Chương 159: Lợn siêu nạc

“Ký chủ Hàn Phong. Nhân tộc thuần chủng.

- Chức nghiệp: Pháp sư băng (nhị chuyển)

- Cấp độ: 13 (Exp 22/3500)

- Sức mạnh: 28 (10)

- Nhanh nhẹn: 35 (10)

- Thể lực: 18/42

- Trí lực: 36/66

- Phục hồi: 24 (10)

- Chống chịu: 20 (10)

- Bộc phá: 200%

Kỹ năng chủ động: Thao túng hàn băng III +1 (Băng nô; Băng ảnh); Lấy tĩnh chế động III; Ảnh chiếu ánh trăng III; Đạo Tốc III; Siêu khứu giác II; Phá tâm linh II; Xuyên thấu I.

Kỹ năng bị động: Siêu hồi phục III; Can Trường III; Trinh sát nhãn I; Tăng cường sức mạnh I; Tăng cường nhanh nhẹn I; Tăng cường thể lực II; Tăng cường chống chịu I; Tăng cường phục hồi I; Tăng cường trí lực II; Phiên dịch đa năng I; Dự cảm nguy hiểm I.”

Kỹ năng tự động: Luyện tinh hoá thần III; Ảo Pháp Cầu III

Điểm kỹ năng: 1

Điểm tiềm năng: 0

Minh tệ: 4967

Vũ trang: Súng diệt quỷ lv4; Thanh phong đao lv3; Giày phản lực lv3, vòng tay trị liệu lv2; áo khoác tận thế lv3; nhẫn sức mạnh tăng cường lv3; Kính dạ quang lv2; nhẫn nhanh nhẹn tăng cường lv3; nhẫn duy tâm lv3; nhẫn chống chịu lv2; nhẫn hồn giáp lv3; Nhẫn phục hồi lv2; Thánh quang liên lv3. Nhẫn vặn vẹo lv3; Bùa nguyệt hư lv3. Giấy suy tưởng lv3; Nhẫn thể lực lv2; Nhẫn sóng âm lv3.”

Buổi sáng lên level 12, buổi chiều lên level 13, còn nhặt thêm một mớ tinh thạch tiềm năng, tình huống này đã đẩy chỉ số thân thể của Hàn Phong lên mức cao ngất.

Nếu không phải thi đàn đã rút gần tới giao giới trung tâm huyện, hắn thật muốn tiếp tục tấn thăng thẳng lên level 14.

Nhưng tình hình bây giờ tương đối nguy hiểm rồi, bọn họ chỉ cách trung tâm huyện hơn 3km, lại cách vùng an toàn tới 2km. Hiện tại nếu không rút lui, vậy thì thây ma cấp cao đột kích tới, bọn họ cũng không có cơ hội chạy nữa.

Hắn giơ tay ra lệnh:

- Dọn dẹp chiến trường rồi rút lui!

Nghe được mệnh lệnh của hắn, đám đội viên dưới trướng đều thở ra một hơi, bắt đầu quăng bom xăng đốt hết xác thây ma, sau đó dựa theo trình tự mà tiến hành lui về phía sau. Xe chở quân luôn luôn chờ đợi sẵn, mang theo nhóm đội viên mệt mỏi cả ngày trở về trấn Hi Vọng.

Sau đó lần lượt nhóm đội viên trên hai đại lộ Thanh Hà, Thanh Liễu cũng lần lượt rút lui, kéo theo nhóm nhân công cũng đồng loạt trở về, tạm thời buông xuống chuẩn bị.

Tất nhiên chỉ là tạm thời. Đêm nay, nhóm nhân công vẫn sẽ tiếp tục công cuộc đào đất.

Xe vừa về tới sân rộng, Hàn Phong đã bước xuống rồi đi thẳng tới phòng quân y.

Thương binh nằm tại nơi này đã lên tới 37 người tất cả. Nhưng với sự tồn tại của rất nhiều kỹ năng nhất giai, nhị giai, thương thế của bọn họ cũng không phải nguy hiểm tới mức mất đi sức chiến đấu như trước đây. Nếu được cứu chữa kịp thời, bọn họ vẫn có thể tham gia chiến đấu trong hai ba ngày tới.

Thấy Hàn Phong bước đến, đám thương binh đều ngỏng đầu dậy kêu lên nghẹn ngào:

- Thủ lĩnh tới…

- Thủ lĩnh tới thăm chúng ta…

- Thủ lĩnh, ta còn chiến đấu được, không cần nằm ở đây…

Hàn Phong để cho bọn họ bày tỏ một hồi mới giơ tay ra nói:

- Mọi người, tôi biết các vị đang rất nôn nóng với tình hình chiến báo. Chiến cuộc hôm nay đã kết thúc, chúng ta đã giành thắng lợi với hơn 9000 thây ma bỏ mạng, cũng giành lại hơn 1km lãnh thổ, cứu sống hơn 100 người mắc kẹt.

- Chúng ta tuy đau khổ nhưng vẫn luôn tiến tới trên con đường chiến thắng. Chỉ cần tôi còn sống một ngày, quyết sẽ chiến đấu với thây ma một ngày, tấn công huyện Liễu Lâm, giải phóng những người khốn khổ.

- Những đóng góp của các vị, tất cả cư dân trấn Hi Vọng đều nhìn thấy. Sự hi sinh của các vị là không thể đong đếm. Tôi ở đây tuyên bố, tất cả những người bị thương cấp độ 1 sẽ được tính thêm 50% điểm cống hiến, những người bị thương cấp độ 2 sẽ được tính thêm 100% cống hiến. Những người bị thương cấp độ 3 sẽ được tính thêm 200% cống hiến. Ngoài ra, người nhà của thương binh vẫn tiếp tục nhận được đãi ngộ cấp bậc đội viên chính thức.

Cấp độ 1 là gãy tay hoặc gãy chân, cấp độ 2 là trọng thương tại ngực, bụng. Cấp độ 3 là cụt chi, hoặc hôn mê bất tỉnh.

Lời nói cùng sự động viên của Hàn Phong để cho những thương binh và người nhà chăm sóc đều xúc động tới mức khóc lớn.

Những đóng góp của bọn họ đều được người đứng đầu ghi nhớ và tôn trọng. Họ bị thương trong chiến đấu, chẳng những không bị loại bỏ mà còn được nâng cao đãi ngộ.

Chẳng những thế, thủ lĩnh còn luôn đứng tại tuyến đầu chiến đấu, luôn thể hiện ra sự mạnh mẽ, sự vĩ đại, sự nhiệt huyết của mình. Hắn luôn vì mọi người, vì tất cả cư dân trấn Hi Vọng.

Ngay cả trước tận thế cũng không có nơi nào tốt như vậy, không có người nào đáng kính như vậy.

Một nam trung niên cả người băng bó lập tức nói với con trai 13 tuổi bên cạnh:

- Tiểu Phán, cha đồng ý cho con tham gia đội ngũ. Nhưng con phải lựa chọn đội ngũ của Mã tiểu đội trưởng, là thượng cấp của cha trước đây.

Bên cạnh hắn, một nam hài khuôn mặt vẫn còn chút non nớt chợt chảy ra nước mắt liên tục gật đầu nói:

- Cha, ta đã biết.

Phía góc phòng, một thiếu nữ 15 tuổi liên tục lay cánh tay của mẹ nói:

- Mẹ, ta muốn ra chiến trường, ta muốn chiến đấu, ta không muốn đào đất nữa…

Thiếu phụ cụt tay trong mắt tràn đầy khổ sở cùng thương cảm. Một lúc sau, nàng ta nghẹn ngào nói:

- Nhưnh con phải cẩn thận, phải thật cẩn thận, có được không?

- Được, mẹ, ta hứa!

- …

Hàn Phong đi thẳng vào phòng giao ban rồi tiện tay đóng cửa lại.

Trong phòng, một nam bác sĩ trung niên với mái tóc hơi bạc cùng đôi mắt tràn đầy tơ máu đang đơn độc ngồi đó. Hắn đã hai ngày không ngủ rồi.

Thấy Hàn Phong tiến vào, bác sĩ này vội vã đứng dậy chào:

- Thủ lĩnh…

Hàn Phong gật đầu. Hắn mạnh mẽ xua tan những âm thanh của đám thương binh đang quanh quẩn bên tai sau đó mở miệng hỏi thẳng:

- Thử nghiệm đến đâu rồi?

Hắn giao cho phòng y tế tiến hành thử nghệm đã 4 ngày, cũng nên có kết quả rồi chứ hả?

Bác sĩ kia khuôn mặt tràn đầy phiền muộn lấy ra một tập giấy A4 rồi đưa qua. Hàn Phong bắt đầu ngay tại chỗ xem xét, sau đó hỏi thẳng những vấn đề còn thắc mắc.

Đây là kết quả thử nghiệm trên con người mà hắn muốn. Đối tượng thử nghiệm, đương nhiên chính là những thương binh bên ngoài.

Trong mắt hắn đại khái có hai dạng người: người có tác dụng và người không có tác dụng.

Nếu không chiến đấu, vậy âm thầm tiếp nhận các loại thử nghiệm đi. Trấn Hi Vọng ngay từ lúc ban đầu đã xác định một điểm: không nuôi phế vật.

Tập tài liệu này trình bày chi tiết mức độ hồi phục của thân thể đối với từng mức điểm thuộc tính khác nhau.

Khi có 8 điểm phục hồi, sức hồi phục là bao nhiêu. Khi có 10 điểm phục hồi, sức hồi phục lại là bao nhiêu. Tiếp đó là 11, 12, 13 điểm phục hồi thì cơ thể lại đáp ứng thế nào.

Nếu chịu vết thương nặng thì cần điểm phục hồi bao nhiêu để trong thời gian ngắn lành lại. Nếu chịu vết thương nhẹ thì sao.

Tiếp đó, khi cạn kiệt thể lực về 0 điểm thì cơ thể phản ứng ra sao. Khi trí lực tụt về 0 điểm sẽ có ảnh hưởng thế nào.

Tiếp đó là mức độ chịu đau của con người trên từng thang điểm thuộc tính chống chịu. Điểm chống chịu cao bao nhiêu thì vẫn có thể nén đau để hoạt động, điểm chống chịu cao bao nhiêu thì không thể chịu nổi nữa, giới hạn chịu đau tối đa trên từng mức điểm chống chịu.

Tiếp đó lại tới vấn đề mỗi người tiếp nhận bao nhiêu lượt trị liệu là vừa đủ, tiếp nhận trị liệu không kịp thời sẽ có ảnh hưởng gì?

Một người có thể hoạt động liên tục trong tối đa bao nhiêu tiếng với từng mức điểm thể lực, cần bao nhiêu thời gian để phục hồi thể lực tối đa.

Loại thuốc nào giúp tăng khả năng phục hồi?

Trong trường hợp không có thuốc và kỹ năng trị liệu kịp thời, binh sĩ sẽ chịu đựng được bao lâu?

Thương binh có trải dài các cấp độ từ cấp 2 tới cấp 7, đương nhiên các mức độ chỉ số cũng trải dài.

Dựa vào tập tài liệu trong tay. Hàn Phong có thể xác định năng lực chiến đấu, phục hồi, chịu đựng của một người hoàn hảo nhất, từ đó đưa ra khuyến cáo cộng điểm tiềm năng hợp lý nhất cho đội viên.

Cộng bao nhiêu điểm vào chỉ số nào là hợp lý nhất. Mức thấp nhất của chỉ số phục hồi, chống chịu để đạt yêu cầu chịu đựng trong một cuộc chiến là bao nhiêu.

Để có được bản báo cáo loại này, các bác sĩ tại đây đã cắn răng thực hiện vô số thử nghiệm mất nhân tính. Trong đó thậm chí có cả việc từ chối trị liệu, từ chối cấp phát thuốc, thậm chí gây ra vết thương nặng hơn, gây ra đau đớn lớn hơn, ép buộc thương binh hao hết thể lực trí lực, lần này qua lần khác.

Mà Hàn Phong sẽ có thể dựa theo báo cáo này, chế tạo một quân đoàn vừa mạnh, vừa lì lợm dẻo dai, vừa có sức chống chịu và kiên trì tốt, có thể hoạt động liên tục theo kỹ chiến thuật mà hắn xây dựng.

Kế hoạch chế tạo binh sĩ chuyên nghiệp hoá.

Nói theo cách dã man hơn, hắn đang muốn tìm tài liệu để nuôi lợn siêu nạc một cách chính xác.

Nhìn báo cáo dày bịch trong tay, lại liếc thấy vẻ mặt thất thần của bác sĩ, Hàn Phong bắt đầu công cuộc tẩy não:

- Bác sĩ Huấn, tôi thay mặt 143 đội viên và 372 cư dân trấn Hi Vọng cảm tạ ngài.

Bác sĩ Huấn giật mình hoảng hốt vội lắp bắp hỏi lại

- Tại… Tại sao a…

Hàn Phong trầm giọng nói:

- Ông biết không, 15 người đã chết chính là do không biết cộng điểm tiềm năng ra sao cho hợp lý. Nếu báo cáo này xuất hiện sớm hơn, kể cả họ có bị thương nặng, có lẽ họ vẫn có thể nén lại một hơi chờ đợi trị liệu.

- Ông đưa ra báo cáo này, chính là giúp 143 đội viên còn lại biết cách tự cứu mình, biết cách làm sao để bản thân đủ chỉ số hòng chờ đợi đồng đội ứng cứu. Ông đã gián tiếp cứu sống rất nhiều mạng người rồi.

Bác sĩ Huấn mấp máy môi vài lần, không biết phải đáp lại Hàn Phong thế nào….

Hàn Phong không để ông ta nghĩ ngợi thêm, hắn từ trong balo lấy ra một bản kỹ năng nhị giai cấp cứu, 145 exp tinh thạch, 3 bản kỹ năng nhất giai hệ trị liệu, 1 bản kỹ năng hồi tức rồi nói:

- Bác sĩ Huấn, tôi luôn hi vọng đội viên của mình được an toàn, mạnh khoẻ, được cứu chữa kịp thời. Chỉ có ông mới có thể giúp tôi, có thể giúp họ, có thể giúp tất cả mọi người. Những thứ này, tất cả để nhằm phục vụ mục tiêu đó. Phân chia thể nào, opng tự quyết định.

Bác sĩ Huấn nhìn số lượng kỹ năng thư trên bàn, bờ môi mấp máy mấy lần không nói lên lời.

Nơi đó còn có thêm một tấm thẻ vật tư để trống nữa…

———

Truyện càng về sau càng nhiều sự hắc ám, thậm chí có lúc còn tàn bạo, vô nhân tính, tam quan vỡ nát.

Độc giả có thể tiếp tục theo dõi, hoặc dừng ngay ở “bài test” này.