Chương 610: Chiếm lợi lớn nhất

Lều chỉ huy lâm thời, cao tầng liên quân hai bờ đông tây sông Lệ đã tập trung đông đủ, trong khi phía bên ngoài, trung tầng liên quân đang ra sức bố trí trận hình, chuẩn bị cho giao tranh cuối cùng.

Vô số thanh âm vẫn đang liên tục vang vọng. Âm thanh ùng ùng của nắm đấm nện trên mai rùa, âm thanh ầm ầm của sóng vỗ vào bờ kè, âm thanh rầm rập của tiếng bước chân nhân loại, âm thanh khò khè khát máu của hàng vạn thây ma, âm thanh la hét của Thể Thao Túng... Tất cả biến thành một bản hoà ca chết chóc, muốn dìm người ta xuống vực sâu tuyệt vọng.

Bản hoà ca kia đang điên cuồng nói rằng, nhân loại chắc chắn sẽ thất bại, dù có thế nào cũng sẽ thất bại mà thôi, kể cả có lợi dụng tất cả nguồn lực, của bản thân hay từ ngoại lai, tất cả đều sẽ vô ích mà thôi.

Trước khi trận chiến ngày hôm nay diễn ra, Hàn Phong sớm đã cho đội trưởng đội khai thác thuỷ hải sản Trương Đại chạy tới hồ Hương Khê để khảo sát tình hình, mục đích tất nhiên là muốn tìm kiếm địa lợi, sau đó dụ cho ma - yêu hai tộc lao vào tàn sát nhau.

Trương Đại xác nhận hồ Hương Khê có thuỷ quái, còn là thuỷ quái mạnh hơn cả thuỷ quái gần sông Lệ, nhưng mà cậu ta có tài thánh cũng không thể dò xét ra được việc con quái vật rùa đen kia lại nhát chết như vậy.

Dù sao thì cậu ta và bảo tiêu cũng quá yếu, không đủ uy hiếp tới con rùa kia, nó chẳng việc gì phải thể hiện ra sự sợ hãi trong quá trình dò xét.

Bất quá, việc này cũng không phải rất quan trọng, Hàn Phong chưa bao giờ có ý định dùng thủy quái hồ Hương Khê để đối phó với thi đàn, chúng nó trợ giúp được tới đâu thì tốt tới đó mà thôi.

Nhốt được một con Power-3 level 31 đã là bớt đi một cái đại phiền não rồi.

Thiên thời địa lợi nhân hòa, chung quy cũng chỉ là ngoại cảnh, là yếu tố để hỗ trợ tăng tỉ lệ chiến thắng mà thôi, quan trọng nhất vẫn phải dựa vào thực lực của chính bản thân mình đi gánh vác. Hắn tuyệt đối không ảo tưởng tới mức nghĩ rằng thi đàn sẽ đồng loạt lao đầu xuống hồ Hương Khê chịu chết bất chấp hậu quả, dù sao nếu Thể Thao Túng Manipulate M3 level 30 mà ngu đến vậy thì giờ này đã bị tiêu diệt rồi, chứ chẳng phải đuổi nhân loại chạy té đái đâu.

Hắn nói đâu có sai đâu, sau khi chủ lực thi đàn chạy tới gần bên này, thây ma đã không còn tiếp tục nhảy xuống con kênh kia nạp mạng nữa.

Thể Thao Túng Manipulate M3 level 30 sau một hồi xem xét tình hình thì điên cuồng giáng đòn tấn công tâm linh và khống chế diện rộng về phía đội hình nhân loại xa xa.

- Oeeeeee...

- Ngứaaaaa...

- Mùuuuuu...

Năng lực tâm linh khổng lồ từ trên đỉnh trời cuồn cuộn rót xuống đội hình nhân loại phía bên kia bờ đê, chấn cho không gian xung quanh cũng phải mơ hồ run rẩy tới trùng động.

Nhưng mà, thời thế đã thay đổi rồi.

Quy mô tổng thể thi đàn ở vào thời điểm hiện tại đã không còn được 1/3 so với sáng nay, thây ma chủ lực cũng đã chết trận rất nhiều, đòn tấn công của M3 vì thế đã bị hạ giảm tới một nửa uy lực.

Thậm chí còn giảm nhiều hơn cả thế.

Mặc dù hai bên chỉ còn cách nhau khoảng hơn hai cây số, thế nhưng hiện tại tới ngay cả người sống sót bình thường nhất cũng đã có thể cắn răng ôm gối để kháng cự lại sự điên cuồng tới từ quái vật này, đừng nói phi phàm giả có rất nhiều kinh nghiệm và đề kháng, đã không tới mức lăn ra giảy nảy tại chỗ nữa.

Điều này tới từ việc số lượng nhân loại vẫn duy trì ở mức gần 3000 người, sát thương vẫn được chia đều, và sữa ngọc biến dị được phân phát đầy đủ diện rôing đã đẩy khả năng chịu đòn của toàn quân lên hơn gấp 3 lần trước đây.

Sự đóng góp của sữa ngọc biến dị về mặt chiến lược tổng thể là vô cùng to lớn.

Hơn nữa, bất kỳ ai có mặt ở đây ngày hôm nay cũng được hưởng lợi về mặt cá nhân là rất lớn. Dường như uống thứ nước này vào rồi trơ cái bản mặt thớt ra để nghe thây ma Thể Thao Túng tập khóc tập nói sẽ gia tăng quá trình "tiêu hoá" thì phải. Đội quân y của trấn Hi Vọng đang tích cực thu thập dữ kiện về tình hình sử dụng nước chống chịu, rất nhiều người báo cáo bản thân đã được gia trì từ 1 tới 2 điểm chống chịu rồi, thật sự là đủ phi phàm.

Trong lều chỉ huy, không khí tất nhiên là một mảnh hối hả, không ai biết con Power-3 kia sẽ thoát ra lúc nào, bởi vậy bọn họ buộc phải tiến hành giao tranh cuối cùng thật nhanh.

Trên mặt bàn đang rải ra 6 khẩu Súng Diệt Quỷ level 4, đây là số lượng súng của cả hai bờ đông tây sông Lệ, Tam Giang 5 khẩu, trấn Hi Vọng 1 khẩu.

Tường Vi cầm lên một khẩu súng diệt quỷ, thuần thục tháo rời băng đạn, lấy ra một viên đạn diệt quỷ cầm trên tay.

Đạn này không khác gì đạn bình thường, nếu đặt một viên khác vào bên cạnh cũng không thể nhìn ra điểm đặc thù nào cả, bất quá nếu dùng Phản Chuyển đi trinh sát, vậy thì có thể nhìn ra được nguồn năng lượng kỳ dị nồng đậm đang ẩn chứa bên trong.

Nó đã nhận được gia trì hiệu ứng diệt quỷ từ khẩu súng kia

Tường Vi lúc này bình tĩnh nói:

- Kỹ năng Tích Tụ Năng Lượng của tôi sẽ gia tăng gấp ba lần lượng năng lượng nội tại cho mục tiêu cố định. Hiện tại tôi có 12 Ấn Tích Tụ, chúng ta sẽ có 12 viên đạn diệt quỷ được nạp năng lượng.

Ấn Tích Tụ là một kỹ năng bán chủ động tứ giai. Khi học tập, nó sẽ bắt đầu tích tụ năng lượng từ môi trường tự nhiên để tạo ra Ấn Tích Tụ. Sử dụng ấn này trên mục tiêu cố định sẽ gia tăng gấp đôi năng lượng nội tại cho mục tiêu cố định.

Tường Vi là tiến hoá giả, kỹ năng do nàng sử dụng sẽ được gia tăng từ 80-100% uy lực, từ đó đẩy giá trị được tăng thêm lên 200% lượng năng lượng nội tại.

Một viên đạn diệt quỷ sẽ có uy năng gấp ba lần bình thường.

Nếu không phải giới hạn thi triển Ấn Tích Tụ là một ấn trên một mục tiêu cố định, không thể chồng lặp nhiều lần, bằng không thì lượng năng lượng gia trì khi điệp gia nhiều lần sẽ được lũy tiến tới mức không biết bao nhiêu mà tính toán nổi.

Tào Khang nghe được lời này thì không khỏi thở phào, nhưng ông ta vẫn là dâng lên lo lắng không nhỏ:

- Thật ra trong hôm nay vẫn chưa có bất kỳ thây ma Thể Phòng Hộ nào tử trận. 12 viên đạn tăng cường, xem như đã rất mạnh, rất rất mạnh, nhưng liệu có thực sự đủ chưa?

Tào Khang là thượng tá quân đội, việc ước lượng sát thương của vũ khí quân dụng đối với ông ta không khó, nếu thêm vào yếu tố phi phàm, vẫn không quá khó. Dù sao ông ta đã có thừa kinh nghiệm khi đối diện với thi đàn Minh Thái rồi, mà chính bản thân ông ta cũng là một phi phàm giả vô cùng mạnh mẽ, sự lo lắng này không hề chỉ đơn giản như bề mặt mà là sự tính toán tương đối chính xác.

Ông ta muốn có ít nhất là 18 viên đạn được tăng cường Ấn Tích Tụ. Hiện tại chỉ có 12 viên, vẫn như cũ khiến ông ta chưa đủ an tâm.

Hàn Phong liếc nhìn Tào Khang, lại liếc nhìn toàn thể người đang có mặt trong phòng, điềm nhiên nói:

- Nếu các vị đồng ý trả 10.000 minh tệ, hoặc 30.000 tinh thạch exp, tôi sẽ biến 12 viên đạn đặc thù thành 24 viên đạn đặc thù.

- Chỉ 10.000 minh tệ thôi, rất rẻ đúng không, hoặc 30.000 exp thôi, cơ hội chỉ có một lần này, là gấp đôi số đạn đặc thù lên đó, ai nhanh thì còn, chậm chân thì mất, rất...

Hàn Phong càng nói càng nhỏ, cho đến cuối cùng, sau khi xung quanh đã yên lặng như tờ, chính hắn cũng không thể nói ra hết câu cò kè thuyết phục của mình.

Hắn cũng tự cảm thấy bản thân hơi hơi vô liêm sỉ rồi.

Đang thời điểm nước sôi lửa bỏng...

Thủ lĩnh trấn Hi Vọng trong lúc nhất thời không khỏi cười xấu hổ, bàn tay trái cụt ngủn đưa lên gãi gãi má, gãi giã cổ, lại giả bộ ho khụ khụ mấy tiếng xua đi ngượng ngùng, con mắt đảo như lạc rang, tránh đi ánh nhìn phẫn nộ của, ừm, hình như ai cũng đang phẫn nộ thì phải, tạm thời không biết tránh đi đâu.

Thôi thì kệ mẹ bọn họ vậy.

Thích nhảy vào đây solo 1-1 xem mặt ai giống con la hơn, hắn sẵn sàng chấp hết.

Lúc này hắn chỉ vào cái nữ tử ngực to đang đứng trong góc rồi nói:

- Các vị nhìn gì vậy? Tôi sao có thể làm ra hành động bất nhân như vòi tiền ngay giữa chiến trường chứ. Tôi đang vòi thay cho nàng ta thôi.

- Vị Thượng Quan tiểu thư đây sẽ giúp chúng ta tăng gấp đôi số đạn đặc thù lên.

Nói xong câu này, Hàn Phong lập tức chỉ vào Tào Khang nói:

- Thượng Quan tiểu thư, tiền tôi nợ cô là tiền mà liên quân hai bờ đông tây sông Lệ vay nợ, cô cứ tìm ông già này mà đòi.

Tào Khang đột nhiên bị chỉ mặt thì không khỏi nhảy nhông nhổng lên, cái quái gì vậy?

Thượng Quan Uyển Thanh hừ lạnh một tiếng rồi tức giận nói:

- Đừng có mà lằng nhằng, ai vay tôi thì người đó trả. Tôi không cần biết anh vay cho ai, hay đại diện cho ai, tôi chỉ cần biết hiện tại anh có trả nợ hay không, không trả nợ thì đừng hòng giao dịch gì nữa.

Hàn Phong giơ tay lên, mặt dày nói:

- Tôi hiện tại đã phá sản, chẳng còn cái khỉ khô gì để trả nợ cho cô cả. Thôi được rồi, xem như tôi chưa từng nói gì, 12 viên đạn thì 12 viên đạn, bắn được thủng giáp xác của lũ quái bên kia thì tốt, không thì thôi. Mà chắc là thủng được đấy, chắc là được thôi mà, tôi tin là đục thủng được đấy...

Thái độ cha chung không ai khóc của Hàn Phong để cho sự phẫn nộ của liên quân hai bờ càng bị đẩy lên gấp mấy lần so với vừa rồi.

Thậm chí là ngay cả Châu Lam cái nữ tử bờ tây kia cũng thật muốn lao lên vả cho thủ lĩnh của mình mấy vả.

Tên khốn nạn này.

Cuối cùng Tào Khang lại một lần nữa phải móc hầu bao ra "thay mặt tập thể" trả nợ cho thủ lĩnh trấn Hi Vọng.

Hàn Phong trong lòng cười lạnh.

Hắn sao có thể chịu thiệt được. 2 đòn mô phỏng Thể Thôn Phệ mà hắn đánh ra, một đòn bắn bên trận địa phòng thủ của quân mình, đã thu lại được hết tài nguyên, một đòn do Tam Giang "thu hộ" nhưng chưa thấy ý kiến gì về việc trả lại tài nguyên, giờ thì móc ra mà trả đi chứ chờ đợi gì.

Tiền được móc ra ngay tại chỗ. Cái này cũng không khó khăn lắm, tinh thạch exp hiện tại đang tương đối dư dả.

Nhận được tiền vay nợ và tiền lãi, thái độ của Thượng Quan Uyển Thanh mới coi như dịu đi đôi phần, bất quá nàng ta ngay lập tức kêu lên:

- Tôi trợ giúp các người cũng được thôi, nhưng các người phải trả công cho tôi đầy đủ đấy. Tất nhiên tôi không đòi bây giờ, mà là đòi sau trận.

Sự tức giận của đám người trong phòng đang gia trì trên người Hàn Phong, trong lúc này đã dịch chuyển toàn bộ qua Thượng Quan Uyển Thanh.

Cái nữ nhân này cũng thật sự là hám lợi mà.

Chẳng qua nàng ta còn chưa kịp hưởng thụ vô số ánh mắt phẫn nộ tràn đầy sự yêu thương đang muốn đốt cháy thân thể, danh hiệu người bị ghét nhất hai bờ đông tây sông Lệ lại một lần nữa được dịch chuyển qua cho Hàn Phong.

- Ê, tôi giới thiệu việc làm ăn này cho cô đấy, cô phải chia hoa hồng, chia lại quả cho tôi đấy.

- ...

Nếu để cho những người ở đây chỉ ra một điểm nổi bật nhất của thủ lĩnh trấn Hi Vọng, vậy thì bất kỳ ai cũng có thể chỉ ra được tới ba điểm, đó là tham lam, mặt dày, và vô liêm sỉ.

Còn muôn vàn tật xấu nữa mà có kể tới tết năm sau cũng không hết.

Vậy mà dám công khai hút máu đồng minh ngay trước mặt, không biết xấu hổ hay sao.

Hiện tại mọi người rốt cuộc đã hoàn toàn chấp nhận một sự thật rằng tên này là một tên khốn nạn rồi, không còn bất kỳ nghi ngờ gì nữa.

Bạch Tử Đằng đứng trong góc, sự phẫn nộ đối với Hàn Phong càng thêm một bước dâng cao.

Cái tên khốn này...

Tường Vi cũng sắp hết chịu nổi sự vô lại của Hàn Phong rồi, lúc này nàng phất tay lên thản nhiên nói:

- Hàn thủ lĩnh. Trận này mà thua, vậy tôi sẽ trực tiếp đòi nợ anh, tôi cũng bỏ ra rất nhiều đấy.

Sự uy hiếp tới từ "bà chủ" để cho Hàn Phong chỉ có thể ngậm mồm lại, cũng để cho những người xung quanh được xả một cục hận.

Tên mặt la kia, sao không thấy to mồm nữa đi.

Hàn Phong thật ra còn muốn đòi tiền sử dụng súng diệt quỷ nữa cỡ, bất quá hiện tại chỉ có thể bỏ qua, hắn sợ những người ở đây sẽ cầm súng lên bắn chết hắn ngay tại chỗ mất.

Lúc này Tường Vi bàn tay nhẹ nhàng nâng lên, tâm thần vừa động, trong tay đã sáng bừng lên quang mang vàng rực của một thủ ấn.

Một thủ ấn hình xoáy nước sâu thẳm, trung tâm xoáy nước mang theo một cỗ năng lượng tích tụ cô đặc vô cùng nồng đậm, giống như có vô số đạo năng lượng tự nhiên đang liên tục được hút vào thủ ấn kia.

Thượng Quan Uyển Thanh đứng ngay cạnh Tường Vi, bàn tay cũng nhấn một cái trên Ấn Tích Tụ.

"Kỹ năng chức nghiệp Phóng Viên hệ tồn trữ: Bản Thảo Phỏng Vấn!"

Kỹ năng chức nghiệp cho phép "quan sát và ghi lại" này vừa xuất ra, nàng khuôn mặt lập tức biến thành tái nhợt.

Tiến hoá giả, tiến hoá giả hàng thật giá thật, lại còn vô cùng "kinh khủng".

Thực lực của nữ tử này không mạnh bằng Lục Kiếm Hành, Tô Nguyệt hay La Thiên Dật, những cái mãnh nhân kia, nhưng nàng ta chắc chắn "tài năng" hơn ba người này.

Tài năng gần giống như tên khốn họ Hàn kia vậy.

Sao chép kỹ năng của người tài năng như vậy, ngoài tiêu tốn nhiều năng lượng ra thì còn khó khăn và mệt não, bởi vì mức độ phức tạp trong cấu trúc năng lượng phi phàm của họ là vô cùng lớn.

Không phải cứ có đầy đủ năng lượng là Thượng Quan Uyển Thanh có thể mô phỏng được bất kỳ kỹ năng nào, quá trình này liên quan rất nhiều đến giai vị kỹ năng, mức độ quen thuộc, và khống chế lực.

Năng lượng phi phàm cũng không chỉ đơn giản là năng lượng phi phàm, nó còn liên quan tới "cách sắp xếp", "cách liên kết, và "cấu trúc tổng thể" của năng lượng tồn tại trong bản thể kỹ năng nữa.

Hoả Đao nào nhìn cũng na ná nhau, nhưng không có Hoả Đao nào giống nhau tuyệt đối. Viên gạch nào nhìn cũng giống nhau, nhưng có viên chặt bằng tay được, có viên thò tay ra chặt thì gãy cả tay.

Chức nghiệp Phóng Viên của Thượng Quan Uyển Thanh hoạt động giống hệt với một phóng viên ngoài đời vậy, nó liên quan đến đối tượng mà nàng sẽ "Phỏng Vấn". Nếu nàng phỏng vấn một nhân viên văn phòng bình thường, hoặc một nông dân, công nhân, shipper, vậy thì kỹ năng Bản Thảo Phỏng Vấn của nàng sẽ ghi chép rất dễ dàng và đầy đủ thông tin mà họ cung cấp, không phải mệt não biên tập và chỉnh sửa nhiều. Nhưng nếu nàng phỏng vấn một giáo sư đầu ngành chuyên ngành vũ trụ học, vậy thì bản thảo mà nàng "Phỏng Vấn" ra được đến chính nàng cũng sẽ chẳng thể đọc được hiểu, thậm chí người ta "nói" gì nàng còn chẳng nghe được mà ghi chép lại luôn.

Nàng "Phỏng Vấn" một kỹ năng vừa giàu năng lượng lại vừa có cấu trúc phức tạp như Ấn Tích Tụ của Tường Vi, tất nhiên sẽ không "hỏi" được quá nhiều điều rồi, nhất là đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với nó nữa.

Sự khó khăn khi vận dụng kỹ năng chức nghiệp Phóng Viên là vô cùng lớn. Thượng Quan Uyển Thanh phải liên tục đi "Phỏng Vấn" rất nhiều người, quan sát rất nhiều trận chiến, từ đó làm dày lên kinh nghiệm phân tích phi phàm của mình, sẵn sàng ứng đối với các loại kỹ năng khác nhau. Vì thế mà nàng không mấy được chào đón tại quận Xuân Hà, trên cơ bản, chẳng có ai muốn lượng kiến thức phi phàm của mình bị người khác đứng một bên rồi sao chép cả.

Lúc này một Ấn Tích Tụ của Tường Vi được nhấn trên đạn diệt quỷ, vật kia lập tức từ màu cổ đồng liền biến thành màu vàng rực, không cần Phản Chuyển tứ giai đi trinh sát, mắt thường cũng có thể nhận ra viên đạn này cực kỳ phi phàm.

Thượng Quan Uyển Thanh cũng đem Ấn Tích Tụ mà bản thân "Phỏng Vấn" được nhấn trên đạn diệt quỷ, viên đạn kia nhanh chóng biến thành màu vàng, nhưng mà màu sắc rõ ràng nhạt hơn hẳn.

Hiệu quả hai bên thế nào, nhìn qua liền rõ.

Không cần người khác thắc mắc, Thượng Quan Uyển Thanh nhanh chóng hậm hực nói:

- Hàn Phong, chỉ cần anh chỉ cho tôi cách mô phỏng được kỹ năng này, tôi sẽ trả anh 5000 tinh thạch exp.

5000 tinh thạch exp Tào Khang trả cho nàng vẫn đang nằm trên bàn, chưa có thu lại.

Hàn Phong cười điềm nhiên nói:

- Không cần đâu, chúng tôi chỉ cần hiệu quả hiện tại là được.

- 10.000 tinh thạch exp!

Hàn Phong bị người ta dùng tiền cắt ngang lời nói thì không khỏi cười gượng gãi đầu:

- Tôi không phải loại người muốn kiếm chác, thật sự là chúng tôi không...

- 15.000 tinh thạch exp, hoặc anh tự cho giá đi.

Hàn Phong vơ hết 5000 exp nằm trên bàn nhét vào balo rồi cười tới toét cả miệng:

- Thành giao, đấy là chính mồm cô nói đó nhé.

Tất cả mọi người đều đã triệt để cạn lời với con la họ Hàn này rồi, hóa ra đi một vòng lớn, hắn ta vẫn là người chỉ nói chuyện bằng lợi ích, và hắn ta làm được thật, hiện tại đã là người chiếm lợi lớn nhất.

Người chướng mắt đối với tình cảnh này rất nhiều, bất mãn đối với Hàn Phong càng lúc càng lên cao, nhưng cũng có vài người khuôn mặt hơi ngẩn ra, cảm thấy việc này thật sự là vô cùng khó hiểu, sau đó liền nhìn thủ lĩnh trấn Hi Vọng bằng ánh mắt không thể tin nổi.

Không đúng, chính cái vị Thượng Quan tiểu thư kia đã biết thừa gã họ Hàn rất hắc tâm, vậy tại sao nàng ta lại dễ dàng để cho hắn ta cắn như vậy, tiền bây giờ mất giá như vậy sao, hai hai người này đang diễn một vở kịch mà thôi?

Không để cho bọn họ đoán, Hàn Phong đã tiến lên ba bước đứng cạnh Thượng Quan Uyển Thanh bàn tay xuyên qua eo nàng ta, thản nhiên nói:

- Nói mồm thì quá khó hiểu, trước tôi sẽ thị phạm một chút thực tế, cô từ đó tự nghiên cứu, đến được đâu thì đến. Đây chính là tiền công 5000 tinh thạch exp. Bao giờ trả nốt tiền còn lại, tôi sẽ chỉ ra những điểm thiếu sót của cô.

Thượng Quan Uyển Thanh cũng đã triệt để cạn lời.

Con la khốn kiếp này.

Hắn thật sự coi hắn có khả năng sử dụng Bản Thao Phỏng Vấn tốt hơn nàng sao.

Lúc này nàng không khỏi cắn răng nói:

- Hừ, giọng điệu thật sự phách lối. Nếu như không làm được, tôi sẽ giết anh ngay lập tức. Bắt đầu đi.

Sau một màn kỳ kèo mặc cả, giá tiền đã được chốt xong.

Chẳng qua lại hiện tại lại đến lượt Tường Vi dở chứng. Nàng ta không tiếp tục phóng xuất Ấn Tích Tụ, trái lại nhìn chằm chằm vào hai cái người bên cạnh, khuôn mặt xuất hiện biểu cảm vô cùng băng hàn.

Nhìn tới cái ánh mắt như muốn giết người này, Hàn Phong sau lưng đột nhiên xuất hiện một cỗ khí lạnh, hắn vội vã rút tay ra khỏi vùng eo của Thượng Quan Uyển Thanh rồi lắp bắp kêu to:

- Là... Là do nàng ta mặc crop top a... Tôi... Tôi... Tôi không cố ý.

Hắn nói xong liền vội vã đặt tay lên bả vai người bên cạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mấy viên đạn trên bàn, mồm lẩm bẩm niệm Bát Nhã Kinh:

- Sắc tức thị không, không tức thị sắc...

- ...

Nữ nhân trong phòng càng thêm chán ghét, trong khi nam nhân đã chuyển từ chán ghét qua hâm mộ.

Thủ lĩnh trấn Hi Vọng, quá tốt số rồi, con mẹ nó, giờ mới để ý thấy vị Thượng Quan tiểu thư này vô cùng xinh đẹp, lại còn ăn mặc rất mát mẻ a, họ Hàn kia bú được cả tiền cả sắc rồi.

Tường Vi hừ nhẹ một tiếng, bàn tay phóng xuất Ấn Tích Tụ thứ hai giáng xuống.

Thượng Quan Uyển Thanh trên mặt xuất hiện biểu cảm phẫn uất.

Nàng chẳng làm gì cả cũng bị kéo vào một màn ghen tuông bóng gió của cái đôi tình nhân này sao. Không phải hai người này buổi trưa vừa mới trói nhau vào trên cột rồi tra tấn nhau à, lúc đó nàng còn góp công giải cứu cái vị Tường Vi tiểu thư kia đó, sao giờ lại diễn tiến thành dạng này rồi.

Chẳng qua nàng rất nhanh liền bỏ qua sự việc bên lề, bàn tay tiếp tục nhấn vào Ấn Tích Tụ, muốn mô phỏng nó.

Một Ấn Tích Tụ bản hàng fake đã được copy ra. Đánh vào trên đạn diệt quỷ về sau, viên đạn sáng lên một mảnh quang hoàn vàng rực.

So với đạn diệt quỷ tăng cường của Tường Vi, màu sắc vẫn có sự thua kém nhất định, nhưng so với đạn của Thượng Quan Uyển Thanh tự thi triển, đây chính là cách biệt năng lượng tích tụ rõ ràng.

Tất cả mọi người trong phòng đều là phi phàm giả, sau khi nhìn thấy cái tình cảnh này đều không khỏi hít vào một ngụm không khí.

Thật sự là, nói được làm được sao?

Hay hai người này vẫn đang diễn trò?

Viên đạn đặc thù thứ ba, thứ tư rồi thứ năm liên tiếp được sản xuất, màu sắc hai bên càng lúc càng áp sát tương đồng. Tường Vi giống như không muốn chịu thua, bàn tay phóng xuất Ấn Tích Tụ mỗi lúc một chau chuốt, màu sắc đạn cũng càng lúc càng trở nên chói sáng.

Nàng tuyệt đối không muốn thua đôi gian phu dâm phụ kia.

Viên đạn thứ 8 được sản xuất, Hàn Phong đột nhiên nói:

- Mấu chốt không nằm ở thi triển kỹ năng gì, mấu chốt nằm ở việc phương hướng thi triển thế nào. Súng AK47 và súng chống tăng có chênh lệch rất lớn về uy lực và độ phức tạp, giống như kỹ năng nhất giai và tứ giai vậy, nhưng mà, nguyên tắc chung vẫn phải là ngắm bắn chuẩn xác thì mới phát huy được uy lực của nó.

- Hai người các người cứ mắm môi mắm lợi thi triển kỹ năng mà không quan tâm việc khống chế nó, vậy thì có thi triển kỹ năng nhất giai cũng sẽ không thi triển được thanh thoát, không mô phỏng được hoàn hảo.

- !!!

Ấn Tích Tụ thứ 10 lần lượt được đánh ra, Tường Vi không tiêu hao bất kỳ điểm tiềm năng nào, nhưng khuôn mặt càng lúc càng tập trung, Thượng Quan Uyển Thanh tất nhiên sẽ vất vả hơn, đã phải dùng tới trang bị phục hồi, thậm chí dùng tới cả bộc phá lực.

24 viên đạn được sản xuất xong, tất cả mọi người trong phòng đã triệt để câm nín.

Màu sắc của những viên đạn này... Thậm chí có vài viên còn phát ra ánh sáng vàng óng thực chất hoá luôn rồi.

Thật sự có thể tiến bộ thần tốc như vậy sao?

Họ Hàn này...

Hàn Phong khuôn mặt vô cùng vênh váo.

Thật ra thì hắn cũng đang âm thầm lau mồ hôi lạnh. Hắn chỉ giỏi nói phét thôi chứ đã đạt được tới cái tầm đăng phong tạo cực thi triển kỹ năng nào là đỉnh cao kỹ năng đó đâu, tất cả đều là do hai cái nữ nhân này tự ganh đua với nhau, tự kéo uy lực kỹ năng lên, chứ hắn không phải người trực tiếp thi triển, không biết gì cả, hắn còn đang được hưởng lợi ké đây.

Thật ra thì hắn cầm Ấn Tích Tụ 10 ngày để nghiên cứu cũng có hiểu biết nhất định về nó, không tới nỗi mù mờ, khi hỗ trợ Thượng Quan Uyển Thanh cũng không luống cuống, xem như làm tròn trách nhiệm, ăn tiền không ngượng mồm.

Thượng Quan Uyển Thanh mô phỏng xong 12 viên đạn thì lập tức giơ tay gõ về phía trước biến mất vô ảnh, Tường Vi khuôn mặt lạnh nhạt, không nói gì cả.

Hàn Phong ở giữa lại biến thành ngượng ngùng.

Con mẹ nó...

Lúc này hắn gẩy viên đạn trên bàn rồi gãi gãi đầu nịnh nọt:

- Này xem như người ta thua em một chút...

Tường Vi nghe vậy, im lặng trong 10 giây, sau đó giơ tay phóng xuất Ấn Tích Tụ thứ 13.

Nàng đã tích đủ thời gian thi triển.

...

17h25p ngày thứ 28 hậu dị biến.

Âm thanh ầm ầm của Thể Sức Mạnh tương tác với cái mai rùa dưới lòng hồ đã chậm dần. Dường như cái mai kia có lực phản chấn vậy, càng đấm, quái vật Power-3 càng tự bị thương nặng, nó đã không sung sức như lúc đầu nữa.

Một chiếc trực thăng quân sự đang đỗ ở bên ngoài, bên trong đã ngồi sẵn lấy vài người, Tường Vi và Hàn Phong lần lượt tiến vào trong khoang máy bay, bọn họ chính là hai hành khách cuối cùng.

Ba lượt tấn công để ép Thể Phòng Hộ phải sử dụng "tất đỡ", cộng thêm ngay sau đó phải phá được lớp Quang Giáp quần tụ trong vòng 5 giây, nhiệm vụ vô cùng khó khăn.

Một lượt bóc dỡ "tất đỡ" dựa trên đạn pháo diệt quỷ, chắc chắn sẽ thành công, hai lượt còn lại và một đòn tất sát, đã không còn ngoại lực hỗ trợ nữa, tất cả đều phải dựa vào nhân loại đi tự thân cố gắng.

Trực thăng è è è bay lên trên trời cao, phóng vọt về trung tâm thi đàn.

Thời khắc quyết định, tới rồi.