Chương 457: Giới hạn

Ngô Soái dùng sự thuần thục trong việc vận dụng kỹ năng, thành công bắt sống được chủ lực thi đàn, hắn lúc này không chút do dự nhún chân rồi phóng vọt đi, phóng thẳng về phương hướng huyện Hương Đường.

Nơi này hiện tại rất nguy hiểm, M2 bị bắt cóc, độ cuồng loạn của thây ma chắc chắn tăng cao, nếu hai con P2 mạnh mẽ nhất kia mà kịp tỉnh lại, giáng đòn trọng lực tới, hắn sẽ chết không có chỗ chôn.

Quả nhiên như Ngô Soái dự đoán, thời điểm hắn rời đi chưa đầy 1 giây, tác dụng áp đặt từ 2 mệnh lệnh cấm đoán đã bị phá vỡ, hai con P2 thi nhau phun ra năng lực của mình. Chẳng qua mục tiêu đã sớm biến thành một cái điểm đen kịt, kỹ năng của bọn nó không thể giáng trúng đích được

- Grekkkk...

- Grakkkkk...

- Khàaaa...

Hàng vạn thây ma bên dưới trận địa 10 đường chiến hào ngay lập tức lâm vào trong cuồng loạn, ngay cả hơn 200 thây ma tiến hoá đang truy sát đội ngũ nhân loại cũng tương tự bị kích thích tới điên cuồng, bọn chúng đều bỏ qua tất cả mục tiêu hiện hữu mà đồng loạt xoay người đuổi về phía nam, đuổi về cái điểm đen đang lơ lửng trên trời xa xa.

Ngô Soái bay trên trời khẽ nới lỏng tay phải, M2 lập tức ré lên một thanh âm thê lương thảm thiết, thi đàn bên dưới càng bị khuấy tới đục ngầu, gần như bất chấp tất cả mà đuổi theo kịch liệt.

- May mắn, may mắn, đồ ngu này không thể tấn công và ra lệnh trong cùng một thời điểm.

Hắn lúc này không khỏi thở phào một hơi vì nhiệm vụ đã diễn ra tốt đẹp hơn cả kế hoạch.

Theo kế hoạch thì hắn phải tiến vào trạng thái toàn lực Chống Chịu Biến, đem về khoảng 600 chống chịu hòng đương cự lại đòn Hồn Áp tăng cường, thế nhưng M2 không thể cùng công kích, cùng ra mệnh lệnh phức tạp trong một lần thét, dẫn tới hắn có thể an ổn dùng Nhanh Nhẹn Biến mà thực hiện kế hoạch.

Thêm nữa là M2 trốn trong mồm một con Shield-2, dẫn tới việc quái vật Thể Phòng Hộ này không thể phun ra huyết quang phòng ngự, trực tiếp khiến cho đòn trọng lực của hắn có thể dễ dàng trúng đích.

Nếu M2 chọn ẩn nấp tại vị trí khác, vậy thì Nhẫn Áp Đặt phải chia ra áp đặt 2 điều cấm đoán, một trong số đó là "cấm há mồm", khi đó thì thời gian "cấm dùng thao túng trọng lực" sẽ ngắn lại, hắn phải tiếp cận thi đàn ở khoảng cách gần hơn, gần với phạm vi bao phủ luồng trọng lực bị động của lũ P2, nguy hiểm sẽ tăng cao.

Bất quá, tất cả đã trở thành quá khứ, mọi chuyện đã chính thức hoàn tất, mục tiêu có trốn ở đâu thì kế hoạch cũng đã thành công rồi.

Ngô Soái nhún chân bay trên không trung thêm 3 lần thì hạ xuống mặt đất chuyển qua chạy bộ cho đỡ hao tốn tiềm năng. Hai chân hắn mạnh mẽ phát lực, thân hình vút một tiếng phóng vọt đi như tên bắn, bàn tay cầm M2 khi thì siết chặt khi thì nới lỏng, đem Thể Thao Túng hành hạ tới thiếu chút ngất đi.

Phía sau hắn, một đầu F2 level 29 với cái đầu hình thoi truy đuổi không bỏ. Đây là thây ma có tốc độ cao nhất trong thi đàn, nó hiện tại cả người đang bốc lên tử quang khí tức nồng đậm, kỹ năng thiên phú toàn bộ triển khai, đem tốc độ của nó phá bỏ tường âm thanh, đạt tới hơn 350 điểm nhanh nhẹn.

Đây là một sát thủ kiêm vệ sĩ đích thực. Có nó bên cạnh, bất kỳ sinh vật nào dám tiếp cận cũng sẽ bị chém chết tại bán kính 200 mét trong chưa đầy 1 giây, mà nếu nó được phái vào trận địa nhân loại thì cũng gây ra một trận tàn sát khó có thể cản nổi.

Nhanh nhẹn cao như vậy đã đủ để tránh né tất cả đòn tấn công, mà cấp độ level 29 cũng khiến nó có thể dịch chuyển đa phần sát thương nếu có lỡ may trúng phải. Chắc có lẽ chỉ có Uông Hùng, vào thời điểm trước khi nó xuất kích thì mạnh mẽ thi triển Tam Luyện Cấm bản bộc phá lực thì mới có cơ may khống chế nổi.

Còn một khi nó tăng tốc rồi thì đừng hòng có ai có thể dừng lại.

Ngô Soái chạy ở phía trước, cảm giác uy hiếp mãnh liệt tới từ phía sau càng lúc càng gần, mặc dù hắn đang ở nhân dạng toàn lực thi triển Nhanh Nhẹn Biến, tốc độ đạt tới 334 điểm, sát với tốc độ âm thanh, thế nhưng hắn đã buộc phải chấp nhận việc bản thân không bao giờ đua tốc độ nổi với Fast-2 level 29.

Đua ngắn thua, đua dài thì đại bại.

Người khổng lồ cũng có lúc bất lực mà thôi.

Vì sao ư, vì nhân tộc thuần chủng thì còn khuya mới đủ khả năng đấu lại với thây ma.

Chạy ở tốc độ cao, cơ thể nhân loại không thể duy trì thời gian dài được. Thứ nhất là tiêu hao lớn, mỗi giây tốn tới 7 hoặc thậm chí 10 thể lực, có thể nói là cực kỳ khủng bố, thứ hai là chống chịu không đủ, hoạt động cường độ cao khiến cơ bắp phải chịu đựng gánh nặng vô cùng lớn, Ngô Soái có điểm chống chịu cơ bản là 61 điểm cũng không thể đỡ nổi, hai chân đã đau tới phát điên rồi.

Chỉ còn cầm Thể Thao Túng trên tay một giây, thi đàn sẽ còn đuổi theo một giây, trừ khi hắn có thể tốc biến ra khỏi khoảng cách trên 4 cây số, hoàn toàn cắt đứt liên hệ đôi bên, bằng không thì đừng hòng thoát khỏi.

Trong khi chỉ 2 giây nữa thôi là hắn sẽ bị con quái vật đầu thoi phía sau bắt kịp, khi đó chắc chắn sẽ bị đối phương chẻ thành Ngô Tám Mảnh, không, là vạn mảnh mới đúng.

"Tiến Hoá Giả... Tiến Hoả Giả... Hai buff đầu còn đỡ, buff thứ ba mới thực là lỗi mà... Chó chết cho cái thân tôi... Ôi đau háng quá..."

Lúc này bên tai hắn lại vang lên thanh âm trách mắng của Hàn Phong qua bộ đàm:

- Tiểu Im Lặng, mau thực hiện kế hoạch, đừng nghịch nữa!

Hàn Phong thông qua drone trinh sát nhìn được quá trình một chạy một đuổi bên kia thì không nhịn được mắng to, thằng nhãi kia luôn chơi trò điên rồ như vậy, luôn nhằm vào thời khắc nguy hiểm nhất để rèn luyện bản thân.

Có lẽ đó mới chính là bí quyết gia tăng khống chế lực chăng. Đẩy bản thân tới giới hạn tận cùng, trong những khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, cơ thể sẽ dần dần trở nên tương thích với việc vận dụng năng lực phi phàm, đem tất cả tiềm năng đều bộc phát ra ngoài.

Ngô Soái nghe được âm thanh trách mắng thì cắn răng nuốt xuống một ngụm bất lực, sau đó hắn thò tay vào trong ngực móc ra một cái hộp sắt, ngón tay khẽ búng nhẹ, nắp hộp đã bật tung ra ngoài.

Trong hộp có một viên cầu màu vàng kim vô cùng đẹp mắt, vừa nhìn là đã muốn đớp một miếng.

"Đinh! Ngục Giam Tham Ăn level 4. Kỹ năng gia trì: Nuôi Nhốt..."

Ngục giam đã được tẩy sạch tất cả thây ma bên trong, hiện tại ai nhìn thấy nó cũng thèm nhỏ cả rãi, con M2 level 29 mềm nhũn trên tay Ngô Soái khoảnh khắc liền vùng lên biểu hiện ra tham lam vô độ, F2 level 29 phía sau cũng càng gia tăng thêm mấy phần tốc độ, ngay cả người dùng là chính Ngô Soái cũng đang thèm tới phát điên lên rồi.

Hắn lúc này nhe răng cắn mạnh vào đầu lưỡi một cái, dùng đau đớn đổi lấy thanh tỉnh, sau đó không chút do dự bốc lên ngục giam rồi nhét thẳng vào lỗ mồm Thể Thao Túng.

- Oeeee... Oẹc...

Âm thanh thê lương của M2 vừa chớm phát ra liền nghẹn ứ trong cổ họng, cả người nó hoá thành một "dòng nước" chảy vào trong ngục giam, vật kia lập tức biến thành màu đen kịt như mực nước. Lực hấp dẫn đối với nhân loại điên cuồng suy giảm, trong khi lực hấp dẫn với thây ma lại tăng lên bội phần.

- Greekkkkkk...

F2 level 29 phía sau ré lên một thanh âm tràn ngập sự điên cuồng, lần này không phải là đuổi giết để cứu giá nữa mà chính là đuổi giết để kiếm miếng ăn.

Thể Thao Túng vừa bị nhốt, lực thao túng đối với thi đàn biến mất, thây ma trên chiến trường Thiết Thạch toàn bộ rơi vào trạng thái ngẩn người mất một giây, hơn 2 vạn con chỉ còn lại bản năng thuần tuý nhất.

Ngô Soái đem Ngục Giam Tham Ăn level 4 nhét vào trong ngực, để cho vật này cách ly hoàn toàn khỏi tầm mắt tất cả sinh vật, sau đó hắn nhấn tay thi triển phản lực -1G lên người mình, bàn chân nhún mạnh một cái đã phóng vọt lên trời.

Hắn lúc này cả người đã bắt đầu bốc khói vì chạm tới giới hạn cơ thể rồi, bất quá xa xa là hai chiếc bọc thép M113 với súng chống tăng đang chờ sẵn tại địa điểm ước hẹn, chỉ cần lết được tới đó, hắn coi như an toàn tuyệt đối.

Ngô Soái rời đi còn chưa được nửa cái chớp mắt, một đôi móng vuốt dài tới nửa mét đã phập một tiếng cắm xuyên qua tàn ảnh cự nhân của hắn, cắm thẳng xuống mặt đất dưới chân, đem mặt đất bới tung lên một cái vết chém sắc lẻm. F2 level 29 ngẩng đầu nhìn về phía điểm đen bốc khói nơi xa xa, khuôn mặt dần lâm vào trong mờ mịt.

Không có âm thanh kêu cứu, không còn mùi vị hấp dẫn, không có nhân loại nằm trong tầm trinh sát, nó nhất thời quên mất bản thân phải làm gì.

Thôi thì gào một tiếng cho có lệ.

- Grekkkkkk....

Trận địa 10 đường địa đạo.

Đầu lĩnh bị bắt giam để cho hàng trăm thây ma tiến hoá lâm vào khủng hoảng, cả lũ đều bất chấp tất cả mà dứt khỏi giao tranh với nhân loại, tất cả đồng loạt quay người đuổi về phía hậu tuyến.

Chỉ trong mấy giây, nơi này đã không còn bất kỳ thây ma Thể Tốc Độ nào, đám Thể Sức Mạnh cũng dần dần mất hút sau những công sự đổ nát, chỉ có lũ Thể Bộc Phá đụt nhất là chạy sau cùng, tình cảnh có thể nói là như chó nhà có tang.

Ngô Soái một khi đuổi tới đám bọc thép bên kia là coi như an toàn, hắn sẽ liên tục phóng xuất rồi giam cầm Thể Thao Túng trong ngục giam, bắt nó kêu cứu một cách ngắt quãng. Từ đó thì bọn thây ma mạnh nhất, nhanh nhất, nguy hiểm nhất đều bị câu đi, lũ còn lại thuộc loại Bomb, Shield và thây ma bình thường vừa chậm vừa yếu sẽ bị bỏ lại phía sau.

Hàn Phong nhìn cảnh này, bàn tay thoáng giơ lên cao lại chợt ngưng lại.

Hắn đang định ra lệnh tấn công, toàn lực truy kích quân địch, lợi dụng thời điểm địch thủ rối ren mà thừa cơ làm thịt hết bọn thây ma tiến hoá này.

Chẳng qua, khi nhìn thấy những đôi bàn tay tuy vẫn nắm chặt báng súng nhưng biểu cảm trên mặt lại thuần một sắc thở phào nhẹ nhõm cùng với vô tận mệt mỏi của đám đội viên dưới trướng, hắn tâm thần không khỏi lâm vào do dự.

"Bản thân mình cũng từng như họ, bán mình cho tư bản, thực hiện tất cả mệnh lệnh của sếp, tất cả chỉ vì chạy theo hai chữ lợi và ích, bỏ quên cả cảm xúc bản thân lúc đó rốt cuộc là gì, bản thân thực sự muốn gì. Mà sếp cũng chẳng bao giờ thèm để tâm đến cảm xúc của mình, bóc lột được tới đâu liền bóc lột tiếp tới đó, bóc lột hơn thế và hơn thế nữa..."

"Dồn người ta đến giới hạn cuối cùng..."

"Những con người khốn khổ và lũ tư bản khốn kiếp..."

"Những binh lính này hiện tại hẳn là rất mệt mỏi, rất áp lực, rất sợ hãi căng thẳng, so với bản thân trong quá khứ còn chật vật gấp vạn lần. Chiến đấu với thây ma, ai mà giữ được bản thân luôn kiên cường mạnh mẽ cơ chứ..."

"Họ đều đã tới giới hạn cả rồi..."

Hàn Phong nghĩ tới đây thì không khỏi thở dài một hơi, còn thật lắc lắc đầu cảm khái mấy câu đồng cảm, sau đó hắn hạ bàn tay xuống rồi ngửa cổ gào ầm lên:

- Còn ngẩn người đứng đó làm cái gì hả?! Tấn công, toàn lực tấn công cho tôi!