Sau khi tuỳ tiện đuổi Lưu Giang đi, phòng chỉ huy lâm thời lại một lần nữa lâm vào trong im lặng, Hàn Phong nhìn những dãy bàn ghế trống trơn xung quanh mà không khỏi thở dài đầy mệt mỏi.
- Làm người tốt thật khó...
Bởi vì cái gọi là đúng trăm lần không ai nhớ, sai một lần chẳng ai quên. Làm "việc tốt" mà không quảng cáo thì chẳng ai thèm nhớ tới ngươi đã làm việc tốt, hai ba ngày sau người khác liền ném ra sau đầu, đừng nói tới "việc tốt" mà Lưu Giang thực hiệm đã có xuất hiện tì vết, người ta chưa xúm vào đòi xử quyết theo khoản 4 điều 1 bộ luật Hi Vọng là may lắm rồi.
Lưu Giang ngộ sát một người để cứu chục người, nhưng đừng hòng có chuyện chục người "được cứu" kia đều sẽ mang tâm lý cảm tạ hắn, vì cái tốt đó là tốt ngầm, chưa xảy ra đã ngăn chặn, người được cứu chưa phải chịu ảnh hưởng gì cả, họ vì thế mà vô tình quên đi công lao của ân nhân.
Thay vào đó, việc xấu là gây chết người thì rành rành ra đó ai nhìn cũng thấy, ai cũng chịu tác động trùng kích, ai cũng cảm thấy sợ hãi phản cảm. Và giữa một rừng mất mát với nguyên nhân là thây ma thì đột nhiên lại lòi ra một mất mát với nguyên nhân vì nhân loại, ai mà không để ý cơ chứ.
Cộng thêm việc tên phản nghịch Lưu Giang này luôn trơ cái mặt thớt vô cảm ra, chẳng nói chẳng rằng, giải thích cũng không, người ra sẽ càng có động cơ để nhằm vào, để phản cảm ghét bỏ.
Đáng lẽ ngay tại thời điểm đó khi sự việc đã xảy ra rồi, hắn ta phải lao lên nhiệt tình yêu cầu đội quân y cấp cứu cho nạn nhân ngay, bất kể nạn nhân đã chết rồi cũng phải đòi hỏi, phải thể hiện bản thân coi tính mạng của đội viên là thứ quý giá quan trọng nhất.
Sau khi xác nhận nạn nhân đã không thể cứu nổi, hắn ta phải bò ra đất khóc lóc, phải kể lể bản thân không cố ý, vì bản thân bị Hồn Áp đánh tới hoang tưởng hoa mắt, vì đã quá lo lắng việc thây ma đột kích, lo lắng quái vật sẽ tổn thương đồng đội nên lỡ tay dồn hết sức tấn công thây ma, đã không khống chế được tiềm năng bỏ ra mà khiến dư ba công kích lan tràn quá mức.
Sau đó nữa là phải làm ra vẻ mặt quyết tuyệt hối hận cùng căm thù tột độ mà gào ầm lên lao về phía thi đàn, thể hiện ra tinh thần quyết tử để báo thù.
Tất nhiên lúc đó sẽ có người đứng ra cản hắn ta lại, an ủi hắn bớt đau lòng, ngăn hắn ta làm điều dại dột.
Các đội viên xung quanh cũng vì thế mà hiểu được là có chuyện gì xảy ra, tránh đi tình cảnh hiểu lầm rồi đồn bậy, tam sao thất bản, khó để cứu vãn.
Với chuỗi hành động như vậy, Lưu Giang có thể biến bản thân thành nạn nhân của chiến tranh, nạn nhân của tận thế, đồng thời trở thành người hùng của cả một tiểu đội.
Anh hùng và phản diện chỉ cách nhau vài giây thể hiện như vậy mà thôi. Quan trọng nhất chính là thái độ của ngươi thế nào, người khác mới có thể quyết định nên dùng thái độ nào để ứng xử ngược lại với ngươi.
Việc xấu tô đẹp trang trí mãi sẽ thành việc tốt, mà việc tốt càng phải khoa trương tuyên truyền mạnh mẽ, từ đó mới có thể khiến người khác coi trọng. Tiếng lành đồn xa là nhờ người khác đồn giúp, ngươi không nhiệt tình thể hiện, vậy tới mùa quýt thì người ta mới biết ngươi tốt.
Sống giả tạo như vậy thật ra rất mệt, nhưng chỉ mệt lúc đó thôi, sau này sẽ rất sướng. Chỉ cần cờ tới tay rồi vẫy một lần, ngươi có thể cầm lá cờ đó mà vẫy liên tục, dựa vào nó mà trở thành lãnh đạo của một đám người.
Không ai muốn làm đồng đội với kẻ thị huyết hiếu sát, nhưng ai cũng thích làm đồng đội với người luôn hết lòng vì tập thể. Một hành động, hai thái độ biểu hiện, nhận về hai kết quả trái biệt, vậy thì cớ sao không giả tạo một chút cho cả làng cùng vui.
Hạng người mặt sắt câng câng với cái khí chất lưu manh điển hình như Lưu Giang lại càng phải sống giả tạo, bằng không sau này có khả năng bị chính đội viên trong tiểu đội của mình xa lánh. Sống trong xã hội hậu tận thế, không có bất kỳ ai có thể thoải mái mà sống thật với bản tâm, ngay cả chính Hàn Phong là "vua một nước" vẫn như cũ phải có hàng nghìn cái mặt nạ để luân phiên thay đổi như thường.
Bởi vì tất cả mọi người đều đang nhìn xem, tất cả mọi người đều cần có câu trả lời.
Đem việc này ném ra sau đầu, Hàn Phong từ trên bàn cầm lên một bản kỹ năng màu đen kịt rồi cẩn thận xem xét.
Chiến dịch sáng trưa nay thu về 3 bản kỹ năng tứ giai, 2 bản đang ở chỗ Ngô Soái, chỗ này của hắn giữ một bản.
Đây là một kỹ năng tứ giai không hề tầm thường. Nó có giá trị lên tới 95.000 minh tệ. Phải biết thiết giáp BMP-2 mới chỉ có giá 120.000 minh tệ thôi, mà còn phải sở hữu tinh thạch an toàn nhị giai mới mua nổi. Ân, kỹ năng tứ giai này cũng cần phải có thương thành nhị giai mới có thể mua được.
"Đinh! Kỹ năng chủ động tứ giai: Vỏ Bọc Ký Sinh..."
------
15h chiều, huyện Tam Giang, bến phà Giang Lăng.
Chiến tranh kịch liệt nổ ra giữa một phe là nhân loại, một phe là dị thú. Không có Hồn Áp kinh khủng đè nén, không có thây ma tởm lợm mang theo mầm bệnh, cũng không có bộc đạn bất chợt bắn tới bao trùm, thế nhưng trình độ kịch liệt tại chiến trường này cũng không thua kém gì chiến trường Diệu Liên hay Minh Thái.
- Lui lại, mau lui lại!
Tào Khang cắn răng vung ra tám viên hạt giống rồi hét ầm lên cảnh báo, tám viên này có sáu viên nhanh chóng đâm chồi nảy mầm thành đại thụ, dây leo gai góc điên cuồng quất xuống đất, cùng cới đó chúng nó còn phun ra vô số nhựa cây dính nhớp, hai viên còn lại mới chớm nảy mầm liền lập tức bị một đám sinh vật lao lên cắt xé thành phấn vụn.
Mà sáu viên hạt giống thành công nảy mầm cũng chẳng trụ được lâu, bọn chúng cũng nhanh chóng bị một đám sinh vật khác lao lên cắn xé tan nát, chỉ qua mấy chục giây đã không còn lại gì.
Thứ tấn công kỹ năng gieo hạt của Tào Khang chính là một đám cua biến dị vô cùng hung dữ. Những con cua này to như cái chậu rửa mặt trở lên, toàn thân đen như thùi lũi, các khớp xương còn mọc ra vô số gai góc sừng sỏ như nhím. Bọn nó đang liên tục bò lổm ngổm trên mặt đất, cấp độ con nào con nấy đều từ level 5-9, cũng không thiếu các cá thể cua tinh anh từ level 10-14, sức phòng ngự lớp giáp xác của bọn chúng là vô địch, sức tấn công của cặp càng sắc bén cũng là vô địch, tốc độ bò đi cũng nhanh tới vô cùng.
Công thủ toàn diện lại còn lì lợm trâu bò, Hoá Thân Tùng Lâm của Tào Khang được mệnh danh là kỹ năng có thể chiến đấu cả ngày, thế nhưng dưới hàng trăm con cua cùng lao lên cắt xé đã vượt quá giới hạn của ông ta, ông ta không thể thủ nổi.
Đừng nói là trên chiến trường đang có hàng nghìn con cua, tất cả đều là khúc xương cứng theo đúng nghĩa đen.
Tranh thủ mấy chục giây do Tào Khang cản lộ, hơn 300 binh lính vốn đang tiến vào kỳ kiệt sức đều vội vã lui lại, có người nhất quyết vứt ngược súng đạn cùng vũ khí lại phía sau cho nhẹ thân, có người chạy chậm thì hét thảm một tiếng vì bị cua kẹp trúng chân, lại còn là một đòn cụt chân, có người điên cuồng giáng xuống công kích. Bất quá hàng trăm con cua đều mang theo phòng ngự khủng bố, chúng nó có một số bị đánh chết, một số bị đánh rụng chân rụng càng, nhưng càng nhiều hơn chỉ bị hất bay chứ không thấy có mấy thương tổn. Sau khi bị đập bay, chúng nó lại tiếp tục bò lên tấn công, dường như không có mấy chịu ảnh hưởng.
Xác cua nằm la liệt trên mặt đất, thế nhưng xác chết nhân loại cũng là rải rác thảm thương, người nào người nấy bị kẹp tới lòi ruột cụt đầu, chân một mảnh tay một chỗ, tình cảnh có thể nói là dị thường máu tanh.
Đàn cua biến dị này quá khủng bố, so với thi đàn hàng vạn càng mạnh mẽ hơn, gần như không thể đánh thắng nổi chúng nó.
Bởi vì hầu hết chiến thuật thường quy áp dụng trên thây ma đều rất ít nổi lên tác dụng với động vật biến dị.
Dựa vào lớn nhất của binh lực Tam Giang từ ngày thứ 8 tận thế tới giờ là khói đen từ nho biến dị, bọn họ xoay quanh thiên tài địa bảo này mà chiến đã quen rồi, nhưng cua biến dị không hề quan tâm tới vật này, bọn họ vì vậy nhất thời lâm vào bối rối.
Trung tâm chiến trường, Cổ Nguyên trảo một trảo về phía bên cạnh hòng hút lấy vô tận năng lượng từ đội viên dưới trướng, Diệt Tuyệt Đao level 4 sáng lên quang mang đen kịt nhờ tăng cường của Có Phúc Cùng Hưởng, sau đó hắn giơ đao ngang ngực mạnh mẽ chém về phía trước.
- Trảm!
Đao khí như cầu vồng vút một tiếng bắn thẳng về phía trước, bắn về phía một sinh vật khủng bố cao tới 3 mét, rộng tới 8 mét, toàn thân giáp xác đen kịt tràn ngập lực phòng ngự dữ tợn. Đây là một con cua biến dị level 34 với cặp càng sắc bén còn lớn hơn một chiếc ô tô con, cùng với phần mai bụng phình to trướng lớn với lúc nhúc vô tận cua con đang ẩn náu.
- Ríttttttt...
Cua biến dị level 34 đang kịch liệt giãy dụa trong một đống lớn sắt thép, Trảm của Cổ Nguyên vừa xuất ra, nó đã há cái miệng hình vuông ra mà phóng xuất một khoả bong bóng khổng lồ. Bong bóng ngay lập tức phình to trướng lớn rồi bao phủ nó vào bên trong, vậy mà lại trùng khớp với thời điểm Trảm chém tới.
Két... két két két... Bụp...
Trảm rộng tới 10 mét mang theo khí tức diệt tuyệt chém trên khối bong bóng nhầy nhụa này, chém cho bong bóng lún xuống như bóng bay hơi, sau 3 giây giằng co thì thành công chém vỡ bong bóng. Thế nhưng bong bóng vỡ lại hoá thành hàng trăm bong bóng con, đem toàn bộ đao quang li ti vừa giải phóng toàn bộ giam cầm.
Vút vút...
Mộ Dung Địch liên tiếp dùng niệm lực ném các khối sắt về phía Cua Biến Dị, hàng tấn sắt thép dưới dạng thép gai và xích mắt cáo đã được hắn ném ra, đem con cua này bao khoả tại chỗ. Lúc này hai viên đạn PG-7V từ súng chống tăng bên cạnh hắn bắn ra, nhân lúc kỹ năng thuỷ giáp của sinh vật biến dị này vừa vỡ liền thế chỗ tấn công liên tục.
- Ríttttt...
Cua Biến Dị dường như không có vẻ gì là xuống sức, nó tiếp tục phun ra một mớ bong bóng phòng ngự nhỏ hơn nữa, hai khối bong bóng bắn ra ngoài nhanh chóng bao khoả hai quả đạn vào trong. Sau khi đạn chống tăng phát nổ, nó đem bong bóng chấn vỡ tan tành, thế nhưng uy lực vì đó cũng bị muôn phần suy yếu, hàng trăm mảnh đạn giáng xuống mai cua gần như không đem lại bao nhiêu hiệu quả.
Phòng ngự của sinh vật giáp xác, đích thị là vô địch cùng cấp.
Tấn công cũng thế.
- Grekkkkk...
Cua biến dị bị đè ra đánh đã lâu, lúc này nó nhân lúc công kích của nhân loại vừa mới ra hết mà thừa dịp phản công, cặp càng to bự chảng cứ như vậy giơ lên rồi kẹp mạnh, kẹp về phía Cổ Nguyên đang đứng tại cách đó 300 mét.
Cổ Nguyên trong lòng dâng lên báo động cực đại, một chiêu này lại tới rồi.
Con cua kia có thể cách không tấn công, hay nói chính xác hơn là, nó có thể kẹp xuyên cả không gian.
Một cảm giác bị kìm kẹp vô cùng đau đớn đột nhiên xuất hiện quanh thân thể Cổ Nguyên, dường như chỉ một tích tắc nữa thôi là hắn sẽ bị kẹp đứt đôi người. Hắn lúc này không chút do dự trốn vào bên trong Diệt Tuyệt Đao, thế nhưng hắn cũng biết chỉ một chiêu Nhập cũng khó mà ngăn nổi quái vật kia, tất cả phải dựa vào đồng đội.
Lạc Thanh Thuỷ đứng cách Cổ Nguyên hơn 100 mét, lúc này nàng ta lạnh lùng nhấn tay về phía đối phương, một con thuyền buồm rộng lớn ngay lập tức bao bọc Diệt Tuyệt Đao vào bên trong.
Cường giả có sức phòng ngự mạnh nhất huyện Tam Giang, trước đây đối đầu cua biến dị đã từng một chiêu đại bại, hiện tại chức nghiệp sơ thành, lại tiếp tục một lần nữa đối đầu.
La Thiên Dật đứng trên một nóc nhà ba tầng dõi mắt nhìn về phía xa xa, tinh thần vô hạn tập trung cao độ, bàn tay trái nắm lấy một cánh cung màu xanh thẫm, bàn tay phải nắm lấy dây cung kéo căng, một mũi tên màu tím sẫm nửa hư ảo nửa thực chất hoá đang liên tục hút lấy năng lượng xung quanh, càng điên cuồng hút lấy thể lực, trí lực, sức mạnh, nhanh nhẹn, phục hồi, chống chịu, sáu dòng chỉ số của cậu ta.
Một mũi tên cô đặc vô hạn năng lượng phong thuộc tính.
Chỉ cần giao tranh bên kia vừa dứt, cậu ta sẽ bắn chết con cua này.
------
Cảm tạ các vị đậu hũ đã donate trà xoài ~.~