Nghe được âm thanh quen thuộc của Hàn Phong, không ai ngồi phía dưới là không dâng lên vô hạn cảm khái. Vẫn là một câu “bắt đầu đi” như vậy, nhưng thời thế thay đổi, sau bao nhiêu chuyện diễn ra, địa vị của Hàn Phong trong lòng những tiểu đội trưởng này đã là dâng cao vô hạn, câu nói này đã mang thêm rất nhiều sức nặng rồi.
Hắn đã trở thành biểu tượng chiến thắng của trấn Hi Vọng, có cả nhân nghĩa, có cả trí tín, càng có cả võ lực. Hắn đã thực sự chinh phục được tất cả mọi người. Không chỉ dừng ở công nhận, đó còn là kính sợ cùng phục tùng.
Lý Võ Lạc mới tỉnh hồn từ trong hôn mê, ngoài việc nhận được tin báo thắng trận, hắn vẫn luôn mơ hồ đối với những chuyện đã xảy ra. Nhưng chỉ nhìn từ việc trận chiến cuối cùng chỉ có thêm 4 người chết, hắn đã biết khả năng chiến thuật của Hàn Phong là không hề tầm thường.
Nhưng chiến tranh đã kết thúc, vai trò của Lý Võ Lạc lại một lần nữa bị thu hồi, Phương Tường trưởng phòng hậu cần lại một lần nữa “đoạt quyền”. Hắn trong 30 phút đã thống kê lại đầy đủ số liệu, lúc này hắn bắt đầu chi tiết đọc lên, mà Liễu Huyên cũng như cũ làm nhiệm vụ thường lệ, phân phát một phần số liệu nhất định tới tay các tiểu đội trưởng.
- Chiến cuộc kết thúc, chúng ta đã mất tổng cộng 41 người…
Thông báo đầu tiên đã để cho tất cả các tiểu đội trưởng đều trầm xuống. 9% dân số chết đi sau một cuộc chiến, thật sự là đáng sợ.
- Hiện tại số người bị thương là 57 người. Trong đó có 19 người tàn tật vĩnh viễn, 26 người bị trọng thương cần tĩnh dưỡng, còn có 13 người hôn mê chưa tỉnh… Bất quá, theo lời từ phòng quân y, bọn họ đều có thể cứu chữa được.
Đây có thể coi như tin xấu, nhưng mức độ ảnh hưởng không lớn như trước chiến tranh.
Trấn Hi Vọng hiện giờ có tới 11 bộ vòng tay trị liệu, 4 kỹ năng cấp cứu nhị giai, 3 kỹ năng thuốc tốt, 3 kỹ năng chuyển dời thương tổn, khá nhiều nhẫn phục hồi level 2, lá ớt biến dị các loại… Bị thương trong tận thế, hiện tại không còn như vậy khủng khiếp nữa. Chỉ cần đủ thời gian, thương tổn nặng cũng có hi vọng chữa khỏi.
- Súng ống đạn dược còn lại 163 khẩu súng AK47, 21 khẩu MP5A4, 5 khẩu đại liên, 4 khẩu RPG-7. Đạn dược còn lại khoảng 6300 viên đạn 7.62mm, đạn chống tăng đã hết, đạn 12ly7 còn 579 viên…
Mười mấy khẩu súng đã hư hại trong chiến đấu, phần do thất lạc, phần do bắn quá nhiều dẫn tới vỡ toác nòng, vẹo nòng, độ chính xác suy giảm thê thảm. Đạn dược tiêu hao quá lớn, dự trữ đạn dược đã trực tiếp bị đánh rớt trở lại thời điểm trước khi tìm kiếm tại khu huấn luyện.
Cũng may thi đàn đã bị tiêu diệt, hiện tại đạn dược cạn kiệt chưa phải vấn đề thực sự cấp bách.
- Vũ khí trang bị hệ thống gồm 49 thanh trảm mã đao, 136 thanh gậy bóng chày…
Vũ khí nóng suy giảm nhưng vũ khí lạnh của hệ thống lại tăng lên, báo hiệu tương lai người phi phàm sẽ được “phổ cập”. Thứ tài nguyên từ hệ thống này có thể coi như “vĩnh cửu”, chỉ cần cho thuê số vũ khí này, cao tầng sẽ liên tục được cung cấp tài nguyên để sử dụng.
- Số lượng phi phàm giả là 219 người, trong đó đông đảo nhất là phi phàm giả cấp 3 với 67 người, phi phàm giả từ cấp 4 là 36 người, cấp 5 là 35 người, cấp 6 là 21 người, cấp 7 là 19 người, cấp 8 là 21 người, cấp 9 15 người…
Chiến tranh qua đi, thực lực toàn bộ trấn được đề thăng cực lớn. Nếu bọn họ có lực lượng này ngay từ lúc khởi đầu, vậy thì thây ma tuyệt đối không thể giết hại nhiều nhân loại như vậy.
Thống kê trên còn chưa kể tới những người đang ngồi trong phòng này, những người đa số đã chạm mốc level 10, vài người chạm mốc level 11.
Thống kê tổng quan đã xong, tiếp theo là thống kê chiến quả. Chiến quả thu được thực sự rất lớn, để cho ai nấy đều hai mắt sáng bừng.
- Số lượng tinh thạch exp đã thu hồi là 6372 exp. Tinh thạch tiềm năng là 12 điểm tiềm năng. Thẻ trang bị là 22 thẻ vật phẩm ngẫu nhiên, 3 thẻ vật phẩm chỉ định. Kỹ năng nhị giai là 37 bản, nhất giai là 121 bản. Kỹ năng tam giai có 6 bản… Đó là chưa kể rất nhiều sách kỹ năng, thẻ vật phẩm, tinh thạch các loại vẫn lưu lại dọc tuyến đường chưa kịp thu hồi.
Bọn họ vừa đánh vừa lui, không phải có thể liền một lúc thu được hết chiến lợi phẩm, rất nhiều tài nguyên vẫn nằm rải rác trên cả 6 phòng tuyến trận địa, kia nếu tiếp theo gom về, vậy thì còn đạt được nhiều hơn.
Tuy rằng rất nhiều thây ma tiến hoá bị đạn chống tăng diệt sát, không thu lại được tài nguyên. Nhưng xác của chúng nó đã là tài nguyên nuôi ớt hảo hạng rồi. Lần này bọn họ thu được lợi lớn rồi.
Phường Tường dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
- Kỹ năng tứ giai có một bản…
Kỹ năng tứ giai? Kỹ năng tứ giai! Vậy mà tứ giai!
Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy, và còn là tồn tại thực chất. Biến dị 13 ngày, đây là lần đầu tiên nó xuất hiện.
Chu Vấn vừa tỉnh hồn từ trong cứu chữa hôn mê, cậu ta lúc này cũng không nhịn được chấn động và hưng phấn, lập tức vội vã mở miệng truy hỏi:
- Phương lão, kỹ năng tứ giai là từ đâu mà tới?
Phương Tường có chút không biết trả lời làm sao. Ngô Soái chỉ nói cho lão biết có một bản kỹ năng tứ giai, chính bản thân lão còn không biết nó là kỹ năng gì, thậm chí còn chưa nhìn thấy mặt mũi kỹ năng tứ giai kia ra sao.
Ngô Soái lúc này từ trong ngực móc ra một cuốn sách lớn chừng bàn tay trong suốt không màu. Hắn đem sách kỹ năng này đặt trên bàn, nhưng không có đẩy ra giữa bàn mà là đẩy tới bên cạnh Hàn Phong rồi trầm giọng nói:
- Kỹ năng tứ giai này đánh rớt từ thây ma đầu lĩnh, thể thao túng M2 level 24 kia.
Ngô Soái đặt sách kỹ năng cạnh Hàn Phong, rõ ràng thể hiện quyền sở hữu sách kỹ năng này thuộc về ai. Hắn không muốn nói thêm chi tiết về thuộc tính của kỹ năng, lại càng không có ý định cho ai thử xem cả.
Nói đùa, cho các ngươi xem, các ngươi “không cẩn thận” động niệm học mất thì sao? Đời này ai mà nói trước được điều gì chứ, có khi vài người thấy lợi quên nghĩa, liều mạng cũng muốn cướp miếng thịt trong miệng hổ, cũng không phải không có khả năng.
Kỹ năng tam giai mất đi có lẽ không tới mức quá đau lòng, nhưng kỹ năng tứ giai mà mất đi, kia chẳng khác nào tiến hoá lùi.
Để người khác học mất, đến lúc đó Hàn Phong cũng chỉ biết khóc ra tiếng chó. Đòi cũng không đòi được, giết cũng chẳng giải quyết vấn đề gì, thậm chí giết người là cách giải quyết tồi tệ. Tốt nhất là, cút qua một bên, cho nhìn sơ sơ bề ngoài chút là tốt rồi.
Hơn nữa kỹ năng tứ giai là đại sát khí có một không hai, đã có thể coi như thủ đoạn áp đáy hòm, là con bài tẩy của mỗi cường giả. Tuỳ tiện để cho người khác biết sẽ bị tìm cách nhằm vào và khắc chế. Trong cái đám người ngồi dưới, hẳn là có 5, 6 người sắp rời bỏ trấn Hi Vọng mà chạy qua huyện Tam Giang, đem bài tẩy phơi bày trước mặt chính phủ sao, haha…
Kể cả không có ai thân chính phủ, Hàn Phong cũng sẽ không dễ dàng cho người khác biết bản thân nắm giữ thứ gì. Ngoài Ngô Soái, hắn không hề tin tưởng bất kỳ ai ngồi dưới, bất kể là bạn hay thù.
Có khi ngày mai liền đánh nhau tới sứt đầu mẻ trán đây.
Hắn cho Ngô Soái bày ra một chút mà không muốn giấu giếm im ỉm là muốn cho người khác một cái cảnh báo mà thôi.
“Hàn Phong, thủ lĩnh trấn Hi Vọng, có một kỹ năng tứ giai thần bí, không ai biết năng lực là gì, nhằm vào đâu, thuộc về phương diện nào trong 7 phương diện phi phàm.”
Dù người khác có thể từ nguồn gốc “M2 level 24” mà đoán định được chút phương hướng, nhưng chỉ tới đó mà thôi, không thể đoán sâu hơn được nữa.
Tất nhiên giấu ai chứ khó giấu Tường Vi, nàng ta có khi đã biết tỏng cái thứ trên bàn là gì rồi.
Ngô Soái là một tên đầu đất, con hàng này gặp kỹ năng tứ giai khẳng định sẽ liên tục nghĩ đến, không thể áp chế hay đọc kinh phật lấp liếm, hẳn là đã sớm bị đọc hết cả não rồi.
Chu Vấn thấy Ngô Soái không muốn chia sẻ thêm thì tiếc nuối không hỏi nữa, cậu ta bây giờ cũng đã trưởng thành hơn chút rồi, ít nhất biết được rằng không nên dò xét lãnh đạo. Mà những người khác càng không có gan hỏi sâu hơn. Nói đùa, vật kia là do Hàn Phong đánh rớt, bọn họ chẳng có tư cách mà sờ vào.
Chấn kinh từ kỹ năng tứ giai trôi qua, Phương Tường lại thống kê tiếp một vài phương diện khác.
Số lượng thây ma còn lại, số lượng thây ma cấp cao đã chết, số lượng xác thây ma tiến hoá thu hồi được, lương thực vật tư đã tiêu hao trong chiến đấu, cùng với một vài thành tựu về nuôi trồng, hậu cần…
Và danh sách thứ tự chiến công.
Hàn Phong dẫn đầu, tất nhiên rồi, hơn nữa không thống kê được con số cụ thể. Hắn giết quá nhiều thây ma, không ai đi đếm nổi, hơn nữa còn là người trực tiếp hạ sát thủ linh thi đàn, cái kia càng không tính nổi chiến công.
Kế tới là Ngô Soái, cũng không tính nổi chiến công. Một mình hắn đơn độc chém giết 8 thây ma tiến hoá, tham gia hạ gục mấy chục thây ma tiến hoá khác, một mình chặn một đại lộ, một mình tiêu diệt hơn 3000 thây ma các loại…
Hai người này mà muốn thì có thể lấy hết 90% vật phẩm trên bàn, 10% còn lại sẽ được chia đều.
Nhưng được Hàn Phong căn dặn từ trước, Phương Tường sẽ không nói ra cái lời gây bối rối kia. Hắn trực tiếp nhảy qua số liệu về hai người đứng đầu mà đọc tới danh sách sau.
Thứ ba là Chu Vấn. Hắn phụ trách trấn thủ Thanh Liễu, cũng ám sát thành công thây ma mạnh nhất F2 level 20 trên đại lộ Thanh Liễu, đồng thời ám sát cả M2 level 24, tạo tiền đề và thông tin cho kế hoạch tổng tấn công cuối cùng.
Thứ tư là Châu Lam. Nàng ta trấn thủ đại lộ Thanh Lâm, có công lớn trong quá trình tiêu diệt F2 level 21, đồng thời cũng tham gia vào hành động quét sạch thây ma tiến hoá tại Thanh Lâm.
Thứ năm, rất bất ngờ, Tường Vi. Nàng ta dường như chưa hề trực tiếp giết bất kỳ một thây ma nào cả, nhưng những viên đạn bắn tỉa của nàng ta đã phá tan tất cả phòng ngự của đầu não thi đàn, thông tin tình báo của nàng ta mang lại cũng cung cấp sự trợ giúp khổng lồ cho kế hoạch của binh đoàn trấn Hi Vọng.
Đây là Hàn Phong đã cố tình hạ thấp ảnh hưởng của Tường Vi xuống rồi, bằng không nàng ta còn xếp trên Châu Lam. Không phải hắn chán ghét nàng ta, mà là nàng ta có bí mật mà hắn cũng muốn che giấu giúp, không cần phải nói rõ ra cho người khác biết làm gì.
Thứ sáu là Mã Mộng Đình, tương tự Tường Vi, suy luận về “bào thai” được tính rất nhiều chiến công.
Thứ bảy là Kha Thành…
Thứ tám lại một cái bất ngờ, Lý Võ Lạc. Thông tin tình báo từ drone, phương án bày bố nhân sự, chiến thuật tổng hợp, các kế hoạch tác chiến cụ thể của hắn ta đề ra có vai trò rất lớn…
Thứ chín…
Đợi sau khi Phương Tường thống kê xong, Hàn Phong bắt đầu phân phối chiến lợi phẩm trên bàn.
Hắn chỉ lấy duy nhất kỹ năng tứ giai, 2000 exp, 6 tiềm năng, 1 thẻ vật phẩm chỉ định. Còn lại thì để mặc những người khác tranh đoạt.