Chương 565: Đàm phán trước chiến

Bước vào quá trình đàm phán về hành động mở chiến dịch tấn công thi đàn Minh Thái, việc xác định bên nào "cấp thiết hơn" là rất quan trọng. Nếu một bên cấp thiết cần phải tấn công càng sớm càng tốt, vậy thì bên còn lại có thể thoải mái dùng sự chây ỳ để "ép giá".

Hà Tam cùng Hắc Tề cãi nhau qua lại không ngừng nghỉ.

Hắc Tề liên tục đề cập tới việc thi đàn kia mạnh mẽ thế nào, gần Liễu Lâm thế nào, sẽ gây ra sự nguy hại đến thế nào, thậm chí còn thẳng thừng tuyên bố thi đàn Minh Thái đã có dị động, bọn chúng đang rục rịch tiến công về phương hướng trấn Thiết Thạch của huyện Liễu Lâm, rất cần Tam Giang trợ giúp.

Trong khi phía đối diện thì Hà Tam lại liên tục phủ nhận loại nguy cơ này, vị tiểu đội trưởng này trực tiếp bác bỏ việc thi đàn Minh Thái có khả năng tiếp cận biên giới Liễu Lâm, thậm chí trình bày luôn cả kế hoạch mà trấn Hi Vọng sớm vạch ra là sẽ chia binh 2 đường để dẫn dụ lũ quái vật này đi chỗ khác, chỉ cho phép bọn nó chạy vòng vòng bên trong cảnh nội Hương Đường, không thể chạy ra bên ngoài, sau đó tiêu diệt từ từ.

Dù sao thì cảnh nội Hương Đường cũng chỉ còn có một thi đàn duy nhất, để làm được việc chăn dắt dẫn dụ này không phải quá mức khó khăn, việc của trấn Hi Vọng chỉ là chờ tới lúc thi đàn kia rục rịch mới ra tay, lúc đó thì nhờ tới Tam Giang hỗ trợ cũng được.

Sự chây lì của Hà Tam khiến cho Hắc Tề tức tới nổ phổi. Ông ta không ngờ ngoài lão khốn Tống Quảng Thắng lúc nào cũng tỏ vẻ bình tĩnh ngứa mắt kia thì còn có một tên khốn khác cũng đáng hận không kém, đó chính là tên khốn trước mặt.

"Lũ khủng bố khốn nạn."

Hắc Tề bàn tay nắm chặt thiếu chút đã gầm lên chửi đổng.

Chẳng qua ông ta dù nóng tính nhưng cũng không phải dạng mất não, đối với người nhà thì biểu hiện sao cũng được, đối với người ngoài, tất phải giữ chút thể diện, lúc này ông ta hậm hực ngồi xuống mà tu hết cốc nước trên bàn rồi kêu to:

- Cho một cốc Nước Tăng Lực!

Đội viên đội hậu cần rất nhanh mang tới một chai nước 250ml, bể ngoài chai nước này không có chút gì đặc biệt, chẳng qua nếu có ai rảnh nợ thừa điểm tiềm năng đi dùng Phản Chuyển để trinh sát mức độ năng lượng phi phàm tích tụ, người đó sẽ thấy điều đặc biệt.

Người rảnh nợ đó chính là Hàn Phong, hắn thấy rõ ràng, chai nước kia ẩn chứa năng lượng tương đối nồng đậm, so với nước thường lớn hơn rất nhiều.

Trong khi Hắc Tề tạm thời "rút lui", người luôn đấu đá với ông ta là Tống Quảng Thắng lúc này nhìn về Hà Tam rồi chậm rãi nói:

- Hà đội trưởng, thật ra chúng ta chưa vội bàn bạc về việc thi đàn kia nguy hiểm cho bên nào, chúng ta nên bàn bạc về việc nó còn có thể nguy hiểm tới đâu. Theo tình báo của chúng tôi, hiện tại mỗi giờ thi đàn này gia tăng thêm không dưới 700 thây ma, thậm chí có thời điểm gia tăng cả 2000 thây ma mỗi giờ. Chỉ trong thời gian từ 6h sáng tới giờ, nó đã gia tăng quy mô thêm 1 vạn thây ma nữa...

Vấn đề này đưa ra lập tức khiến cuộc họp lâm vào trong im lặng.

Thi đàn Minh Thái hiện tại mạnh mẽ là sự thật, nhưng thứ đáng sợ nhất là nó vẫn đang liên tục mạnh thêm. Với tốc độ hút thây ma khủng bố này, cùng với nguồn thây ma khổng lồ từ thành phố Dương Hoành, có thể nói thi đàn này sở hữu điều kiện thăng tiến sức mạnh "vô hạn".

Đó còn chưa kể tới việc đầu não thi đàn đã thăng cấp 30, năng lúc của nó chắc chắn đã được khuếch đại, nếu thật chờ vài ba ngày nữa, nó thậm chí có thể kéo căng quy mô lên mốc hơn 20 vạn.

Đến lúc đó thì đừng nói cái gì thi đàn kia gần ai hơn, bởi ai lao lên cũng sẽ đều chết cả, chỉ cần dám bước một bước chân vào Hương Đường là gặp tấn công ngay, có giỏi thì nhảy vào mà chăn dắt, nuôi nhốt, câu kéo.

Khi đó thì Liễu Lâm có biên giới đất liền đất với thi đàn này chắc chắn sẽ gặp hoạ lớn.

Hắc Tề và Tống Quảng Thắng bình thường thường xuyên xung đột với nhau, lúc cần thiết lại phối hợp vô cùng thuần thục, có thể nói đã áp dụng chiến thuật xa luân chiến đến mức lô hoả thuần thanh. Một người ra đòn trước, dẫn dắt vấn đề về hướng bế tắc, một người ra đòn sau, dẫn dắt câu chuyện về hướng khai giải cục diện, nhưng là khai giải cục diện về hướng có lợi cho phe mình, thật sự đủ khôn ngoan.

Chẳng qua Hà Tam tuy một mình nhưng lại có sức trẻ, cũng có sự lưu manh của một tên thổ phỉ, tuyệt đối không sợ xa luân chiến với hai lão già, lúc này hắn ngay lập tức đối đáp lại:

- Vấn đề này thực ra không khó giải quyết. Mỗi ngày thi đàn này hút tới bao nhiêu thây ma, liên quân của chúng ta cứ hợp sức tiêu diệt gấp đôi số lượng thây ma đó là được, chỉ cần đánh trọn vẹn một tháng, thi đàn này chắc chắn sẽ bị tiêu diệt, một mống cũng không còn lại.

- Đánh kiểu đó vừa hiệu quả vừa an toàn, đỡ tốn nhân lực vật lực.

Muốn dẫn dắt hội thoại hả, không có đâu, anh đây giỏi nhất là nhây.

Hắc Tề bên kia đang uống nước thiếu chút đã phun ra ngoài, rốt cuộc không nhịn được tức giận mà kêu ầm lên:

- Một tháng? Còn muốn đánh một tháng? Đánh ròng rã trong một tháng thì những nơi khác phải làm sao?

Ông ta nói xong câu này liền lập tức cảm thấy hối hận.

Quả nhiên phía đối diện, Hà Tam đã nhanh chóng mỉm cười trả lời:

- Chúng tôi không cảm thấy có vấn đề gì. Thây ma tại phía bắc và phía tây của chúng tôi đều đã giải quyết ổn thoả, sẽ không tấn công về hướng Liễu Lâm, phía đông thì giáp với các vị, xem như cũng không cần lo lắng, chỉ có phía nam huyện Hương Đường này là lo lắng lớn nhất, nhưng cứ đánh trường kỳ một tháng, đỡ tiêu hao sinh mạng nhân dân, đó cũng là lựa chọn tốt nhất để giải quyết lo lắng.

Lại đi vào bế tắc.

Sau ba lượt lời qua đáp lại, Cổ Nguyên ngồi bên trái bàn dài nhìn thẳng vào Hàn Phong rồi bình tĩnh hỏi:

- Hàn Phong, anh muốn bao nhiêu phần trăm tài nguyên có trong kho vũ khí của tiểu đoàn 101?

Trực tiếp vào thẳng vấn đề, không lòng vòng.

Việc đã đến nước này rồi, tình báo ai cũng có cả, mục đích cũng đều là mục đích chung, hắn đã lười tiếp tục ngồi nghe cạnh tranh cãi vã.

Hàn Phong thở ra một hơi rồi thản nhiên đáp lại:

- 40%!

Đây là con số hắn đã đưa ra trước đó, chẳng qua phía Tam Giang đã trực tiếp phủ định.

Lần này bọn họ tất nhiên cũng tiếp tục phủ định, một quân nhân tóc đen ngồi bên phải đầu bàn cứng rắn nói:

- Hàn Phong, đây là điều không thể nào. Trên cơ sở hợp tác bình đẳng, đôi bên cùng cố gắng, đôi bên cùng có lợi, tôi cho là chúng ta nên chia sẻ chiến lợi phẩm dựa trên mức độ đóng góp đã bỏ ra, bên nào cung cấp nhiều binh lính vào chiến trường hơn sẽ chiếm phần lớn hơn.

Đây là phương án hợp lý nhất, công bằng nhất, và cũng có lợi nhất cho Tam Giang.

Bên họ binh lực hùng mạnh, tính toán một chút là sẽ có 1100 binh lính tham chiến, trong khi số lượng bên trấn Hi Vọng chỉ là khoảng 250 binh lính, tức là miếng bánh chia 5 phần thì Tam Giang đớp 4, tương đương 80% tài nguyên chiến lợi phẩm.

Về việc này, Hàn Phong cũng lười tay đôi tranh cãi, Hà Tam rất nhiên sẽ thay thế thủ lĩnh tiếp nối trả lời:

- Tôi đồng thuận phương án này. Nhưng việc xác định bên nào đã đóng góp bao nhiêu thì không chỉ dựa vào binh lực tham chiến để định đoạt được, tôi cho là cần làm rõ những điều khoản chi tiết bên trong.

- Thứ nhất là xác định mức độ đóng góp dựa trên tài nguyên nhân lực. Cái này không thể chỉ tính trên số lượng đầu quân, bởi vì số lượng lớn chưa chắc đóng góp cao, số lượng nhỏ chưa chắc đóng góp thấp, tôi cho là nên xác định dựa trên số lượng thây ma mà mỗi bên tiêu diệt được, đó mới là cơ sở chuẩn xác nhất.

- Thứ hai là xác định mức độ đóng góp dựa trên tài nguyên vật lực. Phương diện này cứ tính đơn giản bằng số lượng là được, bên nào bắn nhiều đạn hơn, thả nhiều bom xăng hơn, phóng nhiều tên lửa hơn, bên đó sẽ chiếm tỉ lệ đóng góp lớn hơn.

Phương pháp này của Hà Tam để cho bên phía Tam Giang bắt đầu nhỏ giọng bàn luận.

Thực ra cách này rất tốt, xem xét kỹ thì không có gì để chê, có thể nói ngắn gọn lại bằng một câu: làm theo năng lực, hưởng theo năng lực.

Quan điểm này được cả hai bên chấp thuận.

Hắc Tề bàn tay cầm chai nước tăng lực gần cạn đáy, lúc này ông ta đảo mắt một cái rồi chậm rãi nói:

- Cũng cần phải xác định mức độ đóng góp dựa trên khả năng chế áp cấp cao trên toàn thể chiến trường nữa. Phương diện này, cứ tính toán dựa trên đóng góp mà mà mỗi bên bỏ ra khi ngăn cản những đợt tập kích của lũ thây ma tinh anh.

- Ngoài ra, còn có vấn đề hậu cần, phục hồi nữa.

Đây là hai phương diện quan trọng. Thi đàn Minh Thái thực sự rất hung dữ, thây ma tinh anh thường xuyên tổ chức các đợt tấn công cực kỳ tàn bạo. Hà Tam muốn dùng một món mồi này để làm dụ lợi, xem như ngấm ngầm đào một cái hố cho phe trấn Hi Vọng tham công mà nhảy vào chiếm lợi, từ đó biến thành khiên thịt ngăn cản thây ma tinh anh. Về phần bọn họ, kiếm ít đi một chút cũng không sao, dù sao bọn họ hơn ai hết hiểu rõ sự nguy hiểm của quân tiên phong.

Vấn đề hậu cần và phục hồi, bên phía Tam Giang có sự tồn tại của phó đoàn trưởng Tường Vi và phó đoàn trưởng Lê Tứ, hai người này sở hữu những kỹ năng buff quần thể để giải quyết hoảng loạn từ đòn Hồn Áp cực kỳ hiệu quả, nếu bên trấn Hi Vọng muốn "dùng ké", vậy thì phải nhượng bộ bằng tỉ lệ chia chác.

Hà Tam suy nghĩ đề xuất này thật cẩn thận, sau khi trao đổi với Hàn Phong, quan điểm này cũng được thông qua.

Lúc này Mộ Dung Địch đoàn trưởng tiểu đoàn 4 lại chậm chạm lên tiếng:

- Hàn Phong, nghe nói bên cậu có dung dịch chiết xuất từ thiên tài địa bảo, có thể xem xét trao đổi với tài nguyên tương tự của bên tôi.

Vấn đề này, Mộ Dung Địch là có quyền lên tiếng nhất, bởi vì cả 2 loại thiên tài địa bảo của Tam Giang đều do hắn đoạt về.

Tình báo về tác dụng gia trì điểm phục hồi của dịch chiết lá ớt biến dị từ lâu đã không còn là bí mật nữa.

Loại thiên tài địa bảo này được tìm thấy ở siêu thị Thanh Hà. Lúc đó Hàn Phong vẫn còn khá non nớt, chưa rảnh mà quan tâm tới vấn đề bảo mật thông tin, rất nhiều đội viên đều đã biết đại khái về nó. Mà dịch chiết lá ớt cũng được sử dụng rộng rãi từ lâu rồi, tin tức này bán nhan nhản trên chợ thông tin, y hệt tin tức về rượu nho biến dị vậy, Tam Giang đề cập vấn đề này cũng không bất ngờ.

Lúc này hắn thản nhiên gật đầu nói:

- Dịch chiết thiên tài địa bảo kia, chúng tôi đang tồn trữ khá nhiều, có thể trao đổi lấy rượu nho biến dị.

Quan điểm này được thông qua.

Rượu nho biến dị xem như có hại với phi phàm giả, nhưng lại có tác dụng thu hút thây ma, thực sự là một lợi khí chiến đấu hàng đầu, dùng nó để lập chiến thuật nhằm điều tiết thi đàn đi vào khuôn khổ, thực sự là không gì có thể tốt hơn.

Nói tới vấn đề này, Hàn Phong cũng không khỏi cảm thấy hơi tò mò, đó là lá của nho biến dị sẽ có tác dụng gì, chẳng lẽ không gia tăng điểm phục hồi như lá ớt biến dị sao, vì thế nên Tam Giang mới cần phải trao đổi?

Nhận thấy không khí trao đổi đang diễn ra tương đối thoải mái, Thích Thương, phó đoàn trưởng tiểu đoàn 3 cũng lập tức lên tiếng:

- Chúng tôi có một tài nguyên tồn trữ là Nước Tăng Lực, có tác dụng gia tăng 3 điểm thể lực một cách tức thời, các cậu có thể xem xét dùng tài nguyên tương đương trao đổi.

Tài nguyên tồn trữ là cách gọi các sản phẩm phi phàm được sản xuất ra từ năng lực phi phàm, giống như hàng loạt các kỹ năng kiểu Thuốc Tốt, Băng Keo, Giảm Đau hay Gây Tê, đây đều là các kỹ năng có tác dụng trị thương.

Kỹ năng có thể lập tức hồi phục thể lực hầu hết đều chỉ có thể sử dụng ngay tức thời tại thời điểm đó, như kỹ năng Hồi Tức vậy, một người không thể thi triển quá nhiều lần, dẫn tới "phục hồi giả" phải làm việc cực kỳ quá tải. Thế nhưng nếu nó được tồn trữ lại để sử dụng tuỳ thời điểm về sau, vậy thì giá trị của nó sẽ được tăng lên rất cao, không khác nào một trang bị hệ thống.

Hàn Phong lúc này sau khi cân nhắc thật kỹ thì từ trong balo lấy ra một lon nước vỏ nhôm.

Những người trong phòng sau khi nhìn thấy lon nước này thì đều dâng lên kinh ngạc, bởi vì vỏ bao bì của nó đích xác là hình ảnh của Thể Phòng Hộ.

Hàn Phong chỉ vào lon nước, thản nhiên nói:

- Đây là thành quả nghiên cứu từ xác thịt thây ma của tôi, gọi nó là nước phòng hộ đi. Uống đủ 100ml, có thể gia trì 10 điểm chống chịu trong 30 phút tới 1 tiếng, đồng thời còn có tỉ lệ nhất định gia tăng vĩnh viễn 1 điểm phòng hộ.

- Mỗi lon nước có thể tích 330ml, giá trị của thứ này, không cần nói cũng biết. Tôi cần đổi nó lấy xương cốt của thể phòng hộ và tinh thạch ma dược!

Những lời này vừa ra lập tức gây lên chấn động toàn trường.

Cái... Cái gì cơ, gia tăng 10 chống chịu trong 1 giờ, còn được gia tăng vĩnh viễn 1 chống chịu?

Phải biết rằng, uy hiếp lớn nhất của thi đàn không gì khác chính là các đòn quần công tập thể của Thể Thao Túng, như Hồn Áp, Uy Áp Thượng Vị, và gần đây nhất là hai đòn "Mù", "Ngứa". Vì sao ư, vì bất kỳ loại thây ma nào, ví dụ như thây ma loại hình Thể Tốc Độ, đều chỉ có thể gây rối ở một khu vực nhất định, và nhân loại có thể chống đỡ lại bằng cách tiêu diệt nó là xong. Chỉ riêng có Thể Thao Túng là có thể gây sát thương một lần toàn quân, tại bất kỳ thời điểm nào, ở khoảng cách cực xa, với tần suất liên tục, và nhân loại không thể làm ra được bất kỳ hiệu quả nào để phản kháng cả, ngoài việc núp sau quang giác, hoặc đứng im cắn răng chịu trận.

Muốn giết được một đầu Manipulate, trừ khi đã sắp thắng luôn cả trận.

Có sự uy hiếp của Thể Thao Túng, nhân loại đã triệt để bị ép vào thế yếu, không bao giờ dám ló đầu ra khỏi đội hình phòng ngự, bởi vì nếu ai đó dám chui ra khỏi phạm vi quần thủ, dính phải dư ba một mình, vậy thì chắc chắn sẽ nổ não mà chết.

Thứ "nước phòng hộ" này tăng tới 10 điểm chống chịu, không khác nào giảm tới 50% sát thương mà một người thường sẽ phải gánh chịu, lại còn tăng 1 chống chịu vĩnh viễn, đây là cái khái niệm khủng bố gì chứ?

Đối với cá nhân, một lon nước này có lẽ không là gì cả, nhưng đối với tập thể, đây chính là ngang với một bản sách kỹ năng nhị giai cho toàn quân dùng chung, ai cũng chiếm lợi.

Dược phẩm mạnh nhất sau tận thế?

Một nam tử tóc dài ngang vai ngồi đuôi bàn dài, sau khi nghe được lời quảng cáo của lon nước có in hình Thể Phòng Hộ thì lắp bắp hô lên rất nhỏ:

- Chẳng... Chẳng lẽ là ma dược dược tề... Thông Thức Giả?!

Hàn Phong có Siêu Thính Giác, ngay khi nghe thấy ba chữ "Thông Thức Giả" này, hắn hai mắt không khỏi nheo lại.

Lần đầu tiên hắn nghe thấy ba chữ này là khi chạm vào viên tinh thạch ma dược được đào ra từ xác của Thể Thôn Phệ, lần thứ hai nghe thấy chính là thời điểm sử dụng Thẻ Chức Nghiệp.

Đây là một chức nghiệp có thể lợi dụng tinh thạch ma dược và xác thịt thây ma để chế tác thành ma dược dược tề, hoặc trang bị thần kỳ, hay còn gọi là trang bị hệ thống.

Nước Phòng Hộ chế tác từ xác thịt Thể Phòng Hộ, nghe rất giống ma dược dược tề.

Người vừa mới lẩm bẩm sau khi nghe giới thiệu lại chuẩn xác hô lên "Thông Thức Giả", cái này nói lên rất nhiều điều.

Thông tin về Thông Thức Giả là loại tình báo chuyên sâu, không phải ai cũng biết, chắc chắn phải tiếp xúc qua thẻ chức nghiệp rồi mới biết đượcơ. Hoặc là người kia đã hoàn thành nhiệm vụ hệ thống, hoặc là hắn ta có đủ 60.000 minh tệ để mua thẻ chức nghiệp. Tóm lại hắn ta có là gì đi nữa thì tên kia cũng cực kỳ mạnh mẽ, và kiến giải về thế giới phi phàm cũng tuyệt đối nhanh nhạy, có vậy mới có thể liên tưởng nhanh như vậy được.

Lúc này Hàn Phong không khỏi liếc về phía nam tử tóc ngang vai.

Khắc Cốt Minh Tâm để cho hắn có thể lưu giữ dữ liệu tới không thiếu một chút chi tiết gì, lúc này tình báo của Bạch Thất Tịch cung cấp dần dần hiện ra trong lòng hắn:

"Long Nha không phải tiểu đội đặc biệt do căn cứ Tam Giang tự mình xây dựng và phát triển, đây là một nhóm binh lính được thành lập bởi sự chỉ đạo từ trung ương, nằm dưới quyền quản lý của trung ương, hành động độc lập với hành động của các căn cứ nhân loại, mục đích tất nhiên nhằm ứng phó với tình trạng khẩn cấp."

"Thủ lĩnh Long Nha phân bộ tỉnh Diễn Giang tên là Trầm Thành. Phó thủ lĩnh là Triệu Thương Lâm..."

Miêu tả sơ lược về hình dáng của một trong hai người này tiếp tục hiện ra trong lòng Hàn Phong.

"Tóc dài ngang vai, đuôi mắt có nốt ruồi nhỏ, tai trái thủng một lỗ, dưới cổ có hình xăm móng vuốt."

Người vừa hô nhỏ chính là phó thủ lĩnh Long Nha phân bộ tỉnh Diễn Giang, Triệu Thương Lâm.

Hàn Phong nghĩ tới đây, tâm trạng cũng không khỏi hơi xuất hiện rung động nhỏ.

Để lộ ra "nước chống chịu" trước mặt một người "tới từ trung ương" là tương đối nguy hiểm. Vì sao ư, đơn giản thôi, thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội, thứ nước này có tầm ảnh hưởng thậm chí tới toàn bộ một quốc gia, một tên thổ phỉ nho nhỏ sao có tư cách nắm giữ chứ.

Nhưng Hàn Phong cũng không thể giấu kín được mãi. Trấn Hi Vọng sớm đã rầm rộ triển khai việc sử dụng thứ nước này ra phạm vi toàn quân rồi, tình báo trước sau gì cũng sẽ lộ lọt ra mà thôi, cùng lắm giấu được nửa ngày nữa, không có ý nghĩa.

Nói gì cơ, giấu ngọc bích biến dị dưới hầm, ôm khư khư không cho ai dùng cả, chỉ dùng để uống tới khi cứng cả khớp không thể uống nữa, cuối cùng là làm nước tắm cho chó sao?

Thật sự là ngu xuẩn tới cùng cực.

Việc hắn sớm một bước nguỵ tạo nguồn gốc của "nước phòng hộ" chính là để chuẩn bị cho ngày hôm nay có thể công khai bước ra ngoài ánh sáng. Thay vì nói nguồn gốc của nó là một "thiên tài địa bảo" do thiên địa sinh ra, vậy thì nói nó là "ma dược dược tề" do chính hắn chế tạo ra.

Thiên tài địa bảo thì cướp được, còn năng lực của Thông Thức Giả thì chắc chắn không "cướp" được.

Đây là nguy cơ của hắn, nhưng mà trong nguy có cơ, đây cũng đồng thời chính là cơ hội của hắn.

Phía đối diện, Bạc Thanh cũng vô cùng nhạy bén mà hỏi ra một câu trọng điểm:

- Hàn Phong, thứ này của cậu có sản lượng bao nhiêu?

Hàn Phong bất động thanh sắc mà bình tĩnh trả lời:

- Tuỳ vào mức độ rảnh rỗi của tôi, thường thì mỗi ngày 100 lít. Tuy nhiên nếu ở trong thời chiến thì thứ nước này sẽ không có hàng mới, chỉ có hàng tồn kho mà thôi.

Câu trả lời này đã xác nhận chính xác thân phận Thông Thức Giả của hắn.

Đi đánh nhau ngoài chiến trường, đâu ai rảnh tiềm năng mà ở nhà chế nước.

Mà sản lượng 100 lit mỗi ngày là không quá nhiều, thậm chí có phần còn hơi ít, chỉ riêng nhu cầu của 4 tiểu đoàn Tam Giang vượt quá khả năng cung ứng rồi, cái giới hạn này khiến cho tính"chiến lược" bị giảm xuống rất nhiều, vì có xịn thì cũng chỉ có tác dụng cục bộ, không thể cung cấp đại trà cho toàn quân được.

Ngồi ở phía đuôi bàn, Triệu Thương Lâm nhìn thật sâu một cái vào Hàn Phong rồi im lặng không nói gì nữa.

Trong khi Tam Giang thì liên tục đề xuất muốn dùng các loại tài nguyên để đổi số lượng lớn "nước chống chịu", bao gồm cả tinh thạch ma dược và xương cốt thể phòng hộ.

Quan điểm này được thông qua.

Sau khi toàn bộ quan điểm được thống nhất, mấy cái nhân viên công tác dân sự bắt đầu công việc đào sâu vào chi tiết bên trong, bao gồm mỗi bên sẽ bỏ ra bao nhiêu súng, bao nhiêu đạn, bao nhiêu đạn pháo, bao nhiêu xe bọc thép, trao đổi tài nguyên diễn ra thế nào, số lượng cụ thể bao nhiêu, giá cả thế nào, tính % cống hiến đóng góp thế nào.

Đây chính là tác dụng của những người làm công tác hậu trường, những luật sư được trả tiền để phát huy tác dụng đàm phán

Ngồi ở đầu bàn, Cổ Nguyên lúc này chỉ tay lên màn hình máy chiếu mà bình tĩnh nói:

- Tiếp theo, chúng ta sẽ bàn bạc tới chiến thuật đối phó với thi đàn Minh Thái...

Hàn Phong nhìn sơ qua hình ảnh thu thập của drone bên phía Tam Giang thì thản nhiên nói:

- Tôi nghĩ việc đầu tiên mà các vị nên làm là tích cực chiêu mộ người sống sót đi chịu đòn đi.

18 giờ chiều ngày thứ 27 tận thế.

Tất cả phương án cùng kế hoạch đề ra đều đã được đàm phán và thông qua đồng thuận, văn bản ghi nhớ về hợp tác quân sự được ký kết, Liễu Lâm Tam Giang, chính thức trở thành "đồng minh".

Bạc Thanh từ ghế chủ vị đứng lên mỉm cười chìa tay với Hàn Phong nói:

- Hàn Phong, hi vọng hợp tác vui vẻ.

Hàn Phong cũng thản nhiên bắt tay ông ta mỉm cười đáp lại:

- Bạc huyện trưởng, Hợp tác vui vẻ.

Kế sau đây, chính là yến tiệc khích lệ tinh thần toàn quân.