Chương 666: "Trầm Thành" vs Dục Vọng Thượng Nhân

Dục Vọng Thượng Nhân nhìn thấy "Trầm Thành" rốt cuộc dừng lại, lại nghe được lời quát nạt tràn đầy sự nam tính chính nghĩa kia, khoé miệng không khỏi nhếch lên.

Kẻ trước mặt, vừa đẹp trai lại vừa cao lớn, càng là nắm giữ năng lực mạnh mẽ, vậy mà lại có thể chống cự được năng lực của nàng.

Lúc này nàng vươn ngón tay vuốt ve lọn tóc của mình, ưỡn ngực cong mông, hai chân mơ hồ khép mở, để cho thân thể thành thục non mềm hoàn toàn phơi bày ra phía trước, sau đó liếm liếm môi gật đầu nói:

- Được a. Đều nghe chàng...

- Chàng theo thiếp về bên kia, thiếp sẽ thả bọn họ ra, chàng hãy dẫn họ về...

"Trầm Thành" nghe lời này, âm thầm lui lại một bước, tiếp tục quát lớn:

- Đừng có lằng nhằng, mau sai thuộc hạ dẫn đội viên Long Nha của tôi tới đây!

Sau đó hắn lại bồi thêm một câu:

- Đừng thách thức giới hạn của tôi!

Dục Vọng Thượng Nhân lại càng cười tươi hơn.

Nam nhân đẹp trai trước mặt nhìn rất xa lạ, nhưng cũng có điểm quen thuộc, đó chính là hình xăm móng vuốt nơi cổ.

Mấy ngày trước nàng có bắt được một người, người kia cũng có hình xăm nơi cổ như vậy, hoá ra đẹp trai nước mặt là thủ lĩnh sao.

Lúc này nàng vừa tiến về phía trước vừa liếm môi nói:

- Chi bằng thế này, chàng cho ta biết tên, ta sẽ lập tức thả bọn họ ra, thế nào?

"Trầm Thành" nghe được lời này, tròng mắt khẽ đảo.

"Con mụ này hỏi tên mình, mình có nên đáp lại một tiếng "Trầm Thành" không..."

"Không... Như vậy có vẻ quá dễ dãi, không phù hợp phong cách trai đẹp, cũng không phù hợp với phong cách của cường giả..."

Lúc này hắn cắn răng quát lớn:

- Dừng lại!

- Đừng có lằng nhằng nữa, nếu không thả người, tôi sẽ lập tức ra tay!

Phía trước, Dục Vọng Thượng Nhân quả nhiên đã dừng lại.

Chẳng qua vừa rồi nàng ta đã tiếp cận được tới khoảng cách khoảng 500 mét rồi, lúc này dang hai tay ra, cười nói:

- Thế này đi, nếu chàng chịu được một kích của thiếp, thiếp sẽ lập tức thả người, nếu không chịu được, vậy chỉ cần cho ta biết tên thôi, thế nào?

Trai đẹp trước mặt làm nàng vô cùng hứng thú.

Hắn ta dù không bị năng lực của nàng tác động, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không có nhìn thân thể nàng lấy một lần, này chứng tỏ hắn ta có định lực rất lớn, là cốt cách ngay thẳng từ trong xương tuỷ, chẳng những vậy hắn ta còn liên tục thể hiện ra việc sẽ dùng vũ lực, thể hiện ra sự nam tính của bản thân.

Nàng rất thích.

Người như vậy rất phù hợp để làm phối ngẫu với nàng.

Lúc này nàng liền hùa theo đối phương, dùng vũ lực giải quyết vấn đề xem sao.

"Trầm Thành" đứng bên kia, tròng mắt khẽ đảo, cũng không có rút kiếm mà là giơ một tay ra trước, hừ lạnh quát nói:

- Ra tay đi. Nếu cô thất bại, tôi sẽ bắt cô lại.

Dục Vọng Thượng Nhân haha cười tới run rẩy thân mình:

- Haha, được, thiếp rất mong chờ được chàng bắt lại...

Sau câu nói này, khí thế của hai bên dần kéo lên cao.

Hàn Phong hoàn toàn không muốn cái gì mà ước hẹn một chiêu.

Hắn nghi ngờ một chiêu của đối phương sẽ đánh mình nát bét thành thịt vụn, sau đó đống thịt đó sẽ lại tổ hợp lại thành một căn dương vật hình người, từ đó hắn sẽ biến thành công cụ cho con mụ kia phát tiết dục vọng.

Mặc dù mụ ta đúng là rất xinh đẹp, bộ ngực kia hẳn là rất mềm, nhưng mà...

Khụ khụ, được rồi, không phải, ý là, không nên bàn luận vấn đề đó vào lúc này.

Mặc dù không chắc sẽ chống đỡ được một chiêu kia, thế nhưng để thu thập thêm thông tin về đối phương, hắn vẫn phải cố mà chống đỡ, sau đó dùng Nhẫn Mô Phỏng level 4 copy lại.

Chỉ cần có thể copy kỹ năng kia, vậy thì hắn sẽ nắm được tên của ít nhất một chiêu thành phần trong tổ hợp chiêu của đối phương.

Hơn nữa Nhẫn Nguỵ Trang level 3 cũng sắp hết thời gian duy trì rồi, hắn sắp bị phá bỏ quá trình lừa lọc gian dối, hiện tại không có thời gian dùng lời nói đi vặn vẹo hoàn cảnh kiếm lợi cho bản thân nữa, chỉ có thể tạm thời dựa theo bài bố của bên kia mà hành động.

Hai bên nhìn nhau vài giây, "Trầm Thành" toàn thân chợt nổi lên chi chít gai ốc, bàn tay nhanh chóng giơ ra phía trước kết ấn, Băng Giáp càng thêm một bước nữa trở nên dày đặc.

Phía trước Băng Giáp, vô hạn tuyết phủ đua nhau xuất hiện, năng lượng phi phàm vô hình vô sắc ập tới như bão táp mưa sa, tất cả đều bị cản lại ở phía ngoài, sau đó là tuyết trắng cũng toàn bộ biến mất.

Tiến hoá giả đấu nhân tộc thuần chủng, bên công, bên thủ.

Nhưng mà, một bên vậy mà vẫn không phá nổi phòng ngự của bên còn lại.

Hàn Phong đứng phía sau Băng Giáp, tâm trạng bình lặng.

Dục Vọng Thượng Nhân mạnh hơn hẳn so với hắn ở số lượng.

Tổng số phi phàm lực mà người kia đang xả ra là vô cùng khổng lồ, áp đảo đầu ra tiềm năng mà hắn có thể huy động, hắn muốn đấu với nàng ta ở đường dài, chắc chắn sẽ thua.

Thế nhưng người kia lại có chút thua kém hắn về chất lượng.

Khống chế lực của đối phương không bằng hắn.

Cấu trúc phi phàm hệ tấn công - khống chế của đối phương không phức tạp bằng cấu trúc phi phạm hệ phòng ngự của hắn, tâm lực của đối phương không tinh thuần bằng tâm lực của hắn, dẫn tới sự sắc bén trong đòn tấn công của đối phương không tương xứng với sự vững chắc trong đòn phòng thủ của hắn, khi quá trình phi phàm va chạm vào nhau diễn ra, uy năng tổng thể của đối phương không phá nổi lực phòng ngự của hắn.

Sự biến đổi phi phàm trong quá trình xả ra tiềm năng của đối phương cũng không nhiều, dẫn tới đòn đánh của đối phương trong mắt hắn tương đối "đơn thuần", tâm trí của hắn không mất nhiều thời gian và công sức để phân tích ra được phương pháp ứng phó tốt nhất, càng kéo dài, hắn sẽ càng phòng ngự vững hơn, tiêu hao cũng sẽ ít đi.

Thêm vào đó, khoảng cách giao tranh giữa hai bên là khá xa, đòn phi phàm của đối phương phải vượt qua quãng đường gần 500m, ít nhiều sẽ hao hụt uy năng, trong khi đòn phòng ngự của hắn lại cực kỳ tinh thuần và tức thì.

Có thể nói đơn giản là, chiếc búa tạ mà đối phương đang đập tới phía hắn không đủ biến hoá, không đủ hiểm hóc, cũng không đủ dồn dập, mà mảnh lưới mà hắn đang dùng để phòng ngự tuy nhìn qua khá mong manh, nhưng lại vô cùng dẻo dai bền bỉ

Đó là lý do mà hắn vẫn có thể trụ vững.

Tất nhiên, chỉ là tạm thời.

Đối diện "Trầm Thành", Dục Vọng Thượng Nhân hơi nhíu mày, sau đó vươn lưỡi liếm mép, bàn tay nhấn tới phía trước gia tăng thêm tiềm năng phóng xuất ra ngoài, đồng thời còn bất chợt lên tiếng vô cùng lả lơi:

- Chàng ơi... Thiếp có xinh đẹp không...

"Trầm Thành" mồ hôi trán lập tức vã ra vì áp lực cuồn cuộn đổ tới.

Băng Giáp đang li ti nứt nẻ, đây là dấu hiệu nó sắp quá tải rồi, cái này để cho thể lực cùng trí lực của hắn tụt dốc không phanh, lại không nhịn được phải mắng thầm một câu:

"Xinh cmm, thua cả bảo mẫu với thư ký của tao, đừng nói đòi so sánh với vợ tao..."

Sau khi phát tiết tức giận, Hàn Phong thản nhiên vươn tay chạm tới Băng Giáp, thầm động niệm:

"Toàn lực phòng thủ!"

Thân thể và Băng Giáp tiếp xúc về sau, xu thế tan vỡ của tầng phòng ngự bạch sắc này lập tức đảo chiều, các vết nứt nhanh chóng khép lại rồi biến thành hoàn hảo vô khuyết.

Hắn đang dùng phương pháp mới để san bằng khoảng cách giữa thường nhân và tiến hoá giả.

Dục Vọng Thượng Nhân nụ cười càng đậm, thế nhưng ánh mắt cũng theo đó lạnh hơn, bàn tay nàng ta lập tức biến thành màu đỏ rực như máu, mà phần bụng cũng hơi phình lên, uy năng phi phàm cuồng phun mãnh liệt.

Tách... Tách tách tách...

Băng Giáp dưới áp lực của phi phàm lực nồng đậm nghiến qua, vừa mới lành lặn chưa được bao lâu, trong lúc này lại tiếp tục nứt nẻ dữ tợn.

Ngón cái tay trái "Trầm Thành" sáng lên quang mang âm u sâu thăm thẳm, viên tinh thạch ma dược level 29 càng lúc càng nhỏ hơn, năng lượng ngoại lai đổ vào trên Quang Giáp, ngăn chặn xu thế nứt nẻ này.

Vô số tuyết đọng xuất hiện xung quanh Băng Giáp nhanh chóng biến mất vô ảnh.

Hàn Phong ánh mắt nhìn vào tầng phòng hộ bạch sắc, âm thầm than thở.

Tiến hoá giả, khí vận chi tử, con cưng trời đất, nhân tộc thuần chủng rất khó chống lại.

Mặc kệ việc tâm lực của hắn vô cùng tinh thuần, thế nhưng buff bị động tăng phúc 80-100% uy năng kỹ năng của đối phương vẫn thoải mái san bằng trí tuệ của hắn, mặc kệ việc khống chế lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, cách sử dụng kỹ năng quỷ dị đa đoan, thế nhưng các thể phi phàm của đối phương cũng thiên sinh mạnh mẽ hơn xa hắn, có thể thoải mái nghiền nát cố gắng của hắn.

Trí tuệ, chăm chỉ, nỗ lực, kiên trì, một khi đứng trước "khí vận", vậy tất cả đều chỉ là bọt nước.

Huống hồ cử động vừa rồi của đối phương chẳng những là quá trình gia tăng thêm đầu ra tiềm năng, đó còn là việc sử dụng thêm một kỹ năng cao giai nữa, điều đó khiến cho sự cân bằng mà hắn vừa mới vất vả tạo ra đã bị phá vỡ, tâm trí của hắn đã bị quá tải, không thể phân tích nổi uy năng đòn công kích của tiến hoá giả nữa.

Hắn tự tin bản thân có thể tiếp tục phân tích để phòng ngự đòn công kích mới này, thế nhưng năng lượng nội tại của hắn không đủ để tiêu hao tới khi đạt được điều đó.

Hắn buộc phải sử dụng năng lượng ngoại lai, lấy số một lượng đi bù vào chất lượng.

Một khi Nhẫn Năng Lượng level 4 hút hết tinh chất của viên tinh thạch ma dược lv29 kia, hắn sẽ bị nghiền nát ngay.

Thậm chí là thời gian để hắn phân tích cũng chưa biết nhanh chậm bao lâu, trong khi viên tinh thạch ma dược level 29 kia có thể vỡ nát bất kỳ lúc nào.

Lực bất tòng tâm.

"Ba ngày trước, mình đấu một trận di động và trinh sát, thua một điểm, ngày hôm nay mình đấu một trận phòng ngự, tiếp tục thua một điểm nữa."

"Dục Vọng Thượng Nhân này, nàng ta là tiến hoá giả "hoang dã", không được đào tạo bài bản chính quy, càng không có người tham chiếu hay hỗ trợ, thế nhưng vẫn như cũ có thể áp đảo mình."

"Hơn nữa các kỹ năng của người này còn vô cùng "độc ác"... Ừm, không đúng, phải là "quỷ quyệt", nó mang theo tính chất "gây rối loạn" cho phi phàm của người khác vô cùng mạnh mẽ."

"Ngay cả năng lượng phi phàm của mình cũng đang bị "quyến rũ" rồi."

"Người này, nếu như đánh nhau phân ra thắng bại, vậy nàng ta có thể sẽ thua La Thiên Dật, Tô Nguyệt, nhưng nếu đánh nhau phân ra sống chết, vậy thì nàng ta có thể đồng quy vu tận với cả hai người kia một lúc."

Hàn Phong nghĩ tới đây, khuôn mặt của "Trầm Thành" chợt cau lại, cả người hắn ta theo đó bốc lên quang mang bộc phá lực nồng đậm, năng lượng phi phàm thông qua lòng bàn tay tuôn trào như suối, xu thế vỡ tan của Băng Giáp lại một lần nữa đảo chiều.

Trí tuệ, chăm chỉ, nỗ lực, kiên trì, đã hao hết, vậy thì chỉ có lấy tiền tiết kiệm ra tiêu.

Phía bên kia, Dục Vọng Thượng Nhân sau khi thấy "Trầm Thành" rốt cuộc đã phải dùng tới bộc phá lực, sự lạnh lẽo và đề phòng nơi khoé miệng rốt cuộc cũng biến mất, thay vào đó là muôn vàn hưng phấn.

Nàng chắc chắn phải bắt được nam nhân này để làm phối ngẫu.

Lúc này cả người nàng cũng phóng xuất ra quang mang bộc phá lực màu hồng phấn vô cùng nồng đậm, bàn tay ấn mạnh vào phần bụng dưới to trướng, hai chân đồng thời dạng rộng ra, huyệt hoa ướt át đầy lông mao kia trong khoảnh khắc đã phóng lớn, còn mọc ra vô số đạo răng nanh tua tủa sắc nhọn.

Huyệt hoa hấp dẫn đã biến thành một cái mồm máu râu ria vô cùng tởm lợm.

Từ trong cái lỗ huyệt đỏ máu kia ngưng tụ lấy vô số luồng ánh sáng đỏ rực, phi phàm lực biến chất rồi hoá thành dao động xung kích vô cùng mãnh liệt, chấn cho không gian xung quanh cũng phải mơ hồ chảy đầy nước nhờn. Sau đó cái mồm lông này liền há rộng ra mà điên cuồng phóng xuất một quang trụ đỏ rực bắn thẳng về phía trước.

"Chính là lúc này!"

Hàn Phong đứng trong Băng Giáp, ngón trỏ tay phải hướng về phía trước nhấn nhẹ, Nhẫn Mô Phỏng level 4 khoảnh khắc sáng rực lên một màu hồng phấn ướt át, đem cái thứ uy năng phi phàm khủng bố kia nhiệt tình sao chép lại.

Sau đó hắn cũng không rảnh mà để tâm tới âm thanh thông báo từ hệ thống, cả hai tay đều mạnh mẽ bám trên Băng Giáp, toàn bộ tiềm năng thân thể đều được phóng xuất ra ngoài.

"Trầm Thành" hai mắt đỏ rực như xung huyết, bộc phá lực đều được cuồn cuộn hút vào hai tay, gia trì cho tầng phòng hộ bạch sắc càng thêm mấy phần phình to trướng lớn, lúc này hắn gào lên vô cùng điên cuồng:

- Chống bằng được cho ta!

Iiiiiiiiiiiiiiiii...

Âm thanh i i âm ỉ như dòi bọ đục khoét xương ống vang lên điếc tai, quang trụ đỏ máu khoảnh khắc đã bắn về phía này, va chạm vào bên trên Băng Giáp, đem vòng phòng hộ này đè bẹp xuống như bóng bay.

Phi phàm lực với tần số đối nghịch bắt đầu đối chọi cùng kịch liệt triệt tiêu lẫn nhau. Bên muốn khoan thủng, chấn vỡ, ăn mòn, bên dốc hết sức bình sinh ra mà cản lại.

Xung quanh Băng Giáp xuất hiện vô số hạt tuyết li ti trắng tinh cùng đỏ rực như máu đan xen trộn lẫn, sau đó lại đồng loạt biến mất, phòng hộ bạch sắc chỉ duy trì được hơn một giây liền xuất hiện vết thủng dữ tợn, không gian bên trong đã ngập tràn một loại sắc màu hồng phấn.

Hàn Phong tâm thần lạnh lẽo nhanh chóng động niệm:

"Nhẫn Sung Sức!"

Hiệu ứng sung sức của trang bị level 4 khoảnh khắc phóng xuất, tiềm năng cạn đáy được đổ đầy tới 150% chỉ số gốc, phi phàm lực sắp chấm dứt kết nối lại được bổ sung cho Băng Giáp, vô tận tuyết phủ lại tiếp tục xuất hiện, lỗ thủng rách rưới đỏ ngầu kia khoảnh khắc đã khép lại.

Sau đó hai giây, nó lại chằng chịt vết nứt dữ tợn như thể quả trứng gà bị gõ vào tảng đá.

Bang!

Băng Giáp đã hoàn toàn tan vỡ.

- Phụttttt...

"Trầm Thành" hai mắt hiện lên vô tận kinh hãi, trong miệng cũng lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sau đó hắn nhún chân một cái biến mất tại chỗ.

Tới khi xuất hiện trở lại, hắn ta đã ở tít xa xa ngoài 1,2km.

Sau đó hắn tiếp tục biến mất.

Vị tri hắn vừa biến mất, Dục Vọng Thượng Nhân cao tới 4 mét toàn thân mọc đầy bộ phận sinh dục đã hiện ra, nàng ta vươn đầu lưỡi như một thanh dương vật ra liếm mép, hưng phấn hô lên:

- Chạy đi đâu!

- Chồng yêu... Anh thua rồi... Về với em đi...

- Dục Vọng Thượng Nhân!

Phương xa, "Trầm Thành" càng thêm vắt chân lên cổ mà bỏ chạy.

...

Phụttttttt...