Chương 216: Lý tưởng

Từng hàng dài đội viên theo hiệu lệnh của cấp trên bắt đầu công tới hướng đại lộ Thanh Hà, muốn quyết một trận tử chiến với nhóm thây ma chủ lực tại đây.

Chiến thuật hiện tại có thể coi như được ăn cả ngã về không. Tất cả bố trí tại trận địa số 6 trên hai đại lộ Thanh Lâm, Thanh Liễu đã sớm trải ra, tự động tiến hành ngăn chặn thây ma, phi phàm giả tại hai chiến trường này được rút sạch, tất cả dồn về đại lộ Thanh Hà. Có những binh lính với thể chất của “lợn siêu nạc” này chống chịu và chia sát thương, kể cả cái con M2 level 24 kia có hét 5 lượt liên tiếp, bọn họ vẫn có thể gắng gượng chống đỡ.

Theo tính toán của Hàn Phong, 1 phút là khoảng thời gian tối đa mà trận chiến khốc liệt cuối cùng sẽ diễn ra. Chỉ cần bọn họ có thể trụ được 1 phút, thắng lợi sẽ về tay nhân loại.

Nhìn từng hàng dài đội viên dựa theo sắp xếp tiến vào vị trí chỉ định, hắn không khởi thở dài một hơi mệt mỏi. Thao túng một người như Tường Vi thật sự rất khó khăn, thao túng hàng trăm cư dân trấn Hi Vọng, kia còn khó khăn bội phần.

Thể thao túng M2 level 24 có thể thao túng hàng mấy vạn thây ma, bởi vì thây ma không có ý chí riêng, chỉ có bản năng khát máu cùng tư duy mờ mịt mơ hồ. Nếu có thể dựa theo cách nào đó nắm được điểm mấu chốt, vậy có thể dùng mấu chốt đó mà giải quyết toàn bộ thì đàn.

Còn nhân loại mỗi người mỗi khác, tâm tư tình cảm vô cùng khó nắm bắt, không chỉ dùng một phương pháp có thể khống chế mà còn cần hàng chục phương pháp khác nhau, lại phải kết hợp nhuần nhuyễn, thêm này bớt kia, tạo ra cân bằng mong manh vô cùng khó nắm bắt.

Hàn Phong hiện tại nhìn bên ngoài thì có vẻ phong quang vô hạn, là thủ lĩnh một thế lực mấy trăm người, tài nguyên vô số, quyền uy tuyệt đối, có thể coi như hoàng đế nhỏ. Thế nhưng hắn từ đầu tới cuối đều chưa bao giờ được sống thật với bản thân, chưa bao giờ được biểu lộ cảm xúc thật, luôn luôn phải đeo lên hàng trăm tấm mặt nạ, ngày qua ngày sống theo một nhân cách mà bản thân không hề mong muốn, nói những điều bản thân chán ghét, làm những điều bản thân mệt mỏi, sử dụng những ánh mắt bản thân không muốn sử dụng.

Chiến thắng thây ma khó khăn, chiến thắng bản thân mình, kia còn khó khăn hơn rất nhiều.

Nữ tử Tường Vi kia đã từng hỏi hắn, lý tưởng của hắn là gì…

Thật ra, Hàn Phong tạm thời chưa có câu trả lời chính xác. Vì bản thân sao? Không hoàn toàn đúng. Vì người khác sao? Chưa hề. Vậy hắn chiến đấu, hắn cố gắng, hắn ngày qua ngày tranh đoạt một hơi nhằm mục đích gì?

Hắn vẽ ra lý tưởng, vẽ ra “hi vọng”, vẽ ra “bảo hộ” cho người khác, xây dựng lên một con đường tuy đầy chông gai khó khăn nhưng thật sự rất hấp dẫn người khác, và họ đã không chút do dự bước lên con đường đó, thậm chí không chút do dự cống hiến ra mạng sống của bản thân để xây dựng con đường đó, muốn đem nó từ hư ảo trở thành thực chất hoá.

Nhưng Hàn Phong thì sao? Hắn chỉ đang cố làm nhiệm vụ, từ khởi đầu đã là vậy, hắn hoàn toàn không quá hứng thú với những điều kia. Nếu có thể lựa chọn, hắn thật sự chỉ muốn giống như Ngô Soái, ban ngày chiến đấu hết sức, đêm về ôm hai cô nàng ngực to mông bự, sau khi tắm rửa cùng nhau liền làm vài ba chuyện khiến người ta đỏ mặt, kia là biết bao nhiêu khoái hoạt.

Hoặc đơn giản hơn, làm một nhân viên đánh máy như hai người Lý Hạ Vân, Cao Trác, ngày ngày thống kê chiến công, đêm tới thuê một nữ hầu xinh đẹp, chờ đợi chiến báo thắng lợi từ tiền tuyến gửi về.

Nhưng hiện tại đã không thể quay đầu nữa rồi.

Hàn Phong hiểu rằng bản thân phải nhanh chóng tự tìm cho mình câu trả lời, không phải cho Tường Vi hay ai khác, mà là cho chính hắn. Bằng không, hắn sẽ biến thành một “Đổng Thành” thứ hai, thậm chí còn độc ác nhẫn tâm hơn Đổng Thành.

Cả hai đều không phải người tốt. Đổng Thành chỉ là người xấu thuần tuý, nhưng Hàn Phong biết, hắn còn là một người nguy hiểm.

Đưa mắt nhìn lên bầu trời, Hàn Phong giống như nhìn thấy một cái hư ảnh đầu lâu đỏ máu khổng lồ đang thời khắc trấn giữ, thời khắc nhìn xuống thế gian, nhìn xuống “trò chơi” mà “hắn” tạo ra. “Hắn” rốt cuộc muốn làm gì?

Tại sao “hắn” tạo ra trò chơi này? Tại sao hắn gán nhiệm vụ thành lập thế lực cho Hàn Phong, một người không có nửa điểm mong muốn thành lập thế lực? Tại sao “hắn” gán nhiệm vụ tiêu diệt lượng lớn thây ma cho Ngô Soái, một người đủ cả nhân nghĩa tín, vô cùng phù hợp để đảm đương chức vị thủ lĩnh?

Đây là muốn nhân loại phải “ngược dòng” sao, phải trui rèn, phải cố gắng, phải vượt qua chính mình bởi những thử thách không mong muốn sao?

“Hắn” tốt như vậy? Haha. Đứng trên góc độ một kẻ lừa đảo, Hàn Phong rất sợ những việc tốt như vậy rơi vào đầu.

Việc Hàn Phong đang làm, con đường hắn đang đi, là được trải sẵn theo lộ trình, hay bản tâm hắn thực sự muốn, thực sự tự mình xây dựng?

Khó nói, khó nói, khó nói… Kỹ năng tứ giai Thấu Rõ của Tường Vi, để cho hắn càng lúc càng mù mờ về tận thế này, không có nửa điểm “rõ”. Càng đi tới, càng mờ mịt, càng dễ đánh mất bản tâm, càng dễ phát điên, càng dễ lạc lối…

- Bất quá, trước giải quyết bọn này đã lại nghĩ tiếp!

Đem vô số thắc mắc cùng mờ mịt ném ra sau lưng, Hàn Phong ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng phía trước, nhìn tới đám thây ma đầu tiên bước tới trận địa số 6.

Thắng trận này mới có cơ hội suy tư. Thua trận này, cái gì cũng đừng hòng có.

Trận địa số 6 có thể coi như một hồ nước. Mặt đường bị đục tung toé rồi nạo hết lớp nhựa đường lên, chỉ để lại lớp đất nền rắn chắc đặc quánh, các nắp cống cũng bị bịt kín mít, hai bên đường được đắp cao tạo thành bờ đê.

Dưới mặt đường, vô số sợi dây đồng trần trụi được rải khắp nơi, chúng nó một đầu nối với những tấm sắt rải rác, một đầu nối ra xa xa, sau đó cắm tập trung vào những chiếc máy phát điện cỡ lớn và hàng trăm chiếc acquy ô tô.

Lúc này nước muối đang được các đội viên tích cực xả ra, xả ngập cả mặt đường. Lượng nước cực kỳ lớn, gần như đem mặt đường đều phủ đầy nước, dẫm chân xuống đường sẽ bị ngập tới quá mắt cá.

Do lớp đất nền rất cứng chắc và đã được xử lý nén chặt từ khi làm đường trước tận thế, nước đổ xuống vẫn đọng lại rất lâu, không có dấu hiệu bị thấm đi mất. Các nắp cống cũng sớm được bịt kín, bởi vậy nước càng được giữ lại bên trên. 300 mét trận địa số 6, có tới 150 mét đoạn đường bị đục thủng rồi bơm nước vào, 150 mét còn lại và đoạn giao giới giữa trận địa 6 và trận địa 7 chính là nơi tập trung hoả lực nhân loại.

Ngoài ra, các toà nhà hai bên đường cũng chính là rải rác đứng lúc nhúc vô số phi phàm giả. Đám người này có 90% đang sở hữu đầy cây bộc phá lực, có thể nhấn chìm bất kỳ quân đoàn thây ma nào.

Sự chuẩn bị tốt, tất nhiên sẽ dẫn tới kết quả tốt.

Tõm…

Thây ma đầu tiên bước xuống lớp nước muối là một thây ma level 7. Nó không cảm thấy bất kỳ điều gì, cũng không cảm thấy bị cản trở hay tổn thương ở đâu, mọi việc diễn ra hoàn toàn bình thường. Chỉ có mùi vị nhân loại phía xa xa là càng lúc càng nồng đậm, lại còn vô cùng dày đặc thơm ngon, kích thích nó gia tăng tốc độ càng thêm nhanh chóng.

Tõm tõm tõm…

Tiếp sau thây ma đầu tiên, một đám lớn thây ma khác bắt đầu bước vào trận địa số 6. Nơi này không có nguy hiểm, không áp lực, không bẫy rập, chỉ có sóng nước dập dờn và những sợi dây đồng lay động.

M2 level 24 rõ ràng đã có sự cảnh giác và học tập nhất định. Dựa trên kinh nghiệm từ các trận địa phía trước bị tập kích nhiều lần, bị nhân loại thừa cơ xé lẻ chủ lực rồi tiêu diệt từng phần, giờ đây nó đã chỉ đạo các thây ma tập trung khối đội hình lại, dày đặc một mảng thây ma này nối tiếp thây ma kia, sẵn sàng dùng bản thân ngăn chặn nguy cơ muốn nện tới.

Nhưng tại nơi này, không có “nện tới” mà chỉ có “lan tràn” mà thôi.

Nhìn cảnh P2 level 25 đã vác theo M2 level 24 bước xuống hố nước muối, còn đi được 40 mét quãng đường, Hàn Phong đứng trên nóc nhà không khỏi âm thầm giơ tay lên làm một cái thủ thế.

Thấy hiệu lệnh của hắn, các tiểu đội trưởng đều nhanh chóng kêu lớn:

- Bật điện!

Mười mấy chiếc máy phát điện dân dụng, máy phát điện công nghiệp ngay lập tức được đồng loạt kích hoạt, đội viên phụ trách điều khiển đem công suất máy vặn lên tới mức cao nhất. Chẳng những thế, dây điện gắn trên mấy trăm bình acquy ô tô cũng nhanh chóng được đấu nối tới những sợi dây điện tổng, kéo thẳng tới “hồ” nước muối xa xa.

Rẹtttt…

Rẹt rẹt rẹt…

Phía xa xa, các lôi cầu đồng loạt được nện tới, mục tiêu chính là khu vực quần tụ đông đảo thây ma nhất.

Tốc độ của dòng điện là tốc độ của dòng lượng tử photon, tức là ngang bằng với tốc độ ánh sáng. Thời điểm bố trí điện quang được bật lên, hơn 2000 thây ma co cụm thành khối ngay lập tức bị trúng chiêu hàng loạt, không có bất kỳ thây ma nào tránh thoát. Nước muối là dung dịch dẫn điện, vô số sợi dây điện rải rác lại càng khiến dòng điện được phân tán rộng khắp khu vực trận địa 6. Những sợi dây này có sợi gắn vào các tấm sắt trên mặt đường, có sợi đang quấn vào trên thân thây ma, có sợi trôi lơ lửng trong dòng nước dập dờn, tất cả chúng nó đều đồng loạt phun ra nuốt vào điện mang khủng bố.

Điện là phát minh vĩ đại, nhưng cũng là phát minh nguy hiểm. Dòng điện cường độ lớn chẳng những gây lên cơn co cứng co giật hay tê liệt, nó còn gây lên tình trạng bỏng sâu, cháy xém mô tổ chức và cơ quan.

- Khè…

- Khà…

- Grekkk…

Tại tận địa số 6, khối đội hình vững chắc như tường đồng vách sắt của thây ma đã làm hại chính chúng nó. Chúng nó vừa bị giật bởi dòng điện dưới chân, vừa bị giật bởi đồng loại truyền qua. Chỉ trong vài giây thời gian, khói cùng tia lửa điện đã bắn tung toé rồi lan tràn ra bốn phương tám hướng. Đám thây ma kêu lên như thể gặp phải công kích vô cùng đau đớn, vài con trực tiếp ngã lăn ra đất co giật, thân thể cháy xém tứ tán, óc cùng dịch thuỷ bị giật tới bốc khói nghi ngút