Chương 189: Dò xét Áo Khoác Phòng Hộ.

Hàn Phong nhìn thái độ này của nàng ta, cũng xem như tương đối hài lòng. Chiến trường Thanh Lâm có một người thiên hướng phòng thủ an ổn như Kha Thành, một người thiên hướng tấn công dũng mãnh như Châu Lam, hai người hiệp đồng trấn thủ, vậy là đạt thành cân bằng nhất định.

Sự cân bằng này sẽ đem đến hiệu quả hắn muốn thấy.

Hắn thản nhiên chìa tay ra nói:

- Tốt, một lát nữa cô hãy trở lại tiền tuyến bảo hộ đội viên dưới trướng. Giờ thì cởi áo ra đi.

Châu Lam khuôn mặt hơi phiếm hồng, lời nói của Hàn Phong để nàng có chút suy nghĩ lung tung, nhưng rất nhanh đã gạt cảm giác kỳ quái qua một bên, tiến hành cởi bỏ Áo Khoác Phòng Hộ level 4 ra.

Hàn Phong cầm vật phẩm này trên tay, nó thoáng cái đã trở nên trong suốt không màu, hắn lập tức nhướng mày vì sự thay đổi kỳ lạ.

3 lượt sử dụng kỹ năng vẫn còn nguyên, chỉ là mỗi lượt sử dụng bị giảm mất 18 giây duy trì.

Hắn kỳ quái hỏi Châu Lam:

- Vừa rồi trang bị này làm sao kích hoạt?

Châu Lam nhanh chóng đem toàn bộ quá trình diễn biến chiến đấu đều thuật lại cho Hàn Phong. Từ việc F2 điên cuồng tấn công nhưng đều bị hào quang vàng nhạt chặn lại, cảm giác điểm chống chịu cao vượt trội so với dự tính, cho tới cảm giác kỳ quái khi trang bị này “tự bảo vệ nó, không bảo vệ người mặc.” Sau đó là cả thời khắc đòn tấn công tâm linh của kẻ sau màn giáng xuống, nàng cũng không chút ảnh hưởng.

Hàn Phong bắt đầu dùng ánh mắt khác thường nghiêm túc đánh giá lại Áo Khoác Tận Thế level 4.

Với 45 chống chịu gia trì, nó tuyệt đối không thể triệt để chống lại đòn công kích tâm linh kia mới phải.

“Chẳng lẽ con hàng này tự động dùng 3 lượt kích hoạt cùng một lúc điệp gia chồng chất lên nhau à? Có thể sao, nó có tư duy riêng à?”

Hàn Phong cầm Áo Khoác Phòng Hộ trên tay, sau một hồi suy tư, hắn đột nhiên mở miệng hỏi:

- Mày đến từ đâu, ai là người tạo ra mày, mày đến thế giới này bằng cách nào?

- …

Không có bất kỳ thanh âm thanh đáp lại, cũng không có phản ứng gì đặc biệt, nhưng Hàn Phong vẫn tiếp tục hỏi:

- Mày bao nhiêu tuổi, tên là gì, cấu tạo từ thứ gì, tại sao lại sở hữu năng lực phòng hộ?

- …

Châu Lam ngồi trên giường, có chút ái ngại nhìn qua Hàn Phong liên tiếp đặt ra các câu hỏi kỳ quái cho một cái áo. Gần đây trong quân có vài lời đồn thổi về hắn, nói rằng tính cách thủ lĩnh có chút lập dị.

Xem ra lời đồn cũng không phải không có căn cứ.

Mặc kệ Châu Lam bên cạnh, Hàn Phong vẫn tiếp tục trầm giọng hỏi:

- Mày đã phục vụ qua bao nhiêu người, chủ nhân gần nhất của mày là nam hay nữ, mày đã có nhớ điều gì trước thời điểm được nữ nhân ngực to kia triệu hồi ra không?

“Thật ra tao muốn hỏi là, mày có biết đến sự tồn tại của đầu lâu đỏ hay không?”

Không có âm thanh đáp lại Hàn Phong, cũng không có bất kỳ phản ứng nào khác thường.

Hàn Phong vẫn không muốn bỏ cuộc, hắn đảo tròng mắt một cái, sau đó đưa Áo Khoác Phòng Hộ lên mũi ngửi một hơi thật sâu, khuôn mặt dần hiện lên vẻ khó chịu nói:

- Thật hôi thối, sao mày lại lây dính mùi khó chịu như vậy, nhìn còn bẩn thỉu như vậy.

- …

Không có bất kỳ âm thanh đáp lại, thế nhưng khoé miệng Hàn Phong lại dần dần nhếch lên.

Thú vị, thật thú vị, chiếc áo này vừa rồi rõ ràng loáng thoáng chuyển qua màu đỏ “tức giận” sau đó lập tức trong suốt như cũ.

Châu Lam ngồi trên giường khuôn mặt đỏ bừng, có chút xấu hổ, có chút tức giận, có chút nghi hoặc.

Nàng mặc chiếc áo này cả nửa ngày, nào có ngửi thấy mùi gì, thế mà Hàn Phong vẫn chê bai, vậy chẳng lẽ nàng đã lây dính mùi hôi thối lên nó?

Điều này sao có thể? Nàng đảm bảo bản thân luôn luôn giữ gìn cơ thể sạch sẽ thơm tho nha.

Hàn Phong thấy Châu Lam cứ dùng ánh mắt uỷ khuất nhìn mình chằm chằm, hắn không khỏi nhướng mày kỳ quái hỏi:

- Cô còn không đi sao?

Châu Lam há miệng ra muốn nói, sau đó lại ngậm miệng lại, cuối cùng vẫn đánh bạo hỏi:

- Đại đội trưởng, nó thật sự rất hôi sao? Hay để tôi giặt lại một lượt…

Hàn Phong nhún vai đáp:

- Nó chẳng có mùi gì cả, tôi vừa rồi là chọc ghẹo nó thôi.

Châu Lam cắn môi, sau đó quả quyết nói:

- Đại đội trưởng, nếu anh thấy hôi thì có thể thử ngửi tôi để đánh giá một cách công tâm. Tôi tuyệt đối không hôi, nếu thật có mùi hôi thì là cái áo này hôi sẵn từ trước.

- …

Hàn Phong khoé miệng co giật, trong lúc nhất thời không biết phải đối đáp làm sao. Hắn cẩn thận đánh giá một lượt trên dưới Châu Lam, cảm thấy nữ tử này trên mặt biểu hiện quật cường rõ rệt, nhìn qua da thịt cũng thật sạch sẽ trắng trẻo, còn mang theo căng bóng ướt át, đúng là không có nói chơi.

Bất quá hiện tại không phải thời điểm quá thích hợp để ngửi nàng ta. Vừa rồi hắn cảm nhận chiếc áo trên tay khẽ run rẩy một chút, đây mới là điều đáng để lưu tâm.

Con hàng này đang biểu hiện phản đối kịch liệt lại lời nói của Châu Lam, chẳng qua dường như nó vẫn còn có chút e ấp, chưa thể hiện ra quá nhiều biểu cảm.

“Tôi không thối, cô mới thối, lần sau đừng hòng mặc tôi lên người.”

Ân, đây là Hàn Phong bịa ra trong đầu như thế, thực tế hắn chẳng hiểu nó vừa biểu đạt cái quái gì cả.

Tạm đem vấn đề này ném ra sau đầu, hắn nhét Áo Khoác Phòng Hộ vào balo sau đó thản nhiên nói:

- Được rồi, cô rất thơm, tôi đứng đây cũng ngửi thấy rồi, giờ thì mau đi giết thây ma đi.

Châu Lam khuôn mặt dần chuyển thành tức giận, sau đó hừ nhẹ một tiếng xoay người rời đi, đến chào cũng không thèm chào một câu.

“Đ**m, rõ ràng khen rồi còn gì? Muốn thế nào nữa? Hay chê tôi khen chưa đủ thành tâm?”

Ném nốt Châu Lam ra sau đầu, Hàn Phong bước khỏi doanh trướng quân y, leo lên xe jeep cơ động cao nhanh chóng rời khỏi chiến trường Thanh Lâm.

Mục tiêu của hắn chực chỉ đại lộ Thanh Liễu, tại đây vẫn còn dư lại hai đầu thây ma F2 level 20 và P2 level 21 cần phải tiêu diệt.

Đại lộ này binh lực thây ma yếu nhất, mà binh lực nhân loại cũng yếu ớt không kém. Ngoài Chu Vấn, mấy người Đào Đại Tư, Lục Đại Nguyên, Kiều Ti Vân, Nhạc Sơn, Quan Bình, Lý Võ Lạc đều chỉ có thể coi như tạm chấp nhận được. Bù lại, Quan Bình và Lý Võ Lạc đều là quân nhân chuyên nghiệp, dưới trướng cũng có quân nhân chuyên nghiệp, bởi vậy nơi này trở thành một lò luyện tân binh khổng lồ trong cả ba chiến trường.

Số lượng nhân loại tại đại lộ Thanh Liễu là gần trăm người, hầu hết đều đang dựa theo chỉ đạo dùng súng trường bắn hạ thây ma, luyện tập xạ kích, luyện tập các bước cơ bản cận thân chiến đấu.

Có thể nói là ném tân binh ra sát chiến trường, luyện tập tại chỗ, thực hành tại chỗ, và có nguy cơ chết ngay tại chỗ.

Có 3 người đã chết do các đợt đột kích của thây ma cấp cao, mà Chu Vấn cũng dần dần thể hiện ra tố chất thủ lĩnh nhất định, hắn dựa theo hai người Quan Lý cố vấn, tập trung binh lực hạ sát được một thể sức mạnh level 17, một thể phòng hộ level 17, một thể tốc độ level 18 và kha khá thây ma cấp cao khác mà mới tiêu tốn một viên đạn chống tăng.

Khi Hàn Phong chạy tới đây, thi đàn đã toàn bộ vượt qua phòng tuyến số 2, chuẩn bị bước vào phòng tuyến số 3.

Thấy thủ lĩnh tới, cả đám người đều như được tiếp thêm vô tận sĩ khí, vài người bắt đầu coi Hàn Phong như chiến thần, đều là đồng loạt kêu to:

- Đại đội trưởng…

- Đại đội trưởng tới…

- Đại đội trưởng mang chiến thắng tới với chúng ta….

Năm phút một lần, thông tin giữa các chiến trường được lưu chuyển với nhau, chiến trường nào hạ được thây ma tiến hoá, thu được chiến lợi phẩm kỳ quái, rớt ra kỹ năng mạnh mẽ, đánh cho thi đàn phải tán loạn bại vong, tất cả binh sĩ đều “biết rõ”.

Hiện tại nhìn thấy hp, họ đều hiểu thây ma cấp cao tại đường nhánh này tới số rồi.

Những thông tin công bố ra ngoài đều phải được kiểm duyệt đầy đủ. Hàn Phong để cho Lý Võ Lạc dùng drone thống kê, sau đó trải qua bàn tay nhào nặn của Liễu Huyên, thêm nọ bớt kia, chỗ thì cường điệu chỗ thì giản lược, cuối cùng biến thành một bình thuốc an thần rồi cung cấp cho nhóm đội viên uống vào.

Ai cũng đều vui vẻ với chuyện này cả. Ra trận và nhận tin tức tốt, sĩ khí sẽ được nâng cao, lòng tin càng được củng cố, nhiệt huyết luôn được giữ vững trong trạng thái sục sôi.

Tất nhiên việc gì cũng phải có phân lượng hợp lý. Lạc quan chứ tuyệt đối không chủ quan, Hàn Phong đem số lượng tử vong toàn bộ công bố, bất quá hắn khéo léo che đậy nguyên nhân tử vong bằng việc: “có sự sai sót trong việc tiếp nhận và thực hiện mệnh lệnh, dẫn tới sự việc không mong muốn phát sinh”.

Hay nói cách khác, Hàn Phong đang ngầm chụp mũ, ngầm đổ lỗi cho người chết bất tuân chỉ huy, đồng thời cảnh cáo đám người sống phải tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh nếu không muốn rơi vào thảm cảnh tương tự.

Đây là một việc làm tương đối vô đạo đức.

Nhưng, giữa chiến cuộc nảy nửa, hắn tạm thời không thể nghĩ ra cách khác, chỉ có thể tìm cách cả chính quy cả hạ lưu để cổ động sĩ khí, gia tăng lực ngưng tụ mà thôi.

Hắn thừa nhận bản thân dốt nát trong việc này. Hắn không thể tuyên truyền thẳng thừng việc thây ma kia mạnh tới mức chỉ trảo ba trảo là giết sáu người, hét một tiếng chết hai người được a. Để hạ thấp kẻ địch, tôn vinh đầu não quân ta, hắn chỉ có thể nhất thời nửa khắc áp dụng thứ bản thân am hiểu nhất, lừa lọc.

Liễu Huyên lại một lần nữa phải đứng ra cõng cái nồi này thay cho Hàn Phong. Nếu chiến cuộc thất bại, tất cả người ở đây đều chết hết, quản cái gì thanh danh. Nếu chiến cuộc thành công, thân nhân liệt sĩ sẽ lòng ôm bất mãn, mà đầu mối thông tin Liễu Huyên sẽ là người phải đứng ra lãnh trách nhiệm.

Tất nhiên sau khi chiến thắng, Hàn Phong sẽ trực tiếp đứng ra phát biểu một tràng đạo đức, giả mù sa mưa, tôn vinh biểu dương hòng lấp liếm tai tiếng nho nhỏ hôm nay, đồng thời bỏ ra lợi ích khổng lồ để bịt miệng đám người có ý kiến lại.

Người sống luôn cần phải sống tiếp, cần phải tiến lên. Sau khi được xoa dịu bằng cả tinh thần lẫn vật chất, chắc chắn số đông sẽ bỏ qua.

Còn người nào cố tình lì lợm chống đối, haha…

Nhân đạo nhất, thôi thì cung cấp mỗi người trăm cân lương thực các loại, sau đó hỗ trợ di dời qua bên huyện Tam Giang tiếp tục sống.

Hàn Phong đi thẳng tới phòng tuyến số 3. Tại nơi này, Chu Vấn bắt đầu dựa theo cố vấn của Lý Võ Lạc và Quan Bình, ra lệnh đẩy hơn 30 phi phàm giả trên cấp 5 tiến lên cận thân chiến đấu với thây ma, xem như làm mẫu một lượt cho tân binh.

Thấy Hàn Phong tiến tới, hắn lập tức dừng lại công tác chỉ huy chạy qua chào theo tiêu chuẩn.

Sau đó hắn lấy từ balo ra một bản kỹ năng tam giai, một thẻ vật phẩm chỉ định level 3 và 1 tinh thạch 2 tiềm năng dâng lên rồi cười nói:

- Thủ lĩnh, đây là chiến lợi phẩm.