Chương 169: Tách đàn (2)

Thấy quân địch quả nhiên bị thu hút kéo tới, Hàn Phong lập tức nắm bàn tay lại rồi trầm trọng hô lên:

- Phá Tâm Linh!

Một luồng sóng tinh thần 4 điểm trí lực thổi quét về phương hướng thây ma lao tới. Công kích dạng này tập trung vào một mục tiêu thì rất mạnh, nhưng dàn trải ra thì không đủ uy lực, chỉ có tác dụng quấy rối.

Mà hắn cũng chỉ cần có thế.

- Grekkkkk….

- Grakkk…

Lũ thây ma cấp cao thét lên đầy điên cuồng, chúng nó đều nhao nhao ra sức tấn công hai băng nô cản đường, mà đại quân thây ma cấp thấp cũng có số lượng lớn chuyển hướng di động, lần lượt chuyển hướng đặt chân lên đại lộ Thanh Lâm.

Thành công tách đàn rồi.

Hắn đã thành công tạo ra uy hiếp đủ lớn, buộc kẻ sau màn kia phải điều động đại quân tấn công tiêu diệt.

Hàn Phong sau khỉ để cho nô bộc đánh ra mấy chiêu đồng quy vu tận thì ngoắc tay một cái, hai băng nô lập tức toàn lực giãy thoát kìm hãm mà chạy ngược trở lại.

“Bảy, tám…”

Vừa chạy vừa thao túng băng nô, hắn vừa trầm trọng đếm trong đầu.

Sau khi đếm đến mười, một âm thanh thê lương thảm liệt lập tức từ xa xa truyền tới.

- Oeeeeee…

Âm thanh như trẻ con khóc lóc, lại như dê đực tới mùa động dục tràn ngập không gian. Hàn Phong cảm nhận một luồng sóng tinh thần lướt qua bản thân, để cho hắn nôn nao khó chịu, sau đó phần lớn uy lực liền trùng kích tới xa xa.

Trong bụi cây, Trần Diệu Âm đang trốn trong kỹ năng quang giáp nhị giai chợt ộc ra một ngụm máu tươi, sau đó tai, mắt, mũi cũng chảy ra huyết thuỷ đậm đặc. Quang giáp của nàng ta gần như không chặn nổi ba phần uy lực từ đòn tấn công tâm linh, nàng ta chỉ kịp nhìn thấy một cái bóng dáng trần truồng như nhộng nhảy tới trước mặt mình, sau đó hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

Cái bóng trần truồng kia chính là phân thân Ảnh Chiếu Ánh Trăng Hàn Phong triệu hồi ra. Phân thân tóm lấy Trần Diệu Âm và cây súng ngắm, dựa vào tốc lực cấp độ 13, men theo đại lộ Thanh Lâm một đường nhanh chóng chạy về phương hướng trấn Hi Vọng.

Bản tôn hắn thì vừa rút lui vừa thao túng băng nô đánh câu kéo. Băng nô tuy mạnh mẽ nhưng địch nhân quá đông, hai đầu băng nô dựa lưng vào nhau, đem đám thể nhanh nhẹn tạm thời ngăn cản.

- Grekkkk…

Thây ma F2 level 23 đã tiếp cận tới, nó vung tay trảo ra một đòn, bang một tiếng tát vỡ đầu băng nô thứ nhất.

Băng nô này tất nhiên không chết, nó thò bàn tay với băng kiếm chém xéo ngược lên, xoẹt một tiếng chém trúng góc áo F2. Nhưng chỉ là góc áo, đến nửa điểm tổn thương cũng không gây ra được cho quái vật này.

F2 hiểm lại hiểm tránh được một đòn, nó nhún người qua trái, đạp vào lưng một con P1 level 12 rồi lợi dụng phản lực phóng tới bên cạnh, bốn cái móng vuốt vươn ra phập phập đâm vào eo băng nô, sau đó răng rắc vặn mạnh như vặn khoá cửa.

Một nửa phần bụng băng nô lập tức bị nó tháo xuống, vụn băng cùng hàn khí trắng muốt lả tả rơi rụng. Nếu băng nô là người thật, vậy hiện tại đã bị móc sạch nội tạng mà ném ra ngoài.

Phong cách chiến đấu của lũ quái vật này đều vô cùng máu tanh bạo ngược.

Hàn Phong không chút nao núng giơ tay ra phía trước trầm trọng hô:

- Đạo Tốc!

Một luồng kỳ dị năng lực thoáng chốc bao phủ lấy F2 level 23. Nhanh nhẹn của nó từ 75 điểm tụt xuống 60 điểm, mà nhanh nhẹn của Hàn Phong bên này cũng được cộng thêm 15 điểm.

Hắn sẽ có 15 giây “trộm” được năng lực của đối phương.

Tốc độ rút lui của hắn được nâng cao một bậc, mà tốc độ truy sát của đối phương cũng giảm đi một nấc. Đây chính là “Hại người, lợi mình” điển hình phong cách chiến đấu của chức nghiệp kẻ trộm.

F2 level 23 đột nhiên chậm đi để cho băng nô có thời cơ, nó điên cuồng vung băng kiếm chém trái bổ phải, tư thế liều mạng không sợ chết, để cho thể tốc độ phải nhảy nhót tứ phía hòng tránh né.

Băng nô còn lại bên cạnh vung búa lớn nện qua, bốp một tiếng đem đầu lâu một con P1 level 13 nện bạo, sách kỹ năng, tinh thạch exp và một viên tinh thạch tiềm năng văng ra lăn lóc.

Đã có kẻ đầu tiên phải chết.

- Grekkkkk…

F2 level 23 rú lên điên cuồng. Nhìn đồng bạn tử vong, nó càng thị huyết tức giận, thân thể nhanh chóng xuất hiện tử sắc quang mang vô cùng nồng đậm, nó nhún chân một cái đã xuất hiện bên cạnh băng nô này, bốn trảo phập một tiếng đâm trúng vai, sau đó răng rắc tháo xuống cánh tay cầm búa.

Hàn Phong không chút nao núng nhẹ phất tay.

Trên trời, tuyết bắt đầu rơi.

Thương thế chi chít trên người hai băng nô cao lớn bắt đầu khép lại, mà cánh tay rụng dưới đất cũng bắt đầu động đậy, sau đó cánh tay này bắt đầu “mọc tay, mọc chân, mọc đầu”, qua mấy giây đã hoá thành một băng nô cao 30 cm.

Nó hèn mọn chạy tới bên cạnh ôm lấy sách kỹ năng, điểm exp và điểm tiềm năng rồi không chút tiếng động âm thầm lẩn mất.

Cuộc chiến giữa hai băng nô cao to và một đám thây ma tiến hoá không vì sự kiện bên lề này mà gián đoạn. Băng nô cực lực vừa rút lui vừa đỡ đòn, thi thoảng làm ra hành động đánh lén cắn trộm, chủ yếu là dẫn dụ thi đàn đuổi theo. Mà thể tốc độ có kỹ thuật chiến đấu siêu hạng nhưng nhất thời nửa khắc cũng không phá tan được hai cỗ băng nô lì như trâu đất.

Nếu là bình thường, dưới công kích như cuồng phong vũ bão này thì chỉ cần 5 giây, hai cái băng nô này sẽ hoá thành bụi phấn. Nhưng dưới Can Trường tam giai gia trì, không có 50 giây đừng hòng đánh nát được chúng nó.

Đừng nói tới tuyết rơi trên trời liên tục bổ sung hàn khí cầm cự thương thế, thời gian chịu đòn của băng nô còn được kéo dài hơn nữa.

Nhưng băng nô muốn kéo dài, còn kẻ sau màn thì không kiên nhẫn tới vậy.

Hàn Phong hàm răng cắn chặt âm thầm tập trung tinh thần, 10 giây đã qua, phía xa xa quả nhiên lên thanh âm thê lương thảm thiết:

- Oeeeee…

Âm thanh phát ra cũng là lúc một luồng sóng tinh thần vô cùng bạo ngược và tràn đầy phẫn nộ xộc thẳng về phía này. Một mình hứng chịu toàn bộ công kích, gân xanh trên trán Hàn Phong nổi gồ lên, trước mắt hắn xuất hiện huyễn cảnh bản thân đang bị một vạn thây ma điên cuồng cắn xé.

- Chết tiệt! Phá tâm linh!

Trúng đòn công kích, Hàn Phong nghiến răng thi triển kỹ năng nhị giai lên bản thân.

Huyễn cảnh thực sự biến mất, lại sinh ra, lại biến mất, liên tiếp quấy rối hắn mấy chục lần trong gần 2 giây mới thực sự lặng xuống. Thế nhưng cảm giác đau đầu buồn nôn vẫn còn nguyên tại đó, chẳng những thế, chỉ số trí lực của hắn bị tụt liền một lúc 4 điểm.

- Đúng là kỹ năng kia tác động vào “thể linh hồn” rồi. Ngoài gây sát thương, nó còn khiến linh hồn diễn sinh ra ý chí hoang tưởng, để người trúng chiêu mất tập trung… Chết tiệt, thật khó đối phó.

Nếu kỹ năng tác động vào “thể tâm trí”, vậy cũng giống như nước sông bị ô nhiễm hạ du, chỉ cần thượng nguồn liên tục diễn sinh ra suy nghĩ mới, suy nghĩ ô nhiễm sẽ bị đẩy đi, tẩy trừ, chèn ép.

Nhưng kỹ năng tác động vào “thể linh hồn”, vậy thì chính là ô nhiễm thượng nguồn, càng suy nghĩ nhiều sẽ càng diễn sinh ra nhiều cảnh tượng khủng bố hơn, bị quấy rối nhiều hơn.

Người còn sống, còn tỉnh táo, còn gắng gượng là còn bị khủng hoảng, vô cùng khó tránh thoát.

Hàn Phong hiện tại chỉ có thể cắn răng gắng gượng “lau” đi suy nghĩ ô nhiễm sinh ra, chờ cho uy năng kết thúc mới triệt để thoát nạn. Người khác không có Phá Tâm Linh, khẳng định không hề dễ chịu tí nào.

Giống như Trần Diệu Âm hiện tại đang nằm trên lưng phân thân, dù nàng ta đã hôn mê bất tỉnh nhưng thân thể vẫn run lên bần bật không thể khống chế, dường như đang gặp phải một cơn ác mộng khủng khiếp nhất trên đời.

Người còn tỉnh còn gắng gượng chống cự được, người bất tỉnh, chỉ có thể thụ động chịu trận.

Phân thân tốc độ cực nhanh đã chạy tới phòng tuyến thứ nhất, hắn lập tức thả Trần Diệu Âm xuống rồi kêu lên với đội yểm trợ do Lý Võ Lạc sắp xếp:

- Cấp cứu cho nàng ta.

Hắn nói xong lập tức xoay người phóng ngược lại chi viện cho bản tôn.

Vị bác sĩ Huấn dụi dụi mắt nhìn thân thể co giật nhè nhẹ của Trần Diệu Âm, sau đó lập tức thi triển kỹ năng cấp cứu nhị giai. Vị tổng giáo quan đội dự bị này quả nhiên nhanh chóng bình ổn rồi yên tĩnh trở lại.

Một y tá ái ngại nhìn qua bác sĩ Huấn rồi hỏi:

- Bác sĩ, nàng ta bị sao vậy? Thủ… Thủ lĩnh lại làm sao vậy?

Nàng vừa rồi nhìn thấy Hàn Phong trần truồng chạy loăng quăng, kia là cái trạng huống gì giao chiến.

Bác sĩ Huấn cắn răng rồi nói:

- Chắc bị thây ma kỳ quái nào đó làm phép cướp mất quần áo y phục rồi… Không cần quản, đem Thuốc Tốt và lá ớt biến dị tới đây.

Thuốc Tốt là kỹ năng nhị giai hệ trị liệu, lá ớt biến dị có thể tăng điểm phục hồi.

Chiến trường tiền tuyến. Hai băng nô đã bị trảo cho nhỏ lại chỉ còn cao 2,5 mét. Xung quanh bọn nó, 5 thây ma thể tốc độ và 3 thây ma thể sức mạnh đang quần thảo tấn công.

Chủ lực vẫn là cái con F2 level 23 kia, nó dường như có nguồn thể lực vô hạn, chợt trái chợt phải chém ra vô số đòn thế, đem đầu băng nô đập vỡ hết lần này tới lần khác.

Mà băng nô vỡ đầu cũng không phải ăn chay, nó dù bị trảo đầu nhưng đầu lâu cứ vỡ liền liên tiếp phát nổ, khu vực giao chiến đã nhuộm màu trắng xoá, tốc độ của cá đám thây ma đều cấp tốc hạ xuống.

Dựa vào lì lợm gan dạ, chúng nó còn hạ được 1 thây ma F1 level 12 và một thây ma P1 level 13.

Hàn Phong vừa thao túng băng nô lui lại vừa đưa tay lau vệt máu trên mũi. 1 phút giao chiến, hắn bị tập kích 4 lần, điểm trí lực bị suy giảm tới 16 điểm. Nếu không phải có kỹ năng tam giai Luyện Tinh Hoá Thần, hắn đã cạn sạch tiềm năng trí lực rồi.

Có một kẻ phía sau tập kích vô hình vô sắc quả nhiên là cực kỳ khó chịu. Hắn rốt cuộc hiểu được cảm giác của đám thây ma bản thân từng ám sát khi trước.

“Đ**m, có ngon bước ra solo 1-1.”

Ân, đó là cảm giác chính xác của hp hiện tại. Dù vẫn dựa vào Can Trường tam giai gắng gượng được một lúc, nhưng hắn sắp tới giới hạn tới nơi rồi.

Bất quá, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Phương hướng đường S9, đầu thây ma F2 vừa từ bỏ truy sát xe bọc thép đã trở lại đại lộ Thanh Lâm. Nó gào lên một tiếng khát máu rồi vọt tới phía trước, bàn tay mang theo âm bạo khủng bố tát qua, bang một tiếng tát vỡ đầu một băng nô.

Chẳng những thế, phương hướng trung tâm thi đàn lại vang lên tiếng thét vô cùng máu tanh thảm liệt:

- Oeeeeee…