Tam Giai Huyết Luyện Thuật cứ như vậy được quy cho Hàn Phong, Ngô Soái đẩy bản kỹ năng này tới ghế chủ vị, sau đó lại tiếp tục giơ một bản kỹ năng khác lên cao giọng nói:
- Tam giai, Long Lân.
Kỹ năng này vừa ra, Hàn Phong lại một lần nữa phải nhướng mày.
Long Lân? Vảy rồng, da rồng? Liên quan gì tới thây ma không? Tại sao lại rơi ra kỹ năng này?
"Kỹ năng này rơi ra bất quy tắc, không phải năng lực thây ma, cũng không giống với việc sẽ chống lại cụ thể một loại thây ma nào. Chứng tỏ tỉ lệ rơi kỹ năng cũng khá giống với tỉ lệ rút thẻ vật phẩm, sẽ có xác xuất nhỏ bé nhất định xuất hiện "nổ hũ" ra sản phẩm khác biệt với bình thường."
"Kha Thành có một kỹ năng Long Trảo Thủ, là phần thưởng sống sót được hệ thống trao tặng ngay từ ngày đầu tiên, nó cũng đang dừng ở tam giai +4 rồi... Kỹ năng này có lẽ có chung nguồn gốc, hẳn là phù hợp với hắn ta."
Long Lân là một kỹ năng tự động hệ phòng thủ, có thể phóng xuất một tầng lân giáp tiến hành tự động phòng ngự những công kích giáng tới, nghe qua thật sự đủ bảo hiểm. Bất quá nó không đem lại quá nhiều hứng thú cho các tiểu đội trưởng phía dưới, sau 1 phút, nó lại được sung công quỹ.
Cũng phải thôi, chẳng ai muốn mạo hiểm dùng cống hiến quý giá để đổi lấy một kỹ năng lạ hoắc chưa ai sử dụng bao giờ cả. Lỡ may nó không thực sự hiệu quả thì sao, không có người test trước, chẳng ai đảm bảo được việc kỹ năng này sẽ gia tăng sức chiến đấu cho mình cả.
Kỹ năng tam giai đã không còn hiếm lạ tới mức khiến cho người ta phát cuồng như chục ngày trước nữa. Hiện tại vài đội viên tinh anh cũng bắt đầu thăng giai kỹ năng lên bậc tam giai rồi, các tiểu đội trưởng càng là mỗi người hai ba bản, đã không cần học bừa, học đại cho cố nữa, tích luỹ cống hiến để quy đổi thứ chắc chắn hơn mới là vương đạo.
Ngô Soái tiếp tục giơ bản kỹ năng tam giai tiếp theo lên rồi hô nhẹ:
- Tam giai, Thây Ma Hoá.
Kỹ năng thuộc vào dạng gần như toàn năng này lại tiếp tục dấy lên một trận tranh đoạt sôi nổi, so với Hoả Đao trước đó còn kịch liệt hơn, cuối cùng được Triệu Tứ thu vào túi.
- Tam giai, Rũ Bỏ Quá Khứ.
Kỹ năng này là kỹ năng hệ phục hồi trị thương, nó có tác dụng xoá đi những tổn thương đã nhận phải trong quá khứ.
Đây là một kỳ tích đối với tất cả mọi người, đặc biệt đối với tình hình trấn Hi Vọng hiện tại có nhiều thương binh cụt chân cụt tay, điếc tai mù mắt, kỹ năng này chính là hi vọng hàng đầu để người tàn tật trở lại làm người thường.
Hàn Phong trực tiếp chỉ định giao kỹ năng này cho Tần Tiểu Bích, tiểu đội trưởng đội quân y. Những người khác hầu như không có mấy phản đối, kỹ năng này không có tác dụng trong chiến đấu, thuộc vào loại thiệt mình lợi người, giao cho người khác dùng không vấn đề gì cả, khi cần thiết thì đi nhờ vả người ta cũng không sao.
Ngày xưa lúc mới thành lập trấn Hi Vọng, Hàn Phong từng hứa hẹn với những thương binh rằng hắn tuyệt đối không bao giờ bỏ họ lại phía sau, sẽ liên tục nỗ lực tìm cách để giải quyết vấn đề của họ. Vế trước, hắn vẫn liên tục thực hiện bằng chế độ đãi ngộ trợ cấp, vế sau, hiện tại liền nhìn thấy hi vọng.
Sẽ không có ai trung thành hơn những người được trao cho cơ hội lần thứ hai. Nguồn máu mới không chỉ tới từ tân binh, giờ đây nó còn tới từ cựu binh, những người trải qua mất mát và hơn ai hết hiểu được nỗi đau chiến tranh, họ sẽ càng thêm ra sức để bảo vệ sự quý giá của hoà bình.
Đây chỉ là một kỹ năng tam giai, thế nhưng tác dụng của nó lại đạt tới tầm chiến lược, có thể ảnh hưởng tới bố cục tương lai của cả một thế lực lớn. Ngay cả trong thương thành cũng không bán kỹ năng này, từ đó có thể thấy được độ trân quý và quan trọng của nó.
Tiếp sau đó Ngô Soái liên tục đưa ra các bản kỹ năng tam giai khác biệt, có cái được hưởng ứng nhiệt tình, có cái bị ghẻ lạnh vứt xó, có cái được người ta đặt cược vào tác dụng mà đổi lấy, có cái buộc phải tranh đoạt trên bàn đấu giá, hầu như ai cũng có thu hoạch cho riêng mình.
Thây ma cấp cao của thi đàn Thiết Thạch nhiều hơn hẳn những thi đàn trước đó, phong cách chiến đấu nhiệt tình lao lên trả đũa của thi đàn Thiết Thạch cũng khiến nhân loại tiêu diệt được nhiều quái vật trên level 20, từ đó có hơn 30 bản kỹ năng tam giai đã được thu thập.
Về phần kỹ năng tứ giai, các tiểu đội trưởng cũng không biết cụ thể đã thu được mấy bản, lại gồm những loại nào, có tin đồn là 2, có tin đồn là 3, có tin đồn là 5 bản, loạn thất bát tao không biết đâu mà lần. Dù sao thì bọn họ cũng chẳng có cơ hội quy đổi, tất cả đều được "sung công quỹ" rồi.
Sau khi chia xong sách kỹ năng, cao tầng lại tiếp tục chia nhau các loại tinh thạch và thẻ vật phẩm.
Phân phối chiến công của trấn Hi Vọng dù chưa quá tối ưu, thế nhưng sau nhiều lần bàn bạc và điều chỉnh cũng dần đạt được sự hợp lý nhất định.
Chiến công và tài nguyên khi tiêu diệt 1 đầu thây ma sẽ được chia nhỏ thành 6 phần, đảm bảo việc không ai tham gia vào công tác chiến đấu phải chịu thiệt thòi hay bị bỏ qua đóng góp, ai cũng sẽ được chia phần, dù ít dù nhiều.
Phần thứ nhất, tất nhiên rồi, dành cho người trực tiếp tiêu diệt, phần này lại là phần chiếm tỉ lệ thấp nhất, bởi vì người kết liễu vốn đã nhận được điểm kinh nghiệm cố định rồi.
Phần thứ hai, dành cho những người tham gia góp sức tiêu diệt. Phần này chiếm tỉ lệ lớn nhất, sẽ được chia nhỏ đều ra nếu như thây ma đó quá mạnh, cần nhiều người gây sát thương, hoặc gom hết cho người kết liễu nếu như thây ma đó chỉ dính 1 đòn là gục.
Phần thứ ba, dành cho đội viên chỉ điểm. Họ là người làm nhiệm vụ trinh sát và chỉ điểm cho người khác ra tay một cách chính xác, không trùng lặp, không chồng chéo.
Phần thứ tư, dành cho thủ hộ giả và phục hồi giả phía sau.
Phần thứ năm, dành cho đội viên phụ trách thao tác súng máy, súng phóng lựu, súng chống tăng, bọc thép, hoả lực 12ly7 yểm trợ, drone trinh sát. Không có những người này đảm bảo an ninh thì còn khuya phi phàm giả mới có thể giáp lá cà cùng thi đàn.
Phần thứ sáu chiếm tới 25%, là dành cho cao tầng. Cao tầng thì có công gì sao? Haha, là công áp chế toàn thể, hay nói thô thiển là công bảo kê.
Không có các tiểu đội trưởng ra tay áp trận khi có thây ma tiến hoá đột kích thì các ngươi an toàn ở đây mà đánh đấm được sao, không có Ngô phó đại đội ra tay khoá mõm Thể Thao Túng thì các ngươi nhàn nhã cày cấp được sao, không có Đại Hắc Cẩu chặn dòng nguy hiểm thì các ngươi chạy thoát được sao, không có Hàn đại đội trưởng ném các ngươi lên xe thì các ngươi còn sống được sao, không có Chu phó đại đội trinh sát phía tây thì các ngươi có thể an toàn mà đi chinh phạt phía nam được sao...
Chưa nói tới vũ khí đạn dược trang thiết bị các loại đều là sở hữu của cao tầng, các ngươi định bắn đạn mà không định trả tiền à.
Chưa nói tới cao tầng còn phải bỏ chiến công ra trả lương cứng cho các ngươi, trả lương cứng cho đội đào bới và xây dựng công sự, đội nấu ăn tiếp nước, đội đan lưới chống bộc đạn, đội gia cố xe cộ, đội may vá áo giáp, đội quân y, đội nuôi ớt biến dị chiết nước, đội dọn dẹp chiến trường, cùng với cung cấp toàn bộ hậu cần cho gia quyến của các ngươi.
Đó đều là các đóng góp thầm lặng, giúp cho các ngươi yên tâm chiến đấu, và chiến đấu trong an toàn. Họ phải có quyền lợi, còn các ngươi phải có nghĩa vụ. Không có chuyện ngươi cầm đao chém thây ma thì một mình ngươi đớp hết như trước nữa, tại trấn Hi Vọng hiện giờ, quyền lợi và nghĩa vụ phải được đảm bảo ngang nhau.
Đây chính là quy tắc công bằng.
Về phần đi sâu vào việc công bằng thế nào. Haha, bò lên làm cao tầng đi rồi biết.
Số lượng lớn tinh thạch bắt đầu được chia ra, ai nấy khuôn mặt đều hiện lên nét mừng rỡ xen lẫn hưng phấn. Những tài nguyên này sẽ giúp bọn họ ngày một mạnh hơn cùng mạnh hơn nữa, từ đó lại thu được nhiều tài nguyên hơn nữa, tạo thành một vòng tuần hoàn thúc đẩy thực lực mỗi người một tiến xa hơn. Làm cao tầng một ngày, tiến xa hơn người khác 10 ngày.
Hồ Du, Quách Lệ, hai tiểu đội trưởng mới được bổ nhiệm nhìn đống lớn tinh thạch exp được đẩy tới trước mặt mà không khỏi cảm thấy loá mắt. Những tiểu đội trưởng của trấn Hi Vọng mạnh, bọn họ biết, bọn họ đã lĩnh giáo qua, nhưng giờ bọn họ còn biết thêm những người này còn giàu nữa. Quá kinh khủng rồi...
May mắn làm sao, bọn họ trở thành cao tầng rồi, chỉ cần bám vào tổ chức này thì tương lai sẽ ngày một mạnh hơn.
Hàn Phong nhìn số tinh thạch exp, tinh thạch tiềm năng và thẻ vật phẩm bản thân được chia mà cũng âm thầm hài lòng. Đây chỉ là đợt 1, đợt 2 của hắn còn là tiền thuê đao, thuê gậy bóng chày, thuê nhẫn các loại, tính toán sơ qua một chút là thừa đủ để hắn đạt level 21.
"Kỹ năng Băng Nhãn sắp tới tay, tiếp theo là kỹ năng gì đây?!"
Sau màn chia chác tài nguyên, các tiểu đội trưởng lại bàn bạc một chút nữa về chiến thuật đối phó với thi đàn còn lại, cuối cùng cuộc họp lâm thời này mới đi về phía chấm dứt.
Từng người từng người một đứng lên cúi chào Hàn Phong rồi rời đi, hắn cũng bình tĩnh dùng ánh mắt đáp lại từng người một, cuối cùng lều chỉ huy trung tâm chỉ còn lại một mình mình.
5 phút sau, Lưu Giang mới từ bên ngoài bước vào bên trong.
- Thủ... Thủ lĩnh.
Lưu Giang vẻ mặt bần thần cúi người chào thật sâu rồi mới chậm rãi đứng thẳng lưng nhìn về bức tường phía trước. Hắn không dám nhìn vị đang ngồi kia, làm sao lại có cảm giác vô cùng áp lực, vô cùng sợ hãi.
Hàn Phong quan sát Lưu Giang khoảng 10 giây thì thu lại Uy Áp Thượng Vị, sau đó hắn mới thong thả hỏi:
- Anh mới ngộ sát một đội viên thuộc tiểu đội 4?
Lưu Giang nghe tới lời này, khuôn mặt bần thần thoáng chốc biến thành tái nhợt, một cỗ lãnh khí cứ như vậy bốc lên từ đáy lòng rồi lan toả khắp thân thể. Hắn cụp ánh mắt xuống mấy giây rồi thở dài một hơi, giống như tiếng thở dài vừa rồi đã đem sức lực của hắn toàn bộ rút cạn.
- Thủ... Thủ lĩnh... Tôi sai...
- Sai ở đâu?
Lưu Giang còn chưa nói xong, Hàn Phong đã nửa đường chặn ngang cướp lời, hắn buộc phải hít sâu một hơi lấy lại cân bằng, nhưng vẫn như cũ bối rối đáp lại:
- Tôi... Tôi...
Về mặt cảm tính, hắn ngộ sát đồng đội, đây là tội rất khó dung thứ, nhưng về mặt lý thuyết, trấn Hi Vọng chưa có luật cụ thể cho vấn đề này.
Hắn vừa sợ hãi phải đối mặt với những người khác chỉ trích, vừa sợ hãi phải đối mặt với pháp lý, lại vừa cảm thấy ân hận vì hành động của mình.
Hắn sai, nhưng sai ở đâu a... Hắn là kẻ sát nhân sao... Không, hắn đã cứu rất nhiều người khác cơ mà...
Lưu Giang trong khoảnh khắc này gần như muốn phát điên.