Chương 264: Triển khai kế hoạch

Sau khi cùng với Đổng Thành đạt thành thoả thuận triển khai áp dụng loại chiến thuật này, tiếp đó là phân chia nhân lực cho từng nhóm người, Hàn Phong tiếp tục thể hiện quyền làm chủ khi trực tiếp đưa ra yêu cầu:

- Đổng huynh đệ, bên tôi sẽ cử ra 11 phi phàm giả làm nhiệm vụ phòng thủ, đảm bảo có thể phòng thủ hoàn hảo từ 6 tới 7 viên bộc đạn cùng lúc bắn tới. Bù lại, chúng tôi cần những phi phàm giả có kỹ năng trinh sát mạnh mẽ hòng tìm kiếm kẻ đánh bom.

Đội hình lần này Hàn Phong mang tới chủ yếu là các phi phàm giả có kỹ năng phòng ngự và khống chế mạnh mẽ, trong đó có 4 phi phàm giả sở hữu kỹ năng Quang Giáp nhị giai, bọn họ chỉ cần điệp gia từ hai tầng quang giáp lại là đủ để chống cự một vụ nổ bộc đạn. 4 phi phàm giả sở hữu kỹ năng thao túng đại địa, có thể dựng tường đất, cầu đất, trụ đất, ngăn cản bộc đạn từ xa xa vài chục mét, hoặc trực tiếp tham gia ngăn cản vụ nổ. 3 phi phàm giả có kỹ năng cương khí, có thể tạo ra dòng khí lưu đặc quánh, cố định bộc đạn ngay trên đường bay, tạo điều kiện cho những người khác phá huỷ nó trước khi nó kịp tiếp cận.

Uy lực phát nổ của bộc đạn thực sự không quá cao, chỉ có lửa xám lạnh lẽo khiến cho người ta bị thây ma hoá là đủ nguy hiểm. Trước đó Hàn Phong chỉ tiêu hao 2 thể lực 1 trí lực mỗi giây cho Quang Giáp tam giai là đủ để chặn lại đại đa số uy lực phát nổ, nếu các đội viên khác chịu tiêu hao nhiều tài nguyên hơn, cùng với điệp gia vài vòng phòng hộ một lúc, bọn họ có thể ngăn chặn hoàn hảo.

Đổng Thành trầm ngâm 3 giây rồi nói:

- Tốt, Hàn huynh đệ, vậy chúng tôi sẽ phụ trách tiếp tục tấn công thi đàn, đồng thời cử ra 6 người phụ trách đảm bảo an toàn cùng các vị. Hà Tam, chọn ra vài phi phàm giả nhanh nhạy phụ trách dò xét cùng với Hàn huynh đệ.

Bên phía Đổng Thành chưa từng tiếp xúc Thể Phòng Hộ, tất nhiên không đào bới được kỹ năng Quang Giáp. Bù lại thì bọn họ có Thuỷ Cầu, có Thao Túng Đại Địa, vẫn tạo thành hiệu quả phòng thủ tương đối ổn. Thuỷ Cầu có vẻ còn rất thích hợp để đối phó loại bộc đạn bốc cháy này.

Hà Tam là phi phàm giả có kỹ năng trinh sát tam giai Chạy Đâu Cho Thoát, kinh nghiệm truy đuổi, dò xét, theo dấu, do thám các loại đều rất phong phú, tất nhiên là đối tượng đầu tiên được trưng dụng cho nhiệm vụ bới móc vị trí thây ma bộc phá. Mà Đổng Thành cũng không hề nghi ngờ gì về năng lực làm việc của vị nhị tướng này, rất nhiều chuyện uỷ nhiệm cho gã, gã đều có thể làm tốt.

Hà Tam cung kính cúi người đáp lại:

- Vâng thưa đại đương gia.

Hắn mặt ngoài thì không biểu hiện gì quá khác lạ, nhưng trong lòng thì cảm khái mấy trăm lần không hết. Hàn Phong trước đó nói sẽ có người phụ trách liên lạc bàn bạc “chuyện lớn” với hắn sau, hiện tại không ngờ chính Hàn Phong lại là người kiến tạo ra cơ hội đó, đúng là không tưởng tượng nổi.

Nếu để cho Đổng Thành biết hắn đang bị Hà Tam âm thầm tính kế phản bội ngay tại bên cạnh, thậm chí kẻ chủ mưu lại là Hàn Phong từ đầu tới cuối luôn cười mỉm thân thiện kia, vậy không biết sẽ là cái trạng thái gì biểu hiện.

Mọi việc định đoạt xong xuôi, cỗ máy chiến tranh lại một lần nữa được khởi động vận hành. Nhân lực thôn Xuân Lê tương đối dồi dào, 25 người vừa mới hi sinh, 25 người khác lại được điền vào khoảng trống, số lượng binh lính lại một lần nữa đông đảo trở lại.

Dựa theo kế hoạch mà Hàn Phong lập ra, 6 chiếc xe bus hai tầng được điều động tới rồi đỗ thành hai hàng ngang hai bên hòng làm nhiệm vụ che chắn, khu vực kẹp giữa hai xe bus sẽ là địa điểm nhân loại đóng giữ.

Đội hình từ dàn thành một hàng ngang 150 mét đã thu gọn 10 lần xuống chỉ còn 10 mét, sắp xếp nhân sự chính là tất cả phi phàm giả làm nhiệm vụ phòng ngự sẽ đừng tuyến đầu. Phi phàm giả các loại khác đứng sau, sau khi tấn công hết một lượt công kích hệ thống sẽ lui lại thay ca, các binh lính bắn hết một loạn đạn cũng sẽ được lui lại thay ca cho lượt sau tiến lên.

Vì trận địa nhân loại chỉ còn thu nhỏ lại rộng 10 mét, còn bị che chắn bởi xe tải, cường độ tiêu diệt thây ma sẽ phải thu nhỏ lại, nhưng an toàn thì kéo lên cao hơn. Chờ khi tất cả Thể Bộc Phá bị tìm ra và tiêu diệt, đó sẽ là lúc nhân loại có thể phản công một cách dễ dàng hơn.

Đứng trên một nóc xe bus cùng với vài người đảm nhận nhiệm vụ chặn đạn, Đổng Thành nhìn đại quân thây ma xa xa mà trong lòng không khỏi trầm xuống. Hắn hiện tại bình tâm lại mới thấy có gì đó sai sai, dường như trong trận chiến này, hắn đang hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của Hàn Phong mà hành động, tiếng nói của hắn không có mấy trọng lượng.

Hắn thật muốn thay đổi cục diện này, nhưng nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra biện pháp nào can thiệp, thậm chí vài ý kiến hắn nêu ra, ban đầu được Hàn Phong hưởng ứng rất nhiệt tình, sau đó lại bị tên kia uyển chuyển vặn vẹo cho không còn nửa điểm tác dụng, cuối cùng bị cả đám người hiệp đồng bác bỏ.

“Khốn nạn, tên nguỵ quân tử chó chết, chờ đánh xong trận này, tao phải rút gân lột da, băm mày thành vạn mảnh…”

Đổng Thành bàn tay nắm chặt tới tím tái, ngay cả chòm râu dê trước cằm cũng là dựng ngược cả lên, vô cùng muốn giết người. Nếu không phải lực lượng trấn Hi Vọng đủ mạnh, mà thực lực cá nhân Hàn Phong cũng không thua gì hắn, hắn chắc chắn đã sớm trở mặt rồi.

Đứng tại xa xa cách trận địa nhân loại 100 mét, một tổ hợp 8 người đang đứng trên hai chiếc xe jeep cơ động cao quan sát toàn bộ chiến trường.

Đây chính là nhóm Hàn Phong có nhiệm vụ phụ trách tiêu diệt Thể Bộc Phá.

Nơi này càng thêm an toàn so với tiền tuyến. Thứ nhất là số lượng nhân loại chỉ có 8 người, “mùi” rất nhạt, thây ma khó mà khoá mục tiêu, thứ hai là cách xa chiến trường, không sợ vỡ trận thì sẽ loạn thành một bầy, thứ ba là có đại cao thủ như Hàn Phong tự mình trấn giữ, kể cả có 10 đầu Thể Bộc Phá cùng lúc công tới, hắn cũng có thể chặn đứng.

Hàn Phong ngay từ level 8 đã có tuyệt chiêu dựng tường băng chặn được viên đạn, giờ đây hắn đạt level 15, tường băng so với trước đây còn mạnh mẽ cứng rắn hơn nhiều, lại có thể dựng tường ở khoảng cách tối đa lên tới 270 mét. Thây ma muốn bắn tới trước mặt, haha, không tiếp cận nổi hắn đã bị hắn chặn đứng từ xa rồi.

Trước đó cố tình kéo dài tới 5 giây chỉ là để thử uy lực của bộc đạn đối phương, đồng thời chế tạo ra môi trường hỗn loạn cho thoải mái bày bố mà thôi. Nếu Hàn Phong muốn, hắn hoàn toàn có thể thay đổi vị trí với băng nô bất kỳ bằng Băng Ảnh, dễ dàng tránh thoát nguy cơ, hoặc thô bạo hơn là lấy Băng Nô vốn đã là thây ma ra làm lá chắn, cái thứ Thể Bộc Phá kia hoàn toàn vô dụng.

Lúc này hắn nhàn nhạt nói với Hà Tam đang đứng ở xe jeep bên cạnh:

- Người mà ngươi giới thiệu đã đến đủ rồi chứ?

Hà Tam cúi người cung kính nói:

- Thủ lĩnh, Uông Hùng và Thường Vân không có kỹ năng trinh sát, cũng không phải rất nhanh nhạy, tôi không có lý do điều động sắp xếp, nhưng tôi có thể đảm bảo bọn họ đủ quyết tâm. Chỉ có Triệu Nhược Pháp, đại tướng trong ngũ tướng được điều động tới đây. Nhược Pháp, cậu ra mắt Hàn thủ lĩnh đi.

Đứng bên cạnh Hà Tam là một đại hán chừng 30 tuổi với bộ râu quai nón và ánh mắt có chút ác liệt, khoé miệng còn có một vết sẹo lồi như thể con rết, điều này càng làm cho khuôn mặt hắn thêm mấy phần hung dữ.

Lúc này Triệu Nhược Pháp nheo mắt đánh giá Hàn Phong một chút rồi trầm giọng hỏi:

- Hàn thủ lĩnh, anh muốn đối đầu với Đổng Thành sao?

Gã tiếp xúc với Hàn Phong chưa lâu, chưa đánh giá được nhân cách con người thật của vị thủ lĩnh trấn Hi Vọng này. Thế nhưng từ cách ứng xử với thuộc hạ cho tới mưu trí và thực lực trong chiến đấu, gã coi như tán thành một nửa năng lực của đối phương.

Hàn Phong cũng quan sát lại vị đại tướng trong ngũ tướng thôn Xuân Lê này, trong lòng nhanh chóng làm ra một cái đánh giá nho nhỏ:

“Một tên điên cuồng đang trong thời kỳ ủ bệnh.”

Hắn lúc này thản nhiên lắc đầu đáp:

- Tôi không đối đầu với hắn, tôi sẽ tiêu diệt hắn, từ phía sau.

Nghe câu trả lời của Hàn Phong, Triệu Nhược Pháp hơi ngẩn ra, sau đó vết sẹo trên khoé miệng co giật một hồi rồi hỏi lại:

- Bằng cách nào?

Hàn Phong chỉ vào mấy ống phóng RPG-2 trên thùng xe rồi bình tĩnh đáp:

- Tôi có khoảng 1000 viên đạn chống tăng.

Không khí xung quanh thoáng chốc lâm vào trong im lặng, hầu như không ai phát biểu được câu gì, thậm chí muốn nghi vấn thêm cũng không biết làm sao nghi vấn.

Triệu Nhược Pháp nắm chặt tay rồi lại buông ra, sau đó lại nắm chặt tay, cuối cùng thở ra một hơi nói:

- Hàn thủ lĩnh, nếu anh có thể tiêu diệt Đổng Thành kia, cái mạng nhỏ này của tôi sẽ chính thức bán cho anh!

Em gái gã bị Đổng Thành biến thái chơi đùa một cách vặn vẹo, hiện tại đã triệt để phát điên, ngay cả ăn uống vệ sinh cũng không thể tự chủ được. Gã vô cùng, cực kỳ thống hận đối phương, thời thời khắc khắc muốn lột da rút gân đối phương. Chẳng qua Đổng Thành quá mạnh, tay chân xung quanh cũng đông đúc, Triệu Nhược Pháp chỉ có thể ẩn nhẫn.

Gã dám liều mạng, nhưng liều mạng xong còn lại em gái phát điên thì ai chăm lo? Bởi vậy gã chỉ có thể như con rắn độc, ngậm một ngụm c**t mà sống tiếp, nỗ lực gia tăng thực lực cùng địa vị, chờ đợi cơ hội báo mối thù này.

Hiện tại có một nhân vật đủ sức đương cự với Đổng Thành, gã tuyệt đối không muốn bỏ lỡ thời cơ, muốn liều một phen sống mái đặt cược. Gã biết Đổng Thành tấn công thi đàn là có mục đích gì đó, những ngày qua tên kia liên tục sai người ra ngoài tìm kiếm gì đó, hẳn là mục tiêu chính ở thi đàn này.

Phải giết được Đổng Thành ngay lập tức, ngăn hắn ta tìm được thứ hắn muốn, đạt được bước tiến sức mạnh mới. Bằng không, khoảng cách đôi bên ngày càng xa, cơ hội báo thù cũng sẽ càng thêm xa vời.

Hàn Phong khoé miệng nhếch lên thản nhiên đáp lại:

- Nhớ lấy lời của anh.

Hắn nói xong liền giơ súng D.E lên trời bắn chỉ thiên bốn phát liên tục làm báo hiệu.

Tiền tuyến, Đổng Thành chờ đợi đã lâu lúc này vung tay lên nói:

- Toàn lực tấn công, xả hết công kích, tạo thanh thế, thu hút quân địch cho tao!