Chương 196: Diễn tiến đúng kế hoạch

Hàn Phong khoé miệng co giật, hắn thật có xúc động nhét khúc xương chó vào mồm tên nhóc này.

Con hàng Ngô Soái từ đầu tới cuối đều gây sự với thây ma cấp thấp, chưa từng đột kích đầu não chỉ huy địch, chưa từng bị tấn công tâm linh mức độ siêu cấp, làm sao biết sức mạnh một đòn toàn lực kia chứ. Nếu không tập trung lại hòng chia sát thương, đừng nói Tường Vi, ngay cả Hàn Phong cũng chết.

Hắn từ trong balo móc ra áo khoác phòng hộ level 4 ném cho Ngô Soái rồi nói:

- Đồ tốt, cho đệ xem một chút coi như gia tăng kiến thức.

Ngô Soái thò tay muốn tiếp nhận, thế nhưng áo khoác bay được nửa đường chợt “bị gió thổi” ngược trở lại tay Hàn Phong, nhất quyết không muốn cho Ngô Soái chạm vào.

Diễn biến này để cho cả hai ngẩn ra, Hàn Phong lập tức cười lạnh nói:

- Đệ thấy chưa, ăn nói bẩn thỉu tới mức cái áo nó còn ghét. Chiếc áo này có đặc tính không nhiễm bẩn thỉu, cỡ như đệ muôn đời không mặc nổi.

Ngô Soái làm sao nghe lọt tai, hắn không tin tà, tiếp tục vươn tay tóm lấy Áo Khoác Phòng Hộ, vật kia lập tức từ trên tay Hàn Phong rớt xuống, lại vướng vào thắt lưng, không hề rơi xuống đất.

- Cái đ**???

Ngô Soái không nhịn được chửi bậy một câu rồi tiếp tục thò tay ra muốn giật áo, thế nhưng chiếc áo lại sáng lên một vòng quang mang vàng nhạt, cản lại ngón tay của hắn, vẫn như cũ duy trì khoảng cách cố định 1 cm.

Hàn Phong khoé miệng nhếch lên cười nhạt, sau đó tâm thần đột nhiên hoảng hốt, vội vã đập một cái vào tay Ngô Soái mắng:

- Đệ đừng có dùng sức, tiêu hao 3 giây kỹ năng rồi. Chết tiệt, thật sự là báo đời mà.

3 giây sử dụng kỹ năng phòng hộ có thể làm được rất nhiều điều, thế mà tự dưng lại bị hao hụt không đâu vào đâu, thật sự là không nhịn được muốn chửi bậy.

Cái áo ngu này cũng thật nhạy cảm, mới bị trêu thế thôi mà đã dâng lên phản ứng kịch liệt rồi, cho thằng kia sờ một cái thì đã làm sao.

Cũng không phải do lời nói của Ngô Soái làm vật này chán ghét, nó chán ghét là máu thịt thây ma dính trên tay Ngô Soái kia. Tiểu im lặng phong cách chiến đấu cuồng dã, một gậy nện ra liền đem thây ma đập thành thịt nát, thân thể sớm nhuộm một màu đỏ đen, cái áo này không muốn cho hắn cầm cũng phải.

Ngô Soái nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào chiếc áo không nói, một lúc sau hắn cười lạnh:

- Huynh bảo quản con hàng này cẩn thận, tốt nhất đừng để đệ bắt được. Bằng không, đệ sẽ dùng nó chùi bồn cầu.

- Đừng có doạ nó, nó hiểu đó…

Hàn Phong đưa tay ôm mặt, tên ngu ngốc này, đảm bảo sau này sẽ không thể mặc được cái áo này lên người nữa.

Hắn vô cùng nghi ngờ con hàng này có một chút tư duy đơn giản, chỉ là nó không biết nói mà thôi, nhưng mà người bên cạnh nói gì, nó có khi đều hiểu hết.

Cái màu đỏ rực xuất hiện trong thoáng chốc rồi tắt ngúm kia đã chứng minh tất cả.

Ném áo khoác phòng hộ vào balo sau lưng, Hàn Phong tuỳ tiện hỏi:

- Nhiệm vụ của đệ tới đâu rồi?

Nhiệm vụ sơ cấp của Ngô Soái là tiêu diệt 3000 thây ma trong 24h. Vào 4 ngày trước, đây là nhiệm vụ vô cùng khó khăn. Nhưng hiện tại có điều kiện, có thực lực, hẳn là sẽ dễ dàng hoàn thành.

Quả nhiên Ngô Soái giơ hắc thiết côn lên cười nói:

- Cũng phải cảm ơn vật này của huynh, dùng rất tiện tay, rất phù hợp. Đệ đã tiêu diệt 1300 thây ma rồi, chỉ cần tiếp tục đánh từ giờ tới tối là xong.

Một khi hoàn thành nhiệm vụ, Ngô Soái sẽ đạt được thẻ chức nghiệp, thực lực sẽ gia tăng không thể đong đếm.

Hàn Phong gật đầu xem như đã biết rồi thản nhiên nói:

- Tốt, bây giờ tạm nghỉ ngơi đã. Cho đệ 7 phút chỉnh đốn nhân sự, ổn định phòng tuyến, 5 phút sau họp mặt tại doanh trướng lâm thời.

- Đệ biết rồi… Hay là cho đệ thử cầm lại cái áo kia một lần…

- Cút!

Bảy phút sau, lều chỉ huy trung tâm, tất cả nhân sự đã tập trung đầy đủ.

Ngoài các tiểu đội trưởng chiến đấu quen thuộc, cuộc họp còn có thêm Lưu Giang, Triệu Tứ, Lê Tam Ba, Sử Thắng, Trần Tư Oánh.

Đây là năm người tạm thời dẫn đầu bảng chiến công, cũng là những phi phàm giả thực lực mạnh mẽ, đạt được tin tưởng nhất định, và đã tham gia nhiều hành động lớn.

Bốn người trước tương đối quen mặt, Trần Tư Oánh là nữ đội viên duy nhất, nàng ta trước đó nhiều lần ra tay bảo hộ Tường Vi khi bắn lén, cũng bảo vệ rất nhiều đội viên tại Thanh Lâm khỏi thi đàn đột kích. Chẳng những thế, nàng ta còn tự kéo cấp độ bản thân lên tới level 9, luôn luôn duy trì trong nhóm dẫn đầu. Có thể nói còn mạnh mẽ, tài năng, diệu dụng hơn hẳn 4 nam nhân còn lại. Nếu không nói, chẳng ai có thể ngờ nổi trước tận thế nàng ta là một giáo viên mầm non mới chỉ 22 tuổi.

Năm người này, nếu không chết, vậy rất có khả năng sẽ là những tân tiểu đội trưởng tiếp theo bước lên nắm quyền.

Ngoài ra còn có Tường Vi đang bình thản ngồi một bên cùng với Trần Diệu Âm. Ả này bắn súng quá đỉnh, hành động tiếp theo phải phụ thuộc vào nàng ta, Hàn Phong dù muốn dù không cũng phải mời nàng ta tham gia cuộc họp.

Sau khi tất cả tụ hợp đông đủ, Hàn Phong nhẹ nhàng phất tay nói:

- Bắt đầu đi.

Lý Võ Lạc là quan chỉ huy chung, lúc này hắn ta tiếp tục là người đầu tiên đứng lên trình bày tình hình thây ma trên ba đại lộ:

- Chiến đấu từ sáng tới hiện tại là 12h trưa, tổng số thây ma chúng ta tiêu diệt là 1,3 vạn, trong đó đại lộ Thanh Lâm là 4.000, đại lộ Thanh Liễu là 4.000, đại lộ Thanh Hà là 5.000.

- Tổng số thây ma còn lại là 1,9 vạn thây ma. Trong đó tại đại lộ Thanh Lâm là 6.000, tại đại lộ Thanh Liễu là 6.000, Thanh Hà là 7.000

- Thây ma tiến hoá còn lại trên hai đại lộ Thanh Lâm, Thanh Liễu tương đối ít, với thực lực của chúng ta hiện nay, chỉ cần chia nhân sự hợp lý, bọn chúng rất khó gây ra uy hiếp. Chỉ cần tiếp tục thủ vững theo kế hoạch đề ra, 4 ải tiếp theo có thể dần dần triệt tiêu bọn chúng.

- Chủ lực thi đàn tại Thanh Hà vẫn hùng mạnh như lúc đầu, với 17 thây ma tiến hoá trên level 20. Trong đó đứng đầu bởi 2 thể sức mạnh P2 level 24, 25, bảo vệ vởi 4 thể phòng hộ S2 level 23, 21, 20, 20. Ngoài ra, 5 thây ma thể tốc độ F2 level 23, 22, 21, 21, 20 cũng vô cùng nguy hiểm. Đám 6 con P2 còn lại cũng không thể xem thường.

Về thực lực bên ta, ngoài tôi và Quan tiểu đội trưởng, tất cả mọi người hẳn đều đã lên level 10. Nhân sự bên dưới cũng có 17 phi phàm giả level 9, 38 phi phàm giả level 8, số lượng phi phàm giả level 7 là 68 người, còn lại là thấp hơn…

- Tất cả đội viên khác đều đã đạt level 3, mức độ huấn luyện đã có thể hiểu tiêu lệnh theo ký hiệu tay, tương đối dễ điều động. Trình độ sử dụng súng đạn cũng có thể chấp nhận được, trình độ cách đấu tương tự, ý chí cũng được rèn luyện tương đối vững vàng.

- Đạn dược vũ khí chúng ta còn lại, 2,3 vạn viên đạn 7.62mm, 2100 viên đạn 12ly7. 18 viên đạn RPG-7

- Sáng nay chúng ta đã thiệt hại 13 nhân mạng, bao gồm…

Những thông tin đưa ra liên tiếp, để cho đám người trong phòng vừa cảm khái vui mừng, vừa tràn ngập lo lắng.

Vui mừng là binh lực trấn Hi Vọng trưởng thành quá nhanh, chỉ trong một buổi sáng 5 tiếng đồng hồ đã ra 17 vị level 9, có tư cách tranh đoạt chức vụ tiểu đội trưởng. Số lượng level 8 cũng tăng vọt, thực lực bên dưới nữa càng là khủng bố đề thăng, chính là một đội quân toàn bộ là phi phàm giả.

Có thể nói là mạnh gấp 3 lần so với chính trấn Hi Vọng thời điểm tối qua.

Mà lo chính là binh lực thây ma còn kinh khủng hơn.

Phải biết bọn họ khởi đầu giao tranh với số viên đạn lớn hơn số thây ma, mà hiện tại qua nửa ngày, số viên đạn đã nhỏ hơn số thây ma.

Chẳng những thế, hai phần ba số thây ma đã chết là do chúng tự lao đầu xuống hố, tự dẫm đạp nhau, bị kỹ năng hệ thống giết chết… Số thây ma chết vì đạn, ít càng thêm ít.

Có lẽ 5 viên đạn bắn ra, thậm chí là 7 viên bắn ra mới tiêu diệt được một thây ma, hiệu suất có thể nói là vô cùng kém.

Mà 4 ải tiếp theo, trận địa 4, 5, 6, 7 sẽ phải chủ yếu dựa vào súng đạn. Với trình độ bắn súng này, e rằng dồn hết đạn vào một đường nhánh, chưa chắc dọn được hết thây ma.

Điều đó có nghĩa, khi hết đạn, chỉ có nước cận thân chiến đấu mà thôi. 200 đấu với 2 vạn, mỗi người đối đầu 100 thây ma, lại còn đa số là thây ma cấp cao còn sót lại.

Số lượng thương vong sẽ còn tăng hơn nữa, hơn rất nhiều nữa…

Tường Vi sau khi nghe số liệu, bàn tay bất giác nắm chặt lại. Nàng nhìn về phía Hàn Phong, người kia vẫn như cũ từ đầu tới cuối không chút biểu cảm.

Hàn Phong đúng là không có biểu cảm gì khác thường cả, số liệu này là điều hắn muốn thấy, diễn tiến thành ra cái kết quả này, cũng là điều hắn muốn thấy, rất hợp tâm ý của hắn.

Hắn bỏ qua hoàn toàn ánh mắt của Tường Vi, chỉ bình tĩnh nói với tất cả mọi người:

- Tiếp theo chúng ta sẽ tấn công chủ lực thi đàn trên đường Thanh Hà. Đối phương có 4 đầu thể phòng hộ, chúng nó có kỹ năng phản ngược sát thương, phản ngược đường đạn, kể cả đạn PG-7V cũng không thể bắn trúng. Nếu không cẩn thận, người bắn còn đem cả mạng bù vào. Mọi người nêu ý kiến đi.

Thật ra, Hàn Phong đã có tới 5 phương án đối phó với mặt hàng thể phòng hộ này rồi.

Hắn là chuyên gia lừa đảo, khi đối diện bất kỳ việc gì, hắn đều rất tự tin chơi xỏ đối phương theo những cách khó có thể chống đỡ, khó có thể đề phòng, bất tri bất giác trúng chiêu.

Hắn hỏi như hiện tại, chỉ là tôn trọng quyền dân chủ của mọi người mà thôi, đồng thời xem xét xem những người ở đây có ý kiến gì hay ho bổ sung cho kế hoạch hay không.

Còn kế hoạc cụ thể, hắn đã lập ra rõ ràng chi tiết.

Ba biến số nằm ở việc. Thứ nhất, sau khi tiêu diệt chủ lực thi đàn, liệu kẻ sau màn có đồng thời chết theo, hay nó vẫn đang trốn ở góc nào đó, nhìn thì nguy hiểm nhưng lại cực kỳ an toàn, sau đó âm thầm hét một tiếng quét sạch toàn quân.

Thứ hai là F2 level 25 có giữa chừng nhảy bổ ra tàn sát đoàn đội hay không? Cái này hắn cũng đã có bố trí nhất định.

Thứ ba…

Thật sự là vô cùng khó tin, nhưng nếu nó xuất hiện, hắn bây giờ chưa có biện pháp phá giải.