Hương Vẫn Tình hôm nay không ở nhà, nàng ta cùng với hộ vệ chạy tới trấn Thiết Thạch bên kia tìm hiểu một chút tình hình thực địa.
Tất nhiên, nàng ta làm bảo mẫu vẫn rất có trách nhiệm, sớm đã chuẩn bị đồ ăn trưa cho vị Hàn thủ lĩnh thích nhai vỏ cà rốt, tổng cộng chín món mặn, hai món canh, hai món tráng miệng, tất cả 20 cân thực phẩm các loại gồm thịt cá tôm cua ốc ếch gà qué, có thể nói là không thiếu thứ gì.
Hàn Phong cũng rất biết điều mà đớp hết đồ ăn do bảo mẫu nấu, còn liếm hết cả đĩa, lại cẩn thận giao vài việc cho thư ký riêng đang đỏ mắt nằm trên giường, sau đó mới xách theo con mèo ngu biến mất tại chỗ.
Cứ mải ôm ôm ấp ấp tỉ tê nức nở, cuối cùng thành ra muộn bà nó 9 phút rồi.
...
Quần thể kiến trúc Trấn Hi Vọng nằm tại vị trí đắc địa nhất của khu đô thị Thanh Hà, cách trung tâm huyện Liễu Lâm khoảng 4 cây số, phía đông giáp sông Lệ, ba phía còn lại là đất liền, địa hình tương đối bằng phẳng.
Trên cơ bản, quy hoạch hiện tại của trấn Hi Vọng được chia thành năm khu lớn và một khu "nhỏ".
Khu vực phía bắc là khu dân cư, bao gồm quần thể bảy toà chung cư liên tiếp và vài chục căn biệt thự nhỏ xung quanh, gần một nghìn dân đều đang sống tập chung chủ yếu ở đây.
Chếch phía tây bắc một chút là sân sinh hoạt trung tâm, là nơi dán bố cáo, đăng điểm tin, nơi đặt nhà ăn, trường học, bệnh viện, cũng là nơi diễn ra các hoạt động giải trí như nhạc hội, ca múa, diễn xiếc, hoặc vài hàng quán lẻ tẻ.
Khu vực phía tây là khu nuôi trồng, đây là khu rộng lớn nhất, cũng là khu hẻo lánh nhất, hầu như chỉ có nhân viên công tác mặc đồ bảo hộ kín mít che chắn được "hơi người" là được phép xâm nhập.
Khu vực phía đông là khu vực có đài tưởng niệm, cũng là khu vực nằm sát bờ sông nhất, chỉ cách có vài trăm mét, bởi vậy có thể coi đây là khu khai thác thuỷ hải sản.
Khu trung tâm là nơi đặt các cơ quan hành chính của hội đồng nhân dân trấn Hi Vọng, của hệ thống kho vật tư khổng lồ, vì vậy khu này được bảo vệ rất nghiêm ngặt, đây cũng là nơi toạ lạc biệt thự Đại Hắc Cẩu.
Ngoài ra, phía đông bắc là khu "nhỏ" hay có thể coi như tụ điểm xã hội đen. Nơi này có vài nhà thổ rất kín đáo, vài sòng bài, một đoạn phố chợ đen, cũng là nơi có vài thanh niên choai choai thích tụ tập làm loạn, hút chích đâm chém, mặc dù bên ngoài tương đối yên tĩnh, nhưng bên trong chắc chắn không đơn giản.
Toàn bộ khu phía nam là khu quân sự hoá.
Hàn Phong và con mèo ngu vừa xuất hiện trở lại chính là đứng tại khu nam, chính xác là đứng tại sân huấn luyện khu nam.
Hôm nay vẫn là ngày nghỉ theo luật định, đáng lẽ ai ai cũng được xả trại đi chơi, không cần tập luyện hay thực hiện nhiệm vụ gì cả, trừ các đội viên làm nhiệm vụ trọng yếu. Chẳng qua sân huấn luyện bây giờ cũng đã đứng đó lúc nhúc người, phải tới trên 130 mạng, chủ yếu đều là nhóm đội viên phi phàm giả sở hữu Lôi Cầu và Quang Giáp.
Trưa nay là lịch giảng phi phàm của hai người Đàm Quang và Trần Tư Oánh.
Tiểu đội trưởng "giảng bài", rất nhiều phi phàm giả đều tình nguyện muốn nghe, muốn từ đó gia tăng năng lực của bản thân mình, vì vậy nơi này tập trung đông người cũng không phải chuyện lạ.
Lúc này Đàm Quang đang say sưa giảng thuật ở kia, tất cả mọi người cũng đang chăm chú theo dõi hắn ta diễn luyện kỹ năng.
Hàn Phong đột nhiên xuất hiện ở đuôi hàng dài, cũng để cho vài đội viên dâng lên kinh dị, chẳng qua hắn rất nhanh liền trấn an bọn họ lại, không muốn phá rối bầu không khí này.
Đàm Quang là đại sư sử dụng Nhát Chém Tịnh Hoá, thế nhưng hôm nay hắn ta lại giảng giải Lôi Cầu, bởi vì Nhát Chém Tịnh Hoá chỉ tồn tại ở bậc tam giai trở lên, người sở hữu rất ít, Lôi Cầu phổ biến hơn, sẽ thu hút nhiều người hơn.
Tất nhiên, vì nhiều người sở hữu nên hắn sẽ thu hút được khám giả hơn, sẽ "bán được giá tốt hơn".
Lúc này hắn ta đang cầm trên tay một cục sắt gì đó chằng chịt dây nhợ mà oang oang nói:
- Điện một chiều và điện xoay chiều có khác biệt rất lớn, khác biệt lớn nhất ở đây là tính nguy hiểm. Điện một chiều thì rất an toàn, trong khi điện xoay chiều thì nguy hiểm hơn gấp nhiều lần.
- Các vị có biết không, Edison là người phát minh ra điện một chiều, trong khi Tesla là người phát minh ra điện xoay chiều. Vì Edison muốn chứng tỏ điện xoay chiều nguy hiểm nên đã dùng nó giật chết một con voi, điều mà điện một chiều khi đó không thể làm được.
- Thế nhưng điều mà phi phàm giả chúng ta hướng đến là gì ạ?
Đám đông lác đác kêu to mấy từ "uy lực" như muốn đáp lại:
Đàm Quang nhanh chóng gào lên:
- Đúng rồi đó, đúng rồi đó, chính là muốn hướng đến uy lực mạnh a.
- Nhưng mà muốn tạo ra dòng điện xoay chiều không dễ!
- Như trước đó tôi đã nói, Lôi Cầu từ nhất giai cho tới tam giai do phi phàm giả phát ra, đều là dòng điện một chiều, tức là uy lực của chúng nó vô cùng yếu!
- Tôi đã tham khảo rất kỹ càng điều này từ trưởng phòng khoa học công nghệ Đường Hiếu rồi, điều này có thể khẳng định chắc chắn.
Hắn ta nói xong liền giơ một tờ giấy bên cạnh lên, bên trên quả thật là có chữ ký của Đường Hiếu.
Hàn Phong đứng ở phía xa, khuôn mặt hiện lên nét cổ quái.
Thằng cha hám tiền kia chuẩn bị lại muốn bán hàng à?
Quả nhiên, Đàm Quang bên kia đã giơ cái cục sắt đầy dây nhợ trên tay hắn ta lên mà gào to:
- Chỉ cần các vị chưa đạt tới tứ giai Lôi Cầu, vậy thì tuyệt đối không có cách nào tạo ra dòng điện xoay chiều được cả.
- Tuy nhiên, tôi đã dành 20 ngày để nghiên cứu giải quyết vấn đề này. Chỉ cần sử dụng thiết bị này của tôi, vậy có thể biến dòng điện một chiều của các vị thành điện xoay chiều ngay lập tức.
- Uy lực sẽ được gia tăng lên gấp nhiều lần mà không cần xả thêm tiềm năng nào cả!
"Món hàng" của Đàm Quang lập tức gây ra một trận kinh hãi.
Cái gì cơ, không cần xả thêm tiềm năng mà vẫn đạt uy lực vượt trội à?
Có một đội viên không tin nổi chợt kêu lên đầy giễu cợt:
- Đội trưởng Đàm, thứ anh đang cầm là trang bị level 3 sao?
Đàm Quang haha cười to:
- Thứ này tuy không phải trang bị level 3, nhưng hiệu quả mà nó mang tới còn lớn hơn cả trang bị level 3, bởi vì nó sử dụng được rất nhiều lần.
- Cậu tên là gì, sở hữu bậc kỹ năng nào, mời lên đây trải nghiệm.
Đội viên vừa mới thắc mắc chợt run rẩy một cái sợ hãi, lắp bắp đáp:
- Tôi... Tôi họ Từ... Nhất giai +4...
Đột nhiên bị chỉ tên làm đội viên họ Từ có chút bối rối, chẳng qua dưới hàng loạt thanh âm cổ động, hắn ta rất nhanh liền dâng lên vô hạn tò mò, cũng có hưng phấn kích thích, lúc nhanh chóng từ dưới hàng bước lên trên.
Đàm Quang ném cục sắt đầy dây nhợ trong tay cho cậu ta rồi tự tin nói:
- Cứ thi triển kỹ năng như bình thường, thiết bị này sẽ thay cậu tăng cường uy năng, cậu chỉ việc nỗ lực kiểm soát độ ổn định mà thôi.
Đội viên họ Từ nuốt một ngụm nước bọt, bàn tay cầm lên cục sắt, sau đó thi triển Lôi Cầu nhất giai +4
Cầu điện thoáng chốc xuất hiện rồi bám dính lên cục sắt đầy dây nhợ kia.
Quả nhiên như Đàm Quang quảng cáo, Lôi Cầu vốn tương đối tĩnh lặng, sau khi bám lên cục sắt liền gia tăng cả cường độ phát sáng, nhiệt độ, lẫn uy áp.
Điện mang lạch tạc toả ra, rẹt rẹt như mãng xã gào thét, vô cùng ghê người.
Nó không ngờ đã đạt tới uy áp của bậc nhị giai!
Hàng trăm con mắt xung quanh, giờ phút này đều đã lòi cả ra ngoài.
CLGT???
Vừa rồi Đàm Quang tự mình thi triển, bọn họ còn có chút không tin, còn nghĩ rằng người kia đang tính kế bọn họ, dù sao cái thói hám lợi của Đàm đội trưởng thì ai cũng biết cả rồi... Chẳng qua lúc này sau khi nhìn thấy người khác thi triển mà vẫn đạt được hiệu quả, bọn họ đã hoàn toàn tin tưởng.
Đội viên họ Từ ném Lôi Cầu "xoay chiều" về xa xa, đánh trúng một hình nộm, đem hình nộm kia phá vỡ tan tành.
- ...!!!
Không khí xung quanh đã triệt để lâm vào im lặng.
Đàm Quang ngửa đầu lên trời kêu to:
- Con mẹ các người nữa! Giờ thì tin hẳn chưa??? Đã tin chưa?!! Còn nghi ngờ gì nữa không hả!!!
- Đây là do tên nhóc này còn chưa kiểm soát được thiết bị siêu cấp này đó, nếu kiểm soát được rồi, uy lực sẽ còn tăng hơn nhiều!!!
- 50 cống hiến một chiếc, bảo hành trọn đời!
- Tinh hoa 20 ngày nghiên cứu, cô đọng tri thức nhân loại, thiết bị có uy lực của trang bị level 3!
- Chỉ có 50 chiếc duy nhất!!! Nhanh tay thì còn, chậm tay thì cút!!!
- ...
- Tôi mua, tôi mua.
- Bán cho tôi đi.
- Tôi đăng ký trước đó rồi.
- Đàm đội trưởng, tôi ở tiểu đội 12, tiểu đội của anh đây, bán cho tôi đi...
- Tránh ra, tôi đăng ký trước mà.
Trước một cái bàn dài, nữ đội viên Hà Diệp mặt mày tái nhợt đang nỗ lực hạ giảm sự cuồng nhiệt của đám người chen chúc phía trước.
Nàng phục họ Đàm kia rồi...
Hàn Phong đứng ở đuôi hàng, khuôn mặt càng lúc càng cổ quái.
Tại chiến trường Minh Thái, anh hùng Đàm Quang đã cứu mỹ nhân Hà Diệp một mạng, sau đó vậy mà hắn ta lại đòi tiền chuộc mạng.
Đòi hẳn 100 cống hiến.
Nhưng chính vì cái thói hám lợi này mà hắn đã bị vị hoa khôi đại đội 4 kia ghét bỏ, mắng cho một trận.
Khi hắn ta nhận ra mình "đã yêu" thì đã muộn, người ngọc cũng chán ghét hắn ta rồi, hắn ta có tặng quà để tạ lỗi thì cũng không lay chuyển nổi tâm ý tình nhân.
Đàm đội trưởng tất nhiên không bỏ qua tình yêu được, từ đó tới nay đều bám theo người kia nhằng nhẵng để đòi "chuộc lỗi".
Hàn Phong nghe tin vịt từ báo cáo tạp nham của Liễu Huyên, cái kia nói Đàm Quang sẽ chứng tỏ khả năng của bản thân cho Hà Diệp bằng cách tặng nàng ta tất cả tiền "dạy học" hôm nay, số tiền đó chắc chắn sẽ đủ để mua kỹ năng tam giai.
Xem ra bây giờ có vẻ đạt thành mục đích rồi đó, Hà Diệp thu về hơn 1000 cống hiến rồi, đủ mua kỹ năng tam giai rồi.
Cái thứ cục sắt đầy dây nhợ mà hai "vợ chồng" nhà kia đang bán thực ra là "máy biến tần" mini.
Hàn Phong trở về từ chuyến đi sứ Tam Giang, bởi vì ấn tượng với cuộc chiến của Chu Vấn với một thằng giang hồ được gọi là "Lôi Thần", hắn đã đem việc này hỏi qua Đường Hiếu, hắn đã nhận được câu trả lời y hệt như những điều mà Đàm Quang vừa trình bày.
Vị trưởng phòng họ Đường kia còn trực tiếp minh hoạ bằng một chiếc máy biến tần mini tự chế để giải thích cho thủ lĩnh trấn Hi Vọng hiểu.
Mặc dù Hàn Phong không hiểu lắm, nhưng hắn biết rõ, một khi sử dụng máy biến tần mini do Đường Hiếu chế tạo ra, đúng là có thể biến dòng điện một chiều thành dòng điện xoay chiều thật, nâng cao uy lực thật.
Đàm Quang sau cuộc họp hôm qua thì đã tham khảo ý kiến Hàn Phong về kỹ năng Lôi Cầu, muốn chuẩn bị cho giảng dạy hôm nay thật tốt. Hàn Phong lười trả lời, vì thế hắn nói đội trưởng tiểu đội 12 đi tìm Đường Hiếu mà hỏi, không ngờ thằng kia lại "thương mại hoá" máy biến tần mini.
Nghĩ tới đây, thủ lĩnh trấn Hi Vọng không khỏi cười khổ:
- Thằng này là con rơi con rớt nhà họ Mộc à... Tư bản ác thật...
Chỉ trong 5 phút, dựa vào việc ăn cắp tri thức của người khác, Đàm Quang đã kiếm về 1350 cống hiến và mấy trăm cống hiến nợ lại, cộng thêm cả 300 cống hiến do cao tầng trả, hắn đã hoàn thành xuất sắc bài giảng dạy này.
Hà Diệp cười tới vô cùng vui vẻ, bởi vì Đàm Quang kia vừa ngay tại chỗ dùng 1500 điểm cống hiến để tỏ tình với nàng, trước mặt cả trăm người, nàng tất nhiên sẽ vui lòng mà đồng ý.
Hàn Phong đứng ở đuôi hàng, nhìn cảnh vừa có tiền vừa có sắc này, run giọng lẩm bẩm đầy ghen tị:
- Tri thức là sức mạnh quả không sai... Nhưng kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, biết nắm bắt thị trường thì mới có thể thành công, biết ngon ăn thế này, mình đã tranh thủ bán máy biến tần trước rồi...
Đàm Quang xuống, Trần Tư Oánh lên.
Nữ đội trưởng tiểu đội 15 này là người sử dụng Quang Giáp rất cừ khôi. Tại chiến dịch Thanh Hà 24 ngày trước, một mình nàng ta bảo vệ Tường Vi bắn tỉa tới vô cùng chu toàn, từ đầu tới cuối đều không gây ra cho người kia bất kỳ tổn thương nào.
Từ đó tới nay nàng ta vẫn luôn dẫn đầu trong khả năng sử dụng Quang Giáp, đến ngay cả Hàn Phong cũng tự nhận không bằng.
Lúc này Trần Tư Oánh bước lên giữa tràng, giơ tay phóng xuất Quang Giáp, lạnh nhạt nói:
- Hôm nay tôi không nói về cách để gia tăng uy lực Quang Giáp mạnh hơn so với bình thường, tôi sẽ chỉ nói về cách tối ưu hoá uy năng đã được phóng xuất ra ngoài.
- Cách này, tất cả mọi người đều có thể dùng được mà không cần quá nhiều kĩ thuật.
- Bình thường khi mọi người sử dụng Quang Giáp sẽ tạo thành một vòng phòng hộ hình cầu bao bọc toàn thân trên dưới bản thân.
- Tuy nhiên, cách sử dụng này có vấn đề. Vấn đề ở đây chính là mật độ năng lượng đã bị phân tán ra toàn bộ bề mặt cầu phòng hộ.
- Cụ thể, khi có đòn công kích đánh tới, sát thương kia thường sẽ chỉ tập trung vào một điểm hoặc một vùng trên Quang Giáp.
- Tôi gọi đây là "điểm giằng co".
- Việc địch nhân đánh vào "điểm giằng co" mà chúng ta không có đủ năng lượng tụ tập sẽ khiến vòng phòng hộ của chúng ta thi triển bị yếu thế so với công kích đánh tới. Bởi vì lực tác động tới mang theo sức xuyên phá tập trung tại diện tích nhỏ, trong khi chúng ta lại bị phân tán sức phòng ngự trên phạm vi lớn, bị phân tán tại khu vực không chịu công kích.
- Trong quá trình phòng ngự, yếu thế ở "điểm giằng co" tức là yếu thế ở cả trận chiến
- Điểm tiếp xúc thì gặp nhiều áp lực, trong khi Quang Giáp tại các khu vực khác không tham gia vào quá trình phòng ngự thì lãng phí năng lượng, tốn tiềm năng vô ích.
- Việc bản thân thì phân tán lực trong khi công kích đánh tới thì tập trung lực cũng sẽ khiến chúng ta rơi vào cảnh bị động chống trả, chỉ có thể cầu trời cho phòng ngự có thể "tự giằng co" được mà không thể thực sự kiểm soát được điểm này.
- Nếu công kích đánh tới yếu, vậy thì Quang Giáp sẽ có thời gian để tự mình phân bố lại năng lượng phòng ngự, tuy vẫn chống đỡ được công kích, nhưng điều đó cũng vô tình khiến cho quá trình giằng co bị kéo dài, khiến cho chúng ta mãi mãi chỉ có thể đứng ở tư thế phòng ngự, trong khi địch thủ đã tung ra vài đòn rồi.
- Nếu công kích đánh tới ngang bằng với năng lượng Quang Giáp, vậy thì Quang Giáp sẽ bị xé mở ngay, nếu không bổ sung kịp thời thể lực trí lực gia trì thêm, e rằng nguy to.
- Nếu công kích đánh tới mạnh hơn Quang Giáp, vậy kết quả không cần nghĩ!
Trình bày xong cơ sở lý luận, Trần Tư Oánh dừng lại một chút cho mọi người ghi chép, sau đó giơ tay nhấn trên Quang Giáp của bản thân rồi "bóp" một cái, tiếp tục nói:
- Tối ưu hóa Quang Giáp đã phóng xuất chính là việc sử dụng tâm lực để liên tục điều động năng lượng nhằm hút về một điểm mà công kích đánh tới.
Nàng ta vừa nói xong, tầng Quang Giáp xanh nhạt xung quanh thân thể đã hóa thành một dòng xoáy, xoáy về vị trí bàn tay.
Nănh lượng phòng ngự đã bị cô đặc tại một điểm.
Trần Tư Oánh tiếp tục nói:
- Với cách dùng này, công kích đánh tới sẽ bị năng lượng phòng ngự đang liên tục dồn tới cản phá ngay tại "điểm giằng co" bằng tất cả sức lực của nó, tuyệt đối không thể xuyên thủng phòng ngự ngay cả khi công kích đó có mạnh hơn Quang Giáp.
- Thậm chí nếu trong quá trình cản đòn công kích thứ nhất mà có công kích từ hướng khác đánh tới, nó cũng bị dòng năng lượng phòng ngự xoay tròn này hút tới "điểm giằng co", không thể đánh lén được!
- Đây là tối ưu uy năng Quang Giáp tại một điểm.
- Hay còn gọi là, phòng ngự chủ động bằng tất cả tinh thần.
Xung quanh thân thể Trần Tư Oánh, vòng phòng hộ giống như cơn bão xoay tròn tại một vị trí, cực kỳ cô đặc.
Nàng ta lại liên tiếp "nắm" tay lên vòng phòng hộ Quang Giáp mấy cái, ba bốn xoáy năng lượng đã được lập lên, lúc này nói tiếp:
- Bằng cách phân tán các "điểm giằng co" ra xung quanh, chúng ta có thể cân bằng dòng năng lượng phòng ngự, khiến Quang Giáp này vô cùng ổn định, và cũng vô cùng kín kẽ.
Trần Tư Oánh nhìn đội viên họ Từ vẫn đang cầm máy biến tần mini đứng đó, lạnh nhạt nói:
- Anh đánh liên tiếp vài Lôi Cầu về phía tôi đi, đánh hết sức.
Đội viên họ Từ a lên một tiếng kinh ngạc, sau đó hắn ta không chút do dự dùng máy biến tần phóng ra bốn viên Lôi Cầu liên tiếp về phía đội trưởng tiểu đội 15.
Rẹt rẹt rẹt rẹt...
Bốn viên Lôi Cầu được gia trị điện xoay chiều vô cùng mạnh mẽ, có thể một đòn đánh nổ tung một hình nhân cứng rắn, lúc này đây khi đánh vào trên Quang Giáp lại chỉ dấy lên một chút bọt điện nhỏ xíu, sau đó lần lượt bị hút về các "điểm giằng co" nghiền tới nát bét.
Cả quá trình chỉ diễn ra trong nửa cái chớp mắt, người ta còn chưa kịp định hình, toàn bộ công kích lôi điện đã bị nuốt chửng.
Quang Giáp không hề có nửa điểm suy chuyển.
Tất cả những người xung quanh đều đã hoàn toàn câm nín.
Đây... Đây...
Đây là thật sao...
Mặc dù họ Trần mạnh hơn họ Từ rất nhiều, nhưng đây cũng không thể nào a...
Trần Tư Oánh nhìn một vòng, chậm rãi nói:
- Đây là kiến thức cơ bản, mọi người hãy tự mày mò, chắc chắn sẽ thành công, còn ai muốn kiến thức nâng cao, hoặc muốn thi triển cho nhanh thành công, vậy trả tôi 50 - 100 điểm cống hiến.
- ...!!!
- Tôi muốn.
- Tôi mua kiến thức này.
- Trần đội trưởng, tôi ái mộ cô lâu rồi.
- Cút ra, của tôi.
- Tôi đăng ký trước mà...
Sân huấn luyện trung tâm thoáng chốc lâm vào một mảnh hỗn loạn, so với vừa rồi còn hỗn loạn hơn rất nhiều.
Hàn Phong đứng tại một góc, mặt mày tái nhợt.
Mấy tên khốn nạn này...
Bọn này... Bọn này rốt cuộc là thuộc hạ của ai vậy, tại sao đứa nào đứa nấy đều chỉ biết kiếm lợi như vậy?!