Câu hỏi của Bạc Thanh về việc đào đâu ra súng diệt quỷ level 4, rất nhiều người biết đáp án,
nhưng không có ai đứng ra trả lời cả.
"... tôi Hàn Phong lấy danh nghĩa thủ lĩnh trấn Hi Vọng tuyên bố, kể từ hôm nay, hai bờ đông tây sông Lệ, ân đoạn nghĩa tuyệt..."
Một câu này của Hàn Phong lúc trước tưởng chừng như không có mấy giá trị, dù sao Tam Giang cũng chẳng thiếu thốn tới mức cần dựa vào một căn cứ nghìn người, thế nhưng hiện lại bên kia lại là một trong những lối thoát cho vấn đề nan giải hiện tại.
Ân, là chỉ một trong những thôi.
Bạc Thanh là chính khách, thứ ông ta giỏi nhất là mặt dày vô địch, kể cả lúc trước Hàn Phong có tuyên bố tuyệt giao thì ông ta vẫn có thể nở một nụ cười chân thành để vác mặt qua mượn súng được. Chẳng qua không tới đường cùng thì ông ta tất nhiên sẽ không nhờ tới người ngoài, điều đó sẽ làm hạ thấp uy tín của người đứng đầu, lúc này ông ta quay qua Cổ Nguyên hỏi:
- Cổ đoàn trưởng, theo trinh sát thì huyện Hương Đường có tới hai thi đàn, một thi đàn còn lại đã đi đâu rồi?
Thật ra ông ta đã sớm biết, hỏi ra chỉ là cho đúng quy trình mà thôi.
Cổ Nguyên chỉ lên tấm bản đồ trên bàn nói:
- Một thi đàn 7 vạn trước đó quanh quẩn ở khu vực này, có điều bọn chúng vừa mới vượt qua giao giới để xâm nhập địa phận huyện Liễu Lâm. Theo thông tin mới nhất, binh lực trấn Hi Vọng đang giao tranh với thi đàn này tại ngoại biên trấn Thiết Thạch.
Thông tin này đưa ra làm dấy lên một chút xôn xao nho nhỏ. Trấn Hi Vọng cũng đang giao tranh với thây ma, cái này đồng nghĩa với việc để mượn được súng diệt quỷ level 4 là vô cùng khó khăn.
Bạc Thanh có chút không vui vì Cổ Nguyên sử dụng danh từ "trấn Hi Vọng", bất quá quan hệ bên trong nội bộ đang căng thẳng, ông ta cũng lười so đo quá mức với đối phương. Để đối phương tự mình nói ra chỉ là để tất cả mọi người đều tự xác định được một điều rằng "không thể mượn súng từ Liễu Lâm" một cách khách quan nhất mà thôi, lúc này này ông ta ho nhẹ một tiếng rồi chậm rãi nói:
- Chiếu theo tình hình hiện tại thì chúng ta rất khó có thể nhanh chóng đánh bại thi đàn tại thôn Minh Thái này, theo đề xuất của tôi, chúng ta nên đổi mục tiêu qua hướng khác...
------
Huyện Liễu Lâm, trấn Thiết Thạch.
Không khí ngột ngạt từ trận chiến quy mô lớn vẫn liên tục kéo dài suốt từ sáng tới giờ. Tranh thủ thời gian M2 level 29 bị khoá mõm, quân binh lực trấn Hi Vọng ăn uống ngay tại chiến trường, ngay cả ngủ trưa cũng không thèm, tất cả mọi người đều nỗ lực tranh thủ từng giây từng phút để tấn công thi đàn đang bị vây trong thời kỳ hỗn loạn.
Nói đùa, một khi con lợn kia mà tỉnh giấc rồi giáng đòn tấn công tâm linh xuống, chiến đấu sẽ biến thành khó khăn gấp ngàn vạn lần hiện tại.
Tiết Xuyên trước tận thế có mở một tiệm bún cá nhỏ, thuộc vào dạng tự làm chủ, tự làm nhân viên, tự làm lao công, thu nhập xem như đủ ăn đủ mặc, có dư chút đỉnh gần đủ để lấy vợ.
Ân, được rồi, còn xa lắm mới đủ để lấy vợ, cũng tạm thời chưa có đối tượng phù hợp để lấy.
Dị biến xảy ra, hắn ta bị vây trong cửa hàng của mình ở trung tâm huyện Liễu Lâm, nhờ vào số thực phẩm tích trữ mà thành công sống sót qua 13 ngày cho tới tận khi được đội viên đội 4 của Kha Thành giải cứu.
Bắt đầu con đường thăng cấp phi phàm muộn hơn người khác tới 2 tuần, hắn phải vô cùng chật vật mới có thể bán sạch tài sản trước đây, cộng thêm việc vay nợ từ phòng vật tư tới 200 chiến công mới thành công thu được một bản kỹ năng nhất giai Lôi Cầu. Sẵn có máu liều trong người, hắn ta nhiệt tình thi triển quyền cước, một đường đánh giết thây ma không ngừng, đem bản thân trở thành phi phàm giả tương đối có tiếng trong giới phi phàm giả dưới level 8.
"Làm thịt con thây ma level 5 này, rơi ra kỹ năng tam giai cùng thẻ trang bị level 3, bán ngược lại phòng vật tư lấy cống hiến, vừa hết nợ nần, vừa có tiền vốn, mình sẽ rửa tay gác kiếm quay về bán bún cá tiếp. Ân tất nhiên là phải hỏi cưới tiểu Hoa nữa, hầu nữ kia thân hình thực sự là ma quỷ mà... Ực ực..."
Tự yy tưởng tượng viễn cảnh tươi sáng trong đầu, Tiết Xuyên bàn tay giơ lên ngưng tụ điện quang lách tách, kỹ năng Lôi Cầu nhất giai +4 cường hoá đem đến cho hắn khả năng triệu hồi ra 4 khoả lôi cầu to tướng trong một lượt, có thể dùng một chiêu này hạ sát 4 thây ma cùng lúc, hiệu suất thực sự là vô địch.
Chẳng qua hắn chưa kịp giáng đòn ra ngoài, một cái lưỡi đao trảm mã đã vung ra rồi phập một tiếng chém bay đầu thây ma level 5, từ trong cần cổ thây ma phun ra một viên tinh thạch đỏ máu 10 exp, cùng với đó là một thẻ trang bị ngẫu nhiên đen kịt.
- Hố hố hố, thứ tốt đây mà. Tiết Xuyên, đa tạ đã nhường nhé.
Tiết Xuyên đưa mắt nhìn qua "thủ phạm" đã phá nát giấc mơ của hắn, đây là một gã đại hán cao lớn chừng 31 tuổi với bộ râu quai nón rập rạp, người này thò chân đá ngã hai thây ma đang đẩy đến, sau đó vung đao bổ liền ba nhát, đem 3 đầu thây ma bên cạnh chém chết tại trận, cả quá trình tốn chưa tới 10 giây.
- Hoắc Kỳ, thằng khốn nạn...
Tiết Xuyên nhìn tới cảnh này thì không nhịn được mà phải chửi ầm lên.
Phi phàm giả chủ yếu được chia làm 4 nhóm: xạ kích giả, cận chiến giả, thủ hộ giả, phục hồi giả, vừa nghe liền biết đặc điểm mỗi dạng rồi.
Trong một cuộc chiến bình thường, xạ kích giả rất có chỗ đứng, bởi vì có thể đứng từ xa spam chiêu thức trong an toàn, tiêu diệt thây ma đẩy lên vô cùng hiệu quả. Cận chiến giả thì chật vật hơn, họ phải nhạy bén trong việc tận dụng khoảng nghỉ giữa các lượt Hồn Áp giáng xuống để tranh thủ tấn công thi đàn, Hồn Áp mà giáng xuống nhiều thì họ chủ yếu nhận nhiệm vụ trinh sát trong tiểu tổ 3-1, 4-1 để chia mục tiêu cho xạ kích giả tấn công chuẩn hơn.
Nhưng khi Hồn Áp không còn uy hiếp nữa, thi đàn thả cửa cho nhân loại giày xéo, chênh lệch cực lớn về hiệu suất tiêu diệt thây ma giữa hai nhóm mới thực sự lộ ra.
Xạ kích giả không có cửa, cả về tốc độ tiêu diệt lẫn số lượng tiêu diệt đều thua kém.
Một xạ kích giả giỏi lắm là xả được 10 lượt kỹ năng, tiêu diệt được 40 thây ma là hết thở nổi, buộc phải nhờ tới sự trợ giúp của phục hồi giả để có thể tiếp tục. Trong khi cận chiến giả tiêu diệt 40 thây ma đó có khi chỉ hao tổn khoảng 4 thể lực mà thôi, tốc độ chém giết còn nhanh vô cùng, người nào có nghề, có sự thuần thục thì còn tiêu hao ít hơn.
Cận chiến giả là nhóm đội viên đóng góp nhiều nhất vào thành quả tiêu diệt 3,3 vạn thây ma suốt từ 7h sáng tới 13h chiều, và bọn họ vẫn liên tục chiến đấu không ngừng lại.
Tiết Xuyên ngày thường rất có tiếng tăm, thế nhưng riêng ở trận này, hắn đúng là hoàn toàn bất lực mà giương mắt nhìn mấy đứa khác thi triển quyền cước, mà còn tức tới độ không làm gì được.
Hắn có thể làm gì đây a, đánh đối phương sao? Haha, trong một cuộc đấu tay đôi, xạ kích giả bình thường sẽ rất khó để đấu lại cận chiến giả. Nhóm người kia tốc độ cực nhanh, lực phản ứng cao vô cùng, có thể linh hoạt né qua công kích mà mạnh mẽ áp sát, lôi cầu hay hoả đao bay ra thậm chí còn bị trảm mã đao chém cho nổ tung.
Hắn từng thử bàn luận với Hoắc Kỳ nhiều lần, mà trong quân cũng tổ chức so tài nhiều lần, một xạ kích giả khó mà thắng được một cận chiến giả, trừ khi là lợi dụng địa hình và giữ khoảng cách đủ tốt.
- Không được, cứ thế này thì không ổn, thằng khốn kia sẽ đủ cống hiến mà rước mất tiểu Hoa...
Tiết Xuyên căn răng mắng chửi một câu rồi chạy ngược lại hậu tuyến. Hắn muốn đi thuê trảm mã đao, phải cận chiến thôi, cứ lợi dụng kỹ năng mãi sẽ bị tụt hậu mất. Hoắc Kỳ kia đang thăng cấp vô cùng mạnh mẽ rồi....
"Không đủ tiền giải nghệ thì thôi, bỏ 30 tinh thạch ra thuê đao vậy, tiểu Hoa, chờ tôi, tôi sẽ chuộc cô ra ngoài..."
Nếu hầu nữ tiểu Hoa nghe được câu này, hẳn là sẽ liếc mắt một cái rồi ngầm khinh bỉ quay đầu đi chỗ khác.
Ai mà cần ngươi chuộc chứ. Hứ.
Tần Nam là phi phàm giả vô cùng nổi tiếng trong quân thời gian gần đây, không chỉ bởi thực lực mạnh mẽ mà còn bởi mị lực và nhân cách vô cùng đáng được trân trọng.
Hắn xuất thân là một tên lâu la vô cùng trung thành của Đổng Thành, sau khi thôn Xuân Lê được Hàn Phong giải phóng, hắn đã không chọn rời đi mà quyết tâm trụ lại, đồng thời đặt mục tiêu tiêu diệt một vạn thây ma để chuộc lại những lỗi lầm bản thân trong quá khứ
Hắn đang đi trên con đường hoàn thành mục tiêu này, và cũng đang nhận được sự hỗ trợ rất nhiều bởi những người cùng chung chí hướng, những tàn binh Xuân Lê tay nhuốm việc ác.
Cảm nhận được sự hưng thịnh ngập tràn tại trấn Hi Vọng hoàn toàn trái ngược với tình cảnh chướng khí mù mịt tại Xuân Lê, Tần Nam cũng dần thay đổi bản tâm hung ác của mình, ngoài mục tiêu giết chóc thuần tuý, hắn còn đặt mục tiêu đóng góp vào sự phát triển của trấn Hi Vọng bằng cách khắc phục toàn bộ hậu quả mà tổ chức của Đổng Thành từng tạo ra.
Hắn cùng với hơn 30 tàn binh Xuân Lê tạo ra một "quỹ hỗ trợ tinh thần", mỗi người mỗi ngày đóng góp 3 cống hiến thu nhập để góp vào quỹ này, tất cả tiền quỹ được đều đặn gửi tới phòng công tác xã hội để mua đồ ăn, thuê nhà thôi miên, thuê bác sĩ ngoài giờ, thuê người chăm sóc cho gần 50 nữ nhân Xuân Lê từng bị bọn họ nhốt trong lồng sắt, cùng với đền bù cho những nữ nhân từng chịu ảnh hưởng từ cụm từ "dê hai chân".
Hành động này nhận được sự hưởng ứng vô cùng lớn, quỹ hỗ trợ tinh thần sau 8 ngày phát triển đã có hơn 60 đội viên tình nguyện đóng góp, mà hơn 60 đội viên với đủ mọi xuất thân này cũng dần có sự kết nối mạnh mẽ, sự kết nối không chỉ nằm ở đóng góp hỗ trợ cho người khác, bọn họ còn cùng nhau tạo thành một đoàn thể tương đối vững chãi, hỗ trợ nhau chiến đấu với thây ma tại tuyến đầu.
Tần Nam bàn tay mạnh mẽ phất ra, một đống mạt sắt dưới sự thao túng của hắn chuẩn xác phóng về một đầu F1 level 16, đem đầu thây ma loại hình thể tốc độ này vây kín. Mạt sắt có số lượng cực nhiều, khi tản ra thì dày đặc mịt mù, khi ngưng kết thì vững chắc cứng rắn, cũng không kém phần dẻo dai uyển chuyển.
Một đống mạt sắt lớn sau khi bao vây được F1 level 16 thì cấp tốc ngưng kết thành ba "dòng" mạt sắt đen sì, chúng nó "chảy" xung quanh thân thể quái vật này rồi khéo léo trói lại, lực siết khủng bố bắt đầu ép cho xương cốt F1 răng rắc rung động, mà vô số mạt sắt li ti khác cũng điên cuồng chui vào mắt mũi mồm của F1, muốn công phá sọ não của nó.
Nhân loại mà trúng phải đòn này thì rất khó phá giải, bởi vì mạt sắt quá nhiều đi, muốn né cũng không né nổi, mà muốn đánh cũng không đánh trúng, một khi bị lâm vào trong đám mây mạt sắt thì rất ít có cơ hội thoát ra. Trong luận bàn thường nhật buổi sáng, không có phi phàm giả dưới level 12 nào thắng nổi Tần Nam.
Nhưng dị biến xảy ra, Tần Nam chiến đấu cả ngày, điểm tiềm năng hao hụt lại đổ đầy, bình thể lực trí lực có dấu hiệu khó kiểm soát, khiến cho hắn nhất thời không tính toán được độ hao hụt. Đáng lẽ một đòn này tốn 2 thể lực 4 trí lực là đủ giải quyết F1 level 16 trong 6 giây bó siết. Nhưng bởi vì tính toán sai lầm, 6 tiềm năng vừa bỏ ra chưa duy trì được 3 giây đã cạn kiệt, hắn buộc phải gia tăng tiêu hao lên.
Mà việc đó đồng nghĩa với nguy hiểm. Gia tăng bao nhiêu mới là đủ đây, hắn còn rất ít tiềm năng.
Năng lực hụt hơi yếu bớt để cho F1 level 16 có cơ hội giãy thoát, nó khẽ cựa một cái, thân thể linh hoạt vặn vẹo, chân tay co sụp vào trong cơ thể tạo thành một quả bóng thịt, vậy mà quỷ dị liền thoát khỏi vây hãm. Nó nhún chân một cái phóng thẳng về phía Tần Nam, móng vuốt sắc bén trảo ra, khoảnh khắc liền muốn chẻ đôi đầu vị phi phàm giả mạnh mẽ này ra làm hai nửa.
"Mình sẽ chết sao..."
Tần Nam khuôn mặt hiện lên vô tận kinh hãi, còn có vô tận đau khổ, vô tận hối hận, vô tận tiếc nuối. Hắn chưa muốn chết, hắn còn nhiều việc muốn làm, nhưng một phi phàm giả cường hoá chủ đạo vào tinh thần lực thì làm gì có cơ hội phản ứng khi bị tiếp cận.
Đúng lúc này bên cạnh chợt phóng tới một đạo băng thương lạnh lẽo sắc bén. Băng thương phập một tiếng xuyên thủng đầu lâu F1 sau đó nổ tung, đem quái vật dị dạng này nổ thành bốn mảnh, hoàn toàn chấm dứt tất cả sinh mạng của nó.
Hàn Phong phất tay cho băng nô thu lại chiến lợi phẩm rồi quay qua Tần Nam đang ngã ngồi bên cạnh nghiêm khắc nói:
- Mệnh lệnh đầu tiên là phải bảo toàn mạng sống. Chỉ có sống sót mới có thể tiếp nối hi vọng, cho cả bản thân và cho cả người khác. Anh kiệt sức rồi, lập tức lui lại đi.
Tần Nam trên khuôn mặt kinh hoảng tuyệt vọng lúc này mới lấy lại được chút huyết sắc, hắn nuốt một ngụm nước bọt may mắn rồi cao giọng hưng phấn hô lên:
- Tuân lệnh thủ lĩnh!
"Thủ lĩnh không lừa bọn họ. Anh ấy từng nói sẽ cho bọn họ cơ hội, và anh ấy thực sự để tâm tới tất cả mọi người!"
Hàn Phong nhìn Tiết Xuyên và Tần Nam lui lại cũng không khỏi âm thầm gật đầu.
Đây đều là những hạt giống tốt xứng đáng được bồi dưỡng và nâng đỡ.