Trong phòng ngủ rộng lớn của một toà biệt thự năm tầng, hai cái thân ảnh đang càng lúc càng thêm quấn chặt vào nhau.
Hàn Phong đem đôi môi đỏ mọng của nữ nhân trong ngực ngấu nghiến không ngừng nghỉ. Thứ này vừa mềm mại lại vừa thơm ngát, còn mang theo một vị ngọt vô cùng gây nghiện, khiến cho hắn gần như muốn nuốt luôn cả nước cả cái, tâm thần cũng sắp phát điên tới nơi rồi, chính là muốn một chút lại muốn thêm chút nữa. Phải tới khi Tường Vi đã sắp bị hôn tới ngất đi, đôi môi cũng bị cắn tới mức sưng tấy, hắn mới chịu buông tha.
Không để cho đối phương kịp thở dốc, hắn cả người nhanh chóng thêm một bước đè trên thân thể đối phương, bàn tay khoá chặt cổ tay tới không còn đường thoát, ánh mắt đã hoàn toàn trở nên đỏ rực mà nghiến răng nghiến lợi gầm gừ:
- Tiểu ngực to, nếu tôi nhất quyết muốn hiếp dâm, cô lại làm thế nào?
Tường Vi toàn thân trên dưới sớm mềm nhũn tới không còn chút sức lực, khuôn mặt cũng bị hôn tới có chút tái nhợt, bộ ngực cự đại còn đang liên tục phập phồng hít vào mấy hơi dưỡng khí. Chẳng qua nàng ánh mắt vẫn là vô cùng quật cường mà nhìn chằm chằm người đối diện, biểu cảm kia giống như dù có chết cũng sẽ phản kháng bằng được.
- Tôi... Tôi sẽ kêu lên đấy... Ưm...
Còn chưa để Tường Vi nói hết câu, cả người nàng đã bị nhấc bổng rồi đặt lên bậc cửa sổ, đôi môi đỏ mọng tiếp tục bị thô bạo xâm lược, sau đó hai khoả cầu thịt trước ngực cũng nối tiếp bị một bàn tay cứng rắn chộp lấy mà bóp mạnh.
- Ngô... Đừng gãi vào chỗ đó... Chết mất...
Hàn Phong một bên chăm chú gặm cắn, một bên dùng ngón tay nhấn nhẹ trên hai viên hạt đậu, còn thật tại bên ngoài gãi gãi mấy cái, vẽ thành một hình tròn tròn trịa. Cử động này của hắn để cho tiểu ngực to đang mềm nhũn trong lòng cả người biến thành run rẩy tới độ co giật.
Hai con thỏ này của tiểu ngực to nhạy cảm vô cùng, chắc chắn là có hệ thống thần kinh dày đặc không thua kém gì não bộ. Về phần nhạy cảm đến thế nào ư, nhìn nàng ta đang rên tới mức chửi bậy là biết, có khi chỗ nào đó còn bởi vì ngực bị xoa nắn mà cũng gián tiếp bị kích thích tới chảy nước rồi. Bằng chứng là hạ thân hắn đang tì lên khu vực kia đã mơ hồ cảm thấy ẩm ướt, trong không khí cũng bắt đầu xuất hiện hương vị nữ nhân phong tình tới mức làm người phát điên, thật sự là đủ dâm đãng mà.
Hàn Phong đem hai khoả cầu thịt nắn bóp thành đủ thứ hình dạng, sau đó bàn tay hắn lần mò mà thò ra sau lưng Tường Vi, muốn hoàn toàn tháo cái nút thắt nơ tại eo thon ra.
Chẳng qua hắn loay hoay thế nào cũng tháo không được, cái nút thắt kia vô cùng chắc chắn, mà muốn một chiêu giật đứt cũng giật không đứt.
Cái váy áo này tại sao phiền phức như vậy, đẹp thì có đẹp, cao quý thì có cao quý, nhưng làm sao còn dai hơn cả da chó.
Trong lúc nhất thời, hắn cái tên thổ phỉ này lại bị cản lại, sau nửa phút chật vật không làm được gì, hắn đành phải cắn răng quát khẽ:
- Mau... Mau cởi áo ra ngay.
Tường Vi nhìn cảnh tượng đường đường là thủ lĩnh trấn Hi Vọng mà lại phải luống cuống vì một cái váy thì không khỏi cười tới vô cùng vui vẻ.
Nàng một tay vịn vào cổ Hàn Phong, tay còn lại bám vào bả vai hắn, ngón khẽ bấu nhẹ trên da thịt một cái, ánh mắt xuất hiện sự trêu tức mà bĩu môi nói:
- Hàn chủ tịch, có nạn nhân nào lại đi vào hùa với kẻ hiếp dâm hay không?
Hàn Phong nghe được lời này, nhiệt khí dưới đáy lòng càng thêm bốc lên dữ dội.
Hắn tuỳ tay triệu hồi ra một thanh dao găm bằng băng nhỏ xíu, ý đồ muốn cắt vào tà váy bên hông. Chẳng qua dao băng chưa cả kịp chạm tới đã bị cản lại phía ngoài, chiếc áo với vô số hoa văn phức tạp khẽ sáng lên như ánh trăng, đem sự sắc bén hoàn toàn chặn lại bên ngoài.
Nhìn tới cảnh này, lại nhìn thấy sự bỡn cợt đắc ý xuất hiện trong mắt nữ nhân trước mặt, hắn rốt cuộc hiểu đã có chuyện gì xảy ra.
Áo Khoác Phòng Hộ level 4, hoá ra là thứ đồ chơi này.
Hắn lúc này không khỏi hừ nhẹ một tiếng mà tiếp tục tóm lấy một bên thỏ ngọc rồi ra sức nắn bóp, tay còn lại nhanh chóng đưa lên bóp cằm Tường Vi, gằn giọng nói:
- Nếu không chịu cởi ra, vậy tôi sẽ dùng biện pháp mạnh.
Tường Vi hoàn toàn không thèm để tâm tới lời đe doạ này, nàng ánh mắt vẫn như cũ mang theo thách thức cùng trêu tức, hàm răng trắng ngà cắn chặt trên đôi môi đỏ mọng, ngăn không cho người kia hôn xuống, thái độ ứng đối phải nói là vô cùng quật cường.
Bất quá cái kia bị nhào nặn tới sắp hỏng mất rồi, nàng cổ họng không thể giữ nổi nữa, cuối cùng đành phải bật thốt ra một đạo thanh âm thư sướng cùng kiệt sức.
- Ưm...
Hàn Phong đã thiếu chút bị chọc cho phát điên.
Làm sao lại chỉ có một người được sướng chứ.
Hắn hơi đảo mắt một cái nghĩ ngợi sau đó chợt cúi người cắn trên cổ áo Áo Khoác Phòng Hộ mà thì thầm đe doạ:
- Đồ chọi con, còn nhớ ông mày không?
- Nếu còn ngoan cố chống cự, ông đây sẽ dùng biện pháp mạnh, cho mày biết thế nào là hao hết năng lượng dự trữ.
Chiếc áo này, hắn biết rất rõ, nó dường như có "linh trí" nhất định, rất là hiểu tiếng người, có thể cùng nó giao tiếp và đàm phán được.
Chẳng qua đối với lời đe doạ này của Hàn Phong, nó dường như nghe không lọt tai, vẫn như cũ cứng đầu ôm sát trên thân thể chủ nhân, quyết không từ bỏ trách nhiệm.
Mặc dù nó đang bị dày vò bằng cả mười ngón tay, nó vẫn vô cùng ngoan cường.
- Ngô... Đừng gãi ở đó mà...
Tường Vi hai tay bấu trên vai người đối diện, ánh mắt cũng theo đó mờ đi, nàng sắp không trụ nổi nữa rồi.
Cảnh tượng này lại càng thêm vạn phần khiêu khích Hàn Phong, hắn sau bảy bảy bốn chín lần tự đặt giả thiết tự bác bỏ thì chợt nhếch miệng nói:
- Đồ con la, nếu hiện tại mày còn ngoan cố không chịu nghe lời, chờ đến lúc cô chủ của mày phải chủ động cởi mày ra, ông sẽ thừa cơ nhét mày vào bồn cầu rồi đóng nắp lại, sau đó bấm nút xả nước.
"Chiếc áo này không nhiễm bụi bẩn."
Sau lời đe doạ tràn đầy sự dơ bẩn của Hàn Phong, Áo Khoác Phòng Hộ level 4 bắt đầu xuất hiện sự đấu tranh vô cùng dữ dội. Vô số đạo hoa văn hoạ tiết trên vạt áo chập chờn bất định, quang mang phòng ngự lúc sáng lúc tối, sau khi Tường Vi i nha kêu lên mấy tiếng bất lực, nó dường như cũng bị kéo tới giới hạn giằng co rồi, cuối cùng đã không nhịn được gấp gáp nữa. Toàn thể trên dưới nó dần dần biến thành một mảnh không màu, thậm chí còn tự động tháo bỏ nút thắt, mở ra khuy cài, lại từ trên người cô chủ tuột xuống rồi "rơi" trúng chiếc móc treo quần áo xa xa.
- Ối... Đừng mà...
Tường Vi bị chiếc áo chết tiệt kia giữa đường phản bội thì không khỏi kêu lên đầy hốt hoảng, sau đó nàng hai tay lập tức đưa lên che lại mấy bộ vị yếu hại.
Đứng tại phía trước nhất, Hàn Phong hai mắt lập tức chảy ra thành một đường dài ngoẵng, mà hô hấp của hắn cũng theo đó khoảnh khắc ngưng lại, lúc này đã gần như muốn nghẹt thở.
Tường Vi trên người hiện tại chỉ còn mặc duy nhất một bộ đồ lót ba mảnh nhỏ xíu màu đen tuyền, đặt ở trên đôi thỏ ngọc to tròn cùng kiều đồn ngoại cỡ kia, nó hoàn toàn không che chắn nổi bất kỳ chút gì, thậm chí cái kia cả trên lẫn dưới đều chỉ mỏng tang như cánh ve, gần như muốn nhìn được xuyên thấu tới.
Chỉ cần căng cái mắt chó ra mà quan sát, vậy ngươi liền có thể quan sát thấy mơ hồ rồi.
Bộ ngực cự đại này, chắc chắn phải có kích cỡ trên 100, nó vừa được giải khai khỏi váy áo đã lập tức tưng tưng nảy lên từng hồi, hai quả bưởi lớn no tròn cùng căng mọng nhẹ nhàng du động, núng nính như mỡ đông. Dưới hai bàn tay che chắn sơ sài kia, không hề có nửa điểm kín đáo, trái lại càng giống như đang kêu gọi nam nhân mau tiến lên chà đạp cùng giày vò.
Làn da trắng nõn như sữa dê kia, giống như đang phát sáng tựa ngọc thạch vạn năm, bên trên còn điểm xuyết lấy hai cái hạt anh đào đỏ son sớm đã trở nên cứng ngắt, kể cả có đang bị nửa kín nửa hở khuất sau lớp áo lót, nó vẫn như cũ toả ra khí tức dâm dục cực độ kích tình, thật muốn thô bạo mà cắn một ngụm nuốt xuống.
Thân thể Tường Vi càng là cực phẩm vạn năm. Mặc dù trước ngực rất to, thế nhưng phần eo thon lại vô cùng bó sát gọn gàng, không có lấy nửa điểm mỡ thừa, trái lại vừa săn chắc vừa mềm mại, vừa đảo một chút liền uyển chuyển như rắn nước bơi đùa. Làn da căng tròn hồng hào kia, đây chính là định nghĩa của phỉ thuý, còn giống như mơ hồ nổi lên li ti mồ hôi ướt át vì nóng bức. Mái tóc đen dài buông xoã xuống phía trước phủ lên đôi nhũ hoa, hờ hững che đi xương quai xanh quyến rũ, thật sự để cho người ta không nhịn được muốn cắn vài miếng.
Điểm khiến người ta xịt máu mũi nhất chính là hạ thân gần như muốn lộ ra ngoài rồi, chiếc quần lót nhỏ xíu còn chưa lớn bằng hai đầu ngón tay tuỳ tiện ngự tại đó, tất nhiên không che nổi một mảnh đen tuyền rừng rậm cùng ửng hồng khe suối.
Đáy quần lót còn bởi vì tư thế không tốt, vị trí lệch qua bên trái, cái này khiến cho hạ thể hơi một chút lộ ra, mà lộ ra chính là một dòng dịch thuỷ trong suốt không biết từ bao giờ đã chảy xuống tới tận đầu gối.
Dâm dịch thuỷ ướt cả một mảnh đùi rồi, thậm chí nó còn chạm tới tất lưới, đem tất lưới cũng đều thấm tới ướt đẫm.
Đây... Cái trạng huống này là thế nào tạo thành...
Vừa nghĩ tới việc có một một nữ tử bên ngoài có diện mạo như thần linh, khí chất cao quý như ngân hà, thân phận chói mắt tới độ không ai dám nhìn thẳng, thế nhưng ẩn sâu bên trong ngược lại lại là một mảnh dâm đãng tới cùng cực, ngay dưới lớp y phục kia không ngờ là thân thể gần như loã lồ, vị trí huyệt hoa còn thời thời khắc khắc ướt át mời gọi, cùng với suy nghĩ trong nội tâm luôn tràn ngập một loại cảm giác thèm muốn được người khác chơi đùa, thật sự không khác nào một đãng phụ. Cái kia lại còn chỉ có một mình ngươi biết, Hàn Phong liền không nhịn được mà triệt để cứng ngắc.
Tường Vi khuôn mặt sớm đã trở nên đỏ bừng.
Việc để nam nhân trước mặt phát hiện bản thân trông rất dâm đãng khiến cho nàng vô cùng xấu hổ, càng là vô hạn hồi hộp, giống như bí mật cất giấu đã lâu lại đột nhiên bị khui ra vậy. Thế nhưng cái này cũng khiến cho nàng dâng lên một sự hưng phấn không thể diễn tả thành lời, còn có hàng loạt tư tưởng tà ác mất nết vốn không bao giờ được phép xuất hiện, lúc này đều đua nhau xuất hiện.
Trong lúc toàn thân liên tục bị người khác nhìn chằm chằm, cả người còn bị giữ chặt tới không biết trốn vào đâu, hạ thân thì liên tục truyền tới cảm giác bức bối khó chịu, Tường Vi thật sự không biết phải làm sao, cuối cùng đành cắn răng một cái vươn tay tát nhẹ trên mặt Hàn Phong rồi mắng mỏ:
- Nhìn... Nhìn cái gì chứ, mau nhắm mắt lại... Đồ đê tiện...
Hàn Phong rất ưa thích một tát này, bởi vì hắn cần phải được tát tát để tỉnh ra.
Lúc này hắn lập tức bắt lấy cánh tay Tường Vi mà đè lên đỉnh đầu, để cho nàng ta cả người hoàn toàn phơi bày, giống như thể dâm phụ bị quan phủ bắt quả tang, đang thời thời khắc khắc chịu tra hình phán xét, sau đó hắn mới liếm môi một cái khàn giọng hỏi:
- Tường Vi tiểu thư, đây là có chuyện gì, tại sao bên dưới lại ướt như vậy?
- Nghe nói khi nữ nhân trước một bước chủ động mặc đồ lót đồng màu, còn là đồ lót hai mảnh hở hang, vậy thì đây chính là tín hiệu thèm khát, tín hiệu rằng nàng ta đang vô cùng hứng tình, vô cùng muốn được nam nhân thao?
Tường Vi nghe tới vấn đề này, thân thể không khỏi xuất hiện một trận run rẩy, khuôn mặt cũng càng thêm một bước nữa vô hạn đỏ bừng.
Bất quá, mặc kệ cho có thế nào, nàng cũng nhất quyết không trả lời.
- ...
- Có phải đang rất hứng tình không?
- ...
- Nga, không trả lời sao, có phải đã ướt từ lúc ở yến tiệc hay không?
- ...
- Là không nhịn được nên phải chủ động chạy tới yến tiệc để tìm tôi giải toả, có đúng không?
- ...
- Có phải lúc đó liền muốn lập tức được chơi đùa hay không?
- ...
- Có phải vừa khiêu vũ vừa nghĩ tới cảnh tượng được lăn lộn trên giường hay không?
- ...
- Hay là muốn ngay lập tức bỏ qua khiêu vũ rồi trốn đi, chơi đùa trong nhà vệ sinh? Ngoài ban công? Hay trong phòng thay đồ? Hay phía sau khu bếp?
- ...
- Hay là, chính giữa sàn khiêu vũ?
- ...
- Có phải liền muốn ngay tại đó làm mấy việc đáng xấu hổ, bất chấp việc có thể bị người khác nhìn thấy, đúng không?
- ...
- Có phải liền muốn vừa khiêu vũ vừa được thứ gì đó cắm vào hạ thân, có đúng không?
- ...
- Có phải cô muốn được người ta hiếp dâm, có đúng không?
- Anh... Anh im miệng!
Tường Vi khuôn mặt đã trở nên đỏ bừng.
Cái... Cái tên khốn kiếp chết tiệt này.
Bậy bạ, bậy bạ, bậy bạ, nàng không hề nghĩ như vậy.
Thổ phỉ này vu oan cho nàng.
Hàn Phong thô bạo cản lại bàn tay đang yếu ớt giãy dụa, đầu lưỡi vươn ra từ tốn liếm một đường trên cổ nữ nhân trước mặt, cảm nhận lấy nồng độ oxytocin dày đặc làm hắn phát điên, lúc này không khỏi khàn giọng nói:
- Cởi y phục ra.
Hắn nói xong liền buông cổ tay con mồi ra.
Nhưng còn mồi vẫn giữ nguyên tư thế, không chịu làm theo mệnh lệnh.
Vậy thì phải trừng phạt.
Hắn bàn tay lập tức vươn ra bóp lấy cằm nữ nhân trước mặt mà quát lớn:
- Cởi!
Tường Vi trong mắt hoàn toàn là một mảnh uất ức.
Tên thổ phỉ chết tiệt.
Dám thô lỗ như vậy.
Dám mắng nàng lớn tiếng như vậy.
Không biết thân sĩ là gì sao?
Bất quá... Bất quá... Làm sao... Làm sao nàng lại không hề phản cảm, ngược lại hạ thân càng thêm vạn phần ướt át bức bối.
Nàng đây là muốn được thô lỗ cùng chà đạp sao.
Không, không phải nha, là nàng bị ép.
Hai luồng tư tưởng đồng thời xuất hiện, sau đó liên tục đấu tranh cùng cãi cọ trong đầu, kể cả có tứ giai Thấu Rõ, kể cả là Tiến Hoá Giả, Tường Vi giờ phút này cũng không thể biết đâu mới thực sự là bản tâm của mình.
Là dâm phụ, hay là thần nữ?
Câu trả lời chính nàng cũng không rõ, có điều bản năng đã thay chính chủ làm việc.
Chỉ thấy trong ánh mắt nửa ấm ức nửa hưng phấn kia bắt đầu xuất hiện một cỗ khuất nhục nhàn nhạt, sau đó nhanh chóng biến thành phục tùng, Tường Vi bàn tay đưa lên tháo xuống nút thắt tại áo ngực, vật này lập tức bị giải khai hoàn toàn.
Sau đó nó lập tức trở thành một chiếc áo khoác không màu.
Toàn thân nàng đã không còn lấy một mảnh vải che chắn.
Hàn Phong nhìn cảnh, cổ họng lại nuốt vào một ngụm nước bọt.
Hai Áo Khoác Phòng Hộ level 4 điệp gia trên người, một chiếc khiến cho bản thân trông như nữ thần, một chiếc khác lại biến bản thân thành đãng phụ khát tình.
Dâm phụ giàu có nhất thế giới phi phàm?
Hắn lúc này rốt cuộc đã không nhịn được nữa mà nhào vào bầu nhũ hoa cự đại trước mặt, càng không nhịn được thô lỗ chửi mắng một câu:
- Đồ đãng phụ, cô đây là vào hùa với kẻ hiếp dâm, hôm nay tôi sẽ chơi chết cô.
- Ức... Đồ thổ phỉ... Có giỏi thì chơi đi...
------
Viewer: Cởi có cái quần lót hết cả một chương truyện, best câu chương.
Tác giả: Đây chính là phong cách viết truyện "phi phàm hậu dị biến", các ngươi hiểu làm sao được :)))