nhận lại viên đạn, nạp vào súng diệt quỷ, sau đó mỉm cười nói:

- Để mọi người sợ hãi rồi, chúc mừng mọi người đã vượt qua thử nghiệm… Thế này đi, ngoài 5 cân lương thực, 5 cân thịt cá, tôi sẽ thưởng thêm cho mỗi người 30 điểm cống hiến. Phương Tường, thả họ ra.

3 người trong lồng sắt nghe thấy tin này thì đều vô cùng mừng rỡ, sau khi ra khỏi lồng sắt, bọn họ đều cảm tạ Hàn Phong rối rít.

Nữ trung niên cụt chân và nam lão hán cao tuổi sau khi nhận đơn xác nhận vật tư thì nhanh chóng rời đi. Chỉ có thiếu niên 12 tuổi là còn ở lại, cậu ta lấy hết dũng khí nói nhanh:

- Đ-Đại đội trưởng… Lần sau còn có thử nghiệm… Cứ gọi tôi a…

Hàn Phong nhướng mày, sau đó dò hỏi:

- Nga? Được rồi, cậu tên là gì, gia cảnh thế nào?

Thiếu niên không có do dự đáp:

- Tôi là Đoàn Thanh… Tôi còn một em gái nhỏ 7 tuổi…

Hắn còn âm thầm nói thêm, hắn sẽ không để em gái tham gia thử nghiệm, giá nào cũng không chịu.

Nhìn biểu hiện của cậu ta, Hàn Phong liếc mắt cho Phương Tường.

Phương Tường trông thấy ánh mắt này thì trầm giọng nói:

- Tất cả ra ngoài đi.

Cái ánh mắt giữa những kẻ làm công việc lừa đảo cùng nhau suốt mấy năm, làm sao lão có thể không hiểu chứ.

Nghe lệnh của Phương Tường, mấy bác sĩ, đội viên đều lục tục bước ra. Hàn Phong bất chợt chỉ đội viên hung ác nói:

- Cậu ở lại.

Đội viên kia nghe thấy Hàn Phong đích thân chỉ mình thì run lên, có chút hồi hộp đáp lại:

- R-Rõ…

Gã đang nghĩ liệu có phải hành động vừa rồi đã làm phật lòng đại đội trưởng hay không.

Sau khi tất cả ra ngoài, căn phòng chỉ còn 4 người.

Hàn Phong quan sát đội viên hung ác, người này mặt quắt tai dơi, ánh mắt bất thiện, khoé miệng co giật lạnh lùng. Theo nhân tướng học, đây là một người độc ác không gì không dám làm.

Hàn Phong hỏi thẳng:

- Cậu tên gì, gia cảnh thế nào?

Đội viên kia sau phút ngập ngừng thì cẩn thận đáp:

- Báo cáo. Tôi là Âu Dương Tà, cả nhà đã chết sạch… Hiện tại chỉ thuê nữ hầu sống chung…

Hàn Phong gật đầu nói:

- Âu Dương Tà. Từ hôm nay, cậu nhận chức tiểu đội trưởng tiểu đội thử nghiệm, lương bổng 50 điểm cống hiến mỗi ngày.

50 cống hiến mỗi ngày đã gần bằng lương của Phương Tường.

Hắn lại quay qua thiếu niên Đoàn Thanh:

- Cậu phụ trách việc này với Âu Dương Tà, lương 30 cống hiến mỗi ngày. Nhiệm vụ của cậu là tìm kiếm thêm những người chấp nhận tham gia thử nghiệm về sau. Cậu đồng ý không.

Cả hai người được giao nhiệm vụ đều ngỡ ngàng tới ngây người. Đặc biệt là Âu Dương Tà, gã không ngờ lại có thể một bước lên mây.

Đang từ lính lác nhận lương 20 cống hiến mỗi ngày bất ngờ vọt lên gấp gần 3 lần, lại còn có chức tiểu đội trưởng đính kèm, ai mà không ham mê.

Gã vội vã chắp tay cười nói:

- Đa tạ đại đội trưởng cất nhắc, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Nhìn nụ cười lạnh lẽo của gã ta, Hàn Phong không khỏi có chút rợn người. Nhưng càng là như vậy, hắn càng thêm yên tâm.

Âu Dương Tà là người phù hợp với việc này nhất.

Mà Đoàn Thanh sau phút kinh ngạc thì cũng vội vã hô lên:

- Tôi đồng ý.

Nói đùa, cậu ta đang phát sầu vì phải kiếm 15 cống hiến mỗi ngày cho cả 2 anh em. Hiện tại vọt lên 30 cống hiến, ai mà không mê cơ chứ.

Cũng không phải bắt em gái đi thử, vậy thì cậu ta bằng lòng dụ dỗ những người khác.