Chương 171: Trắng trợn khiêu khích.

Ngô Soái mang theo khí tức bạo ngược tràn đầy thiết huyết phóng vọt về thi đàn trước mặt. Kể cả không có tiếng hò hét vang trời, không có âm thanh súng đạn trợ uy, chỉ nhìn từ khí thế, hắn thậm chí có xu hướng áp đảo cả 2 vạn thây ma.

Chỉ số của hắn được xây dựng thuần tuý theo hướng sát thương vật lý. Với điểm thể lực cao tới 55 điểm, điểm nhanh nhẹn cũng đạt mốc 41 điểm. Một khi tiếp nhận nhận gia trì chỉ số từ kỹ năng tam giai cự nhân biến +3, sức mạnh của hắn vọt tăng 72 điểm, chống chịu cũng chạm mốc 62 điểm.

Chẳng những thế, kỹ năng tam giai nhịn một hơi, kỹ năng tam giai vũ khí hoá, kỹ năng tam giai thao túng trọng lực, kỹ năng tam giai pháo không khí, kỹ năng tam giai định không, kỹ năng tam giai phá giáp… Tất cả đều là các kỹ năng cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho hắn có thể lao vào bất kỳ một cuộc chiến nào mà không có điểm yếu. Tấn công, phòng thủ, khống chế, cận chiến, viễn chiến, xuyên phá đều hội tụ toàn năng.

Có thể nói trong thời gian 65 giây duy trì cự nhân biến, hắn chính là một cỗ xe tăng hình người.

Ngô Soái chỉ dùng thời gian vài giây để tiếp cận ngoại biên thi đàn. Hắc Thiết Côn level 3 trong tay hắn mang theo âm bạo khủng bố vút một tiếng nện trúng ngực một thây ma level 3.

Ầm!

Âm thanh vỡ nát như lựu đạn phát nổ vang vọng. Thây ma này không kịp ngáp một tiếng, cả thân thể đã bị đập thành một đống thịt nát bét. Mảnh vụn thi thể cùng máu me nội tạng bắn ra xa xa cả chục mét.

Ầm ầm ùng…

Những thanh âm bạo phát như sấm nổ gió giật liên tiếp vang lên. Quãng thời gian mấy chục giây ngắn ngủi là mấy chục thây ma bị đánh cho thành bùn nhão.

Qua 1 phút, hơn 100 thây ma đã toàn bộ bỏ mạng.

Xác chết thây ma không có con nào lành lặn, vài cái đầu, vài khúc chân tay bay ra xa xa, bay về hướng trung tâm thi đàn, nhấc lên một hồi huyết tinh khiêu khích vô cùng trắng trợn.

Nhóm người Chu Vấn ở phía xa xa nhìn cảnh này thì không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Nếu không phải Ngô Soái là đồng minh, là phó đại đội trưởng của bọn họ, vài người trong số này thậm chí lập tức muốn tiểu ra quần, quỳ xuống van xin tha mạng.

Kia là cái thực lực gì chứ… Bọn họ không tự tin đỡ nổi một gậy, đừng có nói là chống lại cả trăm gậy.

Nếu thật phải đối đầu, vậy chỉ hi vọng có thể tìm cách chạy trốn chết mà thôi.

Đến tận đây Chu Vấn mới giật mình sực tỉnh, vội vã há miệng kêu to:

- Giết, giết mau!

Hắn dẫn đầu xung phong lao thẳng về phía thi đàn đông nghịt, Thanh Phong Đao level 3 rút ra trảm một trảm, một đạo đao khí thô to vút một tiếng chém đứt hơn 20 thây ma.

Đây chính là kỹ năng đao khí tăng cường nhị giai. Nếu trước đó Chu Vấn học tập bản nhất giai, hắn sẽ vô duyên với bản nhị giai này.

Nhóm người Kha Thành, Hứa Dương, Mã Mộng Đình, Kiều Ti Vân cũng nhanh chóng phóng ra các thể loại công kích viễn trình của mình, đồng thời duy trì khoảng cách xa xa ít nhất 100 mét với Ngô Soái.

Ngoài ra, Lý Võ Lạc cũng đang đốc thúc đội viên điên cuồng xạ kích về phía thi đàn. Tận thế diễn ra quá khốc liệt, bọn họ buộc phải lâm trận mài đao, đem tân binh huấn luyện ngay tại chiến trường.

Quả nhiên dưới hành động to gan lớn mật của Ngô Soái, kẻ sau màn đã bị thu hút. Nó tức giận thét lên một tiếng thê lương:

- Oeeeeeee…

Âm thanh như tiếng trẻ con khóc lóc, lại như tiếng dê đực mùa động dục, vừa chói tai vừa kinh tởm, để cho nhân loại trên toàn bộ chiến trường đều giật mình thon thót.

Đây chính là tiếng kêu đầu tiên trong cuộc chiến, báo hiệu việc quái vật kia đã định vị thành công, tất cả bọn họ đã bị đặt trong tầm ngắm.

Chu Vấn vội vã thét lên:

- Lui, mau lui lại, kích khởi quang giáp!

Hắn kêu gọi xong liền tự hành khởi phát quang giáp, đồng thời nhún chân bỏ chạy về phía đại lộ Thanh Hà.

Trải qua một trận chiến truy sát lúc trước, kỹ năng nhị giai đã rớt ra mấy chục bản, trong đó có tới 6 bản kỹ năng quang giáp. Đây chẳng những là kỹ năng thực dụng, đôi khi còn là kỹ năng bảo mệnh, tiểu đội trưởng dưới trướng Hàn Phong có khá nhiều người dùng cống hiến đổi lấy kỹ năng này.

Lúc này Mã Mộng Đình và Kha Thành lập tức dựa theo chỉ đạo mà hợp lại, bọn họ bao bọc nhóm người Hứa Dương, Kiều Ti Vân, Lý Võ Lạc lại, sau đó hai tầng quang giáp nhanh chóng được bật lên.

Những chiếc xe jeep cơ động cao rốt cuộc đã phát huy tác dụng. Nhóm chủ lực rút lui cực nhanh, qua 10 giây, bọn họ đã rời xa chiến trường hơn 200 mét về phía đường M15.

Trận khai màn do Hàn Phong ra quân, ngoài nhiệm vụ thử nghiệm chiến thuật tách đàn thì chính là điều tra bước đầu, cực kỳ nhiều tin tức tình báo đã được lộ ra ánh sáng, bởi vậy trận thứ hai này nhóm Ngô Soái đã bớt đi rất nhiều nguy hiểm.

Sau 10 giây, một thanh âm chói tai thê lương lại tiếp tục phát ra, lần này nó đã đi kèm với sóng tâm linh uy lực cực kỳ kinh khủng.

- Oeeeee…

Đòn công kích tâm linh quả nhiên hướng về phía Ngô Soái người mạnh nhất đang đứng tại đại lộ Thanh Liễu. Ngô Soái bàn tay run lên một chút, khuôn mặt xuất hiện vẻ đau đớn dữ tợn mất mấy giây, sau đó gậy sắt trong tay vút một tiếng quật trúng một đầu thây ma level 5.

Bang!

Đầu lâu vật nhỏ kia lập tức nổ tung như dưa hấu, máu đen cùng dịch tuỷ nhớp nháp bắn ra bốn phương tám hướng, có xu thế càng thêm tàn bạo huyết tinh hơn trước.

Hắn dùng hành động chứng minh.

Ta, không sợ.

- Grekkkkk….

- Grakkkk…

Âm thanh gào thét dữ tợn của đám thây ma tiến hoá điên cuồng phát ra, hành động trắng trợn khiêu khích của Ngô Soái khiến bọn nó vô cùng thù địch.

Không như Hàn Phong quỷ quyệt đa đoan, chọc ghẹo thi đàn hết lần này tới lần khác, đối với thái độ quyết đoán của Ngô Soái, kẻ sau màn đã thực sự dâng lên tức giận. 1 con thể tốc độ F2 level 22, 1 con thể sức mạnh P2 level 23 cùng rất nhiều F1, P1 và 3 con thể phòng hộ bắt đất tấn công qua hướng kẻ chặn đường.

Nếu đã muốn chết, vậy giết chết!

F2 level 22 tốc độ cao nhất, nó chỉ cần dùng vào giây đã xuất hiện trước mặt Ngô Soái, móng vuốt sắc bén mang theo âm bạo khủng bố vỗ về phía đầu lâu địch thủ. Kể cả có chống chịu cao tới 62 điểm, một tát này cũng dễ dàng tiễn Ngô Soái xuống suối vàng.

Ngô Soái nhìn quái vật lớn hơn bản thân 10 level tiến tới thì nâng cao vô hạn tinh thần, hắn xoè tay hướng về phía trước khẽ hô nhỏ trong lòng:

- Trầm! Định!

Một luồng sóng trọng lực 7G áp đặt trên thân thể F2, đem tốc độ của nó nghiêm trọng suy giảm. Cùng lúc đó, thân thể nó cũng bị cố định lại khoảng cách 2 mét, với cái chiều cao 1,3 mét, cánh tay nó có muốn với cũng với không tới Ngô Soái.

Nhưng Ngô Soái thì có. Hắc Thiết Côn dài 2 mét quật qua, côn đầu mang theo cự lực khủng bố cùng tốc độ cực cao quất ngang. Chỉ cần trúng đòn này, F2 sẽ bị quật cho đứt đôi người.

F2 sở hữu khả năng cách đấu thuật và tốc độ phản ứng cực kỳ khủng bố. Côn đầu còn chưa có quật tới, nó đã làm ra tránh né, thân thể nhỏ lùn chỉ cao 1.3 mét chợt sụp xuống sát mặt đất như thể không xương, hiểm lại hiểm tránh thoát công kích. Sau đó nó dưới chân khẽ nhún, lập tức “đuổi” theo gậy sắt.

Vút!

Gậy sắt quật ra một vòng liền ngược chiều quật lại, tầm công kích chính là sát mặt đất. Thế nhưng F2 cũng không phải ăn chay, mặc kệ bản thân bị gia trì trọng lực nặng nề, nó thân thể bắt đầu bốc lên tử quang nghi ngút, rất dễ dàng liền lộn một vòng lướt sát qua bên trên, để mặc gậy sắt lại một lần đánh hụt.

Ngô Soái quật gậy tới đâu, nó chạy theo vòng tròn tại phía sau đuổi theo tới đó. Mặc kệ hắn quật về phía nào, F2 vĩnh viễn cũng không thể bị quật trúng. Mỗi lần chuyển hướng tấn công, công kích đều sẽ có độ trễ, nó chính là lợi dụng kẽ hở này mà giảo hoạt tránh thoát. Nếu gậy sắt quật từ trên xuống dưới, nó lại càng dễ dàng né qua bên cạnh.

Mấy chục gậy đã quật ra nhưng không có một gậy tiếp xúc nổi góc áo của F2, đừng nói là làm nó bị thương.

Chênh lệch 10 level chính là chênh lệch không thể vượt qua.

“Đồ chết dẫm. Nếu không phải vòng tay hấp dẫn còn tác dụng lớn hơn, tao đã cho mày một gậy về chầu ông bà!”

Ngô Soái nghiến răng nghiến lợi mắng thầm trong lòng. Thời gian duy trì Định Không đã sắp cạn đáy, hắn quyết đoán lui ngược về phía sau, trước tiên né tránh mũi nhọn công kích.

Nhưng F2 nào có chuyện dễ dàng bỏ qua, thấy con mồi bại trận rút lui, nó há miệng thét lên đầy hưng phấn tàn bạo.

- Grekkkkk…

Dưới chân nhún mạnh, F2 như một quả đạn pháo rời nòng vút một tiếng phóng về phía Ngô Soái, hai cánh tay tráng kiện với bộ móng vuốt sắc lẻm đâm ra. Một nhằm vào đầu, một nhằm vào ngực, chính là muốn tát vỡ đầu cùng móc trái tim địch thủ ra ngoài.

“Súc sinh ngu xuẩn.”

Ngô Soái khoé miệng cười lạnh, hắn chờ F2 bắn tới trước mặt liền động niệm một cái kỹ năng tam giai đã lâu không dùng.

“Vũ Khí Hoá!”

Kể từ khi nhận được Hắc Thiết Côn, hắn đã ít dùng kỹ năng này hơn hẳn. Nhưng nó vẫn là kỹ năng mà hắn thuần thục nhất, vận dụng nhiều nhất, trình độ khống chế đạt tới đẳng cấp thượng thừa.

Lúc này kỹ năng vừa được thôi phát, thân thể Ngô Soái liền xoẹt xoẹt xoẹt mấy tiếng đã mọc ra mấy chục căn cốt thương, cốt giáo, cốt kiếm sắc bén, thoáng chốc đã bao phủ hắn kín mít, hệt như một con nhím khổng lồ gắn lên chi chít vũ khí.

F2 nào ngờ nổi con mồi lại biến đổi quỷ dị như thế. Nếu nó tiếp tục lao tới, vậy chính là đâm đầu vào chỗ chết, sẽ bị đám gai xương kia ghim chặt tại chỗ.

Tình thế nguy cấp, nó ngay tại giữa không trung vặn vẹo cơ thể rồi hộc ra một hơi.

- Khà…

Lợi dụng cái hộc hơi này, xu thế lao tới của nó vậy mà quỷ dị dừng lại, giống như viên đạn bắn ra đột nhiên ngược dòng bay ngược trở lại.

“Khốn!”

Kỹ năng gia trì nhẫn khốn cùng.

Một sợi xích hư ảo màu đỏ máu từ trên tay Ngô Soái phóng ra, pặc một tiếng chạm trúng F2 sau đó thít chặt.

- Grekkkk…

F2 ra sức giãy dụa khỏi giam cầm, nhưng độ thít chặt càng lúc càng lớn hơn, việc này khiến nó thét lên đầy thê lương điên cuồng. Trong con mắt đỏ quạch của nó hiện lên một cái đầu gậy đen kịt, bên trên còn có một cái tiêu ký đầu lâu đỏ.

Đầu gậy lớn dần, lớn dần, càng lúc càng gần.

Ầm!

Một gậy của Ngô Soái nện xuống trúng ngay vị trí F2 bị trói chặt, đất đá cùng vụn thịt bắn ra bốn phía như thể lựu đạn phát nổ. Ngô Soái trong lòng trầm xuống, dưới chân nhún một cái nhảy ngược về phía sau, thân thể lại dâng lên hoàng quang rực rỡ.

Bộc phá lực.

Một gậy vừa rồi của hắn chỉ nện trúng lớp da rách của đối phương, chân thân của nó đã chạy mất