Chương 252: Hoàn thành hứa hẹn

Lẩm bẩm một câu chửi thề quen thuộc, Hàn Phong xoay người nhìn qua Tường Vi bên cạnh hỏi:

- Thế nào rồi?

Tường Vi từ đầu tới cuối đứng bên cạnh hắn, tất nhiên sẽ không gặp phải bất kỳ tổn thương hay uy hiếp nào. Thậm chí áo khoác phòng hộ level 4 trên người nàng ta dường như mới chỉ phải tiêu hao 6 giây trong tổng số 180 giây duy trì, chủ yếu ngăn chặn dư ba từ kỹ năng công kích tâm linh không may lọt qua. Có thể nói nàng ta là người sống khoẻ nhất trên chiến trường.

Tường Vi đang ôm khẩu AWM trong lòng, lợi dụng ống nhòm tân tiến của nó để dò xét thi đàn xa xa, mục tiêu tập trung vào đám thây ma cao lớn nhất. Thế nhưng chiến trường tại nơi này quá mức rộng lớn, thây ma lại quá nhiều, chúng nó che lấp nhau, nàng vẫn chưa nhìn ra thây ma nào nắm giữ đặc biệt.

Việc liên tục sử dụng kỹ năng tứ giai Thấu Rõ cũng làm nàng có chút ăn không tiêu, khuôn mặt xuất hiện vài điểm tái nhợt mệt mỏi, trạng huống không khỏi khiến cho người ta dâng lên thương tiếc. Lúc này nghe Hàn Phong hỏi, nàng khẽ lắc đầu rồi uể oải đáp:

- Chưa tìm ra…

Hàn Phong bóp bóp trán, ca này khó rồi.

Không phải dễ dàng mà có thể dò xét ra đầu lĩnh thi đàn như vậy. Vật kia có khả năng đang gặp vấn đề ở đâu đó, hoặc đang bận bịu chuyện gì đó, vậy thì chắc chắn nó cũng không dễ mà lộ diện được, khả năng khá cao trốn còn kỹ hơn M2 level 24 tại Thanh Hà.

Hắn đang định thử nêu một vài ý kiến tham vấn, phía bên cánh phải, Đổng Thành đã cao giọng hô lớn:

- Dẫn mồi nhử lên.

Gã muốn đánh một đòn nặng nề tiếp theo hòng chặn lại mũi tiến công của thi đàn trước khi nghỉ ngơi.

Chiếc xe tải từ thôn Xuân Lê chạy tới nghe được hiệu lệnh thì chở theo 5 cỗ lồng sắt cự đại chậm chạp bò tới đội ngũ hướng này.

Tại trấn Hi Vọng, thây ma là đối tượng được nhốt trong lồng hòng đảm nhận nhiệm vụ “đèn cảnh báo”. Nhưng tại thôn Xuân Lê, nhân loại mới là đối tượng bị nhốt trong lồng sắt, mục đích như một miếng pho mát dính trên bẫy chuột, bất chấp máu tanh hay nhân tính, việc này vẫn sẽ diễn ra như thể lẽ đương nhiên.

Phụ nữ tại thôn Xuân Lê, mệnh tiện hơn gà chó.

Hàn Phong nheo mắt nhìn cảnh này, sau đó lại lẳng lặng nhìn qua Tường Vi bên cạnh mình.

Con số 85 đang bày ra trước mắt, nàng ta sẽ phản ứng ra sao?

Con số 15, chính là 15% dân số trấn Hi Vọng. Còn con số 85, tương tự chính là 85% dân số thôn Xuân Lê. Hàn Phong muốn dùng tính mạng của 85% dân số thôn Xuân Lê làm con tin hòng ép buộc Tường Vi bước vào khuôn khổ, khiến nàng ta phải trao đổi với mục tiêu mà hắn đang theo đuổi. Chẳng qua cách làm của hắn sẽ khác, sẽ “nhân đạo” hơn, sẽ ít giết chóc máu tanh, thế nhưng trong vô tình sự tàn độc của đám người Đổng Thành đã phá huỷ kế hoạch của hắn.

Theo chiều hướng, có lẽ là tốt hơn.

Quả nhiên khi lại một lần nữa nhìn thấy chiếc xe tải chở lồng sắt chạy tới, lại nghe thấy âm thanh gào khóc thê lương, mùi tanh tưởi ngút trời và không khí tuyệt vọng bao trùm, Tường Vi khuôn mặt càng thêm tái nhợt. Nàng lập tức giơ súng ngắm AWM hướng về phía tài xế xe tải, nhưng cũng đồng thời bị Hàn Phong giơ tay cản lại:

- Tường Vi, cô muốn giết chết tất cả đội viên trấn Hi Vọng tại đây sao?

Hàn Phong trầm giọng nhắc nhở một câu, muốn để cho cái nữ tử này nhanh chóng tỉnh ngộ. Chỉ cần nàng ta dám bắn ra một viên đạn, Đổng Thành sẽ không chút do dự lệnh cho hơn 200 khẩu AK47 xả đạn vào nhóm hơn 30 người bọn họ.

Hai bên hiện tại nhìn thì giống như hoà hợp ở chung, thực tế lại là lửa cháy gần kho xăng, chỉ cần một phút bất cẩn không ngăn được tiếp xúc nhỏ nhất, tất cả sẽ bùng nổ rồi nhấn chìm toàn bộ sinh mạng liên quan.

Đổng Thành chưa bao giờ là một người hiền lành, trái lại, hắn còn là một tên hung ác ăn thịt người không nhả xương. Nhìn từ thái độ của gã, Hàn Phong có thể tin chắc rằng nhiệm vụ mà gã đang tiếp nhận chẳng có mấy liên quan tới bảo hộ người sống sót. Cái tên nửa phát điên kia sẵn sàng làm mọi điều, thậm chí là giết chết Hàn Phong ngay tại trận để chiếm đoạt chiếc xe bọc thép bên cạnh, chiếm đoạt từ trên xuống dưới toàn bộ trấn Hi Vọng.

Chẳng qua hai bên tác chiến gần 4 tiếng đồng hồ, dự đoán thực lực về nhau cũng tương đối rõ ràng, cộng thêm nhóm người trấn Hi Vọng tương đối có ích, đối phương bởi vậy mới chưa hành động mà thôi. Nhưng chỉ cần một cái cớ xuất hiện, Đổng Thành sẽ bám vào đó rồi ra đòn hung ác điên cuồng nhất.

Tường Vi nghe Hàn Phong lên tiếng ngăn cản, trong mắt bốc lên day dứt cùng bi thương mãnh liệt. Nàng vội vã buông súng rồi nắm lấy bàn tay hắn thành khẩn nói:

- Hàn Phong, xin anh, xin anh hãy cứu lấy họ, cứu lấy những con người khốn khổ kia, có được không.

Hàn Phong trầm mặc 2 giây rồi lắc đầu đáp:

- Tường Vi, tôi tạm thời không có biện pháp…

Tường Vi vẫn không muốn bỏ qua, nàng ta tiếp tục cầu xin bằng giọng điệu tràn đầy gấp gáp:

- Không phải anh đã hứa sẽ giúp tôi một yêu cầu trong tương lai sao. Hãy giúp tôi việc này đi, hãy cứu lấy họ.

Hàn Phong trong lòng âm thầm thở dài. Đúng là hắn đã từng hứa với Tường Vi như vậy. Hôm qua khi cần sự trợ giúp của nàng ta trong việc bắn tỉa thi đàn, hắn đã hứa sẽ trợ giúp hoàn thành một việc trong tương lai.

Hiện tại liền đã đến lúc trả lại rồi, chỉ có điều không ngờ nàng ta dùng nó trên việc cứu người khác. Bất quá, cũng không ngoài dự đoán.

Hắn bình tĩnh nói ra một cái sự thật:

- Cô nên biết, kể cả tôi có thành công cứu họ thoát chết lần này thì sau 1 tiếng nghỉ trưa, họ vẫn sẽ tiếp tục bị đem ra làm mồi câu. Đổng Thành tuyệt đối sẽ không dừng lại chừng nào thi đàn còn chưa bị đánh tan.

Tường Vi nghe lời này, thân thể thoáng chốc cứng đờ, ngay cả khuôn mặt cũng trở nên không còn chút huyết sắc nào. Thế nhưng nàng ta vẫn quả quyết nói:

- Trước anh cứ cứu họ đã, tôi sẽ tìm ra biện pháp sau.

Hàn Phong nhìn sâu nàng ta một cái rồi phất tay, một băng nô cao 2,5 mét thoáng chốc đã thành hình. Nó nhún chân liền phóng vọt đi, chỉ vài giây đã tới trước đầu xe tải rồi đứng vững giơ tay cản lại.

Lái xe nhìn thấy một quái vật nhảy ra chặn đường thì vội vã dẫm phanh thắng gấp, mấy chiếc lồng sắt kẹt kẹt rung động, nhân loại trần truồng bị nhốt bên trong xô đẩy tứ tán, thân thể da thịt càng thêm rách nát rướm máu.

Phía xa, Đổng Thành nhìn cảnh này thì nhướng mày, hắn lập tức nhe răng nói với Hà Tam:

- Chạy qua bên kia hỏi Hàn Phong xem hắn muốn làm gì?

Hà Tam mồ hôi lạnh chảy đầy đầu, gã run rẩy một cái vội vã đáp:

- Đ-Đại đương gia, xin ngài bớt giận, tôi sẽ nhanh chóng hỏi thăm.

“Chết tiệt thật, lại chuyện quỷ gì nữa đây…”

Hà Tam dùng một tốc độ nhanh nhất vượt qua quãng đường hơn 200 mét tiếp cận tới đội ngũ Hàn Phong, hắn vội vã thông báo với đội viên trị an rồi chạy tới trước xe jeep cơ động cao của Hàn Phong.

- Hàn thủ lĩnh, chẳng hay anh muốn hợp tác với đại đương gia vào hành động ngăn chặn bước tiến thi đàn sao?

Hắn lời nói khôn khéo, không có như vậy trực tiếp chất vấn Hàn Phong mà uyển chuyển đề cập vòng ngoài, vừa thể hiện mục đích của Đổng Thành, vừa ám chỉ Hàn Phong không tham gia thì chớ có ngăn cản.

Hàn Phong thản nhiên gật đầu nói:

- Nhờ anh chuyển lời cho Đổng huynh đệ, lượt ngăn chặn này, hãy để tôi thử một chút. Nếu thành công, vậy sẽ tiết kiệm tài nguyên cho anh ta.

Hà Tam nghe tới đây thì thở phào. Hoá ra không phải đối địch, chỉ cần không phải hành động đối địch hay ngăn cản là tốt rồi.

Hắn vội vã cúi người nói:

- Đa tạ hảo ý của Hàn thủ lĩnh, tôi sẽ chuyển lời cho đại đương gia.

Hà Tam nhanh chóng chạy trở lại đội ngũ thôn Xuân Lê, còn thật một lần nữa uyển chuyển truyền đạt lại mục đích của Hàn Phong.

Đổng Thành lông mày nhướng lên sau đó nhếch miệng cười:

- Tốt, tiết kiệm cho tao một đống điểm tiềm năng.

Chiếc xe tải chở “mồi” nhận được mệnh lệnh thì chậm rãi lui lại. Hàn Phong đứng từ xa nhìn thấy cảnh, hắn tâm thần khẽ động niệm thi triển Băng Ảnh hoán đổi vị trí với một băng nô xa xa, khi xuất hiện trở lại đã là chính giữa thi đàn.

Bán kính sử dụng của kỹ năng Thao Túng Hàn Băng là 270 mét, đứng ở trung tâm, phạm vi bao quát hai bên trái phải trước sau của hắn sẽ là 540 mét. Tuy còn chưa rộng bằng toàn bộ chiến trường nhưng đã bao phủ được một khoảng lớn.

Thấy Hàn Phong đột ngột xuất hiện như từ dưới đất mọc lên, đám thây ma cấp thấp xung quanh chợt gầm lên một tiếng rồi nháo nhào lao tới. Nhưng bọn chúng vừa lao lên được vài phân thì đã chậm dần rồi ngưng hẳn, trên thân thể bắt đầu xuất hiện li ti tuyết đọng, sau đó là trắng xoá một mảnh băng giá đông kết, thân thể theo đó răng rắc xuất hiện dấu vết nứt vỡ.

Hàn Phong cả người bốc lên bạch quang bộc phá lực nồng đậm, ngay cả hai mắt cũng chuyển thành màu trắng nhợt nhạt, từng luồng hàn khí như sương mù cấp tốc xuất hiện vòng quanh thân thể. Lấy hắn làm trung tâm, bạch khí bắt đầu thong thả du đãng rồi lan tràn khắp bốn phương tám hướng.

Trên trời cao, tuyết bắt đầu rơi.

- Grekkkk…

- Grakkkk…

- Khà…

Vô số thây ma cấp thấp dường như cảm nhận được nguy hiểm đều đồng loạt thét lên, vài thây ma tiến hoá tốc độ cao cũng nhanh chóng phóng thẳng về phía này, bọn chúng muốn giết tên nhân loại kia.

Nhưng Hàn Phong vẫn bình thản không chút nao núng, điểm thể lực, trí lực của hắn dưới hào quang bộc phá gia trì được tăng gấp đôi, lúc nàng đang tụt xuống từng chút một, mà nhiệt độ không khí theo đó cũng hạ xuống từng chút một.

0 độ, âm 5 độ, âm 10 độ, âm 15 độ.

Chỉ qua 10 giây, khu vực 540m xung quanh Hàn Phong đã toàn bộ biến thành màu trắng tuyết, vô số thây ma bị bông tuyết rơi trúng, hàn khí bộc phát khiến chúng hoá cứng thành tượng băng, thân thể nứt nẻ rơi vỡ đầy đất. Vài thây ma tiến hoá vẫn đang kịch liệt giãy dụa, nhưng băng độc xâm nhập khiến cho tốc độ di động của chúng nó càng lúc càng chậm, tốc độ hồi phục từ thương tổn cũng bị đánh tụt xuống một nửa.

15 giây bộc phá, hơn 1500 thây ma đã bỏ mạng, hàn khí mỗi lúc một lạnh lẽo thâm trầm, có xu hướng biến thành màu tím đen kinh khủng. Không khí bị nhiệt độ lạnh lẽo làm cho đông cứng co rút, tạo thành một cái áp thấp nhân tạo, gió theo đó cũng bắt đầu nổi lên, đem không khí lạnh thổi quét khắp toàn bộ chiến trường.

20 giây bộc phá, hơn 2000 thây ma đã toàn bộ bỏ mạng, mảnh băng vụn cùng với từng phần từng phần thi thể rữa nát rơi rụng đầy đất.

Gió lạnh mang theo hương vị chết chóc nồng đậm quanh quẩn, đám nhân loại phía xa xa thân thể bắt đầu run lên bần bật, sau đó là hàm răng lập cập va vào nhau, ngay cả suy nghĩ cũng đều bị hành động khủng bố này đông kết.

Quá đáng sợ rồi, quá mức đáng sợ rồi. Đây là nhân loại sao, đơn thương độc mã chặn lại toàn bộ thi đàn.

———

Quý độc giả thân mến ~.~

Tui vừa tạo một nhóm công khai trên facebook: Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ, có avatar trùng với avatar truyện.

Mọi người muốn đăng bài bình luận về truyện hay góp ý về các tình tiết thì có thể tham gia và bàn luận trao đổi ngay nhé.

Thi thoảng tui sẽ spoil vài thứ thú vị tại đó ~.~

Đa tạ, đa tạ ~.~