Vài phút sau, Lý Võ Lạc đã mang theo một tập tài liệu tới tìm Hàn Phong báo cáo:
- Thủ lĩnh, đây là kế hoạch tác chiến buổi chiều, mời thủ lĩnh cho ý kiến và phê duyệt.
Hàn Phong đưa tay tiếp nhận, hắn nhìn sơ qua một chút sắp xếp tổ chức tấn công chiều nay, sau đó tập trung nhìn vào 4 cái tên đứng liền nhau.
Hà Tam, Uông Hùng, Thường Vân, Triệu Nhược Pháp.
Cao tầng thôn Xuân Lê có tam đương gia, ngũ đại tướng, cùng vài tiểu đầu mục lâu nhâu khác, trong đó có một vị đương gia và 3 tên đại tướng muốn làm phản sao, Đổng Thành làm người cũng thật thất bại, Hà Tam xin của hắn 3 chiếc nhẫn chống chịu, chẳng lẽ chính là 3 người này?
Hàn Phong trầm ngâm một lát rồi nhẹ nhàng dùng bút chì gạch một đường mờ nhạt xuống dưới chân 4 cái tên này, lại tiếp tục gạch xuống vài cái tên bất kỳ cả quân ta lẫn quân mình, sau đó nói với Lý Võ Lạc:
- Anh điều chỉnh kế hoạch một chút, nói cần tăng cường phòng thủ cho nhóm đội viên yếu nhược, đồng thời cung cấp nước uống đầy đủ cho họ. Xin ý kiến bên kia xem thế nào.
Lý Võ Lạc có chút khó hiểu, mệnh lệnh này của Hàn Phong tương đối chung chung, không đưa ra chỉ đạo nào cụ thể. Như là phân bổ bao nhiêu phòng thủ, phòng thủ theo từng giai đoạn hay phòng thủ liên tục, cộng thêm việc cung cấp nước uống gần như không cần thiết, bởi có xe cấp nước liên tục đỗ ngay sau lưng, ai khát có thể uống rất nhanh chóng.
Bất quá hắn vẫn là vô cùng coi trọng các mệnh lệnh của Hàn Phong, có lẽ thủ lĩnh đã có sắp xếp ngầm ở đâu đó, không muốn nói ra mà thôi, bởi vậy hắn nhanh chóng ghi chép lại yêu cầu rồi cúi người đáp:
- Tuân lệnh.
Nhìn Lý Võ Lạc rời đi, Hàn Phong không khỏi híp mắt một cái quan sát đồng hồ trên tay. Hiện tại là 13h, chỉ cần thời gian vừa chạm tới mốc 14h, thực lực của trấn Hi Vọng sẽ được tăng lên một mức độ mới.
Một lúc sau Lý Võ Lạc đã mang theo bản kế hoạch trở lại rồi nói:
- Thủ lĩnh, họ đồng ý với phương án của chúng ta.
Hàn Phong tiếp nhận báo cáo từ tay đối phương rồi quan sát kỹ.
Vết gạch mờ nhạt dưới chân mấy cái tên của Hà Tam và đồng bọn đã rõ nét hơn nhiều, trong khi đó những vết gạch tên còn lại thì vẫn giữ nguyên cường độ mờ nhạt.
“Giao tiếp với người thông minh luôn rất dễ dàng.”
Hàn Phong thản nhiên nhét báo cáo vào trong tay rồi nói với Lý Võ Lạc:
- Tốt, chuẩn bị xuất binh.
Theo sự đồng thuận của cả hai bên, tác chiến buổi chiều chính thức bắt đầu. Từng hàng dài xe jeep cơ động cao, xe tải chở quân, xe bán tải gắn tiểu liên RPD, xe bọc thép hạng nặng di chuyển về hướng giao giới giữa thôn Hoa Lan và thôn Trường Thi.
Chỉ cần bước qua giao giới này, thây ma sẽ tiến vào địa phận thôn Trường Thi, mà thôn Xuân Lê sát sườn bên cạnh chính là mục tiêu kế tiếp của thi đàn.
Nhân loại nghỉ ngơi hơn một tiếng nhưng thây ma thì không cần, chúng nó vẫn lạnh lùng từng bước bước tới, hiện tại đã tiến quân thêm hơn 300 mét, chỉ cần khoảng 400 mét nữa là sẽ hoàn toàn vượt qua giao giới, chính thức xâm nhập thôn Trường Thi, bước vào giao lộ Vạn Hoa.
Hơn 200 nhân công đang được điều động tới giao lộ này tiến hành công tác chuẩn bị. Từng chiếc ô tô con được đẩy tới, chặn lại tất cả đường nhánh, bịt kín tất cả ngã rẽ, uốn cong cả lộ tuyến di chuyển theo dự đoán của thây ma. Tất cả để đảm bảo chúng nó sẽ đi vào trận địa bom xăng tại nơi này.
Địa hình khu vực này rất trống trải, không giống như tại đại lộ Thanh Hà, nhà cửa san sát, nơi này nhà cửa thưa thớt cách xa, có rất nhiều ruộng đồng cùng bãi đất trống, thây ma chạy loạn tràn lan không theo một dòng cố định. Chỉ cần lơ là, chúng nó sẽ vượt qua phòng tuyến nhân loại mà đánh tới hậu phương ngay tức khắc.
Phía sau cứ việc chuẩn bị, phía trước cứ việc chiến đấu, trận địa xạ kích giống với buổi sáng lại một lần nữa được diễn ra. Bởi vì có nguồn bổ sung đạn dược rộng rãi từ trấn Hi Vọng, Đổng Thành rất có tính hưng phấn mà phất tay hô to:
- Giết sạch chúng nó!
Ở khoảng cách so với thi đàn chỉ 150 mét, áp lực từ thây ma là vô cùng lớn, thế nhưng viên dưới trướng thôn Xuân Lê vẫn là cao giọng hưởng ứng:
- Giết!
Âm thanh hô giết tràn đầy sự hung ác bưu hãn vang vọng khắp toàn bộ chiến trường. Tiếng súng trường lạnh lẽo điếc tai bắt đầu dồn dập xuất hiện, công kích hệ thống cũng theo đó ầm ầm trút xuống thi đàn, từng mảng lớn thây ma cấp thấp bị đánh tới bay đầu vỡ óc, chân tay cụt hoà lẫn với máu dịch đen kịt tung toé khắp nơi.
Hai bên càng tiếp cận gần nhau, sự khát máu của thây ma càng tăng, mà sự điên cuồng của nhân loại cũng theo đó tăng lên. Nói gì thì nói, Đổng Thành thi hành chính sách quản lý theo kiểu thả cửa bản năng và phóng túng dục vọng, đội quân của hắn vẫn rất liều mạng và tương đối trung thành.
Nếu chi đội ngũ này mà được tiếp nhận quân sự hoá bài bản, kỷ luật nề nếp được nâng cao và ổn định, vậy thì đây sẽ là một chi đội ngũ đúng với hai chữ “thiết huyết”.
Hàn Phong nhìn tới mà vô cùng thèm thuồng, ý muốn hạ sát Đổng Thành, chiếm lĩnh tất thảy tài nguyên thôn Xuân Lê, đào tạo đội ngũ theo ý mình lại càng lớn hơn nữa.
Phía bên này, Lý Võ Lạc cũng bắt đầu giơ tay lên hô:
- Đội phi phàm, lên!
Nghe lệnh của hắn, 20 phi phàm giả có công kích tầm xa chỉnh tề tiến lên, sau đó là đồng loạt xả ra công kích hệ thống như mưa trút xuống đám thây ma bên dưới. Đội viên được lựa chọn lần này đa số là tập trung vào các kỹ năng khống chế mềm như sa lầy, trói chân, dây leo cuồng loạn, thao túng đại địa khoá cứng chân tay, thuỷ cầu nổ tung gây dính nhớp… Sau khi rất nhiều thây ma bị khống chế, lớp trước lớp sau xô đẩy tụ tập đủ đông đúc, từng quả bộc đạn do Lục Đại Nguyên và Lý Võ Lạc sẽ trút xuống, đem hàng loạt thây ma nổ chết.
Kỹ năng bộc đạn có chút tương tự với lựu đạn phát nổ, chẳng qua sử dụng bộc đạn rất có tính tuỳ tâm sở dục. Chỉ cần luyện tập một ngày là có thể dựa theo kỹ năng thuộc tính mà ném ra bộc đạn một cách chuẩn xác rồi, hơn nữa bộc đạn còn có thể phát nổ theo ý chủ sở hữu, nó có thể nổ ngay trên đường bay, hoặc rơi xuống mới phát nổ, rất khó đối phó.
Hai người Lý Võ Lạc và Lục Đại Nguyên đều rất hài lòng với kỹ năng này, trong khi Sử Thắng bên cạnh đang bước đầu làm quen với kỹ năng mới được ban thưởng, Phong Đao nhị giai. Kỹ năng này triệu hồi những lưỡi đao gió sắc bén đủ để chém đứt đầu thây ma, cũng khó có thể phát hiện, khi chiến đấu có thể khiến cho địch thủ phải chật vật né tránh.
Hàn Phong quan sát chiến trường một lúc thì phất tay, 7 cỗ băng nô từ bên cạnh đồng loạt phóng ra xâm nhập chiến trường. Bọn chúng đều được mặc trang phục đầy đủ, bề ngoài không khác nhân loại, chỉ có cường độ chống chịu và móng vuốt sắc bén là có điểm kỳ quái mà thôi.
Đổng Thành từ xa xa bên phải quan sát thấy cảnh này, lông mày không khỏi hơi nhíu lại, từ bao giờ mà Hàn Phong có thuộc hạ mạnh như vậy? Sáng nay hắn nhận được tình báo, Hàn Phong có thể thao túng thây ma, hắn cũng trực tiếp nhìn thấy thây ma phản chiến quay qua tấn công đồng loại thật. Nhưng hắn vẫn không quá tin tưởng, cho rằng người kia chỉ đang dùng một loại kỹ năng từ trang bị nào đó hòng gây nhiễu loạn trong nhất thời mà thôi.
Thao túng thây ma sao, quá vô lý.
“Nhẫn Áp Đặt của mình cũng có khả năng này…”
Nhẫn Áp Đặt level 4, trang bị level 4 duy nhất của thôn Xuân Lê. Vật này tới cả Bành Lực là tâm phúc của Đổng Thành cũng không hề biết, bởi vì Đổng Thành chưa bao giờ công khai thi triển kỹ năng gia trì từ trang bị này trước mặt người khác.
Đây là con bài tẩy để cho hắn vô cùng tự tin, chỉ cần thi triển kỹ năng gia trì của vật này, hắn có thể dễ dàng thoát khỏi hiểm cảnh, chuyển bại thành thắng, không sợ bất kỳ đối thủ nào, kể cả là thây ma cấp cao.
Tì nữ mở ra trang bị này cho Đổng Thành cũng đã bị hắn bóp chết, mà ngày thường hắn cũng không đeo nhẫn này, luôn giấu kín không lộ, không ai biết sự tồn tại của nó.
Trong lúc chiến sự diễn ra khốc liệt, từ phương hướng xa xa bỗng nhiên phát ra một thanh âm vô cùng thê lương:
- Oeeeee…
Âm thanh gào khóc chói tang vang vọng toàn bộ không gian, một luồng tinh thần lực khủng bố theo đó ập xuống khu vực trận địa nhân loại, chấn cho hơn 300 người ở đây phải choáng váng mặt mày, vài người trực tiếp lâm vào ác mộng, sợ tới nước mắt nước mũi giàn dụa.
Nhưng chịu đánh nhiều lần sẽ dẫn tới lì đòn, nhân loại ăn thiệt thường xuyên, hiện nay lòng căm phẫn và sự hận thù của bọn họ đã lớn hơn xa so với hai ba ngày trước. Ai nấy đều cắn chặt răng chịu đựng rồi liên tiếp phát ra công kích hướng về phía thi đàn. Các tiểu đội trưởng, tiểu đầu mục cũng phát ra mệnh lệnh cho lái xe dần lui lại, tránh xa tại địa điểm này, tránh xa khỏi lượt công kích tinh thần tiếp theo.
Mà đội ngũ thây ma tiến hoá từ hai bên trái phải cũng lại một lần nữa được điều động.
- Tập trung, tập trung, hoả lực áp chế!
Đổng Thành nhìn 3 thây ma tốc độ cực cao phóng tới phía này thì vội vã há miệng hô lên. Điểm nhanh nhẹn của hắn chỉ có 35 điểm, vừa đủ để sánh ngang với F1 level 14, có bật Thần Tốc lên cũng chỉ đạt hơn 60 điểm, hắn ngại nhất là đối đầu trực diện với những tên loi choi F2 này. Tất nhiên có hai kỹ năng Hoả Thân và Hoả Dực, hắn sẽ không dễ mà bị bọn này giết hại, nhưng điều đó cũng không cản hắn muốn ngăn bọn này lại.
Nghe hiệu lệnh của Đổng Thành, 5 khẩu RPD 7,62mm và mười mấy khẩu ak47 điên cuồng xả đạn. Làn mưa kim loạn tràn ngập khắp không gian, tốc độ viên đạn cực nhanh, thây ma có muốn né cũng khó né, đã bị trúng tương đối nhiều, tốc độ giảm mạnh, chúng nó chỉ có thể tách nhau ra rồi zic zac tiến lên.
Bên phía Hàn Phong, 2 đầu F2 level 20 và F2 level 21 cũng đột kích đánh tới, lại bị 7 thây ma với nồng đậm khí tức của hắn nhảy ra chặn lại. 7vs2, chiến đấu kịch liệt loạn thành một bầy.
Ngồi cạnh hắn, Tường Vi vẫn luôn giữ nhiệm vụ điều tra trinh sát vị trí của thây ma đầu lĩnh Thể Thao Túng, lúc này nàng ta đang nhìn qua ống ngắm AWM thì chợt hoảng hốt lắp bắp kêu lên:
- Có… Có kỳ lạ!
Hàn Phong tâm thần run nhẹ, hắn lập tức hưng phấn hỏi:
- Phát hiện vị trí thây ma đầu lĩnh rồi hả?
Tường Vi lắc lắc đầu đáp:
- Chưa phát hiện thây ma đầu lĩnh, nhưng dường như có thây ma loại mới, chưa từng xuất hiện qua bao giờ…