Chương 6: Thăng cấp kỹ năng.

Sau khi đạt thành nhận thức chung, Hàn Phong lập tức nói:

- Hai người chuẩn bị một chút, thu dọn tất thảy đồ ăn thức uống, cũng mặc thêm y phục, che chắn bản thân cho tốt. Về phần những thứ vô dụng khác, tôi đề nghị không cần mang theo.

Ở Hàn Phong xem ra, những thứ như tiền hay vàng hiện tại đều tương đối vô dụng, mang theo chỉ tổ thêm phần nặng nề.

Phương Tường cùng Liễu Huyên đều gật đầu, có chút do dự mà đồng ý. Hai người trước hết lấy ra điện thoại xem xét, sau khi nhìn tới cột sóng tắt ngúm, trong lòng càng thêm nặng nề.

Không để ý tới bọn họ thu dọn đồ đạc, Hàn Phong tiến về phía cửa, nhìn qua lỗ mắt mèo.

Ở ngoài nhìn không được vào trong, nhưng ở trong có thể dễ dàng nhìn ra ngoài.

Bên ngoài quả nhiên có thây ma bị hấp dẫn tới. Hơn nữa không chỉ một con.

“Thể lây nhiễm level 1, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”

“Thể lây nhiễm level 2, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”

Hàn Phong dựa vào trinh sát nhãn, xác nhận hai cái thây ma kia tương đối bình thường, bọn chúng đang ngẩn người chờ đợi ở đó, ngay khi Hàn Phong tiến tới sát cửa thì lập tức lay động, khè khè mấy tiếng kinh tởm, đưa bàn tay cào lên cửa phòng.

“Khứu giác thật nhạy bén.”

Hắn trong lòng thầm đánh giá một câu, sau đó xoay người bình tĩnh chờ đợi hai người Phương Liễu.

Rất nhanh hai người này đã chuẩn bị xong, người nào cũng đeo theo một balo dày nặng, trên tay cầm gậy bóng chày đen nhánh. Hàn Phong biết thừa, bên trong balo chẳng có mấy đồ ăn nước uống mà toàn là tiền mặt, hợp đồng, khế ước nhà đất.

Phương Tường còn có thêm một chiếc áo khoác mặc thêm trên thân, còn Liễu Huyên vẫn vậy, bộ đồ công sở bó sát có chút hở hang, hoàn toàn không che chắn được mấy bộ vị dễ tổn thương.

Nhưng hắn cũng không có rảnh mà quan tâm nhiều nữa, lập tức nói:

- Hai người phải chuẩn bị sẵn sàng tâm lý, tuyệt đối phải giữ bình tĩnh, nghe theo lệnh của tôi, cũng không được la hét hoảng loạn, tránh để tang thi nghe thấy mà chạy tới.

Hai người Phương Liễu đều nhanh chóng nhất trí gật đầu, bất quá vẫn không thể ngăn chặn sự sợ hãi và run rẩy trong mắt.

Hàn Phong lại quan sát bên ngoài một lần nữa, xác nhận chỉ có 2 tang thi thì quyết đoán thò tay vặn khoá, đem cửa phòng mở ra.

Khè khè…

Hai con tang thi lập tức giống như dã thú được giải khai, cánh tay bổ nhào về phía trước, há ra miệng rộng cắn tới Hàn Phong.

Hàn Phong không chút nao núng, giơ chân đạp vào bụng một tang thi, để cho nó bị đẩy ngược lại, bàn tay cầm trảm mã đao không chút do dự chém về phía đầu tang thi khác.

Phụp.

Trảm mã đao vô cùng sắc bén, còn được cộng thêm thuộc tính, Hàn Phong vô cùng dễ dàng mà chém bay nửa đầu tang thi kia, đem sọ não của nó gọt thành một mặt phẳng đen đúa nhớp nháp.

Hắn lại tiến lên một bước, chém về phía cổ tang thi còn lại.

Phụt.

Đầu cùng cổ tang thi dưới lưỡi đao lập tức đứt lìa, máu cùng dịch thể tuôn trào như suối.

Hàn Phong âm thầm cảm thán. Vật này dùng thật tốt, hai chém hai mạng, nhẹ như gọt rau, không tốn lấy một điểm thể lực nào.

Hắn trầm giọng lên tiếng:

- Đi sau lưng tôi.

Hai người Phương Tường Liễu Huyên giống như được biểu hiện dũng mãnh của Hàn Phong trấn an, hoảng loạn trong đôi mắt rút đi khá nhiều, đều nhẹ nhàng bước qua xác tang thi dưới đất, theo sát hắn tiến lên.

Bên cạnh phòng giám đốc là phòng làm việc số 2. Lúc này cửa phòng hé mở, từ cách xa 2 mét đã nghe thấy âm thanh khò khè cùng tiếng cắn nuốt xác thịt ghê rợn.

Hàn Phong ra hiệu cho hai người phía sau dừng lại, chính mình thì cẩn thận mở cửa, nhìn vào bên trong.

Trong phòng, cảnh tượng giống như địa ngục trần gian. Ba thây ma đang quỳ dưới sàn nhiệt tình thưởng tức bữa tiệc máu thịt, bọn chúng vục mặt vào phần bụng của một thi thể, đem nội tạng bên trong đều móc ra ăn sạch.

Thấy có tiếng động, một thây ma trong đó ngẩng đầu lên nhìn, lập tức khè khè hai tiếng rồi bổ nhào về phía này. Hàn Phong không chút hoảng loạn, bàn tay chém chéo về phía trước, đem đầu thây ma gọt đứt. Hắn lại bước lên một bước dài, đem cổ hai còn lại đều chặt rụng.

“Đinh! Chúc mừng tăng lên cấp 3. Nhận về 4 điểm tiềm năng, 1 điểm kỹ năng!”

Sau khi chém chết hai thây ma, Hàn Phong thở ra một hơi, bên tai nghe thấy thanh âm máy móc không chút cảm tình.

Hắn nhanh chóng quyết định:

- Cộng hai điểm thể lực, một điểm nhanh nhẹn, một điểm trí lực.

- Thăng cấp kỹ năng điều khiển hàn băng

“Đinh, xác nhận thăng cấp kỹ năng hoàn tất. Uy lực kỹ năng gia tăng 20%, bán kính tác động tăng lên 50 mét, thời gian duy trì tăng lên 12 giây mỗi lượt kích hoạt.”

Sau khi lên cấp, Hàn Phong rốt cuộc đem kỹ năng cộng được một lượt.

Hắn lập tức điều ra bảng thuộc tính.

“Ký chủ Hàn Phong. Nhân tộc thuần chủng.

- Chức nghiệp: Thường dân.

- Cấp độ: 3 (Exp 1/40)

- Sức mạnh: 10/10

- Nhanh nhẹn: 9/10

- Thể lực: 8/14

- Trí lực: 7/11

- Phục hồi: 7/10

- Chống chịu: 7/10

- Bộc phá: 27%

Kỹ năng chủ động: Điều khiển hàn băng.

Kỹ năng bị động: Trinh sát nhãn.

Điểm kỹ năng: 0

Điểm tiềm năng: 0

Minh tệ: 26

Vũ trang: Trảm mã đao lv2”

Tốt rồi, sau khi nâng cấp bản thân, Hàn Phong chẳng những dễ dàng tiêu diệt thây ma, hơn nữa tiêu hao thể lực cũng ít hơn hẳn, hi vọng sống sót lại một phần tăng cao.

Hắn nhìn quanh một vòng, tiến về phía bàn cầm lên chai nước khoáng, nhét vào balo sau lưng, sau đó rời khỏi phòng làm việc số 2.

Chờ tới khi thân ảnh Hàn Phong xuất hiện, hai người Phương Liễu mới thở ra một hơi, lo lắng trong lòng nhất thời hạ xuống. Bọn họ chỉ sợ Hàn Phong xảy ra chuyện gì, có khả năng bọn họ cũng sẽ không thoát được.

Hàn Phong liếc nhìn hai người một cái nói:

- Đi thôi.

Cả ba lại tiến lên phía trước, Phương Tường quay đầu nhìn vào văn phòng làm việc bừa bộn, hai tay từng chút nắm chặt. Đây là cơ nghiệp của lão, hiện tại xem như chỉ còn là cát bụi, nếu không cẩn thận thì ngay cả mạng sống của lão cũng bồi vào.

Phòng bảo vệ nằm ngay bên cạnh phòng làm việc số 2, lúc này cửa đóng im lìm, Hàn Phong giơ tay ra hiệu, hai người kia lập tức dừng lại, tâm thần tập trung cao độ.

Hàn Phong thò đầu liếc nhìn vào bên trong qua ô cửa kính, lập tức trông thấy cảnh tượng kinh khủng.

Một thây ma cao hơn 2 mét đang vục đầu vào cái xác trên bàn, bàn tay hư thối đang nhiệt tình trảo xuống từng mảng da thịt đỏ lòm, nhét vào trong miệng.

“Thể lây nhiễm level 7, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”

- Chết tiệt, tại sao đám thây ma này tăng cấp nhanh như vậy. Chẳng lẽ ăn thịt người khiến bọn chúng tiến hoá hay sao?

Hàn Phong mắng thần một câu trong lòng, ý muốn tìm kiếm khẩu súng đã giảm xuống rõ rệt. Thế nhưng thây ma kia giống như nhận ra gì đó, chầm chậm xoay người nhìn về phía sau

Nó đã nhìn thấy Hàn Phong.

Hàn Phong thầm hô không ổn, vội vã rời xa cánh cửa. Chỉ qua hai hơi thở, cửa phòng rầm một tiếng kêu vang, giống như có ai đó dùng búa tạ đập mạnh.

Rầm rầm!

Cửa phòng liên tiếp rung động, sau đó rắc một tiếng mở tung, ổ khoá không thể chịu đựng quái lực của thây ma mà bị chấn vỡ.

Một thây ma cao lớn với khuôn mặt thối rữa nhơ nhớp từ trong phòng bước ra bên ngoài.

- Á á… Ưm ưm…

Liễu Huyên không kìm được hét một tiếng hoảng hốt, ngay sau đó liền bị Phương Tường bên cạnh bịt chặt miệng lại.

Lão tuy rằng cũng sợ hãi không kém, nhưng lão còn sợ thu hút thây ma khác chạy tới hơn.

Thây ma cao lớn này hình như là Lý Khuê, anh em của Lý Bình. Nó khè một tiếng đe doạ, bàn chân nặng nề sải bước bước về phía ba người Hàn Phong.

“Tốc độ không quá cao, nhưng quái lực thực lớn!”

Hàn Phong nhanh chóng đánh giá một câu, đối với quái trảo thây ma đập tới, hắn dùng vào tốc độ cao hơn mà né tránh, bàn tay cầm trảm mã đao chém xéo lên trên, chém vào khớp cánh tay của nó.

Rắc!

Quái trảo thây ma lập tức bị trảm mã đao chém đứt tại chỗ.

Thây ma kia không hề cảm thấy đau đớn, bàn tay còn lại cào về phía đầu Hàn Phong. Hàn Phong vội vã ngồi thụp xuống, lăn một vòng, lăn qua háng nó, tiến về phía sau.

Thây ma Lý Khuê không có quay đầu truy sát Hàn Phong, ngược lại khè một tiếng khát máu, nhào về phía hai người Phương Liễu.

Hai người kia lập tức bị doạ cho đứng hình, khuôn mặt trở nên vô cùng tái nhợt.

Đúng lúc này, phía dưới thây ma Lý Khuê chợt hiện lên một vòng băng sương đậm đặc, đem hai chân nó nhuộm trắng, sau đó mạnh mẽ cố định lại, gắn chặt xuống sàn. Nó lập tức bị mất đà, thân hình to lớn ngã nhào xuống trước mặt Phương Tường.

Cả Phương Tường lẫn Liễu Huyên đều kinh sợ tới ngây người, nhìn cánh tay mục nát khua khoắng cùng khuôn mặt hư thối ghê rợn khát máu, họ đều vội vã lui lại một bước. Mặc dù có gậy bóng chày trong tay, bọn họ cũng không dám đập xuống.

Từ phía sau, Hàn Phong nhanh lẹ nhảy tới, vung tay chém ra một đao, đem đầu Lý Khuê chặt cụt.

“Nguy hiểm quá, cũng may bản thân đủ nhanh, né được một trảo của nó. Bằng không không bị cào rách da cũng là bị đập gãy xương”.

Hàn Phong trong lòng vẫn còn sợ hãi. Tốc độ di chuyển của thây ma không cao, nhưng tốc độ ra đòn lại tương đối nguy hiểm. Nếu không phải hắn cộng vào 2 điểm nhanh nhẹn, vừa rồi đã bị đập trúng.

Từ trên thân xác Lý Khuê văng ra một tấm thẻ bài cùng một cuốn sách màu trắng bạc. Hàn Phong không chút do dự đem cả hai thứ nhặt lên.

“Đinh! Sách kỹ năng bị động nhất giai: Tăng cường sức mạnh. Kỹ năng thuộc tính: có thể đem tới cho chủ sở hữu +3 sức mạnh vĩnh viễn. Kỹ năng chỉ có thể học tập một lần, có thể cường hoá cùng tiến giai.”

- Lập tức học tập!

“Đinh! Học tập hoàn tất!”

“Đinh! Thẻ vật phẩm ngẫu nhiên, xác nhận sử dụng?”

- Sử dụng!

“Đinh! Ủng gia tốc lv2. Thuộc tính: +3 nhanh nhẹn. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại”

- Thật sự là đồ tốt!

Đến tận đây, Hàn Phong rốt cuộc gia tăng sức mạnh lên tới 13 điểm, mà nhanh nhẹn của hắn cũng đạt tới 12 điểm, vượt qua quy chuẩn người thường. Hắn đoán chừng bản thân hiện tại so với Lý Bình to cao khi còn sống còn khoẻ hơn một chút, nhanh hơn một chút.

Hai người Phương Tường, Lý Huyên chỉ biết dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hàn Phong. Chuyện vừa rồi bọn hắn chẳng có đóng góp gì ngoài thu hút sự chú ý của con mồi.

Hàn Phong mặc kệ ánh mắt hâm mộ của bọn, chỉ trầm giọng nói:

- Mấy người tốt nhất nên giữ bình tĩnh, không được hét lên như vừa rồi, gặp được cơ hội cũng phải cố gắng thừa cơ tấn công thây ma. Nếu không, tôi không đảm bảo được an toàn cho hai người đâu.

Lời của hắn nói làm cho Liễu Huyên ngượng ngùng đỏ mặt. Vừa rồi nàng hét thật lớn, may mắn mà không có thây ma nào chạy tới đây.

Phương Tường bản tính mặt dày, chỉ cười cầu tài một câu, sau đó nói:

- Chúng ta mau tìm kiếm súng. Tôi nhớ rằng nó được cất dưới hộc tủ bên cạnh bình chữa cháy.